Đọc truyện Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống – Chương 59: Mẹ Nó Còn Muốn Tới !
– Nha, tức giận rồi ?
– Ta không có !
Mộ Khuynh Thành quật cường chu môi nói.
– Còn không có, hốc mắt đều đỏ!
Hạo Thiên cười cười nhìn nàng.
Trên tay điện thoại cũng vứt qua một bên.
Nói đùa , trên TikTok nữ sinh mấy người có Mộ Khuynh Thành xinh đẹp.
Hơn nữa trên mạng hình ảnh không thể tin tưởng đấy.
– Ta đó là vừa mới bị bụi bặm bay vào mắt.
– Có đúng không.
.
.
Ta nhìn xem.
–
Hạo Thiên làm bộ muốn tới gần xem xét.
Mộ Khuynh Thành vội vàng tránh né một chút.
Hạo Thiên thấy thế , bất đắc dĩ thở dài :
– Ta sai , Khuynh Thành , vừa rồi chỉ là trêu chọc ngươi một chút , ngươi như thế xinh đẹp , mấy cái kia trên mạng nữ nhân làm sao có thể so sánh.
– Ừm ?
Mộ Khuynh Thành lỗ tai động động , nàng liền nghe đến câu kia ngươi như thế xinh đẹp , mấy cái kia nữ nhân làm sao có thể so sánh sau , trong lòng vui sướng vô cùng.
Nàng nghiêng đầu cùng hắn đối mặt , nghiêm mặt hỏi :
– Ta thật rất xinh đẹp sao?
Hạo Thiên cũng không phải là ngu ngốc , lập tức nói:
– Đương nhiên , chẳng lẽ ngươi không biết mình là trong trường nữ thần à.
Có bao nhiêu nam sinh yêu thích ngươi đâu.
– Vậy ngươi cũng giống bọn họ , thích ta sao?
– Ta có thể hỏi một chút , nếu như nói ưa thích , thì ngươi sẽ như thế nào ?
– Ta vui vẻ.
– Vậy ta nói không thích đâu!
– Tức giận.
– Ta tất nhiên là ưa thích ngươi.
Hạo Thiên không chút do dự đáp.
– Thật sự ?
Mộ Khuynh Thành xinh đẹp như vậy một nữ sinh , là nam nhân đều sẽ thích , Hạo Thiên cũng không ngoại lệ.
– Ta hiện tại muốn thay những nữ sinh khác thưa kiện.
Lý do là vì cái gì đều là ăn cơm lớn lên , trong khi ngươi lớn lên xinh đẹp như vậy , mà các nàng lại không giống ngươi xinh đẹp.
Hạo Thiên dỗ ngon dỗ ngọt nói.
Mộ Khuynh Thành trên mặt cuối cùng cũng lộ ra vẻ tươi cười.
Khoé miệng khẽ nhếch lên , ý xấu nảy sinh , hắn làm bộ buồn khổ , rầu rĩ nói :
– Đáng tiếc , xinh đẹp như vậy một cái nữ sinh cũng không phải bạn gái ta.
– Ai nói không phải ?
Mắc câu.
Hạo Thiên cười thầm , bất quá trên mặt vẫn là buồn rầu biểu hiện.
– Nếu như ngươi là bạn gái ta lời nói , vậy tới hôn hôn ta một chút !
Mộ Khuynh Thành liếc mắt nhìn trên lớp bạn học một chút.
Thấy không ít người ánh mắt hướng về phía mình , cả nam lẫn nữ.
Nam sinh thì ánh mắt mê đắm nhìn nàng , nữ sinh thì cũng không kém chút nào , si mê nhìn Hạo Thiên.
Không có cách nào , Hạo Thiên cùng Mộ Khuynh Thành hai người nhan trị cực cao ngồi chung một bàn.
Không thu hút ánh mắt người khác mới là lạ.
Mộ Khuynh Thành khẽ cắn môi , sau đó ở bao nhiêu người trong ánh mắt , hướng về phía Hạo Thiên đôi môi hôn đi.
Nếu như có máy khuếch đại âm thanh lời nói , giờ phút này là có thể nghe được bao nhiêu người âm thanh trái tim vỡ vụn.
Không ít người lúc trước mặc dù là nhìn thấy cảnh tượng Hạo Thiên gối đầu trên đùi Mộ Khuynh Thành nằm ngủ.
Khi đó bọn họ cố gắng trấn an chính bản thân là hai người kia chỉ là bạn bè tốt quan hệ , gối đầu ngủ nhờ một chút cũng là bình thường.
Bọn họ còn ôm chút ít hy vọng.
Nhưng hiện tại Mộ Khuynh Thành một hôn này trực tiếp đánh tan bọn họ còn sót lại chút hy vọng.
Bạn bè tốt ? Bạn bè tốt cái rắm.
Không thấy hai người kia đều hôn nhau sao.
Đám người từng cái từng cái vẻ mặt đau khổ , tay ôm trái tim quay đầu nhìn về phía khác.
Nếu như lúc trước bọn họ còn ôm thái độ muốn điểu ti nghịch tập hoặc công chúa lọ lem thì hiện tại những cái này toàn bộ vô vọng.
Đổi lại làm một cái bình thường nam sinh hoặc nữ sinh , bọn họ còn có khả năng đi lên tranh đấu.
Nhưng Mộ Khuynh Thành cùng Hạo Thiên , hai cái nhan sắc quá cao quái vật , bọn họ không có nổi dũng khí muốn nghịch thiên.
Đối thủ quá hùng mạnh a.
Nam sinh cùng nữ sinh đều lắc lắc đầu.
Nhưng mà lúc này dị biến phát sinh , ngay tại lúc hai người đôi môi sắp chạm vào nhau , Hạo Thiên đột nhiên dùng bàn tay che miệng mình.
Mộ Khuynh Thành đâu kịp phản ứng , cứ như vậy hôn lên bàn tay hắn.
Hạo Thiên đắc ý mỉm cười , Mộ Khuynh Thành ngốc.
Không chỉ có nàng , trong lớp còn xót lại một số người ánh mắt chưa kịp rời đi nơi khác cũng ngốc.
Nữ sinh hai mắt toả sáng , nam sinh thì há hốc miệng.
Bọn họ vốn đã lụi tàn hy vọng lại lần nữa bốc cháy lên.
Hạo Thiên nghiền ngẫm ánh mắt nhìn Mộ Khuynh Thành , xấu xa cười nói :
– Ta cũng không phải dễ dãi loại người.
Không phải ai muốn hôn là có thể hôn.
Mộ Khuynh Thành lập tức nổi giận.
Nàng là lấy hết can đảm mới dám đi hôn hắn , kết quả đây , không những bị ngăn chặn , lại còn nói không phải dễ dãi loại người.
Vậy ta thành dễ dãi loại người rồi ?
Cái này hỗn đản lại dám giở trò trêu đùa nàng ?
Tức giận đến mức hít thở không thông , bộ ngực không ngừng chập trùng Mộ Khuynh Thành một phát bắt được Hạo Thiên cổ tay , không nói hai lời liền há miệng cắn.
– Mịa nó!
Hạo Thiên không nhịn được kêu lên một tiếng.
Mộ Khuynh Thành nhưng là một chút đều không lưu tình , khuôn mặt nhỏ đều đỏ bừng vì phẫn nộ.
Hạo Thiên cảm thấy trên cánh tay từng trận đau đớn , nhưng là đánh lại không thể đánh, đẩy lại sợ làm bị thương Mộ Khuynh Thành , cho lên cắn răng chịu đựng.
Người tức giận một khi tìm tới phát tiết con đường , chậm rãi hỏa khí sẽ hạ xuống.
Mộ Khuynh Thành cắn thời điểm cảm thấy giận không nhịn nổi , tỉnh táo lại chính mình cũng cảm thấy xấu hổ , đặc biệt là xung quanh còn có nhiều người như vậy vây xem , nàng tâm cũng bắt đầu “Thùng thùng” nhảy lên.
Nhanh chóng buông ra cánh tay.
Nhìn một chút Hạo Thiên trên cánh tay đang chảy máu dấu răng , Mộ Khuynh Thành trong lòng cũng là tự trách.
Hạo Thiên tính khí là nàng biết đấy , vui vẻ hay chọc ghẹo người khác , mình hà tất cần như vậy tức giận.
– Hạo Thiên ….!
Mộ Khuynh Thành hai mắt ngập nước nhìn hắn , không biết là nên xin lỗi hay vẫn là nói cái khác.
Không nghĩ tới Hạo Thiên nhìn chằm chằm nàng nhìn một hồi , lại cười cợt đưa tay xoa xoa đầu nàng , nói :
– Không sao.
Ta da dầy thịt béo , thoả sức cho ngươi cắn.
Còn chưa hết giận lời nói lại tới.
Hạo Thiên vốn chỉ nói giỡn một cái , không nghĩ tới Mộ Khuynh Thành lại bắt lấy tay hắn , cúi đầu xuống giống như muốn cắn tiếp.
Mẹ nó ! Còn muốn tới ?
Ngay ở lúc Hạo Thiên hoảng sợ chuẩn bị rút tay về , Mộ Khuynh Thành động tác giống như trở nên ôn nhu hơn nhiều.
Nàng há miệng , đem trên tay hắn chỗ bị cắn chảy máu liếm liếm.
Mộ Khuynh Thành giống như một con mèo nhỏ vậy , nhẹ nhàng liếm láp cánh tay chỗ chảy máu.
Ngay ở lúc Hạo Thiên kinh ngạc ngây người , Mộ Khuynh Thành chạy tới góc lớp mở ra tủ y tế , cầm băng gạc các thứ lại.
Sau đó bắt đầu cho hắn băng bó cánh tay.
Năm phút sau.
Hạo Thiên nhìn trên tay thật dày lớp băng vải , khoé miệng giật giật.
Liếc nhìn đang chạy đi trả lại dụng cụ y tế Mộ Khuynh Thành , hắn nhất thời không biết nói gì.
Loại này thương tổn cần như vậy băng bó chặt chẽ ?
………………………!
– Uy , Mộ Khuynh Thành.
Ngươi như vậy hận ta sao ?
Hạo Thiên nhìn nhìn ngồi yên vị bên cạnh mình Mộ Khuynh Thành hỏi.
????
Mộ Khuynh Thành ánh mắt mê mang , không hiểu ra sao quay sang nhìn hắn.
– Ta làm gì để ngươi hận ta đến mức muốn ăn ịt uống máu ta ?
Hạo Thiên nói tới là vừa rồi khi nàng liếm liếm trên tay hắn máu.
Mộ Khuynh Thành hiểu ra , khuôn mặt hơi đỏ lên.
Nàng làm một cái hung ác vẻ mặt , nói :
– Đúng vậy nha.
Ta hận không thể đem ngươi lột da róc thịt , ăn ngươi thịt uống ngươi máu , đem da ngươi chế tác thành túi xách.
Ngày ngày ở bên cạnh ta , dung hợp lại với ta.
– Oa.
Ngươi như vậy sẽ tìm không thấy bạn trai.
Hạo Thiên khuôn mặt một bộ hoảng sợ nói.
Mộ Khuynh Thành cô nàng này , còn đáng yêu vô cùng đâu.
– Không phải là còn có ngươi sao ? Hơn nữa ngươi sẽ để ta tìm bạn trai ?
– Sẽ không.
Ngươi cả đời này đừng mong thoát khỏi ta con mắt.
– Hừ ….!
Mộ Khuynh Thành gật gật đầu nhìn lên bục giảng , chăm chú nghe lão sư giảng bài.
Hạo Thiên câu trả lời này có vẻ như khiến nàng rất hài lòng.
Nhưng mà năm phút sau đó Mộ Khuynh Thành không tập trung nổi nữa , khuôn mặt cũng trở nên hồng hào.
Bởi vì nàng cảm nhận được hai chân mình lúc này có một cái sắc thủ đang không ngừng vuốt ve.
Không cần suy nghĩ cũng biết là Hạo Thiên tên kia.
Nàng quay sang trừng mắt nhìn hắn một cái , sau đó cắn răng nhìn lên bục giảng.
Mộ Khuynh Thành hai mắt mặc dù vẫn luôn dõi theo lão sư , giống như vô chăm chú học hành.
Nhưng chỉ có điều trong lòng lại không cách nào tập trung.
Khẽ thở dài một hơi , không biết từ khi nào bắt đầu , Hạo Thiên người này liền vẫn ở chiếm chính mình tiện nghi , trên môi , chân , trên ngực.
Mà nàng lại không có chút chán ghét , phản cảm nào.
Thậm chí lần kia chỉ thiếu một chút là chính mình lần thứ nhất ở chỗ này mất đi.
Hạo Thiên lại chưa từng nói yêu nàng , hai người mặc dù thân mật nhưng cũng vẫn chỉ là bạn bè thân phận.
Này khiến nàng có chút lo được lo mất suy nghĩ.
Càng nghĩ càng ủy khuất , nàng tức giận muốn vung tay hắn ra.
Có điều khi nhìn thấy trên cánh tay hắn màu trắng băng vải , nàng lại nhịn xuống.
Nhưng không đến năm phút sau , Mộ Khuynh Thành kiên quyết vung tay hắn ra.
Hạo Thiên tên này đơn giản là quá phận , trên đùi còn không đủ , lại muốn hướng tới nàng chỗ kia mò mẫm.
Không thể chịu đựng Mộ Khuynh Thành hất ra tay hắn.
Hạo Thiên cũng không tiếp tục dây dưa , hắn bắt đầu chăm chú xem điện thoại.
Thời gian sau đó Mộ Khuynh Thành là mặt lạnh không quan tâm tới hắn.
………………………!
Trước lúc ra về , Hạo Thiên miệng rộng ở nàng không chú ý thời khắc tấn công nàng đôi môi mềm mại.
Ưm!
Mộ Khuynh Thành vốn dĩ vẫn là mặt lạnh , nhưng trong khoảnh khắc môi chạm môi này , lạnh lùng ánh mắt trong nháy mắt trở nên mê ly.
Nhìn về phía Hạo Thiên ánh mắt, cũng biến thành ôn nhu hơn rất nhiều.
Mộ Khuynh Thành ngây ngốc bắt đầu đáp lại Hạo Thiên nụ hôn.
Mới đầu mặc dù có chút vụng về , nhưng càng về sau càng thành thạo.
Đợi đến khi không thể thở nổi hai người mới môi rời môi.
Mộ Khuynh Thành ánh mắt vẫn còn mê li , mà Hạo Thiên liền cười cười xách balo rời khỏi.
– Hỗn đản.
Vài phút sau đó Mộ Khuynh Thành mới tỉnh táo lại , quan sát bốn phía thấy Hạo Thiên đã không ở.
Nàng nghiến răng nghiến lợi kêu lên một tiếng hỗn đản.