Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi

Chương 84: Âm Mưu, Trừng Trị


Đọc truyện Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi – Chương 84: Âm Mưu, Trừng Trị


Oán khí, oán khí a
Trong Ác Ma cốc không ít oán linh tung bay từng ngày. Võ công Thương Hồ đột nhiên tăng mạnh, nguyên nhân của nó ở chỗ, hắn không sợ chết muốn đánh ai đó, mỹ kỳ danh viết: tỷ thí.
Thực tế mà nói là xem ai cũng đều không vừa mắt. Ngươi xem, đại sư huynh, cả ngày phẫn cái mặt tàn bạo a, thật cho rằng đại cô nương tiểu tức phụ đều thích sao? Còn có, còn có, nhị sư huynh, ngươi nói ngươi có Vân Vũ rồi , tại sao cứ ba ngày hai đầu chạy đi tìm sư phụ? Tam sư huynh, ngươi không phải yêu tiền nhất sao? Tự nhiên hào phóng ôm trân châu mã não cấp Tiểu Kim không nói, còn cả ngày đưa cho ngân phiếu sư phụ làm gì······.
(Nhìn đâu cũng thấy gian phu =)) Khổ thân ca, phòng sao cho xuể)
Lúc này, Thương Hồ xem ai cũng không vừa mắt, tổng cảm thấy,ai cũng có thể là gian phu của sư phụ, cho nên hắn gặp người nào muốn đánh người đó là mọi người sẽ phát hiện a. Đương nhiên, vài tên đồ đệ tự nhiên cứ không bình thường, mà Mộ Thiên Dao lại một lần nữa đi tìm Hoa Thi Thi theo lẽ thường. Nàng không có gây ra bất kỳ thanh âm gì, cước bộ nhẹ nhàng, nhất là mấy ngày gần đây nội lực tăng lên, Tử Minh tu thần bí quyết dần dần tiến vào tầng thứ ba, võ công đã muốn xuất thần nhập hóa .
“Ân ······.” Một tiếng thanh ngâm ái muội từ trong phòng truyền đến. Cước bộ Mộ Thiên Dao ngừng một chút, lập tức biết trong phòng đang xảy ra chuyện gì. Bĩu môi, bất quá trong lòng nàng cũng có chút tò mò, trong phòng này sẽ là ai đây?

Nhẹ nhàng nhảy lên nóc nhà, lặng yên vạch một mảnh gạch ngói vụn ra, buổi sáng chiếu sáng mạnh, nói tóm lại, vừa xem hiểu ngay. Rất nhanh, Mộ Thiên Dao nhìn thấy sau sa mỏng hồng nhạt rũ xuống có hai câu thân thể đang si ngốc dây dưa. Nữ nhân không cần phải nói, tự nhiên là Hoa Thi Thi, như vậy này nam nhân là ai? Chẳng lẽ là đồ đệ nào đó của mình? ? Mộ Thiên Dao nghĩ đến đây, sắc mặt nhịn không được trầm mặc. Bối cảnh của Hoa Thi Thi quá mức phức tạp, hiện tại căn bản nàng không có thực lực đi thăm dò, mà thế lực Từ bá phân tán ở bên ngoài nàng cũng không hiểu làm cách nào triệu hồi. Thật là phiền toái a. Xem ra, những ngày thanh nhàn không còn nhiều rồi.
Đột nhiên, phía dưới truyền đến tiếng nói chuyện . Lập tức , Mộ Thiên Dao căng lỗ tai, nghe cẩn thận từng từ “Ân sự ······ sự ······ tình chủ thượng phân phó làm thế nào rồi ?” Thanh âm của nam nhân có chút ám trầm cùng khàn khàn, nhưng cũng là thanh âm Mộ Thiên Dao chưa bao giờ nghe qua. Mộ Thiên Dao không khỏi thở nhẹ nhõm một hơi,lại nín thở nghe tiếp “Nga ······ nhanh chóng ······ nhanh ······” Thanh âm của Hoa Thi Thi có chút rời rạc. Mộ Thiên Dao bĩu môi, nữ nhân này, lúc trước thoạt nhìn băng thanh ngọc khiết, thật cao ngạo, băng mạc như là tuyết liên trên Thiên Sơn, không ngờ rằng ······.
“Hừ, ngươi nên biết, tính cách của chủ thượng!” Thân mình nam nhân đột nhiên bay qua. Mộ Thiên Dao nhãn lực hơn người cũng chỉ có thể nhìn thấy một người dáng cao lớn.
“Thiếp ······” Hoa Thi Thi có chút bối rối bò lên, quỳ gối trên giường: “Thiếp biết ··· ” “Hừ, sẽ không phải là ngươi thích tiểu bạch kiểm kia đi?” Nghiêng mắt liếc nàng, thanh âm nam nhân trong hung tàn cất giấu độc ác, có chút âm tà .“Thiếp ···” Hoa Thi Thi run rẩy, môi xám trắng, ánh mắt tràn đầy khủng hoảng: “Thiếp không có ···.” Rõ ràng không có chút lực thuyết phục nào.
Trong mắt nam nhân hiện lên âm sắc hung ác, sau đó hung hăng nắm cằm Hoa Thi Thi: “Không thể nào, chẳng lẽ ngươi thật sự thích hắn? Ha ha, thật là thú vị. Ngươi nên nhớ rõ sự trừng phạt của chủ thượng đối với kẻ phản bội đi?”
“Thiếp không có!” Nghĩ đến hình phạt đó, nhất thời trong đầu Hoa Thi Thi tràn ngập sợ hãi: “Thiếp sẽ hoàn thành , thiếp ······.”

“Vậy là được. Đúng rồi, chủ thượng còn nói, chỉ có hắn mới có thể biết chuyện về Huyền Thiên cốc. Thật ra ngươi có thể lợi dụng dung mạo này một chút, làm cho hắn nói ra vị trí của Huyền Thiên cốc!” Nam nhân sẵng giọng nói.
“Thiếp đã biết!” Hoa Thi Thi tĩnh mịch nói.
“Tốt nhất là như thế. Đúng rồi,chuyện của Mộ Vân Ca cũng có thể lợi dụng một chút, bất quá···.” Nói tới đây, nam nhân có chút sầu lo nói: “Hắn bị người cướp đi , chỗ ấy có chút phiền phức. Đương nhiên, tin tức này trăm ngàn không thể cho hắn biết!” Nói xong liền xoay người xuống giường, tất tất tốt tốt mặc quần áo vào, chuẩn bị chạy lấy người———— Mộ Thiên Dao giống như thạch hóa ngồi xổm trên nóc nhà. Hai mắt âm u, mặt không chút thay đổi, nam nhân kia vừa mới tùy ý nghiêng người, Mộ Thiên Dao liền biết võ công của hắn, ngang ngửa với Thương Thiên. Hiện tại nếu mình cường ngạnh đánh, sợ cũng chỉ có thể thắng hiểm. Nếu thêm Tiểu Kim thì tự nhiên là không có vấn đề, nhưng nàng không thể đả thảo kinh xà. Còn có, bọn hắn vừa nói đến Mộ Vân Ca, hẳn chính là hỏa bạo lão cha rồi !
“Đúng rồi!” Rất nhanh mặc xong quần áo, nam nhân vượt quá sức chịu đựng, lần này, Mộ Thiên Dao nhìn rõ ràng diện mạo của hắn. Vẻ mặt âm nhu, thoạt nhìn có chút nữ tính hóa, giữa trán có một viên hồng chí, thoạt nhìn có mấy phần mỹ cảm, mà tựa hồ, trên thân hắn còn có mùi máu tươi cùng hơi thở tàn bạo, làm cho nam nhân này chẳng khác gì độc xà,khiến cho người ta sợ hãi, còn có chán ghét. ” Lần này Từ lão bị thương không nhẹ, nhưng lại chưa nói ra nguyên cớ cụ thể. Ngươi ở trong này cần phải cẩn thận!” Nam tử nói xong, không nhìn lại Hoa Thi Thi một cái, xoay người nhảy ra ngoài cửa sổ, lập tức lắc mình, hướng ra ngoài cốc.
Mộ Thiên Dao hắc tuyến nhìn vậy nam nhân đi xa như vào chỗ không người,khóe miệng run rẩy không ngừng. Từ khi nào thì phòng thủ kiên cố của Ác Ma cốc cư nhiên vô dụng như vậy, xem bộ dáng người nọ còn thực nhẹ nhàng đâu.
Sửa sang lại tin tức vừa mới nghe được, ánh mắt Mộ Thiên Dao có chút âm trầm. Ngay từ đầu hỏa bạo lão cha hẳn là bị bọn người này bắt đi, sau đó lại bị một toán khác cướp mất. Thật sự là phiền toái a. Còn có lão nương chưa gặp bao giờ mặt thì sao? Vừa rồi cũng không có nhắc đến thì phải.
Không còn hứng thú vào gặp Hoa Thi Thi. Trong lòng Mộ Thiên Dao cũng rõ ràng, kỳ thật Hoa Thi Thi này cũng coi như một người đáng thương đi. Bất quá, nếu như nàng ta dám làm ra chuyện gì quá phận, nàng tất sẽ không buông tha.

Thân ảnh mơ hồ, Mộ Thiên Dao rất nhanh lắc mình rời đi. Hôm nay đã có được một thu hoạch thật lớn a. Mấy ngày liền đến trời còn u ám tựa hồ cũng có dấu hiệu tản ra.
“Sư phụ ······ “ Vừa về đến tiểu viện, liền nhìn thấy Vân Vũ đang kéo cánh tay Thương Phong, thị uy nhìn nàng, một bộ dáng chỉ cao khí ngẩng, khiến Mộ Thiên Dao bắt đầu cảm thấy, lúc trước đầu mình nhất định là bị cửa kẹp mới có thể để cho nữ nhân này vào cốc ——Mộ Thiên Dao động sát khí. Từ sự tình lần này mà suy thì nàng đang ở trong lốc xoáy, cho dù có tránh ở trong Ác Ma cốc, vẫn là trốn không xong. Một khi đã như vậy, sao không hoàn toàn đem nước quấy đục, muốn chơi, liền chơi đi—— Chính vào lúc này, cả người Thương Hồ mang theo oán khí đi đến, tức giận trừng Thương Phong liếc một cái, sau đó khinh bỉ nhìn nhìn Vân Vũ: “Tiện nữ nhân ······ ” Thương Hồ nói một câu, liền độc miệng, không để cho Thương Phong một chút thể diện nào, ngay cả Mộ Thiên Dao cũng rất ngạc nhiên. Thương Hồ này a, tại sao lại độc miệng như vậy chứ?
“Ngươi …” Sắc mặt Vân Vũ trắng nhợt, sau đó gắt gao kéo tay áo Thương Phong, ánh mắt oán độc nhìn Thương Hồ cùng Mộ Thiên Dao.
“Đều ngồi đi, đứng ở chỗ này làm cái gì a ······ “ Mộ Thiên Dao đã quyết định, trước khi nàng xuất cốc, tuyệt đối sẽ trừ bỏ Vân Vũ! Hoa Thi Thi thì không lo. Huyền Thiên cốc đã chìm vào trong đất, ai còn có thể tìm được? Nhưng Vân Vũ thì không thể, hoặc là nói, kỳ thật Vân Vũ cũng giống như Hoa Thi Thi, chỉ là một quân cờ, bất quá, là một con tốt thí mà thôi.
“Không có việc gì, không có việc gì!” Đột nhiên, Mộ Thiên Dao tựa như người hoà giải cười cười, sau đó giải bày với Vân Vũ: “Ngượng ngùng a. Đồ đệ này của ta bao che khuyết điểm, đại khái là do vài ngày trước ngươi đến chỗ ta bị hắn gặp được , cho nên hắn mới nói như vậy. Đến đến đến, ta bồi tội cùng ngươi!” Mộ Thiên Dao nói xong, một bên đề thân, giúp Vân Vũ rót một ly trà, sau đó nhìn vẻ mặt như là thấy quỷ của Thương Hồ, mơ hồ không rõ của Thương Phong, thì trên mặt hiện lên tươi cười bí hiểm.
“Hừ!” Vân Vũ vốn định làm bộ làm tịch , nhưng có Thương Phong ở bên cạnh, nàng tự nhiên sẽ không nể mặt Mộ Thiên Dao, đành phải đắc ý cầm lấy chén trà: “Nếu như vậy, quên đi, ngươi là sư phụ của Phong, vậy cũng là sư phụ của ta ···.” Nói xong, đắc ý liếc nhìn Mộ Thiên Dao. Ý tứ của nàng chính là, Thương Phong là của nàng.
Mộ Thiên Dao trên mặt cười, đáy mắt lãnh mạc một mảnh. Bốn người nhàn thoại trong chốc lát, tổng thể mà nói, có vẻ hài hòa. Trừ bỏ Thương Hồ cả người oán khí, còn có Vân Vũ thường thường oán độc liếc Mộ Thiên Dao một cái.

Mộ Thiên Dao lại châm trà cho Vân Vũ. Đột nhiên, tay lỡ nghiêng một cái, không cẩn thận làm bỏng Vân Vũ ——Mộ Thiên Dao cúi đầu, khóe miệng tà khí gợi lên. “A···” Vân Vũ đột nhiên la hoảng lên, đồng thời nhảy bật lên, hừ hừ hất hết đồ đạc xuống mặt đất, nhìn mu bàn tay hồng hồng, nhất thời hai mắt sung huyết: “ Mộ Thiên Dao, tiện nhân nhà ngươi, ngươi cư nhiên dám hại ta!”
Tình huống đột biến, Thương Hồ rất nhanh ôm lấy Mộ Thiên Dao lui về phía sau, sợ mảnh vỡ trên mặt đất sẽ làm Mộ Thiên Dao bị thương.
Thương Phong cũng có chút khó tin nhìn Vân Vũ, mặt lúc hồng lúc trắng, biến đổi không ngừng.
“Mộ Thiên Dao, ngươi thật không biết xấu hổ. Ngươi câu dẫn đồ đệ loạnluân không nói, còn muốn câu dẫn Phong của ta. Ta nói cho ngươi biết, Phong là của ta, Ác Ma cốc này lại không phải của ngươi, ngươi cút ngay khỏi đây cho ta” Vân Vũ càng mắng càng hăng say, mà mặt hai người bên cạnh càng đen sì lại, trong khi khổ chủ Mộ Thiên Dao thế nhưng cứ thờ ơ. Nàng chỉ lạnh lùng nhìn Vân Vũ cả người như gà chọi, trong lòng tính toán, đại khái dược hiệu chỉ có thể duy trì tong vòng 1 phút, tính tính, nàng nhiều nhất chỉ có thể mắng thêm mấy chục giây “Ngươi trời sinh dâm đãng, là kẻ không có nam nhân liền không thể ······ ” Vân Vũ cứ mắng không ngừng. Mộ Thiên Dao lại suy nghĩ, còn chưa đủ độc a —— Nhưng hai người bên cạnh cũng không nghe nổi nữa —— “Phách··· “ Thương Phong hung hăng cho nàng một cái tát.
“Pặc” Thương Hồ ác hơn. Trực tiếp một cước đá bay.
“Phanh ···.” Té ngã ra đất, Vân Vũ mới khôi phục bình thường. Mộ Thiên Dao thầm than, đáng tiếc a . . .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.