Đọc truyện Đồ Lùn Đồ Sấc Sược – Chương 21
– Ta nói trước là ta k muốn nhìn thấy có thêm 1 chiếc vòng thứ 2 ntn đâu đấy. Nếu ta chỉ cần nhìn thấy chiếc vòng thứ 2 ntn or giống như thế này thì công ty của người cứ chuẩn bị tâm lý đóng cửa đi là vừa – Hắn bước đi, k quyên cảnh cáo 1 câu làm cho tên nhân viên sự tái cả mặt
– Dạ, chúng tôi biết ạ – Tên nhân viên lúng túng cúi chào lễ phép
Hắn bước đi ra ngoài mang theo chiếc hộp còn nó thì cứ lẽo đẽo theo sau mồm liên tục suýt xoa khen chiếc vòng đó đẹp cho tới lúc ra khỏi cửa hàng…
– Này…- Hắn đứng lại
– Hử? – Nó cười tươi
– Cô thích cái vòng này lắm hả? – Hắn hỏi nó
– Uh, đẹp vậy mà!!Lần đầu tui được thấy cái vòng đẹp vậy đó, hehe. Đứa con gái nào được mi tặng cái vòng này đảm bảo cô ấy sẽ là người hạnh phúc nhất thế gian – Nó gật đâu, cười toe toét
– vậy tặng cô đo – Hắn nói rồi đặt chiếc hộp đựng cái vòng vào tay nó
– Hả?…tai sao lại…- Nó ngạc nhiên, khuôn mặt bỗng đỏ dần dần lên
– Cô k thích sao ?- Hắn nhíu mày nhìn nó
– K phải…k phải là k thích…nhưng sao lại tặng tui…tui…- Nó lắc đầu ấp úng
– Hỏi lắm vậy? K thích thì trả đây, tui vứt đi – Hắn nạt nó
– K, có mà…có mà, đứng vứt. Thích lắm, thui tui k hỏi nữa, đi thui – Nó ấp úng cầm cái hộp chạy ra xe như sợ hắn đổi ý vứt cái vòng đi vậy
– Um, tốt. Ma nè, phải luôn đeo nó đấy nhé, tui mà k thấy cô đeo nó là tui đòi lại đấy – Hắn lấy chiếc hộp ở trong tay nó, mở ra vè nhẹ nhàng đeo vào cổ cho nó. Thật sự là cổ cổ nó có thêm cái giây vào đỡ trống hắn ra và chiếc vòng đó cũng rất hợp cái cổ nó…
– Nhất định sẽ đeo mà, cám ơn nha- Nó k hiểu sao nhưng nó k thể k cười – 1 nụ cười cực hạnh phúc
Hắn k nói gì nữa và phóng xe đưa nó về nhà. Với nó ngày hôm nay thức sự nó rất vui và hạnh phúc. Dù là cả tối hôm đấy nó bị Linh với Ly tra khảo mãi về sợi dây chuyền và rốt cục cũng phải kể ra và bị 2 đứa bắt khai ra tình cảm nhưng nó nghĩ nó chưa sẵn sàng yêu ai mặc dù tình cảm nó dành cho hắn k phải là k có nhưng mọi truyện đến với nó quá vôi vàng…
– Nè, mi tính sao đây? Người ta tặng bà cả sợi dây chuyền chẳng phải là nói rõ tình cảm của mình rồi sao? – Ly gặng hỏi
– Um, nhưng tui chưa rõ tình cảm của mình dành cho hắn lắm – Nó nói
– Trời, vậy chị nghĩ ntn về anh Nam? – Linh xen vào
– x…chị k rõ nữa, chị đã yêu ai bao h đâu mà mày hỏi chị – Nó mếu máo, sắp khóc tới nơi rồi
– Trời ạ, chị của em ơi…- Linh ôm mặt bất lực
– Nè, iu là như thế nào hả? Nói cho tui biết được k????- Nó ngu ngơ hỏi. Có lẽ nó cũng muốn chắc chắn tình cảm với hắn rồi à
– Thì đó, yêu là muốn được ở bên cạnh người đó, muốn thấy người đó lúc vui, lúc luồn, lúc giận giữ, mất phương hướng. Muốn chia xẻ với người ấy những truyện vui buồn trong cuộc sống, cùng giải quyết để rồi được nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của người ấy khi người ấy vui đó – Ly nói, ôm cái gối nhìn vu vơ…trong đầu đang mường tựa ra hình ảnh của 1 người con trai nào đấy mà ai cũng biết là ai đó…hehe
– Um, và cảm thấy gen khi người ấy đi bên người con gái khác k phải là mình, cười với người khác k phải là mình. Nhớ người ấy khi k được ở bên, cảm thấy đau khi người ấy phụ tình mình – Linh nói, cười nhẹ…nhưng đây là những gì mà Linh đúc kết ra sau cuộc tình mà mình đã trải qua
– Đó, đại khái là vậy đó, thế mày với Nam được tới đâu roài, nói nghe coi nào – Ly hỏi nó
– Uh, thì tao cũng ở bên hắn những lúc hắn vui rồi, buồn cũng có rồi,lúc hắn giận giữ cũng có luôn rồi. Kể cả lúc hắn suy sụp, khó chịu hình như cũng có rồi thì phải? – Nó e dè nói
– TRời, vậy là thích rồi con gì nữa à – Linh lay mạnh nó
– Phải đó, Nam đâu phải người bình thương đâu. Lạnh lùng mù ra, mà cũng chẳng bao h để người khác hiểu hay biết mình nghĩ gì cả, vậy mà Nam lại cho mày thấy những mặt khác thì chẳng phải mày chiếm 1 vị trí quan trọng trong Nam sao. Ngốc – Ly kí nhẹ vào đầu con bạn ngốc nghếch của mình
– Ớ, nhưng mà cảm giác gen, giận hay nhớ nhung gì đó teo có thấy gì đâu???- Mặt nó hơi ửng đỏ lên
– Trời, chị làm sao mà thấy nhớ được khi 2 người lúc nào cũng đi với nhau, học cùng lớp lại còn ở cùng nhà à!!Mà anh Nam cũng có bao h cho chị thấy ảnh đi với nhỏ nào đâu chứ, anh Việt bảo với em là từ lúc quen chị anh Nam đá bỏ hết mấy nhỏ kia đi rồi con đâu nữa à…- Nhỏ Linh giải thích
– Mà mi có thật là k bao h tức giận với hắn k?? Thế đứa nào xuốt ngày chấp nhặt Nam roài 2 đứa cãi nhau òm cù tỏi lên ý nhỉ? – Ly nhìn nhỏ bạn nó
– Ờ thì…- Nó ấp úng
– Sao ? – Ly cười linh nghịch
– A…a… Thoài, đau đầu quá, k nghĩ nữa đi ngủ thoai – Nó hét lên roài ôm gối chui vào chăn đi ngủ
2 người kia ngồi giải thích với nó 1 hồi nhưng xong cuối cùng thì cũng bất lực trước nó nên cũng đành đi ngủ thôi vậy…
Nói là ngủ chứ thực ra thì mãi tới tận đêm nó mới chìm vào được giấc ngủ vì trong lòng nó tình cảm đang cực kì rối bời, khó hiểu lắm lắm. nó ngăm nghía cái vòng miết rồi lại nhớ tới hắn rồi lại k hiểu sao cứ thấy trái tim mình đập thình thịch 1 cách vô thức mà tới nó cũng k kiểm soát được … mãi cứ như thế cho đến lúc nó ngủ thiếp đi lúc nào k hay…
7H30 SÁNG TẠI TRƯỜNG HỌC:
– …oải quá, chẳng muốn đi học chút nào – Nó rên rẩm
– Hihi, bà chỉ có ngủ là tài thôi à, dậy đi. Mà sao hôm nay lại tự nguyện mặc đồ nữ vậy? Có bão à nhà. Mấy thằng đang lác mắt nhìn và muốn rớt cả con ngươi luôn kìa – Ly ghẹo nó
– Hi hi, anh Thắng con ở Việt Nam ngày nào thì có cho tiền chị ấy cũng k giám mặc đồ boy đi đâu ạ – Linh cười tinh nghịch
– 2 người bàn tán đủ chứ? Thôi giùm cái đi, tui đang ngại muốn độn thổ luôn nè – Nó nhăn mặt khó chịu
Kaka, trả là hôm nay nó sài đồ nữ từ đầu đến chân luôn ạ: vẫn đầu vic nhé,áo sơ mi trắng dài tới hông,có 1 cái đai tơ bản bằng da thắt ở eo khoe vòng eo cực chuẩn của nó luôn,quần jean đen ôm sát chân di cùng với đôi giầy kín mũi màu đen cao 5 phân có gắn 1 bông hoa hồng đen được làm bằng đá rất tinh sảo ở quai cài; cổ đeo vòng hắn tặng, tay đeo 1 lắc nhỏ, tai đeo khuyên hình chữ thập, mắt kẻ đen, môi đỏ tự nhiên k cần thoa son…Nhìn nó diện như vậy thì thằng nào trả lác mắt chứ…
– ủa, Ly Ly lớp trưởng lớp mình đâu roài? CÓ bao h thấy lớp trưởng đi học muộn đâu??mà bạn này là học sinh mới à??- 1 thằng ngó dáo dác tìm lớp trưởng
– Phải đó, mọi ngày vẫn thấy bí thư và lớp trưởng đi với nhau mà! Lớp trưởng đâu?? – Thằng khác tiếp lớp (Dạ, xin lưu ý 1 tý ạ, nhỏ Ly Ly nhà ta là Bí thư lớp đó ạ )
– Lớp trưởng đây – Ly cười tươi, chỉ vào nó
– nè, đùa hả? Ban xinh xinh này làm sao mà là lớp trưởng được chứ?- Thằng kia phản đối
– Thế h phải chưa? – Nó tức giận vì bọn này hám gái quá đập chi 1 phát k thương tiếc
– Trời, đúng là cú đánh của lớp trưởng rồi nhưng…sao…?????- Thằng đó ấp úng khi bắt gặp ánh mắt sát thủ của nó
– Nhưng thế nào?Làm sao???- Nó hỏi, bẻ tay răng rắc, lườm tên kia 1 phát trí mạng
– Gì, hổng có gì – Thằng đó chạy biến mất
– Trời, nàng ơi là nàng, nàng mặc như thế mà đánh tụi nó thì con đâu là nữ tính nữa à – Ly cười, giữ nó lại trước khi nó kịp banh xác bon kia ra
– Phải đó, em phải hiền đi 1 chút à – Hai nó bước tới, cười cười nhìn nó
– Xì, em mà hiền thì em k mang tên Hoàng Việt Anh nữa- Nó hất mặt
– Haha, phải như thế mới là Việt Anh chứ nhỉ, tui ủng hộ!!- Hưng bước vào cùng hắn, cười toe toét
– Xí, ông k phải chọc tui nhớ?- Nó quay mặt đi, giấu khuôn mặt đang đỏ lựng lên vì gặp ai đó đi về chỗ
Hắn nhìn chiếc vòng cổ nó đeo và cả bộ đồ nó mặc cười mãm nguyện lắm, nhưng trong lòng cũng thầm nhủ sau này phải mua cho nó nhiều đồ đẹp hơn nữa, nó đẹp vậy mà k biết khoe đúng là bỏ mất mấy năm liền…nhưng h cũng chưa muôn mà chính xác thi h nó gặp hắn mới phát huy là quá chuẩn…(tên này ăn dưa bở ghê quá, ngta đã đồng ý đâu mà …==~)
Cũng lúc đó, thấy giáo bước vào lớp, thấy gõ mãnh thước kẻ xuống bàn để ổn định lại cái lớp học đang như cái trợ vỡ này…
– Nào, cả lớp ổn định chật tự đi tui có truyện muỗn nói đây- Giọng thầy khàn khàn vang lên
Cả lớp ngoan ngoãn ngồi vào chỗ
– Hôm nay lớp chúng ta vinh dự đón thêm 3 bạn học sinh mới vào lớp ta, 3 bạn này là du học sinh Anh, các em hãy giúp đỡ bạn ấy nhé. – Thầy giáo nói ra hiệu cho 3 đứa bước vào
– Chào các bạn, mình là Trần Thị Diễm Lệ
– Mình là Nguyễn Trà My
– Còn mình tên Nguyễn Trà My
– Mong các bạn giúp đỡ – Cả 3 cô gái cùng nói và nở 1 nụ cười chết ruồi =~=