Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh

Chương 33: Thần chết gọi


Đọc truyện Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh – Chương 33: Thần chết gọi

Anh và Quang bước vào trong quan bar tất cả đàn em của bang Shade đều cúi đầu cung kính chào bang chủ và phó bang chủ. Tuy chưa một lần được nhìn thấy bang chủ và phó bang chủ đàn em trong bang vẫn có thể biết đâu là bang chủ,đâu là phó bang nhờ vào chiếc mặt nạ. Bang chủ của bang Shade luôn đeo một chiếc mặt nạ màu bạc, chiếc nón đen che đi đôi mắt màu cafe.

Phó bang luôn đeo chiếc mặt nạ màu đen, chiếc mũ lưỡi trai che đi mắt màu hổ phách.

Tiếng nhạc sập xình làm cho những con người điên cuồng hò hét và nhảy theo điệu nhạc, anh và Quang bước tới chiếc phòng vip mà bất cứ một khách nào cũng không được vào phòng này dù chỉ một lần, nơi đây chỉ có bang chủ, phó bang chủ và 3 người nữa được vào đây còn không một đàn em nào giám vào.

Mở cửa bước vào trong, Tuấn, Dương và Lan Vy là 3 người quan trọng của bang đang ngồi đợi anh và Quang.Thấy anh và Quang bước và họ đồng loạt đứng lên cung kính cúi chào sau đó anh ra hiệu ngồi xuống và cuộc họp bang bắt đầu.


Không khí bắt đầu căng thẳng.

– Chúng yêu cầu gặp ở đâu?- Anh.

– Thưa bang chủ! Chúng yêu cầu gặp tại căn nhà kho bỏ hoang tại 34 phố Trần Hưng Đạo phường 7 phía đông thành phố lúc 20h.- Tuấn.

– Chúng còn yêu cầu gì nữa?- Anh.

– Chúng yêu cầu chỉ có 4 người chủ chốt của Shade đi không được dẫn thêm ai.- Tuấn.

– Bọn này giỏi lắm, chúng ta sẽ xử chúng thế nào đây?- Quang.

– Đừng khinh địch. Bọn chúng là một băng nhóm chỉ đứng sau chúng ta thôi vì thế chắc hẳn chúng sẽ có mưu mô ở đây. Không phải tự nhiên mà hắn chỉ muốn gặp những người chủ chốt của chúng ta.- Anh.


– Nhưng tại sao chúng chỉ nói là 4 người? Không nhẽ chúng chưa biết sự có mặt của Lan Vy?- Dương.

– Chính xác là như thế. Chúng ta hãy lợi dụng cơ hội này mà phá hỏng kế hoạch của bọn chúng- Anh.

– Tôi sẽ không được tham gia trò chơi này sao thưa bang chủ.- Lan Vy.

– Không! Cô sẽ là một phần quan trọng của kế hoạch này để hạ gục bọn chúng.- Anh.

– Vậy tôi sẽ phải làm gì?- Lan Vy.

– Cô hãy ở lại trụ sởnếu có khách đến nhớ tiếp cho tốt.- Anh.

– Vâng!- Lan Vy

– Giờ chúng ta hãy đến căn nhà kho đó đi chỉ còn 15phút nữa thôi.- Quang.

– Vâng!- Tuấn và Dương.

Cả 4 người đứng lên và rời khỏi quán bar Milky Way chỉ còn Lan Vy và đàn em ở lại.

4 chiếc môtô lao vút đi để lại đằng sau một làn khói mờ ảo.

Những hạt mưa đã ngừng rơi chỉ còn những cơn gió se se lạnh. Sau một cơn mưa rả rích cả ngày thì không khí vẫn còn lạnh giá.

Tại căn nhà kho bỏ hoang…..

Két…….két.

4 chiếc môtô dừng trước cửa căn nhà hoang.Xuống xe bước vào trong.Mở cửa bước vào tại đây không khí rất ẩm thấp và có mùi hôi, một màu đen bao phủ khắp nơi đây.

– Đúng hẹn, không trễ một giây không hổ danh là Shade.- Một ngừời con trai lên tiếng.

Đèn bừng sáng, trong ánh sáng căn nhà kho thật rộng lớn, những chiếc thùng chứa xăng đã hết nằm lăn lóc tại các góc của căn nhà, màng nhện treo lơ lửng trên trần nhà, sàn nhà bám bụi ẩm thấp.Trước mắt họ là một tên có khuôn mặt dữ tợn, mặt hắn ta có một vết sẹo dài trên má trái kéo dài đến tận cổ, đôi mắt đen trũng sâu, tai trái đeo một chiếc khuyên tai bạc hình chim ưng, hắn ta khoanh tay trước ngực ung dung ngồi trên ghế gác chân củ ngũ và sau hắn ta là 100 tên đàn em tay cầm típ, dao.

– Đừng nhiều lời.- Tuấn.

– Haha. Thật vinh dự khi hôm nay được gặp bang chủ và phó bang của Shade. Tao thiết nghĩ không biết bang chủ và phó bang nhìn như thế nào nhỉ? Chắc là xấu xí lắm nên mới giấu mặt sau chiếc mặt nạ kia.- Tên cầm đầu.

– Vào vấn đề đi.- Quang.


Anh quan sát từng cử chỉ của hắn, bộ não bắt đầu tiếp nhận và phân tích.

– Haha.Đừng vội chúng ta trò chuyện một chút đã nào.- Tên cầm đầu.

– Không rảnh để chơi trò chơi với mày.- Dương

– Gì mà vội hỡi các nhân tài của tôi.- Tên cầm đầu.

– Sao nào bắt đầu trò chơi điên rồ của mày đi chứ?- Anh.

– Mày giờ mới chịu lên tiếng nhỉ? Tao tưởng mày bị câm chứ.- Tên cầm đầu.

– Không phải không nói là câm, mày không nói cũng không ai nói mày câm đâu.- Anh.

– Haha khá lắm.- Tên cầm đầu.

– Chúng mày chịu nhường mảnh đất phía đông này cho bọn tao thì hơi lạ nhỉ?- Quang.

– Tao xem chúng mày giỏi như thế nào thôi. Sao giờ chúng mày chịu bắt đầu trò chơi chứ?- Tên cầm đầu khẽ nhếc môi tạo một nụ cười nửa miệng.

– Bắt đầu đi chứ.- Anh.

– Thần chết đang gọi chúng mày đó mau mà xuống với ông ta đi.- Tên cầm đầu.

– Tao chắc là ông ta đang gọi chúng mày đó.- Tuấn.

– Chúng mày đâu xông lên.- Tên cầm đầu.


Hắn ta đứng bật dậy đẩy chiếc ghế nằm chỏng trơ dưới nền đất.

Những tên đàn em nghe hiệu lệnh thì đồng loạt xông lên nhắm vào 4 người.

Cả bốn người ra những đòn đánh dứt khoát và né những cú đánh. Tiếng típ dao đập vào nhau phát ra những âm thanh rợn người, tiếng kêu,tiếng da thịt rách nghe thật ghê tai.Lần lượt từng tên nằm dưới sàn, trên người dính máu.Máu chảy loang ra thấm xuống sàn nhà nhìn như một biển máu và biển người thật kinh khủng.

Giờ chỉ còn lại 15 tên và một tên cầm đầu run run.

– Chúng mày giỏi lắm.- Tên cầm đầu.

– Giờ sao chúng mày chịu nhường khu đông cho chúng ta chứ?- Quang.

– Haha chúng mày nghĩ đơn giản nhỉ? Chúng mày sẽ không lấy được khu phía đông này và cũng sẽ mất luôn trụ sở chính của Shade. Sao thế nào bất ngờ chứ?- Tên cầm đầu.

– Xin lỗi nhé!Chúng mày phải thất bại rồi.- Dương.

4 người đang đứng thì một tên đàn em phía sau của Grim Reaper đột nhiên bò dậy nhẹ nhàng với con dao và nhằm vào anh mà đâm.

Mũi dao đang tiến lại phía anh từ từ.

– Anh hai.- Quang hét lên.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.