Đọc truyện Đồ Khốn, Em Muốn Ôm Đùi Anh – Chương 6
Q: Kỳ Meo, acc của Sở Thiếu thật quá khoe khoang(1) rồi đó!
A: Cậu muốn bảo tôi là thánh mẫu sao ﹁_﹁
***
Song Mộc Lâm còn chưa nghe xong bản ghi âm của cậu, Khương Tiểu Lạc nhàm chám lên diễn đàn võng phối màu hồng chơi.
Bài post giới thiệu kịch “Chồng ơi, chồng ơi” lại bị đẩy lên. Bởi vì thành viên tổ kịch đều là người mới, lại còn là kịch ngắn, nên sau khi phát hành kịch không có quá nhiều bình luận, quả thật có chút xấu hổ khi so với các bài post khác được lật nhiều trang như vậy. Khương Tiểu Lạc mở post kịch của mình ra, muốn đọc xem có bình luận nào mang giá trị thực tế không.
41L: Thật không hiểu nổi, bây giờ người mới thích dùng H để hấp dẫn người nghe sao, nội dung kịch nào cũng giống nhau, chỉ nghe thấy thụ toàn ưm ưm a a, hơn nữa nghe cũng không hay. Bản thân thụ đã nghe lại chưa, giọng điệu cứ như heo nhai cải trắng. Đề nghị cậu nghe thử kịch “Mê hoặc”, học hỏi người ta cách ghi âm H đi. Tôi biết đây không phải lần đầu tiên cậu phối H, nhưng lần nào cũng giống nhau, chẳng lẽ nghĩ cứ đoạn H như vậy là có thể dễ dàng nổi tiếng sao? Tính nghệ thuật, tính nghệ thuật cậu có hiểu không? Đây là kịch truyền thành, không phải phim GV ╮(╯_╰)╭PS: Tôi thấy thanh âm của thụ thật đàn bà.
42L: Lầu trên, cô thật sự không phải đến để hủy kịch đúng không? Cô có mắt thần hay sao mà biết Kỳ Meo muốn nổi tiếng nhờ phối H? Tuy rằng nghe H hơi cứng, nhưng đâu có tệ tới mức như cô nói. Huống chi Kỳ Meo là người mới, khó tránh khỏi thiếu kinh nghiệm phối kịch, không thể cho cậu ấy không gian để tiến bộ sao? Về phần thanh âm mà cô bảo là đàn bà, tôi hoàn toàn không thấy vậy, chẳng phải hơi dịu dàng thôi sao, loại hình thụ như này trong giới võng phối có rất nhiều ╮(╯_╰)╭
43L: 42L là Kỳ Meo sao?
44L: Ngại quá, tôi không phải. Tôi chỉ là một người qua đường, dùng góc độ của người qua đường mà nói vài câu ý kiến cá nhân thôi.
45L: Chắc là fan của Kỳ Meo rồi, còn giả vờ làm người qua đường nữa.
46L: Fan thì sao, mà không phải fan thì sao? Cô không cảm thấy 41L nói hơi quá đáng ư? Hơn nữa 41L, 43L, 45L, các cô thật sự không phải là một người chứ? Nếu như tôi đoán sai thì xin lỗi.
48L: Ái chà, cô có mắt thần à?
49L: Sao lại cãi nhau rồi, mọi người đừng nóng nảy như vậy.
…
Khương Tiểu Lạc không ngờ vì mình mà bài post bị ném đá, định lên tiếng bảo mọi người bình tĩnh, mình sẽ tiếp thu ý kiến nhận xét. Nào ngờ bình luận không thể đăng được do có thông báo “Bài post không CJ(2), đã xóa bỏ”. Mặc dù bài post nào bị ném đá quá nghiêm trọng sẽ bị quản lí khóa lại, nhưng post này hẳn còn chưa tới mức đó.
Khương Tiểu Lạc định báo cáo với quản lí, chợt nhìn thấy tin nhắn của Đông Phong.
Đông Phong: Tôi là chuẩn bị, xin xóa bài.
Quản lí: Mark.
Nguyên nhân muốn xóa, Khương Tiểu Lạc có thể đoán được. Một người đã từng là bạn bè, bây giờ lại đơn phương căm thù mình như vậy, trong lòng làm sao có thể chấp nhận được.
Hiện tại Khương Tiểu Lạc chỉ có ba kịch, đều là hợp tác với Đông Phong. Những cái khác đều bị đổi người hết, cậu tính từ nay về sau phải tự sức mình cố gắng mới nhận kịch được.
Cậu tìm tòi một vòng trong số bài post tuyển người của các chuẩn bị, không tìm được cái thích hợp, còn có những bài post bỏ hoang. Quá bất lực, cậu đành tắt trang web đi, đúng lúc đó, Song Mộc Lâm nhắn tới.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Meo thụ, có phải cậu quá dễ bị bắt nạt không?
Kỳ Meo: Ặc.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Chuẩn bị và công rõ ràng đang troll cậu, cậu không nhận ra sao?
Kỳ Meo: Tôi đâu có đắc tội với ai?
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Tôi nghe xong ghi âm rồi, tuy rằng tôi không phải đạo diễn chuyên nghiệp, chỉ là ý kiến cá nhân thôi, cậu không tệ tới mức đó đâu. Ngược lại là tên công trong này mới có vấn đề. Nó làm tôi nhận ra một chuyện, Meo thụ, xem ra cậu đúng là người có tội.
Kỳ Meo: TUT
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Có phải do Đông Phong giở trò không?
Kỳ Meo: Mấy kịch trước đây Đông Phong tìm cho tôi đều bị chuẩn bị đổi người, tôi không biết Đông Phong có quen biết chuẩn bị Thìa của kịch trong ghi âm kia không vì ngoại trừ những kịch Đông Phong tìm hộ, cũng có những chuẩn bị chủ động tới mời tôi.
Kỳ Meo: TUT
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Cậu chờ chút.
Kỳ Meo: Ừ.
Tuy nói là chờ một chút, nhưng Song Mộc Lâm đã mau chóng quay lại, còn gửi một tấm ảnh chụp màn hình.
Thìa Follow X Fan X Weibo X
Giới thiệu vắn tắt: Chuẩn bị nhỏ không tiếng tăm của giới võng phối =w=
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Tôi tìm được cái này trong số những người Đông Phong follow, cô ấy và Thìa follow lẫn nhau, hiểu chưa?
Kỳ Meo: …
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Cậu chủ động bỏ kịch này đi.
Khương Tiểu Lạc đang định trả lời lại, Thìa đã nhắn tới.
Thìa: Meo thụ, chừng nào thì cậu có thể giao âm?
Kỳ Meo: Tôi bị cảm mạo còn chưa khỏi, chắc khoảng ba ngày sau mới được.
Thìa: Chuyện là vầy, hậu kì có việc vài ngày, chỉ có thể làm trong hai ngày tới, vậy nên…
Kỳ Meo: Nhưng hiện tại giọng nói của tôi không thể ghi âm được.
Thìa: Thật ngại quá, Meo thụ, hậu kỳ rất khó tìm, tuy rằng đổi cậu thật không tốt, nhưng xin lỗi cậu, mong cậu tha thứ.
Trọng điểm rốt cuộc cũng tới rồi.
Có cần mượn cớ hay không cũng không sao, thái độ của Thìa đã rõ ràng như vậy, huống hồ thật sự bây giờ Khương Tiểu Lạc không thể ghi âm được.
Kỳ Meo: Ừ, không sao.
Kỳ Meo: Không cần tôi chủ động bỏ, chuẩn bị tới tìm tôi rồi.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: = 口 =
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Nếu như tôi đắc tội Đông Phong, cậu nghĩ liệu cô ấy có khiến tôi cũng ra nông nỗi như vậy không?
Kỳ Meo: Không biết.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Xoa đầu.
Kỳ Meo: TUT Làm sao ghi âm H được đây?
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Sao lại hỏi tôi vấn đề này? Tôi là công mà *cool*
Kỳ Meo: …
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Chẳng phải tôi đã từng nói rồi sao? Bảo cậu nghe người khác diễn H mà tham khảo, cậu nói cậu nghiên cứu rồi. Vậy thì chỉ còn cách tìm bạn trai, sau đó dâng hiến chính mình =. =
Kỳ Meo: Cần phải như vậy ư?
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Trên lý thuyết là vậy. Chẳng phải cậu muốm tìm sư phụ sao? Đừng tìm tôi, tôi là công *cool*
Kỳ Meo: …
Kỳ Meo: Biết anh là công rồi, không cần nhấn mạnh nhiều lần như vậy = =
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: ╮(╯_╰)╭
Kỳ Meo: Tôi tiết lộ cho anh chuyện này.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Chuyện gì *mắt long lanh*
Thấy Song Mộc Lâm bày ra bộ dạng hóng hớt, Khương Tiểu Lạc băn khoăn không biết có nên nói cho anh ta không, nhỡ đâu tên này miệng rộng thì chết. Nhưng cậu không nổi tiếng, chuyện này cũng chẳng có gì hay khiến người ta quan tâm đâu. Đông Phong từng nói, bọn họ thích CP, chỉ quan tâm chuyện trong giới thôi.
Kỳ Meo: Tôi đã bị bóc tem từ lâu rồi =.=
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: ⊙▽⊙
Kỳ Meo: Anh có vẻ mặt gì đây?
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Hất bàn cười to, ha ha ha, thật hay giả vậy?
Kỳ Meo: Cần gì phải lừa anh chứ, tôi với anh ấy đã yêu nhau ba năm rồi.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: A ha ha ha ha ha ha, thế mà cậu ghi âm H như vậy sao!
Kỳ Meo: Lúc làm chuyện ấy, tôi đâu còn để ý rên như thế nào chứ. Hơn nữa trong khi phối kịch truyền thanh và trong thực tế đâu có giống nhau.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Thể hiện sự hưởng thụ của mình đi, ok?
Kỳ Meo: Đau chết đi được, còn hưởng thụ cái gì?!
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Kỹ thuật của bạn trai cậu tệ quá.
Kỳ Meo: Đừng có lạc đề, xin hãy nói đúng trọng tâm.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Xin hỏi, lần cuối cùng làm chuyện ấy của cậu và người đó là lúc nào?
Kỳ Meo: …
Đây là vấn đề riêng tư mà! Nhưng quả thật Khương Tiểu Lạc cũng phải suy nghĩ một chút.
Kỳ Meo: Hình như là một tuần trước, gần đây anh ấy bận rộn nhiều việc.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Cũng tạm được, đêm nay cậu phải bị anh ta đè, sau đó…
Khương Tiểu Lạc nhìn tin nhắn của Song Mộc Lâm, càng ngày càng thấy anh ta không đáng tin, thật hối hận khi hỏi anh ta vấn đề này, mất cả chì lẫn chài.
*Chú thích:
(1) Nguyên văn là “Chiêu tô” (có nghĩa là khoe khoang), tác giả muốn chơi chữ với từ “Mã Lệ Tô (nghĩa là Mary Sue, thánh mẫu) ở câu trả lời của Kỳ Meo bên dưới.
(2) CJ: thuần khiết.