Đô Thị Quỷ Vương

Chương 317: Hắn được gọi là chiến binh


Đọc truyện Đô Thị Quỷ Vương – Chương 317: Hắn được gọi là chiến binh

“Vâng vâng thưa quý vị. Trận chiến căng thẳng vừa rồi được kết thúc chớp nhoáng bởi một quả cầu điện … Vẫn là ngài gấu của chúng ta trở thành một ngài gấu nướng. Thiểm Quang là người dành chiến thắng … nào tiếp theo đây chúng ta cùng đón xem Thiểm Quang sẽ săn lùng hai Dị Năng Giả cấp 1 kia như thế nào đây …”

Cái giọng nói oang oang của gã MC lại vang lên, tuy nhiên nó lại không khiến người khác khó chịu ngoại trừ hai tay Dị Năng Giả cấp 1 kia.

Sau khi gã người gấu bị hạ gục. Theo cách nào đó hắn bị mặt đất nuốt chửng. Hay đúng hơn là cơ chế của cái phòng đấu này đưa hắn ra bên ngoài, nếu hắn còn sống thì trị thương, nếu hắn chết thì vứt ở xó nào đấy về sau bán cho các nhà nghiên cứu Dị Năng Giả. Ừm … thì đó là số phận khắc nghiệt của Dị Năng Giả tại thế giới này, dù họ hơn người, có khả năng dị thường nhưng cuối cùng số phận cũng chẳng khác người bình thường là bao. 

Vừa lúc mà gã người gấu bị sàn đấu đưa đi từ giới hạn khu vực đang được thu nhỏ lại. Vì bây giờ đang còn tận ba người trong trận du đấu nên sàn đấu đang đưa về diện tích khoảng 20.000 – 30.000 mét vuông đổ lại.

Đa phần các Dị Năng Giả cấp cao sau này họ đều có khả năng ẩn đi khí tức dị năng của mình, nhưng chỉ cần trong một phạm vi nhất định nào đó thì họ có thể cảm ứng được nhau. Ngoại trừ một vài trường hợp dị năng có bản phú che dấu như cô nàng dị hình ngụy trang kia.

Cô ta không chỉ có khả năng ngụy trang theo môi trường xung quanh mà còn có thể ẩn đi khí tức của mình dù chỉ là cấp độ 1. Nếu như mà nói đây cũng có thể là một trong những dị năng của cô, nếu như ẩn thân được mà không ẩn khí tức được so với Dị Năng Giả khác thì ẩn thân làm quái gì, nó chỉ có tác dụng với người thường và mấy cái camera an ninh cùi bắp mà thôi.

Tuy nhiên người đau đầu nhất bây giờ lại chính là Thiểm Quang. Hắn không biết là nên đi tìm ai trước. Một thằng thì có khả năng tốc biến, có thể chạy bất cứ lúc nào nếu như hắn không thấy thằng đó trước. Còn một con thì lại có thể ẩn khí tức và ngụy trang. Nếu muốn cảm ứng được nó phải đứng cách nó chừng vài mét may ra mới phát hiện được. Nhưng đời nào nó ngu đến mức nằm im một chỗ cho mình tóm đầu.

Bởi mấy thằng Dị Năng Giả cấp ngang hắn, hắn không sợ, nhưng hắn lại ngại phiền phức với mấy con chuột nhắt cấp thấp. Sát thương thì yếu, chỉ giỏi bảo vệ tính mạng của mình.

Nhưng nghĩ thôi càng làm hắn thêm rối não. Thôi thì cứ đi vòng vòng, vừa tìm vừa dưỡng sức. Đứng đây cũng chẳng được ích lợi gì. Vả lại diện tích này nói lớn cũng không lớn lắm. Bây giờ diện tích còn lại là một cánh rừng và nửa con sông bé tẹo. Sông thì chắc chắn không có thằng tốc biến rồi. Vậy thì nó chỉ có ở trong rừng, còn con nhỏ kia hên xui có thể nằm ẩn lên những cục đá ven sông. Tìm nó sau vậy. Chỉ cần bắt được khí tức của thằng Porteur nắm đầu được nó là ngon lành.

Nghĩ là làm, không, hắn đang làm rồi. Bởi vì giờ đây hắn đang đi sâu vào bên trong cánh rừng. Chỉ cần trong phạm vi dưới một trăm mét thôi hắn liền có thể cảm nhận được sự hiện diện của Porteur trước khi gã ta nhận ra sự hiện diện của mình.

Cấp càng cao thì khả năng cảm nhận cũng cao theo. Cứ hiểu là vậy cho nó đơn giản.


Nhưng đó là trường hợp Porteur không giỏi trong cách che giấu bản thân … Quả đúng như Thiểm Quang nghĩ. Lúc này hắn cảm nhận được ở một ngọn cây cách hắn chừng 80m về phía bắc có sự hiện diện của sức mạnh Dị Năng Giả.

Tuy nhiên Thiểm Quang không vội, hắn cần xác nhận lại vị trí của Porteur bằng cách lại gần hơn chút nữa. Trong cánh rừng, Thiểm Quang di chuyển nhẹ nhàng về phía Porteur. Nếu như không có gì sai lầm thì đa phần Dị Năng Giả cấp 1 chỉ có thể cảm nhận được sự hiện diện của Dị Năng Giả khác trong vòng 50m đổ lại nếu như người đó không che giấu.

Để cho chắc cú hơn, Thiểm Quang là một người làm cái gì cũng phải chắc như bắp hắn mới làm. Do đó hắn vẫn ẩn sự hiện diện khí tức của mình đi. Nhưng lúc này hắn lại dừng ở khoảng cách đúng 50 mét sau khi đã đi gần được 30 mét kia.

Nhắm mắt lại, Thiểm Quang bắt đầu tích tụ điện lại ở hai cẳng chân. Bằng cách nhanh nhất khi hắn bộc phát sức mạnh phải tóm cho ngay được thằng dịch chuyển kia. Nếu không để hắn chạy mất sẽ tốn rất nhiều thời gian.

“Xoẹt xoẹt …”

Kích hoạt sức mạnh đồng nghĩa với việc bại lộ địa điểm. Nhưng khoảng cách 50 mét là giới hạn của Dị Năng Giả cấp 1 khi cảm nhận được Dị Năng Giả khác. Và cho dù lúc này Porteur có phát hiện ra thì cũng muộn rồi.

Bất ngờ trên màn hình quay gộp hình ảnh của cả hai người lại làm một. Quả thật phía trên cây cao kia Porteur đang đứng yên ở đó, hắn không di chuyển nhiều như ban đầu. Bởi hắn biết trong cái phạm vi chật hẹp này, chỉ cần xui xui dịch chuyển sang chỗ của gã Dị Năng Giả sét kia thì chết là cái chắc!

Nhưng thật vậy không?

Khoảng cách 50 mét được kéo lại bởi tốc độ kinh hoàng của Thiểm Quang trong vòng hai giây, trước khi Porteur cảm nhận được thì Thiểm Quang đã nhảy lên bầu trời. Hình ảnh Porteur đứng đó quay lưng lại với hắn, khiến Thiểm Quang mỉm cười.

Porteur bất ngờ quay đầu lại phía sau, nhưng đối với Thiểm Quang thì bây giờ Porteur có phát hiện ra cũng đã muộn rồi.

“Oongggg ~~~!!! “


Một tia điện cực lớn bắn về phía Porteur.

Nhưng không biết tại sao Thiểm Quang lại thấy gương mặt của Porteur điềm tỉnh đến không ngờ. Chẳng lẽ hắn không sợ sao? Nói gì thì nói, trước đồng tử mắt của Thiểm Quang bây giờ tia sét của hắn chỉ còn một khắc nữa thôi là sẽ chạm trúng Porteur.

“Uỳnh …”

Một tiếng động lớn vang lên. Hình ảnh cả một cái cây to lớn bị sét đánh tét ra làm đôi.

Tuy nhiên Porteur lại đâu mất tiêu. Dù chỉ trong khoảnh khắc nhưng Thiểm Quang có thể thấy được tia sét của hắn không đánh trúng được mục tiêu. Làm thế quái vào mà Porteur lại có thể phản xạ nhanh đến vậy để mà né tránh?

Đúng lúc này Thiểm Quang cảm nhận được sự hiện diện phía sau lưng mình … bằng cách nào? Hắn đang còn ở trên không mà … không Porteur là kẻ dịch chuyển thời không, hắn có thể xuất hiện ở trên trời nếu muốn. Nhưng Thiểm Quang lại không, hắn còn đang đà rơi xuống mặt đất. Do bật lên quá cao nên hắn không thể nào mà rớt xuống ngay được. Dù rằng cái sàn đấu này chỉ cao vỏn vẹn 20m nhưng đây là thực tế ảo, tức là hắn vẫn đang nằm trong tác động của thế giới ảo này.

Trong thế giới này hắn đã bật cao lên khoảng 50m đúng với chiều cao của cái cây đại thụ kia.

“Bốp!!”

Porteur xuất hiện phía sau lưng Thiểm Quang, chính xác là trên đỉnh đầu hắn. Tung một cú chẻ chân thẳng vào đỉnh đầu Thiểm Quang, do không biết đối phương ở đâu nên Thiểm Quang lãnh trọn nguyên một cú sút đó.

Tưởng chừng như lực đạo sẽ yếu nhưng không. Mạnh đến không tưởng. Lực đạo khiến cho Thiểm Quang bắn cả thân thể xuống dưới mặt đất, tuy nhiên vừa đúng lúc này một lần nữa Porteur lại xuất hiện phía sau lưng hắn.


Vì còn choáng váng do đòn chẻ của rồi, Thiểm Quang chưa suy tính được cách đối phó thì hắn lại bị đạp một phát ngay giữa xương sống. Lực đạo khiến Thiểm Quang văng ngang trên bầu trời tạo thành một vòng cung tuyệt đẹp cắm thẳng mặt xuống dưới đất.

“Bịch bịch bịch bịch bịch ….”

Lộn chừng vài chục vòng trên mặt đất, Thiểm Quang ngay lập tức bật dậy với gương mặt đầy vết dơ và sự mệt mỏi trên khuôn mặt hắn.

Phía trên khán đài. Thu Phong ngồi đó quan sát, hắn híp mắt lại suy nghĩ về câu nói của Minh Viễn. Quả thật là tay Dị Năng Giả dịch chuyển kia tuy chỉ thuộc cấp 1 nhưng nếu hắn sở hữu một kỹ năng của chiến binh thì sao? Thì mọi chuyện sẽ khác.

Bởi vì đối với các đòn tất công vật lý thì Dị Năng Giả sử dụng sức mạnh tự nhiên giống như Thiểm Quang rất yếu. Cùng lắm thì khả năng chịu đòn của hắn chỉ cao hơn người bình thường 3 đến 4 lần mà thôi. Nhưng chỉ cần kỹ năng chiến đấu đủ giỏi, đánh vào những chỗ hiểm thì Thiểm Quang thua là cái chắc.

Đúng như những gì mà Minh Viễn nói, quả thật không thể loại trừ trường hợp Porteur là một tay có kỹ năng chiến đấu. Nếu không với sức mạnh dịch chuyển của hắn, cùng lắm cũng chỉ tham gia mấy trận đối kháng mà thôi, chứ chẳng hơi đâu mà dám tham gia trận du đấu như thế này. Chưa kể trong quá trình trận đấu diễn ra, hắn liên tục dịch chuyển cho tới khi cả sàn đấu chỉ còn đúng ba người. Hắn đứng im bất động tại đó. 

Như một thợ săn rình mồi. Hắn vừa là con mồi nhử, vừa là thợ săn để dẫn dụ Thiểm Quang tới và đánh sấp mặt hắn. Nếu như sau đòn vừa rồi Thiểm Quang còn tỉnh táo, tìm ra cách đối phó thì có thể dễ dàng chiến thắng được Porteur, nhưng liệu hắn có đủ tỉnh táo không khi mà Porteur bây giờ liên tục tốc biến từ chỗ này sang chỗ khác.

Dù tia sét rất là nhanh, nhưng suy cho cùng nó chỉ nằm trên ý nghĩ của Thiểm Quang khi muốn phát động nó ra. Nếu như hắn không bắt kịp chuyển đọng của Porteur cũng đồng nghĩa với việc hắn chẳng thể nào động vào được Porteur.

Phía dưới lúc này cả một cánh rừng trong phạm vi vài chục mét đang bốc cháy dữ dội bởi những tia sét mà Thiểm Quang bắn ra. Hắn bây giờ đầu óc đang rất là choáng váng, hắn không đủ bình tĩnh để đưa ra chiếc lược cho mình, trên hết nếu muốn giữ bản thân an toàn. Hắn phải liên tục tấn công đơn giản như thế này vào Porteur để giữ an toàn cho bản thân.

Tia sét của hắn ngoại trừ gia tăng tốc độ cho bản thân thì nó không có chức năng phòng thủ. Cũng như hắn chỉ có thể truyền điện từ tay xuống chân, và bắn tia sét ra từ bàn tay hoặc ngón tay của mình mà thôi.

Hắn cũng chẳng phải người điện như các Dị Năng Giả cao cấp khác. Do đó hắn cần thời gian để hết choáng váng.

Tuy nhiên chẳng có ai mà cho hắn có thời gian đó đã. Đúng lúc tia sét trên tay hắn vừa bắn ra thì lần nữa Porteur lại biến mất. Vội vàng đảo mắt ra phía sau, trên, dưới trái phải. Hiển nhiên Thiểm Quang không thấy Porteur đâu. Có một nơi mà hắn sơ sót, hắn đã để lộ ra ngay từ lúc đầu. Chính là phía trước của hắn.

Hắn cứ nghĩ rằng Porteur sẽ dịch chuyển ra các vị trí khác. Nhưng không, sự hiện diện của Porteur đang tồn tại trước mặt hắn. Hắn chỉ vừa kịp quay đầu lại với gương mặt ngạc nhiên thì …:


“Binh!!!”

Một cú đấm từ Porteur thẳng vào mặt Thiểm Quang, khiến đầu Thiểm Quang bật ngửa ra đằng sau. Máu mũi đồng thời cũng tuôn ra.

Nhưng chưa hết, Porteur liên tục đấm hàng chục đấm vào thân thể của Thiểm Quang. Như một cỗ máy không biết mệt. Cho đến đúng cái quyền thứ 128, thì Porteur dừng lại.

Hắn đứng thẳng người tại nơi đó nhìn chằm chằm vào Thiểm Quang mà mỉm cười.

Giờ khắc này cả cơ thể Thiểm Quang như sắp sụp đổ xuống. Khắp nơi toàn vết đỏ ửng. Gương mặt thì toàn máu, miệng ngoác cả ra, mắt thì trĩu xuống …

“Bịch …”

Thiểm Quang ngã tự do thẳng xuống dưới mặt đất.

Hắn ta bất tỉnh.

Toàn bộ những người đang chứng kiến đều hít vào một hơi thật sâu. 

Dị Năng Giả cấp 1 đánh bại được Dị Năng Giả cấp độ 3? Thậm chí Thiểm Quang được cho là tân binh mạnh mẽ của đấu trường này khi hắn ta mới tham gia được một tháng mà chưa thua bất cứ một trận nào … Trận thua đầu tiên của hắn là dưới tay một Dị Năng Giả cấp 1 với khả năng dịch chuyển? Không có sát thương, đùa ư?

Không đâu bởi vì Porteur là một chiến binh thực thụ. Hắn chỉ đang làm tốt với cái sức mạnh của mình thôi.

Tặng đậu


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.