Đọc truyện Đồ Lùn Đồ Sấc Sược – Chương 25
Tất cả ra về trong sự vui vẻ, mà quên mất còn 3 nhân vật đã bị cho leo cây cực đẹp đầu đang bốc khói nghi ngút, não muốn nổ tung luôn khi bị 3 chàng nhà ta bỏ rơi 1 cách phũ phàng đầy cố ý
Nhưng về nhà chưa được nghỉ ngơi chút nào thì 3 tên nhà ta lại phải thay đồ lên trường để chuẩn bị cho buổi dạ hội đầu hứa hẹn tối nay. Còn tụi nó về nhà là lao vào ăn uống như kiểu bị bỏ đói ý rồi lên phòng tắm rửa xong xuôi thì cũng đã là 7h tối rồi nên cũng nhanh chóng tay đồ đã được chuẩn bị sẵn để tham dự dạ hội vì Linh với Ly hiện tại đang rất mong được nhảy với ai đấy còn nó là bị ép đi chứ thực ra nó chẳng hứng thí gi cái vụ này lắm vì nó có biết nhảy đâu mà nhảy, k khéo lại bị té thì làm trò cười cho 1 số người ghét nó (==.)
Đúng 8h chiếc limous trắng chở tụi nó đỗ cái “xịch” ngay trước cổng trường khiến cho bao nhiêu ánh mắt đổ dồn ấy đón chờ xem người nào có đủ quyền lực được ngồi trên xe đó, tất cả đều muốn thấy người sẽ bước xuống xe là ai…
Người xuống xe đầu tiên là Linh, rất đáng yêu mái tóc màu nâu được làm xoăn lọn ở dưới trông rất đẹp.mắt nâu, má hồng, môi đỏ xinh xắn diện trên người bộ váy lệch vai màu trắng được cài thêm 1 bông hoa hồng làm vằng lụa trước ngực màu trắng, eo được buộc dây lua thắt thành hình nơ phía sau đi cùng với đôi giầy cao gót trắng nhìn Linh trông như 1 thiên thần vừa đi lạc tới hạ giới cả…
Người xuống tiếp theo là Ly cực kỳ quyến rũ trong chiếc sườn sám màu đỏ thêu hoa to bản. Mái tóc đen được tết lại và búi cao lên trên điểm thêm là 1 chiếc châm bằng bạc hình bướm đính đá được làm tính ảo. Bộ sườn xám ôm sát người khoe lên những đường cong gợi cảm, cực kì hoàn hảo của Ly và chiếc giầy đế cao màu đen cũng góp 1 phần k nhỏ để tôn lên đôi chân trắng ngần, thẳng tắp của mình khiến k có ít cặp mắt thèm thuồng nhìn Ly muốn rớt tròng.
Còn nó sau 1 hồi bị 2 nhỏ kia kéo+ năn nỉ+ đe dọa thì cuối cùng cũng bước xuống được khỏi xe. Nó xuất hiện khiến ai cũng ngạc nhiên như k tin vào mắt mình luôn:tóc vic, mắt kẻ đen,mày dài,má hồng, môi đỏ mọng lỗng lẫy trong chiếc váy đen ôm sát phần ngực, phần dưới của váy có 2 lớp hơi bồng lên, trước ngực cái bông hoa hồng được làm bằng lụa màu đen; chân bị bắt đeo giầy cao gót màu đen cao tới 10 phân, tay đeo vòng tuần, cổ đeo vòng hắn tặng,chân cũng đeo 1 chiếc lắc nhỏ. Nhìn nó bây h thật lung linh, rực rỡ chẳng khác gì 1 người mẫu cả…
Nhưng cũng chính vì cái lẽ đó mà 3 đứa tụi nó gặp rắc rối khi bị cả lũ con trai vây quanh chỉ với 1 quyết tâm là mới bằng được 1 trong 3 đứa tụi nó nhảy đêm nay với mình cho bằng được. Nên rốt cục là ở trước cổng trường xôn xao náo loan cả; sau 1 hồi thì cũng thoát thân được nhưng mà cũng là lúc 3 đứa tụi nó phát hiện ra rằng cả 3 đã lạc mất nhau rồi còn cái sân trường đông đúc toàn người với người này thì làm sao mà tim được nhau đây????
Với nó việc thoát ra khỏi cái đám đông toàn 1 lũ con trai này thì chẳng có gì khó khăn lắm với nó khi ở cả cái trường này nó vẫn luôn nổi tiếng là đứa lạnh lùng, ít nói nhưng ghê gớm nhất (chẳng có gì lạ đâu vì nó là đứa chuyên gia bắt nạt thằng Bin trong khi Bin cũng nổi tiếng k kém ở trường là người khá có máu mặt chỉ sau bọn hắn thôi mà nó cứ oánh Bin như đúng rồi ý mà Bin nhà ta cứ nhìn thấy nó là sợ mới khổ chứ, chậc…)Nó lượn lờ vòng quanh trường tới mấy gian hàng ăn 1 chút thôi mà có tới cả chục thằng tới cái mặt nó còn chẳng biết là ai cứ chạy lại mới nó chút nữa đốt lửa trại nhảy với mình trong khí nó nhạc còn chẳng biết cảm nhận thì nhảy bằng niềm tin và hi vọng chắc…Cuối cùng thì nó quyết định lên sân thượng hóng gió tránh nạn …
Nó đeo đôi giầy cao gót 10 phân khệ nệ leo lên 5 cái cầu thang mới lên được cái sân thượng và cũng chính vì thế mà chân nó đâu vì cái đôi giầy này muốn chết luôn . Nó mở cửa bước ta hít hơi thật dài căng tràn lồng ngực k khí trong lành và dễ chịu này; từ đây vẫn có thể ngắm toàn toàn quang cảnh sân trường tấp nập, nhộn nhịp,lộng lẫy với người và những ánh đèn sặc sỡ đầy màu sắc khác nhau khiến nó mải mề ngắm nhìn thích thú
– Tiểu thư,trên này lạnh vậy sao k mang áo khoác- Hắn chẳng biết từ đâu tới chàng chiếc áo vest to ụ của mình lên người nó
– Ơ- Nó ngạc nhiên quay lại khi nghe cái giọng nói cực kì quen thuộc của hắn
– Này,với cá tính của em thì anh k nghĩ là em sẽ k lên đây đâu,phải ở dưới đó mà đập phá chứ?- Hắn nhìn nó đầy trừu mến, cười hiền
– Xì, tại mặc như vậy nên mới đi lượn có tý xíu mà đã có hơn chục thằng theo rồi – Nó nhắn nhó nói
– Ha, h tụi đấy mới phát hiện ra em xinh sao ha?- Hắn cười tinh nghịch nhìn nó
– Xì, xinh zề mà xinh chứ. Mặc cái nè khó chịu muốn chết luôn được – Nó phẩy tay ra điều khó chịu
– K, em đẹp lắm- Hắn chăm chú nhìn nó bằng ánh mắt hiền nhưng đầy âu yếm
– Nhìn cái gì mà nhín, vô duyên quá – Nó đẩy mặt hắn quay sang chỗ khác
– Hihi, thật mà. À! Mà tay em thế nào rồi?- Hắn cười, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nó
– K sao rồi,đã băng lại rồi mà. Mới cả hôm nay có đeo găng tay mà nên k thấy được đâu – Nó cười, dơ tay cho hắn xem
– Um, vậy thì tốt rồi- Hắn nhìn nó cười hiền
– Uh, à mà sao lại ở đây? Từ bao h vậy? Hội trưởng hội học sinh thì phải xuống đó chỉ đạo chứ- Nó nhìn hắn hỏi
– Haha, thì đi tị nạn giống em thôi; ở dưới đó có Hưng với Việt lo rồi thì cần gì anh nữa, hội trưởng học sinh cũng là người mà keke- Hắn cười khoe hàm răng trắng đều tăm tăm luôn khiến cho trái tim nhỏ nào đấy hơi lơ đễnh khi nụ cười đó còn sáng hơn cả trăng đêm nay
– Hô, chứ k phải lên đây hú hí với em nào chứ hả?- Nó nói đểu hắn. Hình như k nói đểu hắn nó k ăn được cơm, k ngủ được hay sao ý
– Ừ, đúng rồi…sao biết hay vậy? Hú hí với em Hoàng Việt Anh đây nè- Hắn nhìn nó cười đểu
– Vớ vẩn, hú hý cái đầu anh ý- Nó lao vào đánh hắn bùm bụp
Hắn k phản kháng lại chỉ nhìn nó và môi khẽ nhếch lên vẽ thành nụ cười rồi hắn túm lấy tay nó làm nó giật mình nhưng cũng k làm gì được vì bị hắn giữ tay mất rồi
– Nhảy với anh nhé- Hắn nhìn thẳng vào mắt nó bằng đôi mắt xanh và sâu đó. Hiện tại đôi mắt đó chứa đựng đầy yêu thương
– K- Nó dứt khoát
– Sao lại k chứ?- Hắn nhíu mày nhìn nó
– Ngu, người ta như thế này thì biết nhảy k?- Nó thẳng tay đấm vào người hắn
– Haha, té ra là thế, k biết nhảy hả?Nhưng mà các gia đình giàu nào h chẳng bắt con cái mình nhất là con gái học nhảy học bale, kiểu vũ chứ?- Hắn cố nhịn cười nhìn nó nếu k muốn nó bỏ đi
– Cười gì? Đấm cho bây h? Bắt gì chứ mà bắt, nếu ai bắt được thì tui đã k mang tên Hoang Việt Anh roài- Nó dơ nắm đấm dọa hắn
– Rùi, sợ em rồi.K biết nhảy thì h học là được, đi nào- Nói rồi hắn kéo nó hòa mình vào điệu nhạc tiếp vừa nổi lên
– A… – Đây là câu cuối nó nói được khi bị hắn lôi đi
Nó với hắn bước nhẹ nhàng cùng với điệu nhạc du dương…Lần đầu tiên nó thấy mình lại có thể bước theo từng bước nhảy như vậy thật nhẹ nhàng chứ k như ngày xưa khi mà các thầy cô đều bất lực với nó mà bỏ .
Nó khẽ ngẩng đầu lên nhìn hắn thì bỗng dưng mặt thấy nóng quá, đỏ bừng lên luôn khi hắn đang nhìn nó đầy trừu mến và mỉm cười, nụ cười hiền chứa đựng đầy yêu thương mà nó cảm thấy đẹp lắm…nụ cười hắn đẹp cực luôn, cứ như thiên thần vậy khiến cho trái tim nó k khỏi sao suyến, bồi hổi
Kết thúc bản nhạc, hắn nhìn nó cười mãn nguyện
– Đó, đâu có gì là khó đâu, phải k?
– Um – Nó khẽ gật đầu
– Hãy nhớ nhé, anh vẫn luôn đợi 1 câu trả lời từ em – Hắn nhẹ nhàng vuốt tóc nó; những lõm tóc bay bay trong gió
Nó k nói gì chỉ gật đầu để nói cho hắn biết rằng nó hiểu rồi
Còn ở chỗ 2 cặp Viêt- Ly, Hưng – Linh thì sau 1 hồi trật vật k thoát được lũ con trai bu vào thì Linh và Ly đã được Việt và Hưng cứu thoát. Ngay trước đám đông đó, khi Hưng với Việt vừa mới xuất hiện thì tất cả đều phải lùi ra nhường đường cho 2 người họ (Tiếng của Việt với Hưng còn ghê hơn nhiều tên Bin à =.= bình thường có thể nói chuyện được chứ léng phéng bị 2 tên này nhắn thì k thân tàn ma dại hơi phí); 2 tên bước tới quỳ gối xuống, tay dơ lên trước mặt Linh và Ly mời 2 đứa ra nhảy làm 2 đứa nó đỏ mặt vì ngượng những cũng hạnh phúc lắm chứ vì khác gì là công bố với toàn trường rằng 2 đứa tụi nó là của 2 người đó đâu khiến cho lũ kia ở ngoài nhìn mà cứ ước oa 1 lần được như 2 người đó cũng như đầy ganh tỵ với 2 đứa nó vì được những chàng trai đẹp trai, tài hoa nổi tiếng nhất trường dành tình cảm cho mình…
SÁNG HÔM SAU, TRƯỚC CỔNG TRƯỜNG:
– Này Việt, hôm qua biến đi đâu vậy?- Ly hỏi nó
– He, tui ở trên sân thượng hóng gió tránh nạn luôn – Nó cười toét
– Rảnh nhể, sao chị k xuống dưới chơi; chị ham vui lắm mà- Linh nhìn nó hỏi
– Ặc, chơi bời cái gì chứ, đi được vài bước lại có mấy thằng chạy ra khăng khăng đòi nhảy cùng, đúng là mặt dày mà. Vậy còn chơi bời kiểu zề nữa đây?- Nó than ngắn thở dài, chỉ tại mấy lũ đó mà hum qua nó chẳng bỏ được cái gì vào bụng ==.
– Chậc, đẹp cũng là 1 cái tội sao? – Linh ôm mặt than thở
– Gớm, ghê quá nàng ơi!Hum qua tui đứng trên đó còn thấy nàng với tên Hưng tý tởn với nhau còn kêu ca gì nữa- Nó ghẹo Linh
– haha, phải đó. Hum qua thấy Linh cười tươi như hoa lun đó- Ly xen vào hùa theo nó trêu Linh
– Xì, gớm chưa? Ly hơn tui ý nhể?Hum qua bà với hai tui, Linh với Hưng nhảy với nhau lại còn nhảy giữa sân trường, trung tâm luôn nữa chứ còn điệu cái zề? 2 người kẻ tám lạng người nửa cân thôi nhé- Nó vỗ vai nhỏ bạn thân cười đểu
Nó vừa nói xong câu đấy thì 2 người kia sắn tay áo,tút giầy ra rượt nó khắp sân trường, hét ầm ỹ làm lũ học sinh đứng ngoài nhìn 3 đứa nó mà lắc đầu bó tay…
– xx…đau quá- Nó ôm đầu than khi bị 2 đứa bạn kia đập cho trận tơi bời hoa lá
– Đáng đời- 2 đứa kia đồng thanh, nói giọng cực kì đắc trí
– Xin chào- giọng 1 người đàn ông ồm ồm vang lên sau lưng nó
– Hở? – Nó quay lại
– Xin lỗi, cho hỏi cô có phải là Hoàng Việt Anh k?- Gã cúi chào nó hỏi
– Phải, ông là?…- Nó bỏ lửng câu nói
– Thưa cô, bà chủ của tôi muốn gặp cô. Mời cô đi theo tôi – Gã nói
– Bà chủ của ông là ai?Tui quen hả? – Nó hỏi. Nó đâu quen biết ai đâu, nhất là lại là bà chủ nữa chứ…
– Lúc nữa gặp cô sẽ rõ, mời cô đi theo tôi – Gã trả lời
– Nếu đi thì tụi này cũng phải đi cùng – Linh xen vào
– Dạ thưa, truyện này k được ạ. Bà chủ của chúng tôi nói chỉ muốn gặp 1 mình cô Hoàng Việt Anh thôi ạ – Gã lắc đầu từ trối
– Lấy gì để tui tin ông k làm lại bạn tui đây? Tụi này phải đi theo – Ly Lên tiếng, giọng nói cực kì kiên quyết
– Truyện này… – gã ngập ngừng
– Thôi được rồi, 2 người đừng làm khó người ta nữa; tui đi theo ông là được chứ gì? – Nó nhìn gã đàn ông mỉm cười
– Việt, k được đâu – Ly lo lắng nhìn nó
– Yên tâm đi,họ k làm gì được tui đâu; tui đi chút rồi sẽ về- Nó nhìn nhỏ bạn thân lo lắng cười tươi để trấn an nhỏ
– Việt, có gì nhất định phải gọi tụi này ngay nhé- Ly nói, khuôn mặt đầy sự lo lắng
– ĐƯợc. ta đi thôi – Nó gật đầu với Ly rồi quay sang nói với gã kia
Nó được gã đàn ông đó đưa tới 1 quán nước khá gần trường nó, sang trọng nhưng vắng người
Nó bước vào quán, ngay giữa trung tâm quán có người phụ nữ bận đồ sang trọng, nét đẹp dù đã bị thời gian tàn phá ít nhiều nhưng vẻ kiều diễm thì k về mât đi; người phụ nữ đó đang ngồi uống trà đợi nó. Lại gần, nó hết sức ngạc nhiên vì người phụ nữ đó đúng là nó k quen nhưng nó đã biết và nó cũng đã từng được nhìn thấy mặt bà rồi; k ai khác bà chính là mẹ của hắn…chính xác thì là mẹ kế của hắn…
– Truyện này… – gã ngập ngừng
– Thôi được rồi, 2 người đừng làm khó người ta nữa; tui đi theo ông là được chứ gì? – Nó nhìn gã đàn ông mỉm cười
– Việt, k được đâu – Ly lo lắng nhìn nó
– Yên tâm đi,họ k làm gì được tui đâu; tui đi chút rồi sẽ về- Nó nhìn nhỏ bạn thân lo lắng cười tươi để trấn an nhỏ
– Việt, có gì nhất định phải gọi tụi này ngay nhé – Ly nói, khuôn mặt đầy sự lo lắng
– ĐƯợc. ta đi thôi – Nó gật đầu với Ly rồi quay sang nói với gã kia
Nó được gã đàn ông đó đưa tới 1 quán nước khá gần trường nó, sang trọng nhưng vắng người
Nó bước vào quán, ngay giữa trung tâm quán có người phụ nữ bận đồ sang trọng, nét đẹp dù đã bị thời gian tàn phá ít nhiều nhưng vẻ kiều diễm thì k về mât đi; người phụ nữ đó đang ngồi uống trà đợi nó. Lại gần, nó hết sức ngạc nhiên vì người phụ nữ đó đúng là nó k quen nhưng nó đã biết và nó cũng đã từng được nhìn thấy mặt bà rồi; k ai khác bà chính là mẹ của hắn…chính xác thì là mẹ kế của hắn…