Đọc truyện Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi – Chương 68: Nghi Hoặc
Trống trải mênh mông, hơi thở phong cách cổ xưa cổ xưa, , nhưng thật ra không có chút mùi ẩm mốc khó ngửi nào.
Hào quang trong suốt bắn ra khắp bốn phía, nếu không phải còn có thể hô hấp, Mộ Thiên Dao sẽ cho rằng nơi này là một chân không trống trải mất ——
Ngẩng đầu, ngắm nhìn chung quanh, lúc này Mộ Thiên Dao rất cảm xúc đã lâu mới về thăm quê cũ.
Bùi ngùi thở dài. Đây là Huyễn Thần điện a, cho dù là trải qua hàng ngàn năm,Huyễn Thần điện vẫn có thể khiến bao người nhớ nhung đến…
“Nơi này, hảo thần kỳ…” Nhìn nhiều ánh sáng màu mờ mờ, giống như hiện tượng cực quang chiết xạ xinh đẹp nhất, thẩm thấu chung quanh. Người đứng ở trong không gian đó, quanh thân được ánh sáng thần thánh vây quanh, rất có loại cảm giác thân gần tiên cảnh.
Cả người rong chơi trong những quầng sáng, Mộ Thiên Dao chỉ cảm thấy phiền chán trong mấy ngày nay, đột nhiên biến mất vô tung. Loại cảm giác trở về cơ thể mẹ, làm cho nàng thoải mái muốn thét chói tai, hơi thở nơi này… Thật sự hảo hảo, ẩn ẩn , nàng cảm giác được, nếu có thể ở trong hoàn cảnh này tu luyện, tuyệt đối sẽ tiến bộ không nhỏ. Nơi này, chính là sân tu luyện tuyệt hảo ——
Bất quá, lúc này Mộ Thiên Dao cũng đặt quá nhiều say mê vào vấn đề này. Nàng không quên mục đích tới nơi này! !
Ánh mắt như X quang đánh giá chung quanh…
“Bảo khố bảo khố…” Miệng thì thào nhớ kỹ, bảo khố của Huyễn Thần tộc a. Đó là nơi tụ tập bảo bối được cất giấu trong hang ngàn năm của Huyễn Thần tộc a, ngay cả đám hoàng thất trên đại lục cùng các thế lực khác đều không từ thủ đoạn muốn đoạt được a! !
Mặt sau của tượng đá… .
Suy nghĩ lời dặn dò củaTừ bá, Mộ Thiên Dao chậm rãi đi thong thả ở trong đại điện, tìm tượng đá ——
Nhìn người hoàn toàn không nhìn mình chút nào từ khi tiến vào, đúng vậy, hoan toàn không chú ý. Ánh mắt Thương Thiên có một chút phức tạp, nàng đang tìm cái gì? ? Suy nghĩ, cước bộ không khỏi đi về phía nàng, muốn hỏi một chút xem, có thể giúp nàng được việc gì hay không——
Ai ngờ, vừa mới tiến gần nàng được một bước, Mộ Thiên Dao liền cảnh giác quay người lại, ánh mắt lãnh mạc sâu thẳm, lạnh nhạt đánh giá hắn một chút, sau đó rất nhanh di dời ——
Cay đắng cười, cũng rất nhanh dấu đi biểu tình trên mặt, khôi phục tươi cười ôn hòa ngây thơ: “Dao Dao muốn tìm cái gì, ta có thể giúp nàng ! !”
“Tượng đá!” Mộ Thiên Dao nhấp miệng hé môi. Tuy rằng lực chú ý của nàng hơn phân nửa tập trung ở chung quanh, nhưng vẫn cảnh giác đề phòng Thương Thiên. Dù sao, nàng cũng không đem vị trí phòng vệ sau lưng bại lộ trước mắt người khác, nhất là với Thương Thiên nàng không nhìn thấu! !
————
Đại điện có diện tích khoảng một trăm mét vuông, không phải rất lớn, nhưng mỗi vật ở đây đề khiến người trên giang hồ tránh đấu người chết ta sống muốn có được. Sàn điện là thủy tinh màu lam áp thành, hoàn chỉnh một khối, không có chút khe hở nào. Màu lam âm u, như đáy biển sâu lại có cảm giác mát lạnh.
Bốn cây cột chạm kim long, ngũ trảo kim long ở trên mặt trông rất sống động. Án thư, thềm đá, ngai vàng,… Nghiễm nhiên là một hoàng cung! !
Không, ở đây so với hoàng cung còn hoa lệ khí phách hơn nhiều lắm! !
Theo những gì trên đường nhìn thấy, Mộ Thiên Dao đưa ra một kết luận! ! Kỹ thuật của người cổ đại cũng không kém hơn so với hiện đại là mấy a ——
Dọc đường đi, nàng phải tốn bao nhiêu máu a! !
Huyễn Thần tộc bố trí cơ quan trận pháp còn khủng bố gấp trăm lần trong Ác Ma cốc, uy lực của nó thấp nhất cũng tương đương với Thanh trừng trận Ác Ma cốc chứ chả chơi! ! Thời điểm nhìn thấy trận pháp đó, cái đầu tiên Mộ Thiên Dao nghĩ đến chính là, lúc trước nên đem hết đám người đó thả vào trong, chỉ cần lấy tùy tiện một cái trận pháp trong này cũng đủ bọn hắn chết thảm một trăm lần ! ! Nhưng trận pháp cư nhiên nhận thức ——
Mộ Thiên Dao đau lòng đem một giọt máu tươi rót vào. Trận pháp cư nhiên tự động mở ra. Haiz, lão tổ tông Huyễn Thần tộc a, trí tuệ đến vậy, không hề kém người hiện đại a. Hiện đại thì hết soi nhãn cầu lại đến phân biệt vân tay a, so ra đều kém cách này a. Ở đây phải cần máu thuần khiết của hậu duệ Huyễn Thần mới phá bỏ được trận pháp, ngay cả Từ bá cũng không thể ——
Đau lòng vẫy vẫy ngón tay, trên đường đi, hễ thấy một cái trận pháp nào, liền phải nhỏ một giọt máu. Tính ra, hiện tại Mộ Thiên Dao mất quá nhiều máu rồi a ——
“Dao Dao, nàng không sao chứ? ?” Thương Thiên có chút đau lòng nhìn ngón tay Mộ Thiên Dao đã muốn sưng lên. Hắn rất muốn qua đó xem, nhưng nhìn đến lãnh ý trong mắt Mộ Thiên Dao, hắn không khỏi lùi bước lại…
“Không có việc gì. Đi, phía trước có chuyển biến, nhìn xem có cơ quan hay không! !” Mộ Thiên Dao cố gắng nặn ra một giọt máu——
Thương Thiên vừa nghe, nhất thời vội vã chạy lên, nhìn nhìn, sau đó ánh mắt có chút mê mang, lập tức lại ngượng ngùng quay đầu: “Xem không tới…”
Đảo cặp mắt trắng dã, Mộ Thiên Dao đi thẳng lên trước, mặc kệ có trận pháp hay không, trước xuất ra một giọt máu, sau đó nghênh ngang đi đến phía trước——
Đường hầm này nghe nói đi thông tới bảo khố của Huyễn Thần tộc, bên trong còn có không ít bí tịch cao thâm cùng vũ khí, so với Vô Nhai động còn tốt hơn nhiều. Cũng bởi vì cái này, Mộ Thiên Dao mới có thể đi đến đây ——
Càng chạy, độ ấm chung quanh càng thấp , trong đầu Mộ Thiên Dao hơi có chút nghi hoặc. Ngày đó nàng xem lịch sử của Huyễn Thần tộc, thì được biết Huyễn Thần điện là chỗ ở của mỗi vị tộc trưởng cùng người bói toán có dự báo tương lai trong tộc, hiến tế, hoặc là địa phương bế quan. Theo lý mà nói, nơi này căn bản sẽ không cất giữ bảo tàng linh tinh gì a…
Càng nghĩ, càng thấy kỳ quái, độ ấm phía dưới cũng càng thấp, trong nháy mắt, rốt cuộc đã——
Nghi hoặc trong lòng Mộ Thiên Dao cũng dần dần sáng tỏ. Nàng nhớ rõ trong lịch sử của Huyễn Thần có nhắc qua, trong tay người người của Huyễn Thần tộc đều có vô số bảo vật. Nhưng bọn họ đều sẽ để ở cùng một chỗ. Chỗ đó hẳn phải là bảo tháp cao nhất phía sau Huyễn Thần điện——
Sắc mặt hơi đổi, cước bộ Mộ Thiên Dao dừng một chút: Chẳng lẽ Từ bá gạt ta? ?
Ý niệm này chợt lóe qua trong đầu, bất quá, Mộ Thiên Dao vẫn chỉ là hoài nghi. Trong lòng im lặng sở đoán, Từ bá hẳn không cần phải làm như vậy a. Bản thân nàng xem như là huyết thống thuần khiết cuối cùng của Huyễn Thần tộc, hắn hẳn sẽ không làm vậy ! !
Suy nghĩ, lấy ra chìa khóa mở cửa đá trước mặt ——