Đô Thị Dạ Chiến Ma Pháp Thiếu Nam

Chương 64: Không bằng chúng ta gọi là . . .


Đọc truyện Đô Thị Dạ Chiến Ma Pháp Thiếu Nam – Chương 64: Không bằng chúng ta gọi là . . .

【 Đinh! Người Tham Gia – Cẩu Úc đã vào tổ đội của ngài 】

“Tốt!! Chú em, bây giờ cậu chính thức là thành viên của tổ đội chúng tôi!”

Phương Nhiên vỗ bồm bộp vào vai Cẩu Úc, bày ra một bộ dáng “Anh rất coi trọng chú đó”.

“Nè nhóc! Tôi biết bây giờ cậu cảm thấy rất thất vọng, rất tuyệt vọng, nhưng đừng nản chí! Còn có chúng tôi ở đây! Chúng ta hãy cùng nhau cố gắng!”

Mạnh Lãng ôm chầm vai Cẩu Úc, giống như một đại ca hào sảng cười to!

Mặt mũi Cẩu Úc tràn đầy tái nhợt và sững sờ.

Thượng Đế ơi, nếu đây là mơ.

Cầu ngài để cho con tỉnh dậy đi.

Vì sao mình đột nhiên xuất hiện ở thành phố không người kỳ quái này? Vì sao đột nhiên xuất hiện quái vật truy sát mình? Vì sao đột nhiên xuất hiện một cái hệ thống nói cho mình năng lực?

Quan trọng nhất, vì sao mình rút được năng lực của những nàng tiên Balala, năng lực để cho người ta tuyệt vọng như thế?

Hơn nữa!!!

Vì sao hai người mới vừa rồi còn mạnh mẽ và nguy hiểm lập tức biến thành một tên biến thái chỉ mặc quần cộc, một người khác lại biến thành toàn thân lấm lem bụi, trên mặt còn loang lổ vết máu như kẻ chạy nạn ở Châu Phi!?

“Các người lừa tôi…”

Trí thông minh viễn siêu người bình thường vẫn để Cẩu Úc lập tức phản ứng lại chuyện gì xảy ra.

“No, no, no, no” Phương Nhiên mỉm cười lắc đầu, nở một nụ cười rất muốn ăn đòn vỗ vai Cẩu Úc, hắn nói: “Chúng tôi nói đều là thật, không có nửa phần giả dối, chúng tôi lừa cậu chuyện gì?”

“Vừa rồi các người…”

Cẩu Úc cắn răng muốn phản bác.

“Vừa rồi? À, cậu nói chuyện đó sao, đây chẳng qua là sở thích của chúng tôi, cos! Cosplay! Cosplay, cậu hiểu không?”


Mạnh Lãng cười khà khà vỗ vào lưng gã.

Các người mau nói cho tôi biết hiện tại các người mới là cosplay đi!

Dạng này mới làm cho sự lựa chọn vừa rồi của tôi trông ít ngu ngốc hơn!

“Hoan nghênh gia nhập, Cẩu… Ách… Hoặc? Đệch, cha cậu có thù oán với cậu sao!?”

Phương Nhiên khiếp sợ nhìn tin tức bày ra trên giao diện hệ thống.

“Móa! Cẩu Hoặc?! Tên của nhóc thiệt là bá đạo quá!!”

“Cẩu Úc! Cẩu Úc! Chữ đó đọc là Úc (tứ thanh)!! Anh mới gọi là đồ chó!! Hai người các người đều là đồ chó!”

Cẩu Úc hét ầm lên!

*Từ Cẩu Úc(苟彧 – Gǒuyù) cách viết hơi giống với từ Cẩu Hoặc(苟或 – Gǒuhuò), chỉ khác nhau 2 nét phết. Mặt khác, từ Cẩu Hoặc (苟或 – Gǒuhuò) lại phát âm tương tự từ Đồ Chó (狗货 – Gǒuhuò). Đây là một cách chơi chữ được cư dân mạng Trung Quốc lấy cảm hứng từ Tam Quốc.

“Mặc kệ như thế nào, hoan nghênh cậu gia nhập! Tới, chúng ta cùng nhau cố gắng leo lên nhân sinh đỉnh phong!”

Nửa giờ sau, sau khi từ miệng của Phương Nhiên và Mạnh Lãng lấy được tin tức cơ bản về Dạ Chiến, Cẩu Úc trầm mặc.

Gã vùi mặt vào trong hai tay thật sâu.

Trời ạ, mình lại bị hai người mới cùng cấp E gài bẫy.

“A, đúng rồi, sau khi vào tổ đội, muốn rời khỏi cần hơn phân nửa người đồng ý.”

Mạnh Lãng nhẹ nhàng nhe răng cười một tiếng khoan khoái, đối với Cẩu Úc dựng ngón tay cái lên.

“Cho nên, thiếu niên, tiếp nhận hiện thực đi.”

Phương Nhiên quan tâm cười một tiếng.

“Tốt, tôi đã biết.”


Cuối cùng, Cẩu Úc vẫn khuất phục, khuất nhục…

“Thiếu niên, sớm muộn cũng sẽ có một ngày, cậu sẽ cảm thấy may mắn vì gia nhập chúng tôi!”

Mạnh Lãng vỗ ngực bồm bộp bảo đảm, gã nói.

Không có một ngày như vậy, dù cho thế giới diệt vong, Cẩu Úc yên lặng không nói.

“Đúng rồi, lão ca, tổ đội của chúng ta vẫn chưa có tên gọi, vừa vặn đặt một cái đi.”

Thậm chí ngay cả tên cũng không có, Cẩu Úc lại buồn bã một phần, cảm thấy mình tựa như rơi vào công ty bán hàng đa cấp.

“Đúng vậy, không bằng lão đệ, cậu nghĩ một cái đi.”

Mạnh Lãng cũng gật đầu nói, rồi gãi đầu một cái, đem quyền đặt tên giao cho Phương Nhiên.

“Ừm ừm, đầu tiên, chúng ta là một tiểu đội gồm ba người, thứ yếu, chúng ta đều rất trẻ trung, vậy không bằng…”

Phương Nhiên trầm ngâm, rồi vỗ tay một cái, hưng phấn hô to!

“Chúng ta gọi là “Những chàng trai móc shit” đi!!”

*”Những chàng trai móc shit” hay còn được gọi là TFBoys (The Fighting Boys – Những chàng trai chiến binh) là một nhóm nhạc thiếu niên Trung Quốc. Cụm từ “móc shit” (掏粪 – Taofen) giống như từ viết tắt của TF, được bắt nguồn từ lời nói đùa trên một chương trình truyền hình, từ đó bị cư dân mạng lấy ra sử dụng.

Cẩu Úc: “…”

Mạnh Lãng: “…”

“Lão đệ, chẳng may bị fan hâm mộ nhìn thấy, sẽ chịu gạch đá…” Mạnh Lãng nhịn không được nói.

“Lão ca, anh đang nói gì đây, tôi hoàn toàn nghe không hiểu đâu ~ “


Phương Nhiên (anti-fan thật thụ) mỉm cười hiền lành, khẩu thị tâm phi nói. (*khẩu thị tâm phi: miệng nói một đằng nghĩ một nẻo)

“Ngươi đứng đắn một chút đi!!!”

Bốp!

“A!! Mũi của tôi!! Mũi!!!”

Linh rốt cuộc không thể nhịn được nữa, đập vào mặt hắn, Phương Nhiên đau đớn lập tức lăn lộn trên đất!

“Tôi đã sớm muốn hỏi, sạc dự phòng đang bay lơ lửng, thậm chí có thể nói chuyện đến tột cùng là cái gì…?”

“Đó là Nữ Vương đại nhân.”

“Nó rõ ràng là sạc…”

“Đó là Nữ Vương đại nhân.”

“…”

Lăn lộn một hồi, Phương Nhiên đứng lên, xoa xoa cái mũi đỏ chót, hắn tiếp tiếp tục suy tư một lúc, liếc nhìn xung quanh rồi hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nói ra:

“Tôi cảm thấy ngựa có thể đào… Ách…. Tốt, tôi không nói…”

Nhìn linh thú triệu hồi của mình trắng trợn uy hiếp, Phương Nhiên lập tức sợ hãi, rồi nghĩ nghĩ nói ra:

“Không bằng chúng ta gọi là Magic Boys đi?”

“Lão đệ, cậu dám không bắt chước người khác, không tiết lộ năng lực của chúng ta thì đặt một cái tên đàng hoàng đi?”

“Ách…. Mỗi người lấy một chữ, ừm… Cẩu? Phương? Lãng thế nào?”

“Cậu lấy tên như thế luôn luôn có cảm giác đang mắng người, cậu có cân nhắc qua cảm thụ của người tên là Phương Lãng chưa? Còn có, vì sao tôi lấy là tên…”

“Lão ca, anh thật là nhiều chuyện.”

“Lão đệ, cậu tự hỏi lòng mình, cậu lấy tên nát như vậy, cậu thật sự không biết xấu hổ nói ra những lời này ư?”

Phương Nhiên thở dài, cảm giác trí tưởng tượng của mình bị hạn chế, hắn không vui, gãi gãi đầu tùy ý nói:

“Vậy gọi là ICMB đi.”


“Móa, làm sao bỗng dưng xuất hiện một cái tên viết tắt bằng tiếng Anh nghe rất chuyên nghiệp vậy!?” Mạnh Lãng thán phục sao tên gọi này thay đổi lớn vậy.

“Inter-Chassis Management Bus, nội bộ quản lý tổng tuyến, anh học về máy tính sao?”

Cẩu Úc thở dài nói, Phương Nhiên lập tức giật mình!

“Móa, vậy mà cậu cũng biết, ách, hôm qua nghe giáo viên môn Nguyên Lý Tạo Thành Máy Tính giảng, nên thuận miệng nói ra…”

“Tốt, mặc dù hơi chút kỳ quái nhưng lấy tên này đi…”

Mạnh Lãng thở dài, Cẩu Úc cũng không quan tâm đồng ý, Phương Nhiên nhất thời cười lạnh trong lòng.

Hừ, ngây thơ, dù cho tăng thêm hai chữ, phía sau viết tắt không phải là Magic Boys sao…

“Đúng rồi, trước đó các người nói chúng ta có chỗ tương tự, cuối cùng là chỉ điều gì vậy?”

Giống như nhớ ra điều gì đó, Cẩu Úc bỗng dưng hỏi.

Hai người Phương Nhiên, Mạnh Lãng cứng đờ, rồi thở dài thườn thượt, ngửa mặt nhìn lên bầu trời.

“Phương Nhiên, hai mươi tuổi, năng lực Thẻ Bài Clow, ma pháp thiếu nam.”

“Mạnh Lãng, hai mươi lăm tuổi, năng lực Thủy Thủ Mặt Trăng, ma pháp thiếu nam.”

“Lúc này cậu đã hiểu chưa?” Phương Nhiên nắm tay đặt ở trên vãi gã, miễn cưỡng mỉm cười: “Lúc này cậu biết chưa? Cẩu Úc, vị thành niên, năng lực Những Nàng Tiên Balala, ma pháp thiếu nam?”

“Anh… Anh… Các anh….” Cẩu Úc không thể tưởng tượng nổi nhìn hai người trước mắt, khóe miệng co giật từng chập, không cách nào ngừng lại.

Móa, lại còn có người rút được loại năng lực không thể tưởng tượng này?

Cẩu Úc co quắp khóe miệng nhìn Phương Nhiên và Mạnh Lãng, không thể nào tưởng tượng nổi sự thật trớ trêu hai người trước mắt mình cũng là ma pháp thiếu nữ.

“Cho nên, Tiểu Hoặc à, mục đích ban đầu chúng tôi thành lập tổ đội này là tôi và Mạnh Lãng quyết định cùng nhau trong thế giới Dạ Chiến kiên trì che giấu năng lực ma pháp thiếu nữ, cái sự thật khốn khiếp này mà thôi.” Phương Nhiên thổn thức nói.

“Tôi tên là Cẩu Úc, cám ơn.”

“Hơn nữa, lần này chúng tôi lại gặp được cậu, những gì cậu trải qua giống y như đúc chúng tôi, cho nên chúng tôi mới mời cậu vào đội, lúc này rõ chưa? Tiểu Cẩu?”

“Làm ơn gọi tôi là Tiểu Hoặc.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.