Đồ Hâm! Tôi Thích Cậu

Chương 35: Văn nghệ


Đọc truyện Đồ Hâm! Tôi Thích Cậu – Chương 35: Văn nghệ

Nó lết cái xác tàn tạ ra khỏi lớp trong khi ai ai cũng háo hức vì buổi học mệt mỏi hôm nay đã kết thúc.Nhỏ nhìn nó rồi che miệng tủm tỉm cười.Thấy nó vẫn im thin thít chẳng nói gì nhỏ đẩy đẩy củ trỏ vào vai nó rồi trau mày hỏi :
-Cái con này được bắt cặp với trai đẹp mà sao cái bản mặt như đưa đám thế.
Hải Yến vừa dứt câu nó liền phóng ánh mắt như dao găm về phía nhỏ rồi hét lên giận dữ :
-Mày thích thì đi mà hát cùng tên đấy.Xỏ xiên nó vừa thôi_nói rồi nó bỏ đi trước chẳng thèm ngoái lại đằng sau.
Thấy thái độ của nó,nhỏ linh tính được điều nguy hiểm sắp xảy đến với mình.Rùng mình suy nghĩ đến điều tệ hại nhất xảy đến.Mải nghỉ mà nó đã đi được một đoạn khá xa nhỏ.Hải Yến vội vàng chạy theo kéo chân kéo tay nó.Rồi nói với giọng khẩn khoản :
-Thôi xin lỗi mà.Lần sau tao không dám nữa đâu.
Thấy bộ dạng tha thiết của Hải Yến nó không nhịn được nhưng vẫn cố bịt miệng lại làm mặt lạnh.giằng tay nhỏ ra rồi vừa chạy vừa cười như nắc nẻ.
Hải Yến biết mình bị lừa liền chạy theo nó đánh túi bụi :
-Mày dám lợi dụng sự nhẹ dạ cả tin của chụy đây à.Tao giết mày……..
[…]
Sau khi đã ăn no căng bụng nó chạy lên phòng giở sách vở ra học.Xong xuôi tất cả nó nhảy tót lên giường định bụng là sẽ ngủ luôn.Nhưng cứ nhắm mắt vào là lại thấy khuôn mặt “xà tinh lai lợn” của tên đó là nó lại không thể nào chợp mắt được.Cứ nhắm rồi mở nhắm rồi mở khó chịu vô cùng.Sau một hồi trăn trở suy nghĩ nó quyết định không ngủ nữa.Lên mạng ngắm trai đẹp có phải hơn không.Nghĩ rồi nó kê cao cái gối lên ngồi thẳng dậy vớ lấy cái điện thoại đang nằm im trên bàn rồi mở phim có mấy nam thần ra xem.Trông hùng hục thế thôi chứ cũng ghiền Hàn xẻng phết đấy.Sau một hồi mê mẩn xem hết phim này đến phim kia.Mỏi nhừ cả tay nó vứt điện thoại cái rầm lên bàn không thương tiếc rồi nằm ngủ một cách ngon lành.
[…]
5 tiết học trôi qua trong mệt mỏi nó lê bước ra khỏi cửa với bộ dạng nhếch nhác.”Đang trong thời kì học hành căng thẳng sắp thi cử đến nơi mà còn hát với chả hò thật là đến nản.Còn giặn với chả dò mệt chết đi được” Nó vừa nghĩ thầm vừa cau có như mới bị ai đánh.Nhìn bộ mặt sầu não của nó Hải Yến cũng hiểu được phần nào.
Hải Yến quơ quơ tay trước mặt nó rồi nói :

-Sao thế cơ mặt của mày có vấn đề à?Có cần tao kéo giãn ra giúp không?
Nó từ từ đẩy khuôn mặt lạnh như đá về phía nhỏ liếc xéo một cái ngậm chặt miệng lại rồi nói.Nhỏ cảm nhận được mùi sát khí đang rít qua từng kẽ răng :
-Giúp tao cái.
Hải Yến cố gắng cười thật tươi tỏ ra ngân thơ vô số tội kéo tay nó đưa qua đưa lại rồi nói :
-Thôi không có gì đâu mình về đi.hh
[…]
Đang say giấc nồng bỗng dưng tiếng đồng hồ báo thức réo ầm cả lên.Mẹ nó mở cửa đi vào phòng rồi hét lên :
-Giao????
Tiếng đồng hồ réo rắt hòa quyện cùng tiếng hét của mẹ nó tạo ra một thứ âm thanh nghe có vẻ như hỗn tạp nhưng lại có sức hút rất lớn đối với nó.Nó giật bắn người mở mắt to hết cỡ rồi hỏi với giọng rất tỉnh :
-Chuyện gì vậy mẹ.
Mẹ nó đưa hai tay lên chống hông cặp mắt nhìn xuyên thủng quần áo rồi đáp :
-Đồng hồ của con nó làm mẹ không thể tập trung xem phim được.
Nó ngửa cổ lên trời từ từ khép cặp mắt đang mở thao láo lại,toàn bộ cơ thể bắt đầu nhũn ra như sợi bún rồi ngả đầu về phía chiếc gối ê a nói như con nít :
-Có mỗi vậy thôi ạ.Không phải nó đã im rồi sao.
Bà thở dài ngao ngán rồi nói với giọng làu bàu :
-Con với cái,đúng là số khổ mà trưa nắng nóng cũng không được yên.Tự dưng cài báo thức làm gì cơ chứ phá hoại cả buổi xem phim của mẹ.
Dù nhắm mắt cố ngủ nhưng nó vẫn nghe tiếng mẹ làu bàu.Nghĩ ngợi một lúc rồi chợt nhớ ra.Bật ra khỏi giường rồi nó hét toáng lên :
-Thôi chết.
Mẹ nó quay phắt người lại ngạc nhiên hỏi :
-Sao thế.
Nó vội chạy lại tủ đồ quơ vội bộ quần áo rồi nói như hụt hơi :
-Muộn giờ đi tập văn nghệ rồi.Mụ la sát giết con mất.
Mẹ nó nhìn chăm chăm rồi nói :

-Cái con hâm này.Hậu đậu đến thế là cùng.Thôi mẹ xuống xem phim đây,tí đi đâu thì nhớ đóng cổng.
Nói rồi bà đi một lào xuống nhà.Sau khi đã chuẩn bị xong xuôi,nhìn lên đồng hồ đã gần 2h20.Mụ la sát giặn đúng 2h cơ mà.Nó vội vàng ba chân bốn cẳng chạy xống nhà xách chiếc xe đạp ra rồi hùng hục đạp.Trong đầu thì cứ tưởng tượng ra bộ mặt như cơm thiu của mụ cô mà tái mặt,tim đập từng hồi rộn ràng,miệng thì không ngừng lẩm bẩm :KHÔNG SAO.KHÔNG SAO”.
Yehh………Cuối cùng chiếc xe cùng đã cập bến thành công.Tiếng kít xe vang lên làm cho đội quân bên trong háo hức ngó mặt ra rồi đứa nào đứa nấy gào lên sung sướng :
-Ôi Giao em yêu đã đến rồi à?vào nhanh em êiiiiii_giọng của thằng Hùng nghe mà tởm kinh khủng.
Nó dựng xe vào góc,gạt chân chống, đi thẳng vào gặp ngay bộ mặt đểu cáng của hắn đang ngồi ôm điện thoại nghe nhạc mà chỉ muốn cho đôi Nike đang ở chân vào mặt.Nhìn trước nhìn sau chẳng thấy nhỏ đâu nó chụp lấy con Phương rồi hỏi :
-Con Yến đâu Phương ú!
Phương nhăn mặt rồi nói :
-Này tao không ú nhé.Nó bảo đến rủ mà thấy nhà mày khóa nên nó qua đây luôn.Nãy cô gọi điện cho mày không được nên cô bảo cái Yến đưa cô đến nhà mày rồi.Lúc mày đi không gặp à.
Nó rút điện thoại ra bật màn hình lên mới tá hỏa 20 cuộc gọi nhở từ “Cô Mai Xinh Đẹp”
(tên nó lưu trong danh bạ).Cùng với 10 cuộc từ “Yến C.H” (Yến cờ hó).Nó ôm mặt rức rức tóc tóc rồi bắt đầu than trời than đất :
-Thôi chết tao rồi.
Đúng lúc nó đang định gọi điện thông báo thì một chiếc xe máy đang tiến thẳng vào nhà với hai khuôn mặt đằng đằng sái khí :
-Em đã đi đâu vậy cô gọi sao không nghe máy.
Nó mặt xám đen ấp úng nói :
-E..mmmm
Mụ la sát đá cặp mắt sắc lẻm về phía nó rồi nói với giọng thét ra lửa :

-Thôi không trình bày nữa vào tập đi muộn rồi.
Tất cả không ai dám hó hé thêm câu nào,lẳng lặng đi xuống đằng sau.Hắn nghe vậy cũng đi xuống vừa đi vừa nghênh nghênh cái mặt lên trông rõ ghét.Không gian đằng xong nhà cô khá rộng rãi thoáng mát,đáng lý phải đi đến chỗ lớp học dạy nhưng hơi xa nên cô đã thuê về nhà dạy luôn tận dụng khoảng sân sau lý tưởng để tập nhảy.Trông cô thế thôi chứ cũng thương học xinh phết đấy chứ chẳng đùa đâu.
Có bốn người hai nam hai nữ đến để tập cho chúng hát,nhảy và đàn.Hai người nữ dắt đám học nhảy xuống sân sau.Còn lại nó và hắn thì vào trong phòng có đặt sẵn cây đàn piano (xịn),hai người dạy đều là nam và trông khá là ưa nhìn.Một người mỉm cười xua tan không khí ngại ngùng rồi nói :
-Bây giờ anh sẽ dạy cho hai em hát và đàn bài “Tạm biệt nhé”.Anh sẽ dạy cho Giao hát còn anh này dạy cho Thế Anh đánh đàn nhé.Giao qua bên góc kia với anh.
Nói rồi gã trai đẹp kéo tay nó đi qua góc kia tập hát còn hắn ở lại tập đàn với gã còn lại.Nhìn tên kia kéo tay nó đi trước mặt hắn.Làm hắn không thể tiết chế nổi cảm xúc mà nhìn tên kia và nó với ánh mắc hằn học pha lẫn sự tức tối mà chính hắn cũng không thể hiểu nổi vì sao lại như thế.
Bắt gặp ánh mắt rùng rợn với cái liếc từ trên xuống dưới của hắn.Nó bất chợt nghĩ :”Cậu ta chắc thích uống sữa hãng vinasoi thì phải.Mới gặp mà đã ghen ăn tức ở với người hơn mình rồi,thế đã đành lại còn soi luôn cả mình,ăn vớ phải hắn đúng là tội cho ẻm đó quá.Thánh soi
-Giao em tập trung tí đi!!!
Nó giật mình thoát khỏi suy nghĩ vớ vẩn rồi trả lời :
-Dạ.Em đang nhẩm lời cho thuộc.
Gã đẹp trai cười rồi nói :
-Ừm.Em đứng thẳng lưng lấy hơi mới được.Tập lại khúc này nhé.2…3….
Chốc chốc hắn lại nhìn sang với ánh mắt dò xét làm nó không thể nào tập trung hát được.Cứ như là canh vợ ấy,rõ khổ cho Giao nhà ta mà.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.