Đọc truyện Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống – Chương 21: Ta Bạn Trai
– Hai vị khách nhân , không biết muốn ăn gì ?
Hạo Thiên cùng Lý Minh Nguyệt tới một quán ăn khá đẹp.
Vừa ngồi xuống bàn thì một người nữ phục vụ viên đi tới , đặt lên trên bàn một quyển menu thực đơn , hỏi.
– Minh Nguyệt , ngươi muốn ăn gì thì chọn.
Hạo Thiên đẩy thực đơn về phía Lý Minh Nguyệt , cười hỏi.
– Tốt
Lý Minh Nguyệt gật gật đầu , đâu mở ra thực đơn.
– Ta muốn món này ,….!
– Được rồi , Hạo Thiên , ngươi có muốn thêm gì hay không ?
Lý Minh Nguyệt chọn được vài món , sau đó đưa menu cho hắn.
– Ngươi chọn là tốt , ta tùy tiện.
Hạo Thiên lắc đầu , hắn ăn uống cũng vô cùng tùy ý , không cầu kỳ.
Nói thẳng ra là ăn tạp , gì cũng ăn được.
– Được.
Như vậy thêm cái này nữa.
Cảm ơn.
– Đợi chút.
Cho thêm hai con tôm hùm nướng.
Hạo Thiên kêu phục vụ lại , gọi thêm món tôm hùm.
Lâu rồi hắn cũng chưa ăn.
– Hai vị chờ một chút.
Món ăn xong ngay đây.
Nhân viên phục vụ mỉm cười thân thiện nói.
Sau đó xoay người đi.
– Ta đi nhà vệ sinh một chút.
Lý Minh Nguyệt cầm lấy túi xách , đứng dậy nói.
Nhìn nàng bóng lưng , Hạo Thiên khẽ cười nói ” Tiểu Nguyệt Nguyệt , từ người giúp việc thăng cấp lên Người yêu đâu có dễ dàng như vậy ”
Trong thời gian chờ đợi đồ ăn chuẩn bị thì nhân viên cũng mang tới hai chai nước cùng cốc.
Không thể không nói quán này phục vụ khá chu đáo , nhân viên cũng chuyên nghiệp.
———-++++++++++(—++++++++++—-++++++
Cũng không lâu sau thì đồ ăn lần lượt mang lên.
– Chúc quý khách ngon miệng.
Khi cuối cùng một đĩa đặt xuống bàn , phục vụ viên cúi đầu chúc ngon miệng , sau đó rời đi.
– Tốt.
Minh Nguyệt , chúng ta ăn.
– Đợi chút ta chụp hình.
Lý Minh Nguyệt mặc dù là đang có chút đói bụng , nhưng mà trước khi ăn nàng vẫn lấy ra điện thoại chụp vài tấm hình.
Nữ sinh dường như đặc biệt yêu thích chụp ảnh , quay video các loại.
Mà nàng cũng không ngoại lệ.
– Ngươi xong chưa , ta đói.
– Xong rồi ….!Ăn thôi …..!
Có lẽ bởi vì đã quá đói , Hạo Thiên cảm thấy đồ ăn vô cùng ngon.
Hắn không chút nào ngần ngại mà ăn như hổ đói.
– Minh Nguyệt ngươi sao không ăn.
Thấy Lý Minh Nguyệt cứ nhìn chằm chằm vào con tôm hùm không chớp mắt mà không động thủ , hắn nghi hoặc hỏi.
– Cái này làm sao ăn a
Lý Minh Nguyệt nhìn xem trước mặt to đùng một con tôm hùm , không biết làm như thế nào , không khỏi có chút xấu hổ nhìn Hạo Thiên hỏi thăm.
Nàng chưa từng ăn qua cái này , cho nên cũng không biết cách ăn thế nào.
Thì ra là không biết cách ăn.
Hạo Thiên bật cười , nói :
– Để ta dạy cho ngươi.
······
Một bữa cơm , hai người vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ , kết thúc cũng là hơn một giờ sau.
– Có muốn ăn thêm gì nữa không.
Ăn uống no đủ , Hạo Thiên uống một ngụm nước , ngả người ra ghế , xoa xoa bụng.
Mắt nhìn ngồi ở phía đối diện mình Lý Minh Nguyệt , hỏi.
Hắn hỏi vậy chủ yếu là vì thấy nàng ăn rất ít.
Không biết do đồ ăn không hợp hay là dữ dáng.
Thấy nàng lắc đầu , hắn gọi phục vụ thanh toán tiền.
Lý Minh Nguyệt ra ngoài trước , Hạo Thiên còn phải trả tiền lên ra sau.
Chỉ là hắn vừa mới ra tới cửa , đã bị một nữ nhân chặn lại.
– Tiểu Soái ca.
Thêm cái webchat sao.
?
Hạo Thiên dùng ánh mắt đánh giá nàng một chút.
Nàng ước chừng 20 đến 22 tuổi , cao khoảng 1m65.
Dung mạo khá xinh đẹp , tuy không bằng đứng đợi hắn ở không xa Lý Minh Nguyệt.
Nhưng cũng có thể coi là mỹ nữ.
Nàng trên người mặc một bộ màu đen bó sát váy áo , dưới chân đi một đôi tất chân cùng dày cao gót , đều là màu đen.
Khẽ mỉm cười , Hạo Thiên đang định mở miệng từ chối thì vốn đứng đợi hắn Lý Minh Nguyệt nhìn thấy cảnh này.
Nàng đi tới , ôm lấy cánh tay của hắn.
Nhìn nữ nhân kia nói :
– Thật xin lỗi , ngươi tìm bạn trai ta có việc gì không ?
Nữ nhân kia nhìn hai người , nhất thời có chút lúng túng , không biết nói thế nào cho phải.
Mình xin bạn trai người ta webchat , bị người ta bắt được , làm sao có thể không lúng túng.
Mà Lý Minh Nguyệt cũng không có ý định đợi nàng trả lời.
Lôi kéo Hạo Thiên rời đi.
Trên xe
– Làm sao ? Phá vỡ chuyện tốt của ngươi , không vui.
Lý Minh Nguyệt nhìn đang tập trung lái xe Hạo Thiên hỏi.
– Ta có sao ?
Hạo Thiên mỉm cười.
Lúc này bởi vì đoạn đường này hơi đông người , để đảm bảo an toàn cho mình và người khác , tất nhiên là phải tập trung vào lái xe.
Cho nên hắn với không cùng nàng nói chuyện , hắn sợ nàng lại làm ra cử động quá khích nào.
Kiểu như lúc ở nhà nàng vác dao truy sát hắn.
Thoát khỏi đoạn đường đông người , Hạo Thiên lập tức mở miệng trêu chọc nàng.
– Tiểu Nguyệt Nguyệt , ta từ khi nào trở thành bạn trai ngươi rồi ? Ta nhớ được là ngươi tỏ tình nhưng ta không đồng ý a.
– Ta tỏ tình ? Ta khi nào thì tỏ tình với ngươi.
– Không nhớ , vậy để ta nhắc lại một đoạn cho ngươi nhớ.
Lúc tối người nào nói ” Hạo Thiên , ta thích ngươi “.
Nàng nhớ tới lúc tối luôn miệng nói thích hắn , khuôn mặt không khỏi hơi đỏ lên.
Tuy trong lòng xấu hổ , nhưng ngoài miệng vẫn chày cối cãi
– Ngươi nghe lầm đi.
Ta không có !
– Lại còn không thừa nhận.
Ngươi chính là nói như vậy.
– Ta không nói.
– Ngươi có nói.
Hơn nữa còn không phải chỉ là một lần.
– Ta không …..!Aaa ….!Hạo Thiên , ta cho ngươi chết.
Lý Minh Nguyệt vừa ngượng ngùng vừa xấu hổ , cuối cùng nhịn không được , nhoài người về phía hắn bắt đầu cấu xé.
Dùng hắn tiếng kêu la để che giấu chính mình cảm xúc.
– Lý Minh Nguyệt , ngươi làm gì ? Ta còn đang lái xe.
Aaaaa đau chết ta …….!Haha , không được , buồn chết ta.
….!
Bị người liên tục quấy rối , Hạo Thiên cố gắng lắm mới có thể bình thường lái xe.
Cắn răng chịu đựng mặc cho nàng hành hạ.
Mà nàng cũng nhận ra lúc này quả thật không lên quá mức , nhanh chóng buông tha cho hắn.
Lý Minh Nguyệt hốc mắt có chút ửng đỏ , thanh âm có chút nức nở , ủy khuất nói :
– Hạo Thiên , ngươi luôn luôn bắt nạt , trêu chọc ta, ngươi hỗn đản này , một ngày nào đó ta cũng bị ngươi bắt nạt chết.
Không nghiêm trọng như vậy đi.
Ai!
Hạo Thiên thở dài một tiếng , đưa tay vuốt vuốt đầu của nàng , khẽ nói :
– Ngươi là của ta người giúp việc nhỏ.
Ta không bắt nạt ngươi thì bắt nạt ai.
Hơn nữa ngươi không thích bị ta bắt nạt sao?
Lý Minh Nguyệt nghe được hắn ôn nhu lời nói , sủng nịch động tác , khuôn mặt vù một cái liền đỏ lên , nàng vội vàng cúi đầu xuống.
Vài phút sau , nàng mới nói một tiếng bé không thể nghe.
– Thích.