Bạn đang đọc Đồ Ngốc! Em Yêu Anh!: Chương 12❤ Bệnh Máu Trắng!
Tình trạng của nó ngày càng tệ hơn, có khi một ngày hai lần chảy máu cam… Nhưng nó luôn dấu, không cho ai biết. Nó sợ mọi người lo lắng…
Phòng của hắn …
Nó nằm vắt chân trên giường hắn, tay cầm ipap xem tin tức Kênh 14.
Hắn thì lo học bài chuẩn bị thi học kỳ 1…
– Báo gì mà nhảm quá đi! Một xe ôtô tông chết con bò cái khi đang dắt con qua đường khiến ách tắc giao thông….
Lướt lướt và nó lảm nhảm một mình…
– Hotgirl facebook rủ nhau đánh nhau trên đường đi bộ Nguyễn Hụê… Úi dời! Như hai con điên thế này mà đòi làm hotgirl…
Nó lại tiếp tục lướt lướt….
– Cô giáo cung bọ cạp chửi học sinh… Xôn xao báo mạng…
Nó vào Facebook đăng stt… Chọn một cái ảnh rất chi là chuối, kèm theo dòng chú thích…” Ta là cung Cự Giải! Hình như chồng ta là cung Bọ Cạp! Đừng có nhờn với chụy…chị hôn cho tắt thở”. Đăng!
Nó đắc ý nằm cười như điên.
” tinh …tinh.”
Bạn có một thông báo mới…
Nó vô xem cái stt vừa đăng đã có người bình luận…
Phạm Tuấn: ” Gớm chỉ được cái to mồm! Có dám không?”
Nó đặt ipap xuống giường… Mắt lừ hắn đang học bài mà vẫn theo dõi facebook …
– Anh Tuấn!!! – nó định lao xuống đánh cho hắn một trận tội chế giễu nó thì…
” Rầm”
Đầu óc quay cuồng nó ngất xỉu , trước khi ngất lịm đi nó vẫn nghe tiếng hắn gọi… Một vị tanh lồng sộc lên mũi…
❤❤❤
Nó được đưa vào viện, các bác sĩ đang tiến hành cấp cứu cho nó.
Nghe tin nó nhập viện bố mẹ nó đang đi công tác ở nước ngoài cũng bay về luôn.
Lúc này ngoài phòng cấp cứu mọi người sốt ruột chờ tin tức của nó. Đã 1h đồng hồ rồi mà cửa phòng cấp cứu vẫn không mở ra.
– Tuấn! Lại đây ngồi đi con…- Mẹ hắn kêu hắn lại khi hắn cứ đứng bất động ở cửa phòng cấp cứu từ lúc nó vào trong đó đến giờ.
Đúng lúc đó cửa phòng cấp cứu mở ra, …
– Bác sĩ con gái tôi sao rồi!?
Mẹ nó chạy lại cầm lấy tay bác sĩ. Bác sĩ nhìn mẹ nó rồi nhìn mọi người sau đó mới lên tiếng.
– Chị là mẹ của bệnh nhân? Mời chị đi theo tôi!
Nói xong bác sĩ bỏ đi luôn, mẹ nó cũng đi theo sau, bố nó cũng đi cùng luôn.
……….
– Chị có biết tình trạng của con bé rất tồi tệ không? Tôi đoán đây không phải lần đầu nó chảy máu cam…- giọng bác sĩ hơi trầm.
– Con tôi bị bệnh gì thưa bác sĩ?- bố nó lên tiếng hỏi.
-Đây là hồ sơ bệnh án của cháu! Nó mắc bệnh máu trắng!
– Bệnh máu trắng sao?- mẹ nó như té quỵ xuống đất khi nghe bác sĩ nói. May mà có bố nó đỡ.
– Có cách chữa trị không bác sĩ? Tốn kém bao nhiêu gia đình tôi cũng chấp nhận. Chỉ mong bác sĩ cứu con gái tôi…- bố nó cũng không khỏi sốc.
– Bệnh máu trắng là một bệnh nguy hiểm, bây giờ chỉ có thể thay tủy, kiếm tủy phù hợp với bệnh nhân mới được. Tôi đã xét nghiệm cho cháu, nó thuộc nhóm máu hiếm vì thế trường hợp tìm thấy tủy phù hợp là vô cùng hiếm. Nếu tìm được tủy phù hợp thì ca phẫu thuật cũng chỉ có 40% thành công. Bây giờ chúng tôi có thể kéo dài sự sống cho bệnh nhân bằng cách tia phóng xạ… Sẽ rụng tóc nên người nhà cần khuyên nhủ bệnh nhân cho tốt.
Mẹ nó gần như bị sốc, mẹ nó chưa tưởng tượng đến sẽ mất nó mãi mãi. Tất cả là tại bà, tại bà đã không giành nhiều thời gian quan tâm chăm sóc nó, nên nó mới bị bệnh. Bà khóc nức lên sau đó tụt huyết áp mà ngất.
❤❤❤
Nó được đưa vào phòng hồi sức chăm sóc đặc biệt.
Hắn luôn ở bên cầm tay nó chờ nó tỉnh… Nhìn nó nằm đó mắt nhắm nghiền, khuôn mặt tái nhợt nhạt mà lòng hắn đau như cắt…
– Trân! Sao mày ngủ mãi thế? Dậy đi… Tao dắt đi ăn kem…- hắn thủ thỉ.
– Tuấn ! Con về đi học đi! Để chú ở đây chông em được rồi!- bố nó khuyên nhủ.
– Cháu muốn chờ nó tỉnh!
– Vậy được rồi!
Bố nó cũng không bắt ép nữa, ông nhẹ nhàng khép cửa ra khỏi phòng sang phòng bên cạnh, vì mẹ nó đang nằm nghỉ bên đó.
Hắn ngồi cạnh cầm chặt tay nó để cảm nhận sự sống từ nó. Hắn rất sợ nó sẽ bỏ hắn lại…
– Ư…ưm…
Nó nheo mắt tỉnh dậy, đưa mắt nhìn xung quanh toàn màu trắng.
– Mày tỉnh rồi à? Còn mệt không?- hắn vội hỏi.
– Đâyy là đâu?
– Bệnh viện! Mày ngủ gì mà ngủ lâu vậy hả, biết tao không có người chơi buồn lắm không hả?- hắn cố gắng cười dí trán nó mắng.
– Ơ. Trân xin lỗi! Tại Trân buồn ngủ quá! Anh Tuấn đẹp trai đừng giận ….hihi- nó lại dẻo mỏ nịnh.
– Thôi đi cô nương! – hắn không thể nào giận nổi khi thấy cái mặt cúng con của nó.
– Trân muốn về nhà!- nó gét cái mùi thuốc sát trùng ở đây.
– Không được! Mày đang hút mỡ giảm béo, bác sĩ bảo phải ở đây khi nào xinh mí được về…- hắn lừa nó.
– Thật ạ! Trân đâu béo lắm đâu? À! Chắc tại Trân béo quá nên mí bị chảy máu cam hả?- nó ngây thơ hỏi.
– Ừ! Ăn tham lắm vào! Béo quay béo cút nên mí bị chảy máu cam đấy!
– Vâng! Thế Trân ở đây hút mỡ…
– Đúng! Thế mí xinh!
– Anh Tuấn có thích Trân không?- nó tròn mắt nhìn hắn.
– Mày xinh tao mí yêu!
Nó với hắn cứ đối thoại hết sức vui vẻ như thế mà không hay ngoài cửa có bốn người lắc đầu thở dài.