Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh

Chương 38: Bạn mới


Đọc truyện Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh – Chương 38: Bạn mới

[ Tiếp

Khuôn mặt thiên thần vẫn lạnh lùng.Cô đang suy nghĩ về điều gì? Trái tim cô luôn đau nhói khi nhớ về quá khứ.

Đôi mắt cafe nhìn cô chăm chú thoáng có nét buồn, anh không biết tại sao cô đã trải qua những đau khổ gì nhưng anh rất muốn đến bên cô xoa dịu trái tim của cô và làm bờ vai vững chắc cho cô. Liệu đó có phải là yêu hay là thương hại hay là sự trả ơn? Chính anh cũng không biết. Trái tim anh luôn đập loạn nhịp khi bên nhìn cô.

Moon thì chỉ nhìn anh mà thở dài và đau lòng khi thấy cô buồn.

Những dòng chữ và vài con số của toán học chẳng gây hứng thú cho học sinh trong lớp, ai cũng cảm thấy chán nản và mệt mỏi.Không khí tĩnh lặng chỉ có tiếng cô giáo giảng bài và tiếng phấn viết cọ trên mặt bảng khi cô giáo viết nó lại tăng thêm vẻ chán nản cho học sinh.Vài học sinh nằm soài ra bàn.

Một tiết học buồn với bao cảm xúc lẫn lộn ai cũng theo đuổi ý nghĩ riêng.

Vo ve…..

Từ ngoài cửa sổ một con ong lạc vào trong lớp làm bao nhiêu học sinh ngửng lên nhìn, vài bạn nam sinh với lấy sách vở truy lùng con ong mặc cho cô giáo trên bục giảng hò hét rát họng. Mấy nam sinh vẫn chạy theo ong để đập, Moon thì đứng hẳn lên bàn và hô to khi ong bay qua chỗ này chỗ kia còn vài em nữ thì vỗ tay cổ vũ tạo cho lớp không khí vui hơn.Cô giáo tức muốn trào máu nhưng cũng chịu thua học sinh đành bỏ tiết chạy ra khỏi lớp.

Cô vẫn nhìn ra cửa sổ như không có gì xảy ra còn anh thì chăm chú nhìn cô không rời.

( M.n có thấy cảnh đập ong quen ko? Lớp bạn nào đã đập rồi cmt mk biết nhé! Do mình muốn chương sau chọn vẹn không bị tách rời ý nên đã viết thêm phần lớp 11A1 đập ong nhảm thì m.n thông cảm cho mình nhé!)

Khi cô giáo rời khỏi lớp cũng là lúc chợ vỡ nổi lên, việc đập ong dừng hẳn mà thay vào đó là những tiếng hò hét vang vọng.

Reng…reng

Tất cả học sinh chạy ra khỏi lớp và điển dừng chân là canteen.


Moon kéo cô xuống canteen, anh thì cũng theo sau.

Tại canteen……

Học sinh đang chen chúc nhau tại nơi bán hàng.Moon kéo cô chen chúc qua đám học sinh đó và tìm một chỗ bàn trống tại cửa sổ ngồi, anh cũng kéo ghế ngồi xuống.

– Nè tên kia! – Moon.

– Sao vậy nhóc?- Anh

– Anh đi lấy nước đi chứ.- Moon

– Ừ! Cô uống gì? Cả nhóc nữa?- Anh.

– Ta một hộp sữa còn chị ấy một ly cafe sữa.- Moon.

– Ừ.Đợi chút.- Anh.

Anh rời khỏi bàn, bóng anh mất hút sau đáng người đông đúc kia.Cô đảo đôi mắt sâu hút nhìn xung quang, mọi người đang nhìn cô và Moon với ánh mắt hình viên đạn có và ngưỡng mộ có nhưng cô cũng không quan tâm làm gì chỉ hướng về nơi cửa sổ nhìn xa xăm.

– Tiểu thư! Anh ta đã biết thân thế của chị?- Moon.

– Ừ!- Cô.

– Anh Sky mới cho biết thông tin là anh ta mới nhận lời làm cho ông Trần.- Moon.

– Ừ! Bị ép buộc.- Cô

– Nhưng ông ta đang có âm mưu gì sao chị?- Moon.

– Đều là những điều rơ bẩn.- Cô.

– Vậy chuyến…….- Moon.

Choang…

Moon đang nói thì giật mình khi nghe thấy tiếng vỡ của thủy tinh, Moon và cô hướng mắt về nơi phát ra âm thanh chói tai đó.

Một cô gái đang nằm soài ra sàn canteen bên cạnh là những mảnh vỡ thủy tinh. Một cô gái đứng ngay bên cạnh đang cố gắng phủi áo và miệng không ngừng chửi rủa cô gái kia.

– Con rác rưởi này mày đổ nước cam lên áo tao rồi.- Cô gái 1.


Cô gái kia lúc này mới lôm côm bò dậy.

– Mình xin lỗi.- Cô gái 2.

– Mày chết đi.- Cô gái 1 hét lên.

Cô ta tóm lấy cô gái kia giật ngược ra sau rồi lại ấn dụi về phía những mảnh thủy tinh làm cho tay cô gái đè lên những những mảnh vỡ thủy tinh. Dòng máu đỏ tươi và nóng hổi chảy ra, mùi tanh phả vào mũi.Cô gái kia vẫn cồ gắng nhắm mắt và cắn răng chịu đau và để mặc cho cô gái đó đánh mình.

– Chị Linh cô ta ngang bướng kìa.- Một cô gái hùa theo.

– Để tao xem mày ngang đến đâu.- Linh.( Linh đã xuất hiện ở

Linh cho chân nhẫm và di thật mạnh lên bàn tay đau đớn đang đặt trên những mảnh thủy tinh kia. Bàn tay của cô gái kia chảy rất nhiều máu nhưng cô gái vẫn không kêu chỉ cắn môi chịu đựng.

Moon và cô vẫn nhìn những hành động và cử chỉ của cô gái đó và Linh.Moon chỉ tay về phía Linh.

Mọi người nhìn cô gái kia đầy xót xa nhưng không ai giám ngăn cản vì họ không muốn là nạn nhân tiếp theo.

– Cô ta đã cho người đánh em lần trước nhưng không thành.- Moon.

-………- Im lặng.

Đôi mắt sâu hút lạnh lùng ánh lên tia chết chóc nhìn Linh.

Linh vẫn tiếp tục hành hạ cô gái kia và xem đó là trò chơi thích thú.Một nụ cười nửa miệng trên môi.

– Mày nói xin tao đi.Tao tha cho.- Linh.

Linh vẫn đứng đó một chân dẫm lên tay cô gái kia và một tay túm tóc mà giật.Tuy đau nhưng tuyệt nhiên cô gái đó không chịu mở lời.

– Giúp cô gái đó.- Cô.


– Vâng!- Moon.

Moon đứng lên và tiến lại nơi đang diễn ra trò chơi ác độc đó.

– Sao mày không xin sao? Hay mày bị câm à.- Linh.

– Không phải câm mà không thích nói thôi.- Moon.

Moon đứng đó khoanh tay tự lưng trên tường, lạnh lùng nhìn Linh.

– Mày là……- Linh ấp úng.

– Tao là tao.- Moon.

– Không phải việc của mày.- Linh vẻ lo sợ.

– Mày buông cô gái đó ra không hôm nay tao cho mày không có đường về đâu.- Moon

– Mày giám hăm dọa tao?- Linh.

– Sao không? – Moon.

Cô vẫn chăm chú nhìn cô gái đang đau đớn trên sàn kia.Anh từ quầy hàng bước vào thấy cảnh hỗn loạn kia thì thoáng bất ngờ khi Moon ở đó nhưng rồi cũng từ tốn đặt vài ly nước lên bàn và ngồi


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.