Bạn đang đọc Đồ Ngôc, Anh Yêu Em: Chương hap 59: Đoàn viên.
2 năm sau.
Sau khi kết thúc khóa học chuyên môn nó trở về nước tập làm quen với công việc cũng như đi những bước chân đầu tiên vào chốn thương trường khắc nghiệt.
Ba nó đích thân chọn cho nó một thư kí có nhiều kinh nghiệm trong chốn thương trường. Lý Ngọc Hân là một cô gái người Đức gốc Việt, cô tốt nghiệp đại học danh tiếng ở Đức, có hơn 10 năm kinh nghiệm trong nghề. Ngoài sự thông minh, phong cách làm việc chuyên nghiệp cô còn là một người giỏi giang và có tầm nhìn bao quát. Tuy đã 34 tuổi nhưng cô vẫn chưa lập gia đình, người phụ nữ này sẽ là người dẫn dắt chỉ dạy cho nó cách kinh doanh, khai thác những tiềm năng vốn có để có thể giúp nó có đủ khả năng thừa kế tập đoàn.
.
21 giờ
Việt Nam
Nó trở về Việt Nam trong thầm lặng, vốn dĩ nó muốn tạo bất ngờ và xuất hiện với vai trò là phó tổng giám đốc của công ty con tập đoàn trang sức Nguyễn Thị ở Việt Nam. Nói là phó tổng nhưng nó về đây để tập làm quen với công việc, bắt đầu từ thị trường trong nước sau đó sẽ dần lan rộng ra thị trường quốc tế. Để xứng đáng với vai trò là người thừa kế tập đoàn nó phải thực sự cố gắng và học tập rất nhiều.
Hai tháng đầu tiên là hai tháng khó khăn nhất với nó. Vì đây là lúc chập chững những bước đầu tiên, ban đầu nó tưởng dễ dàng lắm nhưng mọi chuyện hoàn toàn ngược lại. Mọi thứ đều mới mẻ, bỡ ngỡ. Thư kí Lý đã chỉ dạy cho nó rất nhiều điều. Có rất nhiều câu chuyện trên trường kinh tế mà nó không ngờ tới.
Năm tháng nữa tiếp tục trôi qua nhanh chóng, giờ nó đã ra dáng của một người lãnh đạo. Mọi công việc nó cũng đã nắm bắt được kha khá. Vốn dĩ thông minh nhạy bén nên nó học hỏi và áp dụng rất tốt. Ông Nguyễn đã tạo mọi điều kiện và cơ hội để cọ xát cũng như thách thức sự ứng biến của nó. Ông kì vọng rất nhiều ở con gái mình, sự mong đợi của ông sẽ nhanh chóng thành hiện thực.
Sau bảy tháng kiên trì học tập và rèn luyện giờ nó chính thức nhận chức phó giám đốc. Ngày nó nhận chức cũng chính là ngày đoàn viên.
.
Khách sạn K.
Bữa tiệc ra mắt tân phó tổng giám đốc được tổ chức tại một khách sạn 5 sao sang trọng. Ba mẹ nó và một số đối tác tin cậy của tập đoàn cũng bay về nước để chúc mừng. Đây còn là dịp để giới thiệu tổng giám đốc tương lai với giới kinh doanh. Đối với giới truyền thông đây là lần đầu tiên nó xuất hiện trong tư cách là người thừa kế của tập đoàn Nguyễn Thị nổi tiếng.
Sau khi đi chào hỏi những người có địa vị và tầm ảnh hưởng trong giới nó mới có thể thư thả trở về phía những người mới bước vào bữa tiệc. Quỳnh Anh và Tuấn cũng đã có mặt để chúc mừng cho nó.
Quỳnh Anh vẫn giữ phong thái trẻ trung qua bộ váy màu đỏ rượu, cổ khoét rộng qua hai bên vai để lộ phần cổ cao và bờ vai trắng. Tuấn trông lịch lãm với sơ mi cùng màu váy Quỳnh Anh kết hợp với quần tây ống ngố làm tôn lên dáng vóc cao to của mình.
– Chúc mừng tân phó tổng – Quỳnh Anh đưa ly rượu vang lên cụng ly nó.
– Rất cảm ơn lòng tốt của phu nhân – nó cố ý nhấn mạnh hai từ “phu nhân”
– Không có gì đâu cô bé – Tuấn tiếp lời nó thay Quỳnh Anh. Vốn dĩ đâu đã cưới hỏi đâu mà phu nhân. Tuấn ca quả là rất nhanh miệng, nhìn vào thì cặp đôi này rất giống một cặp vợ chồng son.
– Vâng, bé! Thế hai người tính bao giờ mới chịu kết hôn đây?
– Phó tổng nên tích góp từ bây giờ được rồi – Tuấn cười, cậu cũng muốn nhanh chóng đưa Quỳnh Anh về nhà với tư cách con dâu của Phan Trần lắm chứ, nhưng Quỳnh Anh vẫn một mực không chịu.
– Mày yên tâm. Tao đợi mày cưới rồi mới cưới – Quỳnh Anh thúc một cái nhẹ vào hông Tuấn
– Nhẫn cũng đeo rồi còn tính đợi đến khi nào? – Nó nhận thấy hai chiếc nhẫn giống nhau ở ngón áp úp của cả hai.
– Tao tính sang năm Tuấn với tao ổn định thu nhập rồi mới cưới – Quỳnh Anh miễn cưỡng nói ra tâm ý của mình.
– Em nói sang năm sao? Cuối năm nay là được rồi mà – Tuấn đã cầu hôn, đã nhiều lần ngỏ ý muốn cưới nhưng Anh đều im lặng. Đây là lần đầu cậu thấy Quỳnh Anh đề cập trước.
Minh bước lại phía ba đứa nó đang đứng. Trông cậu rất lịch lãm và ra giáng trong bộ vest xanh đen cùng vớ sơ mi trắng.
– Chúc mừng em, Hà Mi.
Minh vẫn vậy, vẫn rất nhẹ nhàng, điềm tĩnh. Cậu mới trở về từ trường đại học quản trị kinh doanh bên Anh.
– Em tưởng anh không về nữa cơ đấy – Nó có vẻ trách móc,trước giờ ngoài Quỳnh Anh thì Minh là cậu bạn thân thiết nhất.
– Việc trọng đại phải chúc mừng chứ!
Người nó trông chờ nhất cuối cùng cũng đã xuất hiện. Hắn đến cùng Quỳnh Chi.
– Chào mọi người, lâu rồi em mới gặp lại tất cả đông đủ đấy.
Chi vẫn còn thấp thoáng bóng dáng của cô tiểu thư xinh đẹp kiêu kì. Chiếc váy màu vàng chanh giúp nhỏ nổi bật giữa buổi tiệc. Còn hắn thì ngược lại, vẫn nguyên một màu đen lạnh lùng.
Quỳnh Anh cố tình phân tán sự chú ý để lôi kéo mọi người đi để tạo không gian riêng cho hai đứa nó.
– Cuối cùng anh cũng đến.
– Phải đến để xem sự trưởng thành của em sau ba năm hai tháng mười ngày như thế nào?
Hắn luôn nhớ từng ngày xa nó. Khoảng cách luôn là bài toán khó đánh đố các cặp đôi yêu xa. Nhưng đối với tình yêu khoảng cách và thời gian sẽ càng khiến tình cảm sâu đậm hơn.
– Rất hân hạnh được quen em, phó tổng Hà Mi – Hắn đưa ly rượu trên tay về phía nó.
– Mong anh chỉ giáo.
Nó cụng nhẹ ly rượu rồi nhấp một ngụm nhỏ. Để có được nó như ngày hôm nay những năm tháng qua quả là không uổng phí.