Đồ Đằng

Chương 90: Mông đít nở hoa (1)


Đọc truyện Đồ Đằng – Chương 90: Mông đít nở hoa (1)

hưng Giang Nam không biết thân phận lão nhân áo đen này, hắn còn tưởng đây chỉ là một lão già bình thường, thuận miệng nói:
– Murphy, lão tiên sinh ngài là? –Vị này chỉ cười không đáp, gật đầu, ra hiệu Giang Nam có thể rời đi.
Nhưng sau khi Giang Nam đi, ánh mắt y lại dõi xa theo bóng lưng Giang Nam, một mực không hề chớp mắt!
– Quốc sư!? –Lúc này Kane cũng đi vào căn nhà gỗ, vừa lấy lão nhân áo đen, hắn kinh hãi cuống quýt quỳ xuống đất:
– Quốc sư không ngờ lại tự mình kiểm tra Tử Linh Đồ Đằng, mạt tướng tiếp giá chậm trễ, xin nhận tội! –‘Tiếp giá’, từ ngữ này chỉ hoàng đế mới có tư cách hưởng dụng, dùng từ này trên người lão nhân đã đủ chứng minh địa vị của y ở đế quốc Lance.
Nếu Welen ở đây, nhất định có thể nhận ra lão nhân áo đen này chính là quốc sư Archimedes nắm giữ Thiên Mệnh Quy Giáp, tiên đoán số mệnh nhà Rein cho Londor!
Archimedes chẳng hề trả lời câu hỏi của Kane, y vẫn đang dõi theo bóng lưng Giang Nam, Kane cũng nhìn chằm chằm bóng lưng Giang Nam vài phút:
– Quốc sư, kẻ này tên Murphy, hắn có vấn đề ư?
– Quái! Hết sức quái! –Theo bốn chữ Archimedes thốt ra, trong mắt Kane lóe lên quang mang lạnh lẽo.
– Người đâu! Bắt Murphy lại, giết ngay tại chỗ!
– Không cần, người này không có vấn đề, gã chỉ là một nhân loại bình thường thôi, đôi mắt già của ta còn chưa nhìn lầm, chỉ là… – Do dự rất lâu, Archimedes dường như không tìm được từ hình dung chuẩn xác, mấy giây sau mới nghi hoặc nói:
– Chỉ là bóng lưng người này khiến ta nhớ tới một người bạn cũ. Đáng tiếc, người bạn cũ của ta đã chết rất lâu rồi.
– Giống một người bạn cũ? Điều này có gì kỳ quái lắm đâu, người có bóng lưng tương tự trên đại lục có vô vàn!
Kane nhíu mày, nhưng cố kỵ thân phận cao quý của Archimedes, y cũng không dám dò hỏi tiếp nữa.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền tới tiếng bước chân dồn dập.
– Tướng quân Kane, trong đội nô lệ thứ ba từ cửa Tây vào thành phát hiện ra Tử Linh Đồ Đằng giả mạo nô lệ! –Một binh sĩ truyền lệnh khôi giáp xiêu vẹo xông tới:
– Nhưng Tử Linh Đồ Đằng này hết sức cường đại, người kiểm tra phát hiện ra hắn đã bị sát hại, các huynh đệ cũng tổn thất nặng nề, mong tướng quân Kane mau chóng dẫn quân cứu viện!
– Quốc sư… – Kane sắc mặt bình thản, liếc Archimedes, như đang trưng cầu ý kiến.

Archimedes nhặt một nhúm bùn đất lên, tiện tay ném ra ngoài cửa sổ, lạnh nhạt nói:
– Ta cho hắn toàn thây, ngươi treo thi thể của hắn lên cửa thành, cảnh cáo Tử Linh Đồ Đằng khác muốn vào thành. thành Tiên Chi do ta tọa trấn sẽ không phải thiên đường Tử Linh, mà là Địa ngục!
– Tuân lệnh! –Kane đỡ mũ áo binh sĩ truyền lệnh, vung tay nói:
– Truyền lệnh, treo thi thể Tử Linh Đồ Đằng kia lên cửa thành!
– Vâng, thưa tướng quân! –Binh sĩ truyền lệnh xoay người rời đi!
Từ đầu đến cuối, Archimedes chỉ thực hiện qua một động tác duy nhất, chính là tiện tay ném ra ngoài một nhúm bùn đất, nhưng bất kể là Kane hay binh sĩ truyền lệnh, lại đều không đi kiểm tra địch nhân đã thực sự chết hay chưa.
Bởi theo họ thấy, Archimedes chính là một truyền thuyết, chưa từng nói sai, y nói địch nhân đã chết, vậy thì địch nhân nhất định đã chết!
Đây chính là Đồ Đằng vương Archimedes, quốc sư Lance, danh hiệu Tiên Tri Giả!
– Ôi! –Đánh chết một địch nhân có ý độ tự ý xông vào thiên đường Tử Linh, khuôn mặt Archimedes không hề có bất cứ vẻ đắc ý nào, ngược lại, y khẽ thở dài, có vẻ tâm sự rất nặng nề!
Kane ngạc nhiên nói:
– Quốc sư, địch nhân đã bị ngài giết chết ngoài thành, ngài vì sao còn thở dài? –Archimedes từ tốn nói:
– Ta trấn thủ nơi đây chỉ mới một ngày, thì đã phát hiện sáu Tử Linh Đồ Đằng có ý đồ vào thành, một tên trong đó không ngờ còn là cao thủ cấp Thượng phẩm Đồ Đằng sư. Đây còn chỉ là kẻ bị ta kiểm tra ra. Không biết có bao nhiêu Tử Linh Đồ Đằng ta không kiểm tra ra đã lừa qua cặp mắt ta, tiến vào thành Tiên Chi rồi! –Y hơi dừng lại, nhíu mày nói:
– Hiện tại, trong thành Tiên Chi hoặc không có Tử Linh Đồ Đằng, nếu có thì nhất định là Tử Linh Đồ Đằng cường đại nhất, cường đại đến mức đủ lừa qua cặp mắt ta! –Trong mắt Kane lóe lên tia sợ hãi:
– Quốc sư, thiên hạ còn có Tử Linh Đồ Đằng có thể giấu diếm qua đôi mắt ngài, lẩn vào thành Tiên Chi ư?
– Vì sao không có? Ta chẳng phải Thánh nhân vô địch thiên hạ, toàn trí toàn năng. –Archimedes ngắm ánh trăng xa xa bên ngoài, thở dài nói:
– Người khác không nói, chỉ là hôm qua, một người bạn cũ của ta đã truyền tới tin tức, nói Tử Linh Vương Domeiner – Tử Linh Đồ Đằng cường đại nhất ngàn năm qua, gia chủ chung của các Tử Linh lưu phái, kẻ đã lĩnh ngộ Tử Ý siêu thoát cảnh giới Đồ Đằng thiên bảng, cũng đã tới thành Tiên Chi rồi!
Domeiner?

Bên trong nhà gỗ bỗng lặng ngắt như tờ… Domeiner! Đây là một cái tên trong truyền thuyết, một cái tên tràn ngập gió tanh mưa máu!
Càng là một cái tên cấm kỵ, ai cũng không nhắc tới!
Với năng lực của Archimedes mà cũng không kiểm tra ra thân phận Tử Linh của Giang Nam, đương nhiên là có nguyên nhân.
Nhưng Giang Nam tạm thời không ý thức đến nguyên nhân này, hắn còn tường Archimedes là một lão già bán tướng thì không tệ nhưng thực lực kém cỏi, vừa vào cửa thành liền chế nhạo:
– Jack, nhìn thấy lão già áo đen vừa rồi không? Vị lão tiên sinh này phải gọi là ‘nhìn người không thể trông tướng mạo! –Jack cũng khinh miệt viết:
– Đúng thế! Trông dáng dấp y, người ta đều bị dọa run lẩy bẩy, nhưng ai ngờ, y ngay cả Trung phẩm Đồ Đằng sĩ đều không kiểm tra ra!
Giang Nam cười ha hả, bất chợt, một mùi máu tươi thối rữa sặc sụa liền phả vào mặt, khiến hắn cay hết mắt, nước mắt ứa ra, suýt nữa khóc!
Nửa phút sau, thị lực Giang Nam mới khôi phục bình thường.
Sau đó hắn giương mắt nhìn, chỉ thấy sau khi vào cửa thành, trước mặt chính là một con đường đất rộng hơn mười mét. Bên trái đường là biển hiệu tiệm binh khí, cửa hàng trang phục, quán rượu, trạm dịch liêu xiêu lẹo vẹo, căn bản không ai thèm để ý.
Mà bên phải đường thì… Cổ họng Giang Nam hơi thít chặt lại, kiến trúc bên phải đường đã bị dỡ bỏ toàn bộ, cải tạo thành nhà xác nhìn không rõ điểm đầu cuối!
Một ngàn, hay là tám trăm!?
Liên tục đong đếm, Giang Nam cũng không thể đếm nổi số lượng nhà xác, cứ tính trước mắt có một ngàn nhà xác, trong mỗi nhà xác phơi một trăm cỗ thi thể, vậy phụ cận cũng ít nhất chết mười vạn người!
Đây mới chỉ vẻn vẹn là một quảng trường nhỏ cửa thành Đông thôi!
(thành Tiên Chi thây chất ngổn ngang, câu nói này quả nhiên không phải nói bậy!)
– Này, lưu manh thối tha, sao lại không nói thế? –Jack đang trong bọc nên không nhìn thấy tình hình bên ngoài, tò mò viết.
– À, không có gì, chúng ta…

– Trời bất nhân, xương trắng chất thành gò, người bất nhân, xương trắng ngất trời!
Lời Giang Nam còn chưa nói xong, bỗng nhiên hắn nghe thấy một tiếng thở dài khe khẽ.
Trong tiếng thở dài này dường như ẩn chứa một cỗ lực lượng thần bí!
– Oa!
Khiến trong đầu Giang Nam lóe lên tiếng kêu thảm của đứa bé nọ trước khi vào thành, còn có cả quân đội ngược đãi đứa bé.
Hắn vô ý thức tiếp lời:
– Trời gây nghiệt, còn có thể tha, người gây nghiệt, không thể sống! –Cách ngay đó không xa, một tráng hán đầu đội mũ bông dày cộm, bận áo gai hơi cứng cũng đang dõi về nhà xác xa xa, người này khí vũ hiên ngang, vừa nhìn liền thấy khác xa với nô lệ quê mùa khác.
Kẻ này nghe thấy có người tiếp lời, nhất thời hơi nhíu mày, nhưng nghe rõ lời Giang Nam tán thành hắn, cho nên lại cười cười về phía Giang Nam.
Giang Nam cũng cười:
– Ngươi cũng là nô lệ nhà Rein?
– Cho là thế đi!
Tráng hán gật đầu, mở miệng, trông dáng vẻ như còn muốn bắt chuyện với Giang Nam vài câu. Nhưng Giang Nam mỉm cười, ra hiệu mình không có hứng thú tiếp tục nói nữa, sau đó quay người muốn rời khỏi đội ngũ nô lệ.
Nhưng hắn còn chưa đi nổi hai bước, một đội quân nhân liền từ bên dưới cửa thành xông ra, mau chóng chia thành hai đội, bao vây tất cả nô lệ vào thành.
– Đứng lại, tất cả nô lệ vào thành đều không được phép chạy loạn, chờ phân công bước sau!
Nụ cười đọng lại trên mặt Giang Nam.
Jack trong bọc viết:
– Lưu manh thối, phiền phức rồi đấy, ngươi lẫn vào đội ngũ nô lệ, nhưng ngươi làm sao lẩn ra đây!
Cảm giác được những lời này, khóe miệng Giang Nam co quắp. Rất nhanh, đám nô lệ dưới sự tổ chức của quân nhân liền xếp thành dãy rời rạc, Giang Nam đứng thứ chín dãy đầu, vừa hay đối mặt với cửa thành.
– Tất cả nô lệ đều nghe cho rõ, kế tiếp, nhân vật lớn của tổng bộ gia tộc sẽ nói cho các ngươi, bất cứ ai cũng không được phép lên tiếng. Bằng không, lấy tội danh ‘khinh nhờn quý tộc’ xử phạt!
Một quân nhân đứng trước cổng thành quát tháo, nhưng một bóng đen khổng lồ liền vỗ vai hắn:

– Ui chu choa, đừng dọa các cục cưng bé nhỏ của chúng ta chứ, các cục cưng, ta chính là đại nhân vật truyền lời cho các ngươi đấy!
Thanh âm ẻo lả này khá quen thuộc, khá khiến người ta nổi da gà!
Không cần phải nói, đây nhất định là con quỷ đen quản gia Gigi ẻo lả cao hơn hai mét!
– Hoan nghênh quản gia Gigi! –Giang Nam cùng các nô lệ khác đều rạp mình.
– Tất cả đều đứng lên, đứng lên đi!
Quản gia Gigi vỗ tay nhẹ lên ngực, gương mặt đen đúa nổi hồng quang:
– Người ta thực sự rất thích các ngươi reo hò đấy, hí hí! Đáng tiếc thật, người ta phải nói cho các ngươi hai việc, buộc phải cắt ngang reo hò rồi. Thứ nhất, rất nhiều người trong các ngươi í, đều đã biết rồi, gần đây í, tổng bộ gia tộc từ bốn phương tám hương triệu tập nhân thủ đến thành Tiên Chi. Nhưng nè, các ngươi biết không? Tổng bộ gia tộc vì sao lại triệu tập các ngươi chứ?
Giang Nam khẽ vuốt mũi, dì, Tố Tố, còn có mình vì sao tới thành Tiên Chi, đây cũng chính là vấn đề hắn muốn hỏi!
– Triệu tập các ngươi tới í, là bởi vì, thiếu gia Libes sắp kết hôn rồi!
Quản gia Gigi cười quyến rũ nói:
– Các ngươi từng nghe qua thiếu gia Libes chưa? Đúng rồi đấy, chính là cháu ruột Londor lão gia tử, người thừa kế thứ năm gia tộc, thiếu gia Libes!
– Chúng tôi biết thiếu gia Libes, quản gia đại nhân ngài không cần giới thiệu nữa!
Một nô lệ trông thấy thảm trạng thành Tiên Chi, vung hai tay tức giận mắng:
– Nhưng chúng tôi không rõ, vì sao thiếu gia Libes sắp kết hôn thì cần chúng tôi tới thành Tiên Chi chịu chết!
– Tiểu oan gia, vội gì chứ, người ta không phải đang giải thích cho các ngươi đây ư?
Gigi dẩu miệng nói:
– Thiếu gia Libes là nhân vật lớn, hôn lễ của nhân vật lớn đương nhiên cần có rất nhiều sính lễ rồi. Hí hí, triệu tập lũ nô lệ các ngươi tới thành Tiên Chi chính là tặng các ngươi cho tân nương làm sính lễ đó!
Sính lễ!?
Nhẩm tính, bao gồm cả nông trường Wester ở trong này, trước sau mấy tốp, nhà Rein lần này ít nhất triệu tập mười vạn nô lệ, chẳng nhẽ mười vạn nô lệ này đều là sính lễ!?
Thật bạo tay!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.