Đọc truyện Đồ Hâm! Tôi Thích Cậu – Chương 22: Cuộc hẹn
Chào!!!!
)))))))))))))))))))))))))))))))))))
Ông ngã gục xuống sàn.Nhi hốt hoảng khóc lóc gào thét trong tuyệt vọng.Ông Khải vội lấy đt gọi 115 đưa ông đi bệnh viện…
[…]
Tại nhà Quỳnh Giao :
Ăn cơm xong nó leo tót lên phòng chùm chăn kín mít.
Quỳnh Giao của chúng ta tâm trạng thì chẳng mấy vui chả biết do cái gì nữa?Cơ mà cô nàng cứ thắc mắc mãi tại sao hôm nay hắn ko đi học nhỉ.Thôi mặc kệ quan tâm làm gì.Cơ mà sao hôm nay ko thấy bộ mặt đáng ghét của hắn thấy cũng buồn .Chắc bị hắn chọc nhiều đâm ra quen ko có nghĩ cũng chán thật
Thôi dẹp dẹp bỏ qua đi.Mãi nghĩ mà quên chiều nay nó có buổi hẹn với Hải Yến nữa chứ.Lâu lâu mới có dịp đi chơi với nhỏ bạn mà.Học hành suốt,giờ phải tự thưởng cho mình một giấc đã rồi tính sau.
5h50 đã đến giờ hẹn mà cô nàng vẫn ngủ thẳng cẳng đúng là heo mà.Điện thoại reo lên bài hát Marry me???(Mr.siro thần tượng của nó đồng thời cũng là của t.g).Trông bẩn bẩn bựa bựa thế thôi mà cũng mơ mộng phết đấy 🙂
Mò được điện thoại.Áp vào tai vừa kịp nói câu alo thì mắt nó mở to hết cở vì đầu dây là một giọng nói ko thể quen thuộc hơn nữa.Tiếng thét vang lên mà t/g đã vô tình nghe được thật man rợ:
-Mày làm gì nữa vậy.Nói chiều tập trung mà giờ còn ngủ à.Tính để tao qua hốt mày luôn hay sao.Con quễễễ…
Nó đưa điện thoại ra xa khỏi tai.Rồi đưa gần lại miệng nói:
-Rồi rồi.Sr bạn hiền.Tao tới liền ko cần tới hốt đâu.Thế thôi nhé.
Nó chạy thẳng vào nhà vệ sinh,rồi hấp tấp đi ra tủ đồ lấy bộ váy mix theo style vintage mặc vào trông yêu cực.Mái tóc ngắn xoăn nhẹ được chải gọn gàng.Khoác áo vào Quỳnh Giao hấp tấp chạy một mạch xuống nhà,thấy mẹ ở dưới bếp nó nói vọng vào:
-Mẹ ơi con đi chơi với Hải Yến nhé.Mẹ ko cần phần cơm đâu.Tối con về sớm.Con chào mẹ con đi.
Mẹ nó chỉ kịp nói với theo:
-Giao!Cái con này.
Cơ mà nó ko nghe thì phải.Nó đã rước em xe đạp điện oách xà lách đi xa mất rồi.
Nó ít đi chơi nên hễ nó nói đi chơi là mẹ nó cho đi ngay.Được cái ngoan hiền dễ bảo học giỏi,nhiều khi đâm đầu vào học mẹ nó còn phải khuyến khích đi chơi nữa chứ chẳng đùa 😉
[…]
Phù mệt chết đi được cuối cùng cũng đã tới nơi.Nó bước vào quán vào thấy con bạn nó cười toe.Hải Yến đưa tay ra hiệu cho nó tới ngồi.Vừa bước tới thì ôi thôi.
Không những có mình nó mà có thêm 2 cha nội đang ngồi bên cạnh.Thấy nó hai tên kia mắt sáng lên nhìn ko chớp mắt.
Nó trừng mắt nhìn Hải Yến.Nhỏ giả vờ làm mặt ngơ nai tơ kiểu:” tôi có làm gì đâu”
Nó lại gần bàn lia ánh mắt giận dữ lại chỗ nhỏ ý hỏi vì sao lại xuất hiện hai tên này.Hiểu ý Yến vội nói:
-À đây là ông anh tao,còn đây là bạn học đàn_nó chỉ về phía 2 tên kia.
-Còn đây là Quỳnh Giao bạn em_rồi nhỏ kéo nó ngồi xuống ghế bên cạnh mình.
-Chào em rất vui được làm quen với em.Anh tên Tuấn_tên áo trắng nói.
-Chào bạn mình là Sơn_tên áo xanh.
Cả hai tên này trông đều đẹp trai và cách ăn mặc có lẽ cũng ko phải dạng vừa.Nhưng đối với Thế Anh của chúng ta thì vẫn kém xa
-Vâng.Chào_nó nói giọng lạnh tanh.
Nó nói nhỏ vào tai H.Y.Rồi cả hai xin phép đi vào nhà vệ sinh.Vừa bước nó đóng cửa cái rầm làm Yến nghĩ đến một vụ thảm sát đầy máu sắp diễn ra.
-Mày định bày trò gì nữa đây.Nói mau_nó nhìn thẳng vào nhỏ giữ chặt tay nhỏ.
Hải Yến thấy thế vội gỡ tay nó ra rồi quát:
-Mày điên à trò gì đâu.Chẳng qua người ta hâm mộ mày nên tao giúp mày làm buổi ọp fan để giao lưu với Fan mà.Bình tỉnh nha tình yêu_rồi nhỏ cười nhe răng.
-FAN.Mày đùa tao à con kia.Không chú thích.Tao về đây_nó nói tỉnh bơ.
-Thôi mà đã đến rồi ngồi chơi xí rồi về ăn mặc đẹp gứ thế này mà.Mày mà về đừng có mà bạn bè gì nữa đấy_nhỏ nói giọng hờn dỗi.
Nó nghĩ một hồi rồi nói:
-Được rồi tao ở lại.Nhưng nửa tiếng thôi đấy_nó nói rồi nở một nụ cười trông nguy hiểm cực.
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
ai muốn tặng chap sau cmt tớ tag vào nha 🙂