Đô Thị Quỷ Vương

Chương 404: Da cá sấu …


Đọc truyện Đô Thị Quỷ Vương – Chương 404: Da cá sấu …

“Thấy rồi …”

Lúc này Thu Phong trông thấy một con mắt sâu bên trong màn đêm cách hắn chừng vài chục mét. Con mắt to lớn ấy chắc chắn là mắt của rắn, không lẫn đi đâu đường.

“Xào xạc …”

Vài ngọn gió thổi qua làm đung đưa những tán lá cây trên cao, đồng thời lúc đó ánh trăng rọi xuống chính xác vị trí của con vật mà Thu Phong cho là con rắn.

“Bốn người giữ nguyên vị trí, chú ý quan sát …”

Dường như thứ Thu Phong thấy không phải là con rắn … mà là một con cá sấu khổng lồ. Làm thế quái nào trong đây lại có cá sấu? Đùa chắc?

Đúng rồi! Cá sấu có thể nhịn đói đến mấy tháng, thậm chí cả một năm trời nếu như chúng khỏe mạnh. Thời gian mất điện, thiên tai, hết thảy sự việc xảy ra chỉ mới một tháng. Trong thành phố này quả thật có những nhà hàng sử dụng cá sấu làm thức ăn chế biến.

Và khi họ bỏ đi, họ bỏ mặc bầy cá sấu ở lại. Lũ vô trách nhiệm đó …

Chiều dài trung bình của cá sấu tùy loại vào độ khoảng 4 – 5 mét. Ở các nhà hàng, họ thường làm thịt các con cá sấu có độ dài khoảng 2 mét, 2 mét hơn. Mà con cá sấu biến dị trước mặt Thu Phong đây nó dài đến tận 30 mét. Con mẹ ơi.

“Đừng di chuyển đâu hết … để tôi xử lý nó!”

Thu Phong dặn dò người của mình thêm một lần nữa. Dứt lời hắn bộc lộ khí tức cường đại trên người mình ra, và nhảy xuống dưới mặt đất, tiến lại gần với con cá sấu khổng lồ cách chưa đến 100 mét kia.

Đôi mắt vàng của nó đang liên tục chớp mở nhìn về phía Thu Phong.

Đối với loại cá sấu này, sau khi biến dị nó có khả năng nhìn tầm nhiệt. Tức là ngoài Thu Phong ra nó vẫn thấy được bốn người khác đang ở trên cây. Nhưng sự chú ý của nó đã chuyển sang Thu Phong khi mà một sinh vật nhỏ bé hơn nó đang bộc lộ ra khí tức cường đại.

“Phựt ~~~”

Một ngọn lửa trực tiếp nổi lên trên người Thu Phong, nó sáng đến mức thắp sáng cả một vùng cánh rừng.

“Cái …”

“Im lặng!”

Nhờ ánh sáng từ cơ thể Thu Phong tỏa ra, Basil thấy được sinh vật kia. Chính là một con cá sấu khổng lồ … hắn vừa kinh ngạc kêu lên thì bị Hứa Tử Lệ lên tiếng ngăn lại.

“Xoạt xoạt …”

Thu Phong bước đi nhẹ nhàng đến gần với con cá sấu khổng lồ kia hơn. Nó to lớn và hung hăng hơn cả con rắn mà Thu Phong thấy trong núi. Con rắn, cùng lắm nó chỉ dài mà thôi, về độ lớn chắc nó chỉ có thể nhét được kẽ răng của con cá sấu này.

Thu Phong không tự tin đến mức để cho bốn người kia thử nghiệm chiến đấu với con quái thú dạng này.

Sau khi tiến hóa không chỉ về độ to lớn, nhìn cái vảy trên người nó mọc lên gai nhọn như những chiếc sừng cứng cáp. Làn da óng ả kia chắc cứng ngang ngửa thép. Con quái vật này mà lao vào trong thành phố thì chẳng có đạn dược nào có thể công phá được nó. Chắc chỉ có mấy dạng súng công nghệ mới làm nó bị thương được.

Nghĩ là thế, Thu Phong đầu óc liên tục xoay chuyển, hắn im lặng tiến tới. Tìm kiếm điểm yếu của con cá sấu này. Hắn chưa từng chiến đấu với cá sấu mặc dù rất nhiều lần chiến đấu ở trong đầm lầy, nơi có rất nhiều cá sấu. Dù có chiến đấu rồi đi nữa, thì kích thước to thế này, con người lại nhỏ bé thế kia. Phải tìm ra được điểm yếu chung của con vật này để có tư liệu đem về.

Trong đầu nghĩ vậy, Thu Phong không có ý định giết nó vội.

Ngược lại với suy nghĩ của Thu Phong, con cá sấu nó thấy áp lực tỏa ra từ Thu Phong, nhưng con người bé nhỏ như vậy có thể làm gì được nó.


Từ từ nó cũng bắt đầu di chuyển tiến sát lại với Thu Phong.

Nó tuy to lớn, nhưng bằng cách nào đó nó lại có thể di chuyển nhẹ nhàng trên mặt đất mà không hề gây ra một tiếng động nào.

Đó là bản năng săn mồi của loài cá sấu này. Chúng yên tĩnh tiếp cận con mồi, và tấn công con mồi bằng một cú đớp ngàn cân.

Cả hai đều xem nhau là con mồi, luôn chờ đợi thời cơ để tấn công đối phương.

Một hồi lâu sau cả hai đã tiến lại sát với nhau hơn. Khoảng cách giữa một con người nhỏ bé bằng chiếc răng của nó, và nó con cá sấu dài 30 mét im lặng chờ đợi.

Dường như nó không chủ động tấn công Thu Phong trước, bởi vì nó nhận ra khí tức trên người Thu Phong rất cường đại. Lại còn có cả sát khí nữa, theo đánh giá của nó, Thu Phong chắc chắn cũng là một loài săn mồi giống nó mới có thể tỏa ra cái khí thế sát phạt kia.

Có vẻ như Thu Phong hiểu được suy nghĩ trong đầu của con cá sấu này. Hắn bắt đầu hạ khí thế mình xuống. Chẳng một con vật nào lại muốn đi tấn công một sinh vật được cho là mạnh mẽ hơn nó cả. Do đó Thu Phong phải tỏ ra yếu đuối, ban đầu hắn mạnh mẽ là gì hấp dẫn sự chú ý của nó để tránh nó chú ý đến bốn người sau lưng mình. Nhưng giờ đã hạ xuống là để nó có thể tấn công mình. Từ đó Thu Phong sẽ quan sát và tìm ra điểm yếu của nó.

Đúng thời điểm Thu Phong hạ khí thế của mình xuống thì con cá sấu bắt đầu động, nó há nhẹ bộ hàm hôi hám của mình ra …

“Ùng ục …”

“Goàm!!!!!!”

Chuỗi tiếng động lớn vang lên. Khoảng cách 10 mét đối với loại động vật khổng lồ như thế này chỉ bằng một cú nhướn người mà thôi. Cảnh tượng kinh khủng, con cá sấu mở ngoác cái mồm của nó ra đớp ngang Thu Phong một phát.

Bên cạnh Thu Phong có rất nhiều cây cối, nhưng cú đớp của nó đốn đổ sạch toàn bộ cây cối xung quanh mà hướng thẳng đến Thu Phong.

Thu Phong có thể cứng đối cứng với nó, nhưng hắn không làm thế. Tức thì khi con cá sấu vừa động, Thu Phong đã bắt được hướng tấn công của nó nên liền nhảy lên không trung. Cú nhảy lên này không chỉ là nhảy lên không, mà là nhảy trực tiếp lên người nó.

Sau khi nhảy lên trên người con cá sấu, Thu Phong đạp nhẹ lên lưng nó rồi nhảy ra phía sau lưng. Hắn muốn quan sát toàn bộ trên dưới con cá sâu này.

Một đớp vừa hụt, nó biết sinh vật bé nhỏ kia đã nhảy ra sau lưng nó. Tức thì nó chuyển động cơ thể quay ù ù lại.

Nó quay đúng một vòng tròn cũng đồng nghĩa với tất cả cây cối xung quanh nó đổ rạp xuống hết vì lực đạo của nó. Với nó những cái cây to lớn này giống như là cọng cỏ dại, không hơn không kém, không đáng để nó bận tâm.

‘Thân thể khổng lồ như vậy mà có thể di chuyển nhanh nhẹn đến thể?’

Khi con cá sấu vừa quay người lại cũng là lúc Thu Phong chạy sang hướng khác. Hắn muốn đánh giá xem tốc độ tối đa của con cá sấu này là bao nhiêu.

Thu Phong lao đi với thể chất của bản thân, không hề có bất cứ năng lượng phụ trợ nào.

Tốc độ của hắn đã đạt đến ngưỡng 150km/h.

“Rầm rầm rầm rầm rầm ….”

Con cá sấu thấy sinh vật chạy đi, nó lập tức phi người đuổi theo. Bước chân nhẹ nhàng của nó biến mất, thay vào đó là những bước di chuyển khiến mặt đất rung lên liên tục.

Thu Phong vẫn tiếp tục tăng tốc độ của mình lên, đến mức gần 200km/h thì mới giữ được khoảng cách dài lâu với con súc vật này.

Sau đó hắn dừng lại, bởi hắn thấy con cá sấu không thể chạy nhanh hơn được nữa. Nhưng cá sấu vốn là động vật lương cư, nó ở dưới nước sẽ nguy hiểm hơn gấp vạn lần trên cạn. Mà tốc độ chậm chạp trên cạn của nó đã đạt mốc 200km/h rồi, chưa kể đây chỉ là con chưa trưởng thành.


Nếu gặp phải con trưởng thành có thể tốc độ còn nhanh hơn nữa. Hoặc có thể chậm hơn do độ lớn của nó.

Trên người con cá sấu ngoài bộ vảy cứng như thép ở bề mặt trên thì phần bụng nó vẫn vậy, là vùng vảy mềm màu trắng. Lần này nó thấy Thu Phong dừng lại, nó không dừng lại mà trực tiếp há mồm ra đớp ngang thêm một phát nữa.

“Kình!!!”

Mồm nó vừa há ra, Thu Phong đã bật sang hướng khác im lặng để tiếp tục đánh giá nó.

Cá sấu ở trên cạn có xung hướng đớp ngang những sinh vật nhỏ hơn nó để tăng diện tích tấn công thay vì đớp thẳng.

Lần này nó lại đớp hụt, nhưng nó chưa kịp quay người lại thì đã cảm nhận được sinh vật kia đang lao về phía mình.

Đúng! Là Thu Phong chủ động tấn công trước. Hắn chỉ cần thêm một số thông tin nữa để hoàn thành dữ liệu của mình và kết thúc tính mạng con cá sấu này.

“Uỳnh!!!”

Lao đến một quyền được tung ra từ cánh tay Thu Phong thẳng vào mép hàm của nó.

“Binh!!!”

Cú đấm va chạm khiến cho thân hình khổng lồ của con cá sấu bật ra. Tức thời nó liên quay mình 180 độ lăn sang hướng khác nhìn Thu Phong chằm chằm.

Cá sấu tuy có lực cắn rất lớn, nhưng điểm yếu của mọi con cá sấu là nằm ở cơ hàm. Theo lý thuyết đòn bẩy, lực đẩy lên của nó cực kì yếu, nên nó thường mở hàm ra rất nhanh. Nhưng cái lực cắn thì ngược lại cực kì mạnh.

Ngoài ra theo Thu Phong biết, chúng còn có một điểm yếu nữa là nằm ngay mũi. Múi của cá sấu có rất nhiều dây thần kinh, chỉ cần đánh vào đó chúng liền cảm thấy đau đớn.

Tuy nhiên cả hai điểm yếu này chung quy đề về cái miệng của nó. Vấn đề quan trọng ở đây là chúng ta có đủ nhanh để lại gần và tấn công mũi hay phần mép hàm của nó hay không.

Chỉ sợ chưa kịp lại gần đã bị nó đớp cho một phát về chầu ông bà rồi.

Do đó Thu Phong cần phải quan sát kỹ hơn. Hắn làm được không có nghĩa người khác làm được. Hắn phải tìm ra cách gì đó đơn giản hơn nhưng vẫn có thể hạ được con cá sấu này.

Trước đó phải làm phép thử về võ kỹ cái đã. Con cá sấu này thuộc dạng hung bạo rồi, nếu gặp nó Thu Phong khuyên người của mình nên chạy trốn thì hơn, đối đầu với con quái vật này rất dễ bỏ mạng.

“Đến đây đi súc vật!!”

Thu Phong hét lên một tiếng khiêu khích con cá sấu trước mặt mình.

Tức thời hắn dang hai tay ra rồi lập tức chụm lại hô thầm:

“Kim Cang Bất Hoại – Thức thứ nhất – Đao Thương Bất Nhập!”

Dứt câu trên người Thu Phong xuất hiện một cái chuông đồng với chữ Phạn bao quanh.


Như Thu Phong mong muốn, khi hắn vừa thực hiện xong chiêu thức kia lập tức con siêu cá sấu há toang cái mồm của mình ra. Nó nghiên đầu đẩy người tới tớp thẳng vào Thu Phong.

“Kình!!!”

Lực đớp của nó tạo ra luồng gió đẩy nghiêng mấy hàng cây xung quanh.

Đồng thời trong miệng của nó có một thứ gì đó phát sáng lên:

“Cờ – Rắc ~~~”

Cái chuông có dấu hiệu bị nứt, và càng lúc nứt càng lớn. Lực hàm của con cá sấu này vẫn tiếp tục tăng. Nếu như còn để như vậy thì cái chuông sẽ sớm vỡ nát, đồng thời Thu Phong cũng vong mạng theo.

Nghĩ thế hắn lập tức hô lên một tiếng nữa:

“Thức thứ hai – Chắc Như Bàn Thạch!!”

Tức thì thêm một cái chuông lớn hơn hạ xuống trên người Thu Phong. Tạo thành hai lớp chuông phòng thủ vững chắc. Đây là điều cực kì khó gặp trong trường hợp này.

Cơ bản nếu muốn sử dụng chiêu thức khác, bắt buộc chiêu thức kia phải mất tác dụng. Nhưng không, Thu Phong trực tiếp để hai cái đè lên nhau.

Sau khi hai cái chuông kiên cố giữ lại cái hàm của con cá sấu. Thu Phong đứng trong đó suy nghĩ, hắn phải tìm ra cách khác để tấn công con này. Trên cơ bản Kim Cang tầng một không thể chịu đựng được lực cắn của con cá sấu này. Thu Phong không thể nào ước tính được lực đớp của nó cả.

Chắc lực đớp cỡ chục tấn đổ lên là ít.

“Hả?”

Bên trong hàm của cá sấu, cơ thể Thu Phong bắt đầu đảo lộn cả lên.

Cảnh tượng bên ngoài, con cá sấu ngẩn đầu lên trời hòng nuốt cả Thu Phong với cái chuông kìa vào người.

“Con ngu dốt này!”

Thu Phong mắng chửi một tiếng. Tức thời hắn giải đi kỹ năng Kim Cang Bất Hoại.

“Thiết Quyền!!!”

Đồng thời điểm chuông vàng biến mất, Thu Phong trực tiếp tung ra một đấm thẳng vào bên trái mình, tức là phần hàm phía trên của nó.

“Binh!!!”

Một quyền đánh bật hàm của con cá sấu ra. Vài giây sau Thu Phong xuất hiện bên ngoài với cánh tay dính đầu nước dãi hôi hám của nó.

“Eo ôi mùi kinh thế!”

Đưa cánh tay lên mũi ngửi, Thu Phong nhăn mặt mắng chửi một câu.

“Thử dùng đao pháp xem cắt được phần vảy mềm nó không nhỉ?”

Bỗng Thu Phong có một suy nghĩ. Từ nãy đến giờ hắn toàn chiến đấu bằng tay không. Sẽ ra sao nếu vận dụng đao pháp. Hắn tuy không có vũ khí bên người, nhưng tay hắn có thể hóa thành đao, lợi dụng dòng chảy sắc bén trên người để tạo thành một thanh đao cho chính cánh tay của hắn.

“Phong Ma Đao Pháp!!”

Tự lúc nào Thu Phong đã tiếp cận dưới vùng bụng con cá sấu khổng lồ.

Hắn quỳ xuống lướt đi trên ngọn cỏ, tay hóa thành đao như biến thành màu vàng vung lên ngay vùng yếu nhất của cá sấu. Chính là cánh tay trước của nó.


“Xoẹt xoẹt xoẹt …”

Ba đường chém ra, những đoạn đao khí phóng thẳng vào chỉ trước của con cá sấu.

“Gàooooooo!!!!!”

Con cá sấu khổng lồ gầm lên một tiếng thất thanh. Liền sau đó Thu Phong lướt ra bên ngoài.

“Bịch!”

Một tiếng bịch lớn vang lên làm chấn động nhẹ mặt đất.

Hiển nhiên là cắt được. Lại còn cắt rất ngọt.

Ba đường chém vào dùng vảy mềm. Một đường làm đứt chi trước của nó, một đừng chém vào bụng nó, còn một đường Thu Phong chém vào cằm dưới của nó.

Hai đường kia tuy không gây nguy hiểm tính mạng nó nhưng dường như đã làm nó mất đi khả năng chiến đấu khi mà bụng thì rách, hàm dưỡi của lộ ra vài dây cơ hàm.

“Hmmm … Để tao thử Bá Vương Quyền coi mày chịu nổi không?”

Đứng trên ngọn cây, Thu Phong vuốt vuốt cái cằm của mình. Hắn quyết định đánh lên thử bộ vảy cứng cáp kia của nó, nơi mà hắn tránh suốt từ nãy đến giờ không tấn công.

“Bá Vương Quyền!”

Thu Phong buông người xuống dưới mặt đất, cánh tay hắn hóa thành một màu cam. Bá Vương Quyền được kích hoạt.

“Uỳnh!!!”

Một đấm tung ra. Cả khu vực xung quanh đất đá bắn thẳng lên trời, cây cối thi nhau đổ rạp xuống.

“Rầm rầm rầm rầm rầm …”

“Lả chả … lả chả …”

Thu Phong đứng nguyên trên người con cá sấu. Đất đá rơi xuống lả chả từ trên trời cao xuống. Giống như một cơn mưa bùn kéo dài chừng vài giây liền biến mất.

Khắp người Thu Phong toàn bùn đất, thậm chí còn có một cọng cỏ dính trên đầu hắn, rũ xuống trông rất buôn cười.

Đứng trên người con cá sấu nằm bất động. Nó chết luôn rồi. Chết do tác động lực từ cú đấm của Thu Phong.

Người nó nguyên qua một bên, nội tạng phọt hết cả ra ngoài do cú chém hắn gây ra trước đó, và cú Bá Vương Quyền là một động thái đẩy sạch những thứ đó ra.

Lắc lắc cái đầu Thu Phong nhảy xuống quan sát cái vùng mà hắn đấm ban nãy.

Hoàn hảo chỉ bị nứt một chút xíu, đường nứt cực kì nhỏ.

Thế giới bây giờ đang thiếu giáp và vũ khí. Mà với công nghệ sắt thép, chúng lại quá nặng để cầm, với những lớp vảy này, Thu Phong thấy nó nhẹ và cứng cáp hơn so với sắt thép bây giờ.

“Có nên kéo nó về làm giáp hay vũ khí không nhỉ? Nhưng bên mình không có thợ rèn …”

Dù nghĩ thế Thu Phong vẫn đi ra nhấc đuôi nó mà kéo ra khỏi bìa rừng.

Trong cánh rừng, cảnh tượng một người nhỏ bé, kéo lê kéo lết một con cá sấu khổng lồ dài 30m.

Hắn đi tới đâu cây cỏ dạt qua hai bên đến nấy. Hắn vượt qua phạm trù của người rồi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.