Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

Chương 39: Cùng Ca Đấu


Đọc truyện Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống – Chương 39: Cùng Ca Đấu


Hạo Thiên một đường thẳng tới hôm trước cửa hàng tạp hóa.


Bình thường lời nói hẳn là đi hơn ba mươi phút là tới nơi , Hạo Thiên chuyến này đi kéo dài hơn một giờ mới tới.

Không có cách nào , hắn không nhớ đường.

Trương Tâm Anh nhà cũng không phải là gần sát mặt đường lớn , mà là phải đi qua vài con đường quanh co mới tới.


Nói tới hắn cũng phải bội phục chính mình , ngày hôm trước có thể tìm tới cửa hàng này mua nước.


Dừng xe lại bên lòng đường trước cửa tiệm tạp hóa.

Vừa xuống xe thì thấy Trương Tâm Anh mẹ đang ngồi ghế nhựa ngay trước cửa cùng vài người phụ nữ trung niên khác nói chuyện.

Bọn họ còn đang hướng về phía xe mình chỉ chỉ.


Hạo Thiên khoá cửa xe sau đó đi tới gần chỗ Trương Tâm Anh mẹ , ở nàng kinh ngạc trong ánh mắt kêu lên :
– Mẹ ….!
Lời vừa nói ra khiến ngồi cạnh Trương dì ( gọi luôn là Trương dì nhé.

Lần trước không nhắc tên là sai sót ) mấy người phụ nữ trung niên hoảng sợ , bật thốt lên nói :
– Tiểu Trương , ngươi từ khi nào thì có con trai rồi ?
Hạo Thiên mỉm cười nhìn mấy vị trung niên bác gái chào hỏi.


– Các bác tốt.


– Tiểu tử ngươi tốt.

Không nghĩ tới Bà Trương lại có đứa con trai vừa tuấn tú lại ngoan ngoãn lễ phép.


– Đúng vậy , Bà Trương cũng thật là thâm tàng bất lộ a.

Con trai vừa đẹp trai lại vừa giàu.


– Bà Trương a , dù sao chúng ta làm hàng xóm cũng hơn mười năm.

Ta để con gái ta lấy con trai ngươi.

Như thế nào ?
– ………!
Mấy vị trung niên bác gái bắt đầu bát quái lên.

Hạo Thiên xem ra mấy người này cảm tình rất tốt.


Trương di lúc này cũng bình thường lại , ở trong ấn tượng của nàng Hạo Thiên cũng không giống người có tiền , không nghĩ tới ….!
– Các bà nói gì đâu.

Hạo Thiên là Tiểu Anh bạn trai.

Cái gì mà thâm tàng bất lộ.


Xùy.


– Tiểu Anh bạn trai ? Ta còn tưởng là bà Trương hồi trẻ rơi vãi ở đâu đây ….!
– Bà Lý , bà xem phim truyền hình nhiều quá rồi đó.


– ……!
Trương Di lúc này từ ghế đứng dậy , cười nhìn Hạo Thiên , hỏi :
– Tiểu Thiên ngươi tới tìm Tâm Anh a.

Con bé ở trong nhà đâu , để ta đi gọi.


– Dạ mẹ.

Tới nhà chơi cũng không biết mua gì , dọc đường con có mua một chút hoa quả.

Mong mẹ đừng chê.


Hạo Thiên cười cười đưa cho Trương di túi hoa quả.

Dọc đường hắn cũng suy nghĩ qua nhưng cuối cùng cũng lại không biết nên mua gì.

Sau đó vào đại một siêu thị mua chút hoa quả , ít nhất cũng không thể đến người không.


– Đứa nhỏ này , đều đã gọi mẹ lại còn khách sáo cái gì.


Trương di tiếp nhận túi hoa quả sau đó đi vào bên trong.

Vài phút sau Trương Tâm Anh cô nàng kia từ bên trong chạy vội ra.

Thấy Hạo Thiên đang ngồi nói chuyện với mấy người hàng xóm , nàng lấy ghế ngồi xuống bên cạnh hắn , hỏi :
– Hạo Thiên ngươi tới lâu chưa ?
– Vừa tới a.


Hạo Thiên mỉm cười xoa đầu nàng.

Trương Tâm Anh không biết vừa rồi đang làm gì , hiện tại nàng tóc ngắn có chút rối loạn , khuôn mặt hồng hồng còn có vài hạt mồ hôi.


– Tiểu Anh , có bạn trai rồi thì thấy cũng không hỏi Lý di một câu.

Lý di thương tâm a.


Bên cạnh một trung niên bác gái trêu ghẹo cười nói.


– Lý di tốt , các a di tốt.

Tại con không thấy mấy a di.

Hì hì.

Trương Tâm Anh mỉm cười , bộ dáng vô cùng đáng yêu nhìn mấy vị trung niên bác gái chào hỏi.


– Đúng là con gái lớn không trông cậy vào được.

Các bà thấy tôi nói đúng không.

Có bạn trai sau đó trong mắt nhìn không tới chúng ta mấy bà già này.


Trương di từ bên trong tiệm tạp hóa đi ra , trong tay còn cầm theo cái đĩa , dao cùng một ít hoa quả.


– Mẹ ….!
Trương Tâm Anh ôm lấy tay nàng , phụng phịu.


– Đều lớn thế này rồi , còn giống như con nít.

Nhìn con bộ dáng bây giờ xem , không sợ Hạo Thiên nó ghét bỏ a.


– Làm sao có thể.

Con gái mẹ thiên sinh lệ chất , người theo đuổi xếp thành hàng dài đâu.


– Cái gì mà Thiên sinh lệ chất , không tự soi gương xem chính mình đi.

Hiện tại giống như con ma vậy.


– Aaaa.

….!
Trương Tâm Anh lấy điện thoại soi soi một chút , sau đó hét lên một câu rồi chạy vào trong nhà.


– Đứa nhỏ này ….!
Trương di lắc đầu cười một tiếng.

Sau đó bắt đầu gọt hoa quả.


– Chàng trai nhưng là thành đô người ?
Một vị Trung niên bác gái hướng về phía Hạo Thiên hỏi.

Hiển nhiên đây là đang bắt đầu công đoạn điều tra hộ tịch , sơ yếu lý lịch.


Hạo Thiên gặp người hỏi cũng đều rất có lễ phép trả lời.

Mặc dù vẫn là ăn ngay nói thật loại kia nhưng mà hắn thỉnh thoảng trả lời theo kiểu khôi hài , khiến bầu không khí thoải mái vô cùng.


Vượt qua màn điều tra sơ yếu lý lịch sau đó Hạo Thiên lại được nghe mọi người kể chuyện Tâm Anh lúc nhỏ.


Nhiều đoạn đáng yêu hài hước khiến hắn không nhịn được ôm bụng cười.


Gần nửa giờ sau Trương Tâm Anh mới từ trong tiệm bước ra.

Thấy Hạo Thiên nhóm người cười nói vui vẻ , hiếu kỳ hỏi :
– Mọi người có phải hay không nói xấu con mà vui vẻ như vậy.


– Đang kể chuyện Tiểu Anh hồi nhỏ đâu , Lý di giờ nhớ lại còn buồn cười.


Lý di cười nói.


Trương Tâm Anh khuôn mặt tối sầm lại , đi tới bên cạnh Hạo Thiên ngồi xuống , sau đó ở không ai nhìn thấy đưa tay bấm vào Hạo Thiên phần eo.


Hạo Thiên bị bất ngờ tập kích , thịt eo đau đớn khiến hắn nhịn không được khẽ kêu lên một tiếng.


– Tiểu Thiên làm sao ?
Trương di quan tâm hỏi.


Hạo Thiên trừng mắt nhìn Trương Tâm Anh , sah đó cố nặn ra nụ cười , nói :
– Con không sao , chỉ là muỗi cắn một chút.


– Thời tiết này làm gì có muỗi a.


– Mẹ , các a di , con cùng Hạo Thiên đi dạo một chút.


Trương Tâm Anh ngắt lời , sau đó đứng dậy ý định lôi kéo Hạo Thiên đi chơi.


Hạo Thiên liếc nàng một cái , vốn dĩ là có ý định đi , nhưng sau đó nhớ tới bấm eo mối thù , khoé miệng hơi nhếch lên , nói :
– Mẹ , ngươi xem Tiểu Anh , ăn mặc thành như vậy đi ra đường làm sao được.


Trương Tâm Anh lúc này mặc một cái quần Short nữ màu đen , bên trên là một cái áo thun bó sát , để lộ ra thon dài cặp đùi đẹp cùng nhỏ nhắn vòng eo.

Bởi vì áo thun khá ngắn cho lên hở rốn.


Trương di nghe hắn nói không khỏi đưa mắt đánh giá chính mình con gái.


Ở Trương Tâm Anh giết người trong ánh mắt , Hạo Thiên bổ thêm một đao.


– Mẹ , ngươi xem.

Tiểu Anh mặc thành như vậy khác gì mấy người xấu nữ nhân , chuyên đi câu dẫn nam nhân.


Quả nhiên hắn lời nói có hiệu quả.

Trương di quan sát con gái một vòng từ đầu tới chân , sau đó gật gật đầu , nói :
– Tiểu Thiên nói đúng.

Tiểu Anh , mau đi đổi một bộ quần áo.


– Mẹ ….!
Trương Tâm Anh trừng mắt nhìn Hạo Thiên một cái , sau đó quay qua dùng đáng thương nhìn mẹ mình.

– Mẹ , cái gì mà mẹ.

Còn không mau đi đổi.

Không được , để mẹ đi lựa quần áo cho ngươi a.


Trương di nói xong đứng dậy lôi kéo Trương Tâm Anh đi vào trong tiệm.


Nhìn hai người bóng lưng , Hạo Thiên mặc dù ngoài mặt không có biểu hiện gì , nhưng trong lòng sớm đã cười như điên.


Cho ngươi bấm ta.

Muốn cùng ca đấu sao haha.


……………..!
Khoảng chừng mười năm phút sau đó Trương di cùng Trương Tâm Anh từ bên trong đi ra.


Trương Tâm Anh trên người quần áo đã thay đổi một bộ khác.

Màu đen quần Legging bó sát , màu trắng áo sơ-mi cùng giày thể thao.

Cả người ngoại trừ đầu và cổ ra không hở ra một chút nào.


– Tốt.

Hai đưa đi chơi vui vẻ a.


Trương di đẩy đẩy con gái mình về phía Hạo Thiên , cười nói.


Nàng càng nhìn càng thấy con gái mình cùng Hạo Thiên đẹp đôi , hai người giống như kim đồng ngọc nữ vậy.


– Tạm biệt mẹ.


Hạo Thiên chỉ kịp bỏ lại một câu sau đó bị Trương Tâm Anh cưỡng chế lôi kéo đi.


………………….!
Giới thiệu một chút : Quần Legging nữ
Legging là loại quần có độ co giãn cao , ôm sát lấy cơ thể.

Loại quần này có size riêng cho từng người.


Chất liệu may quần Legging thường được sử dụng nhiều nhất là vải thun ( còn gọi là cotton) và vải Lycra.

Vải thun cotton thì đã khá quen thuộc với đặc tính co giãn, thoáng mát, thấm mồ hôi.

Còn vải thun Lycra bản chất chính là thun cotton, pha thêm với ½ là nguyên liệu sợi Spandex để tối ưu cho sản phẩm độ mỏng và độ mềm mịn cao.


Có thể nhận biết, phân loại quần Legging dựa vào độ dày của quần.

Nếu chiếc quần bạn mỏng và nhẹ nhưng lại có sự co dãn tốt, có phần cạp cao và không có túi quần, không có cúc hay khóa quần thì đó chính là quần Legging.


Nguồn: trên mạng :))



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.