Bạn đang đọc Đồ Điên – Chương 8. Thế nhé thỏ hâm ^^
Không đời nào tui cho anh zô – nó ngáng đường
Hắn cười nhạt rồi hét to :
– Bà ơi……
– Anh…..
Nói rồi hắn thản nhiên gạt tay nó ra và bước vào nhà. Ôm chầm lấy bà nó, hắn tươi cười
– Bà……ưi lâu rồi cháu không gặp bà, nhớ bà quá
– Hắn biết bà mình…??? – nó thầm nghĩ
Bà nó nhẹ vuốt tóc hắn :
– Cậu chủ Dian đây sao? Cậu đã lớn thế này rồi à. Cho bà xem mặt cái nào, ui trời cậu đẹp zai hơn nhiều rồi đó ^^
– Cháu vẫn thế mà bà.
– Mà sao hôm nay cậu rảnh đến thăm tôi vậy?
– Tại cháu nhớ bà với có việc muốn nói với bà
Nó giật mình lôi hắn ra ngoài
– Nè tên kia anh đã hứa gì với tui hả? Tại sao lại nuốt lời
– Ý cô là sao?
– Anh còn định chối nữa hả? Chẳng phải anh định nói với bà tui chuyện hôm bữa hay sao?
– Ồ hóa ra là vậy.
– Anh……
– Nếu cô chịu ngoan ngõan nghe lời tôi thỳ đâu đến nỗi này. Lại còn 5 lần 7 lượt tính chơi tôi nữa
– Thôi được rồi, tui nghe lời anh là được zề
– Ngoan lắm thỏ ngố – Hắn xoa đầu nó rồi bước zô nhà
Nó đỏ mặt, tim nó đập như muốn nổ tung. Nó đập mạnh ngực :
– Sao thế này. Tên khốn đó……
~ 3 tuần sau
~Lizze vội vàng chạy tới chỗ nó :
– Zen……có….kết…..quả……thi…..rồi…..nè
Nó mặt khóc lóc :
– Tao không muốn biết
– Ừ, Zen à tao thông cảm mà. Mày lại đứng thứ nhất rùi
– Ý mày là từ dưới lên trên à……..Hịc hịc……..
Lizze khẽ vỗ vai nó
– Đúng là thỏ trí óc heo – hắn cười
– Tên khốn anh vừa nói gì hả – nó mặt thảm hại
– Tôi nói là cô chỉ xứng với óc heo thôiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
– Anh……..
– HAHAHA
– Grừ tên khốn tôi chịu đựng anh đủ rồi nhá…..
Nó lao thẳng tới chỗ hắn sút 1 cú thẳng mặt..