Đọc truyện Đồ Ngốc, Đợi Anh Nhé! – Chương 5: Cám dỗ
-”Hai em tự giới thiệu bản thản đi”
-” À, mình là Lê Ngọc Hân, mình có năng khiếu hát, mong các bạn giúp đỡ”
Hân tự tin tỏ sáng:))
-”Có thể hát một bài chứ?”
Một bạn dưới lớp đứng lên đề nghị.
“Được.”
-”Bạn thân ơi vui quá là vui…”
Cả lớp cười rầm rộ bởi bài hát dụ trẻ con của Hân rồi từ từ không khí cũng trầm lặng lại.
-”Mình là Lâm Khả Hi.”
Nó nói giọng trầm không cảm xúc.
-”Chỉ thế thôi?”
Thầy nhạc nhiên. Nó gật đầu.
-”Hai em ngồi bàn đầu nhé. Rồi tôi sẽ sắp xếp chỗ ngồi.”
-”Vâng”
Cả hai đồng thanh. Bước vào tiết học đầu tiên.
-”Bài toán này, dành cho HSG, thầy cho các em 5 phút”
1 phút..
2 phút..
3 phút..
4 phút..
-”Em”
Quả nhiên người vừa xinh đẹp lại học giỏi không ai khác là Hi Hi, mọi người đều nhìn về Hi, thật cảm phục và đáng ngưỡng mộ cậu ấy.
-”Em có thấy em làm gì sai không?”
-”Sao ạ?
-”Em làm tốt lắm. Các bạn nhìn lên đây là $#!&%/€¥?#¿.. Bạn Hi giải rất hay. Chúng ta cho một tràn pháo tay nào”
Cả lớp vỗ tay không ngừng. Người như Hi Hi thật không thể chê vào đâu được.
—————–
Giờ ra chơi bắt đầu.
-”Ê bà, giải giúp tôi câu này đi.”
-”Tôi nữa, câu 2 nè”
-”Tôi”
…
Nó bây giờ như điên ý. Biết trước vậy nó giả vờ ngốc cho lành. Haizz giờ ra chơi không yên~
Cuối cùng cũng xong. Nó và Hân cùng đám bạn vừa mới thân đi xuống cantin mua nước thì thấy một đám nữ sinh khối 12 đang hành hạ một bạn lớp 10. Trong đám có một người con gái tô một lớp phấn dày, đôi môi đỏ chót. Hẳn là đầu đàn.
-”Ai thế?”
Nó chau mày hướng mắt về đám người đó.
-”Trời bà biết không bà đó là Băng Băng, ghê lắm tốt nhất đừng đụng vào, có chuyện đấy”
Tiểu Vy trong nhóm bạn mới quen của nó nói.
-”Băng Băng còn quen với anh Lâm hot boy toàn trường nữa.”
Nó đi về phía cantin chẳng quan tâm.
Cũng trôi qua mấy tiếng đồng hồ ngồi trong lớp học, bây giờ cũng tới giờ về. Nó vươn vai một cái.
-”Hân mày về trước đi tao có bạn tìm”
-”Mới ngày đầu mày có quen ai đâu hả”-”Tao lớn rồi, chẳng sao đâu. Tí tao về được. Mày về với anh tao nhé.”
Nó nói rồi xách cặp bước đi.
Thật ra nó muốn đi hết ngôi trường này tham quan, vì trường quá lớn. Tâm trạng cũng đang buồn.
Nó bước lên sân thượng của trường học. Tận tầng 5. Ở đây nhìn xuống thật thoải mái. Xua tan hết muộn phiền trong nó. Nó cứ ngỡ mình ở một mình, nhưng không.
-”Cậu sao lại lên đây thế? Không về à?”
Một chàng trai cao ráo, tóc undercut, đẹp trai, cao hơn nó một cái đầu. Cuối người ép nó vào tường, nói nhẹ vào tai nó.
-”Cậu muốn làm quen với tôi?”
Nó cười khẩy.
-”Rất thẳng thắng. Tôi rất thích.”
Đôi môi hắn cong lên, quyến rũ lại nguy hiểm.
-”Tôi là Khả Hi”
-”Tôi là Quốc Huy”
-”Đêm nay đi chơi với tôi, ok?”
Nó ghé sát tai của Huy.
-”Nếu cậu muốn”
Hắn choàng cổ Hi rồi lấy chiếc moto đời mới lên ga, đeo nón bảo hiểm cho nó rồi vọt thẳng qua những con đường, chạy với tốc độ 80 phân khối, để lại bao nhiêu khói bụi lan tỏa khắp phố phường (ô nhiễm nặng nề).
Đến nơi.
-”Đây?”
-”Là bar Wine, chưa đi sao?”
-”Tôi mới chuyển tới, vui thật à?”
-”Vào thôi.”
-”What do you mean…ohh..When you nod your head yes…”
Tiếng nhạc to, âm thanh vang không ngừng. Nó nhìn xung quanh. Toàn là những bad boy, bad girl ăn chơi đủ loại, gái thì mặc đồ bó sát, lộ cả ngực. Trai thì đang ôm bao cô gái hôn hít đủ kiểu. Thật khác với thế giới bên ngoài.
-”Phục vụ. Một chai rượu ngon nhất”
Hắn lên tiếng.
-”Tôi chưa từng uống”
-”Chưa thì giờ cậu sẽ biết”
Nó im lặng. Vẫn ngây ngô nhìn xung quanh.
-”Thử một ly không?”
Hắn hỏi.
-”Được.”
Nó uống ừng ực, ho sằng sụa.
-”Không uống được thì thôi tôi đưa cậu về.”
Hắn cười nham hiểm.
-”Tôi không muốn”
Lần này nó uống được rồi, 1 ly, 2 ly 3 ly. Nó say rồi. Rượu này tương đối nhẹ. Nhưng uống rồi vẫn muốn uống nữa. Hắn lắc đầu nhìn nó.
Trên sàn nhảy con người đang rầm rồ hô hét. DJ ở đây cực sung, chơi cực đã. Dưới những ánh đèn đủ màu rọi xuống sàn nhảy càng thích thú hơn. Mọi thứ ở đây làm nó quên đi tất cả và đắm chìm vào một thứ ảo giác khó tả. Nó lên sàn nhảy, nhảy theo tiếng nhạc cùng mọi người.
-”LÂM KHẢ HI NGÀY TRƯỚC ĐÃ CHẾT RỒI.”
Nó bỗng nhiên tuyên bố to làm ai ai đều hướng mắt về nó. Rồi lại tiếp tục cuộc vui của họ.
-”Em gái, cùng anh uống một ly được chứ?”
Người đàn ông trung niên đưa rượu cho nó. Hắn vừa mới đi ra ngoài nghe điện thoại nên chẳng hay biết.
-”Một ly nữa. Tôi muốn uống”
Và thế là một ly, một ly nữa. Cuối cùng nó say trong men rượu.
-”Đêm nay anh sẽ cho em sung sướng, đi với anh”
Người đàn ông nói bên tai nó rồi ôm nó mặc nó giãn dụa.
-”Anh là ai thế? Mau bỏ tôi ra”
Nó giàn dụa mãi cũng không thể thoát người đàn ông kia. Thân hình hắn quá khỏe nó không thể chống cự được.
-”Chẳng lẽ mình sẽ kết thúc trong một đêm?”
-”Cái tên chết bầm kia không biết hắn biến đâu mất. Đồ xấu xa”
-”Gặp hắn mình sẽ băm thành trăm mảnh”
….
Trong đầu nó hiện lên bao suy nghĩ.
Hắn vừa lúc bước vào, thấy tên kia ôm nó. Tức tối vì mình vừa mới đi thôi lại có người giành lấy đồ của mình.
-”Biến”
-”Mày là thằng nào?”
-”Tao là bạn trai cô ấy.”
Hắn nói rồi quăng ra một cọc tiền toàn là tờ polyme 500 ngàn.
-”Mày nhớ đó.”
Người đàn ông gôm tiền rồi bỏ đi.
Rồi hắn ôm nó vào lòng.
-”Đêm nay cậu muốn là của tôi không?”
-”Không. Biến thái”
Nó nói to vào tai hắn.
-”Được, tôi chở cậu về. Không ăn được thì sau này cũng ăn.”
Hắn cười đê tiện.
Đặt nó trên vai cõng ra xe. Lúc này nó ngủ say mèm chẳng biết trời trăng mây gió gì cả. Hắn đưa hai tay nó ôm lấy eo hắn để trong lúc chạy không ngã. Bây giờ hắn mới nhớ ra không biết nhà nó ở đâu. Cũng may là nó có mang điện thoại, cài sẵn GPS nên việc tìm nhà không khó. Hắn chạy vọt một mạch đưa nó đến nhà.
Ting tong~
-”Trời ơi Hi, sao giờ này mày mới về?
Hân vừa mắng vừa đỡ nó từ chiếc moto hắn. Định đem nó vào nhưng nhớ ra tên đó, quay đầu lại.
-”Còn cậu là ai? Bạn mới của nó đây à? Chuốc say nó vậy à? Tôi gọi bao nhiêu cuộc tại sao nó không nghe máy? Cậu đã làm gì nó chưa?
Hân hỏi một mạch không chừa đường cho người ta trả lời. Giọng quát đầy căm giận.
-”Tôi chẳng làm gì cô ấy”
Nói rồi chiếc xe phóng nhanh như bay chẳng để lại dấu vết.