Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi

Chương 1: Nguyệt Sát


Đọc truyện Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi – Chương 1: Nguyệt Sát


“Cô giáo ơi, một người đàn ông ngủ cùng với một người phụ nữ, sẽ mang thai sao?” Một cô bé chừng 5 hay 6 tuổi gì đó, phấn nộn đáng yêu, cột búi tóc như hai cái sừng dê, giơ cao lên tay nhỏ mập mạp, thanh âm mềm mềm non non hỏi.
Khóe miệng rút rút, một nụ cười cứng ngắc: “Này… Có thể…” Mồ hôi chết, đây là một vấn đề mà đứa con nít 4, 5 tuổi nên hỏi sao? Hạ Trùng Trùng không nói gì.
Bé gái suy nghĩ một chút rồi ngồi xuống, một lúc lâu sau, lại giơ tay, hỏi: “Nếu cô giáo Hạ Trùng Trùng ngủ với thầy giáo Lâm, sẽ mang thai sao?”
“Phốc ——” Hạ Trùng Trùng suýt chút nữa phun máu, đứa nhỏ này, quá ‘con nít’ nhỉ—— “Khụ khụ, này… Có thể…” không thể lừa con nít, mà nàng đang bồi dưỡng nhưng đóa hoa tương lai, lại không thể nói dối —— bé gái lại gật gật đầu ngồi xuống, chốc lát, lại đứng lên: “Cô giáo, nếu bé bé ngủ với đàn ông cũng sẽ mang thai sao?”
Hạ Trùng Trùng suýt chút nữa không còn máu để hộc nữa, hữu khí vô lực vẫy vẫy tay: “Sẽ không, con còn nhỏ, chưa phát dục hoàn toàn, còn…” Hạ Trùng Trùng thuyết minh một chút, chỉ thấy, bé gái đã hưng phấn ngồi xuống.

Lúc này —— “thấy chưa, ta đã nói chúng ta không có chuyện gì xảy ra mà?” Đứa bé trai phấn nộn đáng yêu một bên cười tủm tỉm nói.
Hạ Trùng Trùng trực tiếp té xỉu —— “Cô Hạ Trùng Trùng, cô Hạ Trùng Trùng… Xin mời đến ngay văn phòng của ta…” thanh âm Viện trưởng đặc biệt có lực xuyên thấu, rốt cục giải cứu Hạ Trùng Trùng.
Hạ Trùng Trùng chạy như bay tới phòng viện trưởng.
“Hô, rốt cục thoát khỏi đám ác ma, hừ, đợi lát nữa ta sẽ từ chức, thật là, ai mà bắt ta làm cô giáo lần nữa, ta làm thịt hắn!” Hạ Trùng Trùng hung tợn giơ nắm đấm, bảo nàng đến giáo dục nhóm tiểu quỷ đầu này, còn không bằng đi giết người cho nhanh——
Viện trưởng, là một phụ nữ bốn mươi tuổi, phi thường hòa ái dễ gần, tròn tròn , gương mặt hơi hơi có điểm béo, luôn mang theo nụ cười, tươi cười thế, tựa hồ có thể ấm áp lòng người.
Cũng bởi vậy, Hạ Trùng Trùng vài lần muốn từ chức, nhưng không nói được gì.

“Viện trưởng, ngươi tìm ta ——” câu nói kế tiếp, nhìn thấy người sau lưng viện trưởng văn phòng, im bặt mà chỉ—— trong mắt hào quang, một tia ánh sáng lạnh hiện ra, lập tức, khi tầm mắt viện trưởng nhìn qua , lại khôi phục vẻ mặt như thường
“Trùng Trùng a, cho tới bây giờ ta cũng không ngờ rằng, ngươi cư nhiên là thân thích của Bộ trưởng quân bộ tư lệnh, xem ra, lần này ngươi sẽ rời đi thật sự, haiz ——” viện trưởng thở dài, có chút luyến tiếc không thể không nhìn Hạ Trùng Trùng: “Ngươi đứa nhỏ này, còn gạt ta nói cái gì ngươi là cô nhi, nói đến, ta còn thật luyến tiếc không thể…” hốc mắt Viện trưởng hơi hơi có điểm phiếm hồng.
“Viện trưởng ——” trong lòng Hạ Trùng Trùng hơi kinh hãi, cái gì, nam nhân này nói mình là thân thích của hắn? Quả nhiên, không ngờ rằng, hôm nay trở về nhanh chóng như vậy —— “Được rồi, nhìn ta này, ngươi cũng có điểm tốt, thôi, ngươi đi nhanh đi—— “
Hơi hơi kinh ngạc, sau đó lăng lăng gật gật đầu, thẳng đến lên xe, Hạ Trùng Trùng mới có phản ứng, trong lòng cũng có thêm nhè nhẹ bất lực, còn có tiếc nuối —— nếu, thời gian tới, nàng còn có thể gặp mấy đứa nhỏ đó không?
ngoài cửa kính xe, cảnh sắc rất nhanh rút lui, Hạ Trùng Trùng có chút tâm sự.
“Này, đây nhiệm vụ cuối cùng của ngươi, sau khi nhiệm vụ hoàn thành, ta sẽ an bài, tư liệu của ngươi ở quân bộ sẽ tiêu hủy, từ nay về sau, ngươi có thể bắt đầu một cuộc sống mới ——” thanh âm tư lệnh nhàn nhạt, thậm chí là vô tình, ở bên trong xe có vẻ rất trong trẻo nhưng ác độc.
“Ta biết!” cùng nhàn nhạt, nàng là đặc công của quân đội—— Nguyệt Sát! !


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.