Đọc truyện Đồ Tảng Băng, Em Yêu Anh – Chương 14: Sức Mạnh Tình Yêu
Hắn lặng lẽ nhìn nó với tâm trạng trĩu nặng ,đầy suy tư , như điềm báo trước một cuộc chia ly .Đâu đó tình cảm trong hắn trỗi dậy mạnh mẽ .Thanh phong chầm chậm ghé sát đầu Bảo Ngọc vào vòm ngực mình ,một cảm giác ấm áp lan tỏa xua đi không khí lạnh lẻo của màn đêm ..Bảo Ngọc dường như nghe thấy được tiếng tim hắn đập mạnh mẽ như thể không muốn rời xa…Hắn lại nhẹ nhàng lướt dài những ngón tay thon dài trên làn tóc rối của nó .Dưới ánh đèn mờ của con phố lặng lẽ ,hắn nói ra những lời yêu thương chất chứa bấy lâu:
-Bảo Ngọc …anh xin lỗi …vì anh, em phải chịu đau khổ , phải chịu đắng cay và chịu đựng cảnh người mình yêu thương không nhận ra mình…anh biết vì anh em phải khóc rất nhiều …anh biết anh đã làm tim em rất đau …anh xin lỗi heo lai gà
Bảo Ngọc ngỡ ngàng trước những lời hắn nói .Đây là một Thanh Phong , đồ băng tảng mà nó yêu …nhưng nó không thể nhận thức được đây là mơ hay thực…Một năm qua nó chờ đợi trong mỏi mòn chỉ để hắn quay về kí ức xưa ,nó cứ ngỡ nó đã tuyệt vọng từ lâu,từ giây phút bác sĩ chuẩn đoán..Nhưng giờ trước mắt nó là một Thanh Phong nói những lời yêu nó …Cảm giác hiện tại là ngỡ ngàng ,rung động ,chi phối cả hành động ,nó không thể thốt lên lời nào …
Hắn cứ nhìn nó bằng ánh mắt yêu thương ,đã bấy lâu xa cách
-Em ngạc nhiên phải không ?? Anh và em sẽ chiến thắng số phận nghiệt ngã của bản thân …chúng ta sẽ bên nhau ..anh hứa sẽ bên em nên em phải mạnh mẽ cùng vượt qua định mệnh với anh nhé …
-Anh,..-Bảo Ngọc xúc động ,nghẹn ngào nói …trong cô hiện tại là cảm giác hoài nghi đây là giấc mơ ,chúa trời ban cho cô sau cơn tuyệt vọng thì phải…Cô vẫn chưa muốn tỉnh giấc cô muốn kéo dài giấc mơ đẹp này để mãi mãi bên hắn như lúc này.
Hắn từ tốn kể lại mọi thứ xảy ra cho Bảo Ngọc …
( Ba ngày trước….)
Hắn đang mơ màng trong giấc mộng tử thần. Hắn nghe đâu đó tiếng gọi của người con gái mang tên Bảo Ngọc ,tiếng gọi tha thiết
-Băng tảng …anh mau tỉnh dậy đi …băng tảng anh mau tỉnh dậy đi …anh phải mạnh mẽ vượt qua.Anh còn nợ em một lời hứa đấy,…anh không được nuốt lời …anh mau tỉnh dậy cho em .em sẽ không tha cho anh nếu anh không tỉnh dậy ngay lập tức …anh nghe rõ chưa….
Vừa dứt câu cô gái thoát ẩn trong màn sương để lại hắn với bao kí ức hiện qua làn khói đó …Hình ảnh ngày đầu gặp với những cú đấu đá với một bọn côn đồ . và còn có lúc ăn kem với vẻ tinh nghịch của nó …Và cả những lần cãi nhau vô tội vạ trên lớp …mọi thức đều ùa về trong giấc mơ ….mọi kí ức , mọi nỗi nhớ đều hiện về rõ nét.
Khi kí ức hiện về cũng là lúc hắn đang chống chọi với thần chết …mỗi kí ức là máu bầm trên não ,là sự sống đang dần xa và cái tử đang đón chờ . Cơn đau điên dại chiếm lấy thân thể ấy khiến Thanh Phong quần quại trên bàn phẫu thuật .Đâu đó vẫn vọng lại tiếng dao kéo ,tiếng bác sĩ ,y tá hối hả
-Bác sĩ ,nhịp tim đang giảm dần , bệnh nhân có triệu chứng co giật
-Mau kích Điện….
Mọi âm thanh trong phòng phẫu thuật hòa cùng tâm trạng căng thẳng của từng người thân .Ai nấy đều trông chờ vào kí tích vào ý chí mạnh mẽ của hắn.Mọi sức mạnh của hắn có lúc mạnh mẽ có lúc dường như đầu hang trước số phận …Lúc hắn tuyệt vọng ,muốn buông bỏ sự sống đến cõi chết …thì hình ảnh biết bao người thân yêu hiện lên với những lời động viên
-Phong ,cháu cưng của bà con phải cố lên…Con không được từ bỏ nghe chưa .Con phải tĩnh dậy để bà còn trị tội con nữa..thằng cháu hư này
-Phong, con mau tỉnh dậy đi ,mẹ biết lỗi của mẹ rồi …chỉ cần con tỉnh dậy con muốn mẹ làm gì mẹ cũng làm
-Cái thằng này , đại ca mày về mà mình nằm hoài vậy hả …mau tỉnh dậy cho tao …anh em mình phải cùng làm vài chai …
Bao tiếng nói luôn thúc trực bên tai Thanh Phong dường như tiếp thêm sức mạnh cho anh . Và trong màn sương khói mờ ảo ,hình ảnh người ba quen thuộc của anh hiện về . Ông vẫn y như ngày nào với vẻ mặt hiền hậu và từ tốn .
-BA…..BA…- Tiếng hắn gọi thất thanh khi nhìn thấy người cha bao ngày mình mong nhớ
-Phong ,con phải mạnh mẽ lên .Ở nhân thế ,đang có rất nhiều người chờ con tỉnh lại,con không được ngủ hoài như thế nghe chưa… Con là trụ cột trong Hoàng Gia ta ,con phải thể hiện bản lĩnh của mình ,như thế mới xứng đáng là con ta …
-Ba…sao ba ngày đó lại bỏ con …ngày đó ba đừng cãi nhau với mẹ thì ba đâu có chết .Ba biết con nhớ ba nhiều lắm không !! …
-Con người có số phận của riêng mình, ba cũng vậy ,duyên số của ba đã tận có tránh cũng không khỏi đâu con…Con không nên cứ hận mẹ con và ông ngoại như thế …Ngày đó ,do ba bất tài không thể tiếp quản được công ty ,một tay mẹ con gồng gánh ,bởi thế gia đình ta mới lạnh lẽo tình thương gia đình …Cũng do ba khiến mẹ con buồn bã gây nên cớ sự gia đình chia xa ..Không phải mẹ hay ông ngoại hại chết ba ,mà do chính ba bất tài vô dụng ..Lúc đó ba nghỉ quẩn nên tìm đến cái chết ,không ai ép buộc ba cả …Con sau này trưởng thành sẽ hiểu rõ hơn. Khi con có gia đình con sẽ hiểu người vợ rất quan trọng với mình…Con hãy sống tốt và chăm sóc mẹ với bà giúp ba….hãy trở về thế giới của con đi…
-B….A……BA…