Bạn đang đọc Đồ Ngốc! Em Yêu Anh!: Chương 20❤ Gạy Ông Đập Lưng Ông
Hắn nhất định sẽ trả thù nó vụ bêu xấu hắn lần trước.
Hắn ngồi trong phòng nghĩ ra một loạt kế hoạch sau đó cười như thằng điên xổng trại…
Nó thì mới sáng sớm đã hắt xì liên tục…
– Cô chủ sao zợ? Không khỏe sao? – Ki đặt bữa sáng trước mặt nó.
– Không…hắt-xì…ao!- nó vơ vội tờ giấy bịt mũi.
– Có cần gọi điện cho hiệu trưởng xin nghỉ hôm khác nhập học không?- Ki dựa vào bàn nhìn nó quan tâm.
– Không cần!- nó ở nhà chán rồi muốn đến trường quậy cho vui.
– Vâng cô chủ…
Hẳn là đến trường quậy cho vui?
……
Nó vui vẻ đến trường, không cần Ki đi theo…
Khoác trên vai chiếc balo đen E- XO, áo sơ mi trắng có thắt nơ cổ, váy đen ngắn trên đùi gối… Từ nhà đến trường không xa nên nó đi bộ tiện thể ngắm cảnh luôn.
– Cô em ! Đứng lại đã!
Nó đang tung tăng qua con hẻm tắt đến trường thì bị một đám côn đồ chặn lại.
– Muốn gì?
Nó nhìn đám đó một lượt từ trái qua phải, từ trên xuống dưới tổng thể có 10 tên to đô, tay có vũ khí. Nó khuôn mặt không biểu cảm hất cằm hỏi.
– Muốn cô em đi chơi với tụi anh tí cho vui thôi! – tên đứng giữa có vẻ là đại ca lên tiếng, tay đưa lên vuốt cằm nó.
– hahahaaa- đám xung quanh nở nụ cười khả ố.
– Tôi…
– Thả bạn ấy ra!- nó đang định nói thì đằng sau có tiếng hét, ” anh hùng cứu mĩ nhân xuất hiện”…
Cậu ta mặc đồng phục trường nó, cao to, khuôn mặt thư baby lắm…
Lúc này có ba suy nghĩ của ba người khác nhau…
– Cậu ta là ai?”
-” Thằng ranh này chui ở đâu ra? Đại ca đâu rồi?”
– ” Sao lại có sự cố kịch bản thế này?”
Kết thúc dòng suy nghĩ…
.. ……
– Mày là thằng nào?
Bọn côn đồ hất cằm hỏi.
– Là ai không quan trọng! Thả bạn ấy ra…- Cậu cười nửa miệng khiến ấy tên kia hoa mắt vì nó quá đẹp.( mấy tên đồng tính à?)
– Không thả mày làm gì được tụi tao?- mấy tên côn đồ cũng có chút xao lòng nhưng sợ đại ca trách phạt nên phải diễn tiếp.
– Thả cô ấy ra!- lúc này hắn từ đâu xuất hiện trước mặt nó.
– Sao lại là anh?- nó ngạc nhiên hết cỡ.
– Tôi sẽ cứu cô .. . – hắn ra vẻ nghĩa hiệp.
– Xông lên cho hai tên kia một trận!- tên cầm đầu hô to, cả đám lao vào đánh nhau.
Nó đứng một chỗ xem hai anh hùng cứu mĩ nhân, đánh nhau một hồi mà vẫn chưa kết thúc, nó chán nản đặt balo xuống.
” Binh binh …. Bốp… Bộp. … Binh bụp bụp…. Rầm rầm…”
Chỉ 10phút sau cả đám côn đồ nằm la liệt dưới đất đau quằn quại. Không ai ngờ một con nhóc bé xíu như nó lại giải quyết xong cả đám côn đồ to lực lưỡng.
– Cậu sao không?- nó cầm balo lên chạy đến hỏi cậu bạn kia khi thấy tay cậu ta chảy máu.
– Tớ không sao!- cậu bạn mỉm cười rồi rút khăn lau máu.
– Đi! Lên trường tớ băng vết thương cho cậu!- nó dắt tay cậu bạn đi mặc hắn ngơ ngác .
Đây là tình huống gì?
– Sao không cảm ơn tôi?- hắn hét lên phía sau.
– Kiếp sau nhé! Anh nghĩ tôi ngu không nhận ra chắc…
Nó bỏ lại một câu xanh rờn rồi dắt cậu bạn đi thẳng không thèm nhìn hắn.
Hắn tức tối đạp vào gốc cây bên đường, đám côn đồ lồm cồm bò dậy cúi đầu trước hắn.
– Mấy thằng ăn hại!
Hắn bỏ đi luôn, hắn muốn cho nó chịu ơn hắn ai ngờ bị nó phát hiện ra kế hoạch, nhục nhã, gạy ông đập lưng ông.
❤ ❤❤
Nó và cậu bạn cùng nhau đến trường, …
– Cảm ơn nhé!- nó mỉm cười buông tay cậu bạn ra.
– Không có gì!- cậu bạn gãi đầu nhìn nó ngại ngùng.
– Cậu tên gì?
– Mình tên Ngô Bá Chiều Dương!
– Ừm! Thôi đến trường rồi! Mình có việc đi trước! – nó vừa chạy vừa vãy tay với Dương.
…..
Nó loanh quanh mãi cũng tìm thấy phòng hiệu trưởng nằm ở tít cái xó xỉnh này, đứng trước cửa phòng thở hổn hển lấy tay quạt lấy quạt để…
Cốc…cốc…cốc…
Nó đưa tay gõ cửa theo phép lịch sự…
– Vào đi!
Giọng nói trầm trầm vang lên bên trong…
Nó vặn nắm khóa và đẩy cửa bước vào trong.
– Em chào thầy! Em là học sinh mới đến nhập học…
Nó cúi chào rồi đưa mắt nhìn người đàn ông đã già ngồi trên ghế hiệu trưởng.
– Em tên gì?
– Dạ! Nguyễn Hoàng Bảo Trân ạ!
– À! Tôi có xem qua hồ sơ và nói chuyện với mẹ em! Em sẽ học lớp 10A1. Cô giaochủ nhiệm lớp đangdậy tiết đầu…- thầy hiệu trưởng già nhìn nó nói.
– Vâng thưa thầy!
– Em lên lớp đi…
Nó cúi chào rồi vác balo lên lớp thầy bảo, cái trường gì đâu… Không có thang máy, lớp thì xây như mê cung, tìm mãi không thấy…
……
Đứng trước cửa lớp 10A1 nó hít thở đều rồi bước vào.
– Em chào cô?
Nó đến hơi muộn lớp đã bắt đầu học gần hết tiết 1. Thấy nó bước vào cả lớp nhao nhao như ong vỡ tổ bàn tán.
– Cô có thể giúp gì được em?- cô giáo ngừng bài giảng đi đến gần nó.
– Thưa cô! Em là học xinh mới!
– Vậy hả? Cô cũng nghe thầy hiệu trưởng báo qua! Em giới thiệu với lớp về bản thân đi!
– Chào các bạn! Mình là Bảo Trân mong mọi người mệt giúp đỡ.- nó mỉm cười