Bạn đang đọc Đồ Thần Chi Lộ (Đổ Thần Đường) – Chương 525: Vương giả quay về – Đại kết cuộc (2)
“Mở động lực dẫn kính phản vật chất.”
Ánh mắt người trung niên tóc dài không thay đổi, biểu hiện vô cùng kiên nghị.
“Tướng quân……”
“Tướng quân!”
“Tướng quân.”
Bọn đại hán đều há miệng hô lớn.
” Chấp hành mệnh lệnh!”
Người trung niên tóc dài bất ngờ xoay người, tóc bay phấp phới. Ánh mắt sắc như dao nhìn mọi người dò xét. Không khí đột nhiên trở nên lạnh giá. Một luồng áp lực vô hình che trời cản đất, mọi người nhất thời câm như hến, không nói ra lời.
“Chiến hạm trở về hạm đội!”
“Kỳ hạm gia tốc!”
“Mở nắp năng lượng!”
Người trung niên tóc dài nhìn đài điều khiển chính ra một loạt lệnh.
Mọi người liếc nhau một cái rồi sau đó thở dài một tiếng.
“Các ngươi còn có cơ hội rời khỏi kì hạm!” Người trung niên tóc dài ra một loạt lệnh rồi sau đó dừng ánh mắt vào mọi người.
“Thề cùng tướng quân cùng tồn vong!”
“Thề cùng tướng quân cùng tồn vong!” Các đại hán nửa quỳ xuống đất, một giọng sắt thép thanh khiết, vô cùng trầm trọng.
“Các người không cần theo ta mạo hiểm.” Tướng quân nhìn đám người trên mặt đất, hai tay kéo nhẹ. Thờ dài một tiếng, biển hiện lạnh lùng cũng trở nên ôn hòa.
Mọi người cảm thấy một luồng sức mạnh to lớn kéo họ đứng lên đầy sức sống.
“Bất kể tướng quân quyết định như thế nào, chúng tôi đều phục tùng vô điều kiện, nhưng, tướng quân, chúng ta có thể mở ra lối vào không gian, chúng ta sở hữu cả tài nguyên của Tháp Tháp đế quốc, chúng ta chỉ cần thời gian thôi, chúng ta vốn không cần thiết mạo hiểm……”
Đại hán đầu trọc hình như còn muốn thuyết phục người trung niên tóc dài, mà lúc đó, kì hạm đang tăng tốc, rời lỗ đen lốc xoáy càng ngày càng gần, chì cần đạt đến tốc độ á quang, sẽ nhảy vào được không gian
“Ý ta đã quyết, nếu như người thân của ta lúc cần ta mà ta không về đến nhà kịp, cho dù sau này ta an toàn trở về không gian trái đất còn ý nghĩa gì nữa?” Ánh mắt sâu sắc của người thanh niên tóc dài nhìn vào lỗ đen to tướng trên màn hình, lúc này, một đám binh sĩ điều khiển kì hạm đã vào trạng thái ngủ mê, thân thể của họ không thể so sánh với các thiết giáp đại hán, không thể chịu đựng tốc độ á quang.
Mọi người nhìn nhau một cái rồi không lên tiếng nữa, hình như cùng lúc đó, ánh mắt mọi người đều hướng tới một mảng khác của màn hình lớn phòng điều khiển chính, đó cũng là một bộ hệ thống to lớn, toàn bộ sơ đồ sao của đế quốc Tháp Tháp, sơ đồ sao hào nhoáng trong màu đen kéo dài mãi, vô biên vô tận……
Sau lưng họ, là vị trí của sơ đồ sao, họ ở đây chiến đấu hết hai năm, hệ sao Tháp Tháp đã chinh phục hàng vạn tinh cầu, chiếm được giang sơn rộng lớn. Hiện tại, họ sắp rời khỏi rồi, có lẽ, họ vĩnh viễn không thể trở về nữa, vĩnh viễn.
“Nhận được lối vào không gian hệ sao khác, có vào không?”
“Nhận được lối vào không gian hệ sao khác, có vào không? Đột nhiên, hệ thống thông minh của kì hạm phát ra một loạt âm thanh điện tử tích hợp, đèn phòng điều khiển chính không ngừng lóe sáng nhắc nhở mọi người”
“A…….!”
Mọi người ngẩn ngơ trước, dường như là đều quá vui mừng chạy đến đài điều khiển.
“Báo cáo chi tiết. Báo cáo chi tiết!” Đầu trọc nhào tới đài điều khiển chính gào thét điên cuồng.
“Không gian khác đã bị người mở, mở khóa, mở khóa……”
“Tiến vào!”
Người trung niên tóc dài tóc bay phấp phới, nhấn mạnh nói lên hai chữ.
Phía sau hàng chục km kì hạm.Triệu chiếc chiến hạm như một con rồng to lớn tiến vào lốc xoáy đen, đen mịt, kéo dài hàng vạn km…..
Trận chiến của Đại Hà và Trương Dương đã vào đến bạch nhiệt hóa, Trương Dương giống như một con thú bị thương, điên cuồng vùng vẫy, hắn phát hiện được bí mật của Đại Hà.
Công lực của Đại Hà tuy thâm hậu hơn hắn. Nhưng, Đại Hà không thể như Trương Dương dùng tốc độ nhanh lợi dùng “Tiên Đạo Mạn Mạn” để bổ sung năng lượng cơ thể.
Nói cách khác, Đại Hà mỗi khi chiền đấu tiêu hao năng lượng là năng lượng dự trữ của chính cơ thể, nhưng Trương Dương lại có thể rút năng lượng không giới hạn từ vũ trụ.
Kim Giáp đại hán chiếm thân thể của Đại Hà, tuy hắn có “Tiên Đạo Mạn Mạn” mạnh mẽ, nhưng, thân thể này không đủ giúp hắn ta đưa “Tiên Đạo Mạn Mạn” phát huy tới cực điểm.
Cũng vì vậy, Đại Hà không dám sử dụng quá năng lượng cơ thể, nếu hắn mà sử dụng năng lượng dự trữ của cơ thể không giới hạn, hắn không thể nào kiên trì đến hiện tại. Mà hắn ta cũng không chắc chắn cho Trương Dương một đòn chí mạng.
Có sự lo lắng như vậy, sự công kích của Đại Hà có vẻ vướng víu.
“A……”
Một tiếng hét thảm phá vỡ bầu trời bao la.
Là tiếng của Vu Cơ.
Tại vòng truy đuổi điên cuồng, Ngân Mị truy đuổi chiếm được thượng phong. Hàm răng sắc nhọn của nó xé mất một miếng thịt máu chảy ròng ròng từ cánh tay bị thương của Ngu Cơ
“A……”
“A……!”
“A!”
Ngay thời khắc Ngu Cơ bị thương, một loạt tiếng kêu thảm thiết vang lên. Lúc này, những nhân công đã dọn toàn bộ đồ vật đến phi thuyền Tam Giác, một số công trình sư đang từ phần bụng phi thuyền leo lên trên, Ngân Mị đã phục kích bọn họ.
Ngân Mị chỉ tấn công một cái , lập tức có bảy công trình sư mất mạng, cổ họng bị xé toạc một lỗ to, bởi Ngân Mị mượn sức trên người họ, tim của những cái xác này đã bị đạp đến nát, thịt máu lẫn lộn, ghê rợn đến không dám nhìn……
“Bồng, bồng, bồng……”
“Bệ hạ!”
Đôi chân dài của Vu Cơ tấn công Ngân Mị điên cuồng, cuối cùng chặn được một đòn tấn công điên cuồng này của Ngân Mị, nhưng, Ngu Cơ biết rõ rằng cô đã không thể đỡ được đòn tấn công của Ngân Mị nữa, trong lúc chống đỡ hét một tiếng lớn.
“Đỡ lấy, bổn vương lập tức đến ngay!” Khí thế toàn thân Đại Hà đột nhiên tăng vọt, toàn thân phát ra một luồng sáng trắng.
“Tiểu tử, cho ngươi biết thế nào là Tiên Đạo Mạn Mạn chân chính……
Đôi mắt Đại Hà long lanh, hào quang màu vàng chớp tắt không chừng, dường như muốn ra khỏi thân thể, một lúc, sát khí phừng phực!
Đôi tay Trương Dương đột nhiên vung lên, trong không khí có một luồng sức mạnh vô hình lập tức tập trung thành một lốc xoáy, lốc xoáy như sản sinh lực hút, như một từ trường vậy, hút hàng chục km năng lượng mặt biển, mặt biển sóng xô đẩy nhau, bầu trời mây đen cuồn cuộn, giống như sắp có một trận bão lớn vậy, áp lực vô cùng.
Chiến!
Chiến!
Chiến!
Hai người vận hành công lực toàn thân, đây sẽ là một đòn kinh thiên động địa, quyết định thắng thua…..
“Bồng!”
Một tiếng vang lớn kinh thiên động địa, là lúc Trương Dương tập hợp năng lượng triệt để, lúc thân thể tinh thể hóa đạt đến chín mươi chín phần trăm, Đại Hà đột nhiên xuất chiêu sớm, một nguồn sức mạnh khổng lồ va chạm giữa không trung, Trương Dương bất ngờ không kịp phòng thủ bị đòn tấn công của Đại Hà văng cao hàng chục mét, như viên đạn vậy.
Rốt cuộc kinh nghiệm chiến đấu của Trương Dương không phong phú bằng Kim Giáp đại hán.
Trong đó, quan trọng nhất là, tuy Đại Hà không thề lợi dụng Tiên Đạo Mạn Mạn hút năng lượng, đây là một ưu thế, tuy Trương Dương có thể hút năng lượng nhanh chóng, nhưng nhanh hơn nữa cũng có một quá trình, Đại Hà mê hoặc thời điểm Trương Dương hút năng lượng tấn công là một đòn thành công.
Đương nhiên, Trương Dương sở hữu năng lực hút năng lượng nhanh chóng căn bản không sợ đòn tấn công kinh thiên động địa này của Đại Hà. Hắn thậm chí còn mừng thầm, ít nhất, khi nãy Đại Hà tiêu hao năng lượng lớn, mà đòn này không làm tổn hại nặng đến hắn……
Đáng tiếc!
Đại Hà chủ yếu cần thời khắc điện quang hỏa thạch này.
Chính thời khắc Trương Dương bay lên không trung. Đại Hà đột nhiên xoay người, làm một động tác biến hình cấp tốc, thân hình to lớn đi về phi thuyền cánh tam giác, tại lúc này, dưới sự chống đỡ của Vu Cơ, mười mấy kĩ sư đã vội vàng leo lên phi thuyền tam giác, mà Ngân Mị lại điên cuồng tấn công Vu Cơ, Vu Cơ đã toàn thân thương tích, máu chảy ròng ròng……
“!” Đại Hà đánh một chưởng về phía Ngân Mị đang tấn công Vu Cơ.
“Chi chi……”
Ngân Mị phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thân thể tinh xảo bị ngã lên phần thân kim loại của phi thuyền Tam Giác, sau đó rơi xuống, sống chết không rõ.
Ngân Mị cho dù lợi hại đến đâu, cũng không chịu nổi một đòn của Đại Hà.
” Ngân Mị!”
Lúc Ngân Mị rơi xuống đất, Trương Dương đau lòng, hắn và Ngân Mị tâm ý tương thông, cảm giác được Ngân Mị bị trọng thương, hai mắt đỏ ngầu, điên cuồng đi tiến về phía Ngân Mị……
“Vu Cơ, cản lại!”
“Vâng”
Chính lúc Trương Dương xông về phía Ngân Mị, nhanh như chớp Đại Hà xông vào phần bụng của Tam Giác. Để lại Ngu Cơ toàn thân đẫm máu ở dưới. Nội tạng của Ngân Mị dường như đã vỡ hết. Ngay cả lớp lông bạc cứng như sắt thép cũng trở nên mềm nhũng. Ngân Mị đã bị trọng thương nguy hiểm đến tính mạng.
Năng lượng Tiên Đạo Mạn Mạn hùng hậu của Chương Dương lập tức truyền vào thân thể Ngân Mị, hiện tại Ngân Mị đã hấp hối, cái chết gần kề, không được chậm trễ một chút nào.
Từ từ, da lông của Ngân Mị bắt đầu cứng cáp trở lại, nội tạng bị vỡ cũng nhờ nguồn năng lượng mạnh mẽ đó dần dần hồi phục, dần dần hồi phục.
Đôi mắt ngờ nghệch của Ngân Mị lộ ra ánh sáng màu đỏ ngầu.
Cảm nhận được sự động đậy của thân thể Ngân Mị, Trương Dương nhẹ cả người, hắn và Ngân Mị tâm ý tương thông, cùng trải qua biết bao phen sinh tử, đã sớm hình thành tình cảm sâu nặng.
Đột nhiên, Trương Dương cảm giác được một luồng khí lớn mạnh thổi đến thân thể hắn đứng không vững.
Trương Dương giật mình, đột nhiên ngẩng đầu, bất ngờ phát hiện, vô số lỗ nhỏ phần bụng của phi thuyền Tam Giác bắn ra luồng khí lưu mạnh mẽ……
Đại Hà muốn trốn chạy.
Dường như ý thức được, Trương Dương nghĩ đến vấn đề này.
Khi điện quang hỏa thạch, Trương Dương xông đến phần bụng của phi thuyền cách xa không đến ba mươi mét, lúc này, thông đạo của phần bụng phi thuyền chưa đóng…….
“Bang!”
Thấy Trương Dương chạy như điên đến, Ngu Cơ thủ ở phần bụng phi thuyền cố nhịn toàn thân đau đớn, dùng đôi chân còn lại tấn công điên cuồng.
“!”
“!”
Một loạt va chạm, Vu Cơ tuy không phải đối thủ của Trương Dương, nhưng, trong tình thế liều mạng, Trương Dương muốn phá vỡ phòng thủ của cô không dể dàng, lúc này toàn thân Vu Cơ đầy thương tích, toàn thân rướm máu, thê thảm đến không dám nhìn, chính Trương Dương cũng không dám tưởng tượng một người phụ nữ trong thương tích như vậy lại dám đối đầu với sự công kích điên cuồng của hắn……
Khí lưu càng ngày càng mạnh, trong luồng khí lưu lớn mạnh này, Trương Dương lại có một cảm giác không thể đứng vững.
Chính lúc này, Trương Dương mới hoảng hốt phát hiện, phi thuyền Tam Giác dài đến một trăm năm mươi mét này đã từ từ cất cánh.
“Vu Cơ, lên đây!” Mặt Đại Hà xuất hiện ở miệng thông đạo phía bụng.
“Bằng!”
Trong lúc Trương Dương kinh ngạc, Vu Cơ dùng sức lực toàn thân tấn công về phía Trương Dương, mượn phản lực của đòn tấn công này, thân thể của cô hướng về thông đạo ở phần bụng của Tam Giác nhảy vào, hình như cùng lúc đó, tay Đại Hà nắm chặt lấy tay Vu Cơ……
“Ngao.!”
Nhìn thấy phi thuyền Tam Giác cấp tốc bay lên, Trương Dương hét lên một tiếng, thân thể đột nhiên ra sức, mặt đất sinh ra chấn động mạnh lớn, rung trời chuyển đất giống như động đất vậy, mà thân thể Trương Dương giống đạn pháo bắn về thông đạo phía bụng.
Tay của Vu Cơ đã được kéo vào thông đạo, mà cửa thông đạo đã từ từ đóng lại, đôi mắt đầy trìu mến của Vu Cơ nhìn người đàn ông của mình, người đàn ông này, rốt cuộc vẫn không bỏ rơi nàng, đột nhiên, nàng cảm thấy cơ thể trầm xuống.