Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi

Chương 38: Ôm


Đọc truyện Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi – Chương 38: Ôm


Quả nhiên, sau lưng cửa đá này chính là Vô Nhai động! !
Ngay từ đầu tiên nhìn thấy Vô Nhai động này, Mộ Thiên Dao liền phát giác được cửa đá này tất nhiên phải cất giấu bí mật nào đó, hơn nữa, hiện tại nàng có chút hoài nghi, người tạo lập Ác Ma phái có lẽ cùng người Huyễn Thần tộc sẽ có liên hệ nào đó, hỏa bạo lão cha của thân thể này nữa,hắn cũng cùng Thiên Tuyệt lão nhân quen biết, mà chính mình,lại là hậu duệ Huyễn Thần tộc, xem ra, trong chuyện này có rất nhiều nghi vấn cần làm sáng tỏ.
Ra khỏi Vô Nhai động, ánh mặt trời bên ngoài thản nhiên chiếu vào, sau cơn mưa không khí phá lệ tươi mát, hoa cỏ cây lá chung quanh cũng phá lệ thanh thúy, trong rừng, chim chóc kêu to thật dễ nghe, mà Mộ Thiên Dao mặc một thân áo da dã thú tổng lại có vẻ có chút không hợp nhau ——
Đôi tay chống nạnh, động tác của Mộ Thiên Dao thể hiện có chút hơi thô lỗ: “Hô…” Rốt cục đi lên được đến đây, trong mắt lóe ra tinh quang, lúc này, Mộ Thiên Dao lại suy nghĩ đến Bạch Lăng, nàng đến Ác Ma cốc này, sau đó đi vào trong Vô Nhai động, xem ra, nàng tất nhiên là người của bảy thế lực lớn kia phái đến. Hiện tại nàng có chút không xác định được, rốt cuộc, người bên cạnh mình có thuộc bảy thế lực lớn kia là ai?
Nghĩ nghĩ, phỏng chừng là người đó bây giờ còn đang ở trên đỉnh Lang Nha bên kia đi, Mộ Thiên Dao lập tức hướng phía bên kia nhảy tới.

Dáng người phiêu dật, tựa hồ sắp theo gió mà đi, chân không chạm đất, nhẹ nhàng nhảy, khinh thân qua nhiều trượng, hơi hơi đề khí, nháy mắt, toàn bộ thân mình nàng giống như một cây hỏa tiễn,bay qua thật cao.
Trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng xuất hiện nội lực, thoáng cảm thụ một chút,nàng phát hiện một điều,trong khoảng thời gian ngắn ngủn một ngày, Tử Minh thần công đã đạt đến cao nhất. Liên hệ đến Tử Minh tu thần bí quyết trong não được truyền thừa——
Nàng lại bi phẫn phát hiện, nàng đây là mới chỉ nhập môn mà thôi.
Từ Vô Nhai động đến đỉnh Lang Nha, muốn đến được buộc phải qua phân nửa tòa núi, vốn phải cần thời gian một nén nhang, nhưng lúc này, Mộ Thiên Dao chỉ dùng không đến thời gian một phần ba nén hương liền đến nơi.
Lúc này, nơi này tập kết thật nhiều người, mười mấy đồ đệ đều ở đây, còn có Từ bá, Trương ma, Hứa ma…
Nhìn tất cả bọn họ, Mộ Thiên Dao hơi hơi có chút cảm động,thật nhìn không ra trong số họ ai là kẻ đã hãm hại nàng.

“Sư phụ ——” trong lúc vô tình Thương Nhiên quay đầu nhìn lại một chút, nháy nháy mắt, đôi mắt trừng lớn, không dám tin, sợ hãi kêu lên một tiếng.
“Cái gì, sư phụ ở đâu?…” Lập tức , liền có người nhìn lại theo hướng bên này.
“Thiếu gia…” Từ bá phản ứng cũng rất nhanh, lập tức hoàn hồn, sau đó trên mặt đầy nếp nhăn tràn ra mấy tia ý cười ——
“Sư phụ…” Thương Hồ cũng vừa mới lên đến đây, lúc này, hắn cũng mang vẻ mặt kinh hỉ, ngay từ thời điểm cái động gì kia sụp xuống, lòng hắn tràn đầy lo âu, hắn không nhịn được xuống, liền cùng thiếu niên nọ động tay động chân, hiện tại nhìn thấy được sư phụ êm đẹp lên đây, tảng đá trong lòng rốt cục rơi xuống ——
Mộ Thiên Dao thản nhiên cười, đột nhiên, trước mặt tối sầm, sau đó cả người liền bị kéo vào một cái ôm ấm áp. Đầu hung hăng đánh lên khuôn ngực cứng rắn như sắt, thoáng chốc, mắt nảy ra từng ngôi sao nhỏ, đầu choáng váng mắt hoa lên, nửa ngày không có phục hồi lại tinh thần——
“Ô ô… Dao Dao…” Trong lúc Mộ Thiên Dao còn đang sững sờ, một thanh âm ủy khuất khác vang lên, lập tức, nàng liền cảm giác được một nửa bộ y phục da hổ bị hung hăng lôi kéo về phía trước, chậm rãi rơi xuống, thậm chí trượt khỏi bả vai ——
“Phách ——”Nàng hung hăng bỏ cái tay kia ra, sau đó nhanh chóng kéo lại quần áo. Suýt chút nữa cảnh xuân lộ hết ra ngoài….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.