Đọc truyện Đồ Đằng – Chương 69: Đêm trăng tròn (1)
Tiếng hô hưng phấn, tiếng gào kích động, tiếng hò hét hết công suất, mỗi một cư dân thành Thái Dương đều đang mặc sức phát tiết tâm tình của mình!
Cuộc sống nhân loại luôn cần ít thuốc kích thích, không đúng ư?
Đồ Đằng lôi đài, chính là loại thuốc có thể lay động nhân tâm nhất trên đại lục!
Mà ở thành Thái Dương, Sorent đấu Giáo Sư, chính là cực phẩm nhất trong các loại thuốc!
10 giờ sáng, đệ nhất mỹ nhân đại lục giá lâm!
10 giờ 01 phút, một con quái vật mắt treo cướp sạch quảng trường trung tâm thành, cứu đi 300 Tử Linh trọng phạm.
Cùng thời điểm, Giáo Sư thể hiện tuyệt đại đao công vô cùng kỳ diệu trước mặt Julian, tuyên cáo địa vị khoái đao đệ nhất đại lục, đã lại lần nữa sinh ra một cơn hồi hộp thấp thỏm!
10 giờ 25 phút, Judi biểu diễn Đao công thịnh yến, 300 khoái đao hoa lệ, khiến người ta mê mẩn đến mức run rẩy trong lòng…
Nhưng hết thẩy mọi thứ này đều đã trôi qua. Hiện tại, khiến người ta điên cuồng nhất chính là cuộc chiến đỉnh cao thành Thái Dương, là quyền sở hữu vương tọa tượng trưng lực lượng cường đại nhất thành Thái Dương trong mười lăm vạn người!
– Sorent, Sorent, Sorent!
Bên ngoài trường đấu Đồ Đằng, hàng ngàn người cuồng nhiệt phấn khích chiếm trọn cả nửa đại lộ, trên mặt họ sơn lên một hình vẽ Thực Nhân Hoa đại diện cho Welen, trong tay họ giơ cao ảnh Sorent, đỉnh đầu họ treo biểu ngữ ‘Sorent tất thắng’!
– Giáo Sư, Giáo Sư, Giáo Sư!
Nhân số không thua kém chút nào, khí thế càng vượt hơn một bậc, người ủng hộ Giáo Sư chiếm một nửa đại lộ còn lại!
Đúng, Giáo Sư chỉ xuất hiện vẻn vẹn một tháng, trên danh vọng còn xa mới bằng Sorent. Nhưng Giáo Sư là Lực Đồ Đằng, bạo lực nhất, đẫm máu nhất, Lực Đồ Đằng có thể kích phát hoóc – môn giống đực nhất!
Một quyền, đánh đối thủ tan thành mảnh vụn! Đây mới là cảnh nam nhân thích nhất, đây mới là hành động của những người đàn ông!
– Ủng hộ Giáo Sư, quý ông!
Đây chính là biểu ngữ đám người ủng hộ Giáo Sư viết ra!
9 giờ tối, đám người hai bên con đường đã kích động đến đỉnh điểm, một vài người bắt đầu ném mạnh trứng thối về phía đối phương, vài ba chục người cầm viên gạch cỡ nắm tay… Dần dần, con đường trước cửa đấu trường đã biến thành một cuộc không chiến giữa gạch và trứng gà cùng bay! Ngay trong khung cảnh hỗn loạn này, đám binh sĩ thành vệ đội duy trì trật tự cũng bận sứt đầu mẻ trán, thậm chí vài người đều tức giận đến độ nghiến vỡ răng!
– Các huynh đệ! –Một binh sĩ chỉ vào một binh sĩ khác, gào lớn:
– Lũ cứt dám ủng hộ Sorent này, cho ta mượn hai cục gạch, đập chết lũ ngụy quân tử này!
Hả?????
Kiếp trước có lưu manh bóng đá, kiếp này… Được rồi, bọn họ cứ coi như là lưu manh Đồ Đằng đi!
Giang Nam chán nản vỗ trán, lúc này, hắn đã đứng ở cổng lớn đấu trường, đằng sau… một xó xỉnh.
Welen và người khác đều lởn vởn quanh Julian, cho nên cuộc quyết đấu đêm nay ngược lại khá yên tĩnh.
Bên người Giang Nam là hai quản lý viên đấu trường.
– Giáo Sư các hạ, ngài, ngài, thật sự quyết định muốn tiến hành quyết đấu đóng kín toàn bộ? Trời ạ, tình hình bên ngoài ngài cũng thấy rồi đấy, nếu không cho mọi người vào sân…
Một quản lý viên mặt ủ mày ê, đang van nài Giang Nam lựa chọn phương thức quyết đấu ‘mở’.
Giang Nam quắc mắt nhìn hắn:
– Tiên sinh, trước tiên trả lời ta hai câu hỏi được không? Thứ nhất, nhân vật chính của cuộc quyết đấu là ngươi, hay là huynh đệ ta?
– Là ngài!
– Thứ hai, quyết đấu đóng kín toàn bộ, điều này viết trên khế ước quyết đấu rất rõ ràng, ngươi biết chữ chứ?
– Biết chữ, biết chữ…
– Vậy ngươi còn hỏi ta, có muốn quyết đấu đóng kín toàn bộ hay không nữa à? –Giang Nam liên tục vỗ trán mình:
– Ta cũng không biết nên nói những gì nữa, óc heo, lũ óc heo… Hử?
Bỗng nhiên, tiếng náo nháo bên ngoài đấu trường bỗng im bặt.
Hệt như ngày tận thế buông xuống, hết thảy đều biến thành hư không tĩnh lặng!
Giang Nam thò đầu dỡ khe cửa ra nhìn, song phương không chiến bên ngoài đã không hẹn mà cùng thu tay lại, tách ra một con đường ở giữa.
Sorent đang đi trên con đường này.
Dọc con đường toàn mùi hoa, Sorent bận Tiên hoa chiến giáp trong đêm Phi Tuyết, từ đầu đến ngón chân đều được Tiên hoa bao bọc, mỗi bước đi đều có hơn chục cánh hoa bay múa tung tăng vây quanh hắn.
– Tiên hoa chiến giáp!
Mắt quản lý viên nhất thời sáng ngời, bộ dáng như tiểu nhân ôm hận liếc qua Giang Nam vừa mới mắng y, cười nói:
– Xem ra đêm nay Sorent các hạ định toàn lực ứng phó. A, hắn đã mặc Tiên hoa chiến giáp, Đồ Đằng binh khí duy nhất được ghi vào ‘Đồ Đằng binh khí phổ’ trong thành Thái Dương!
– Đồ Đằng binh khí phổ? –Giang Nam thu hồi ánh mắt trên người Sorent.
– Giáo Sư các hạ, ngài, ngài thế nhưng không biết Binh khí phổ? –Quản lý viên bộ dạng như nhìn thấy quái vật nói:
– Ngài không biết ư? Trung phẩm Đồ Đằng sĩ có thể triệu hoán Đồ Đằng thủ hộ, sau khi Đồ Đằng sĩ chết, thủ hộ của hắn sẽ không biến mất, mà sẽ căn cứ vào cấp bậc và thuộc tính của vị Đồ Đằng sĩ này biến thành một bộ Đồ Đằng binh khí. Giống như Đồ Đằng Phổ, xúc tiến hội cũng sẽ tiến hành xếp hạng so sánh những binh khí này, tạo nên một Binh khí phổ!
Trong ánh mắt y tăng thêm vài phần khinh miệt, đương nhiên, sự khinh miệt này là dành cho Giang Nam:
– Tiên hoa chiến giáp của Sorent các hạ, xếp vị trí 936 trên Binh khí phổ toàn đại lục, ở thành Thái Dương… đứng thứ nhất!
Mả cha nó!
Mắt treo, con mẹ ngươi đểu cáng!
Đồ Đằng binh khí, thứ trọng yếu như thế, ngươi thế nhưng lại chưa từng nói cho ta!?
Thực tế thì Giang Nam quả thật đã hàm oan cho tiên sinh mắt treo, Đồ Đằng binh khí, vấn đề này đã được viết trong bí tịch đưa cho Giang Nam lần đầu tiên.
Đáng tiếc: đoạn này đã bị Elisa hủy đi. Lý do là: cái thứ này không đủ cao cấp, chỉ có thể làm lỡ Roddy của ta…
Két!
Cổng chính đấu trường đã mở, Sorent đi vào!
Mà ngay khi cổng lớn một lần nữa đóng lại, ngăn đám người điên cuồng, Sorent đã đi ngang qua bên người Giang Nam, đi thẳng về phía lôi đài số 1.
Toàn bộ quá trình, hắn ngay cả liếc cũng không thèm liếc Giang Nam một cái!
Hành động khinh miệt này khiến khóe miệng Giang Nam chất thêm một nụ cười tà dị như có như không!
– Tiên sinh Sorent thân ái, không nói chuyện, rất dễ mắc chứng tự kỷ đó, không gạt ngươi đâu…
Hắn bước vội vượt qua Sorent, là người đầu tiên đi vào lôi đài số 1!
oOo
Lôi đài số 1, nổi tiếng là lôi đài của cao thủ, chuyên để chuẩn bị cho thập đại cường giả thành Thái Dương.
Hiện giờ, lôi đài số 1 cỡ sân bóng đá đã bị màn che màu đen vây lại, màn che đen này chính là biểu thị không cho người ngoài quan sát, cũng biểu thị… Giữa Giang Nam và Sorent, chỉ có một người có thể sống sót đi ra!
Theo Giang Nam và Sorent hai người vào trường đấu, quản lý viên khâu chặt cửa vào duy nhất trên tấm màn đen, sau đó y lạnh giọng nói:
– Trước khi Sorent và Giáo Sư định ra sinh tử, kẻ xông vào lôi đài số 1, giết! Giáo Sư và Sorent, trước khi chưa phân thắng bại, kẻ chạy trốn, cũng giết!
– Tuân lệnh!
Năm trăm cảnh vệ đấu trường tay cầm cung nỏ, mai phục ở xung quanh lôi đài số 1, cung tiễn trong tay đều lấp lánh quang mang màu lam đậm – quang mang kịch độc!
Mà trong đấu trường thì:
– Tiên sinh Sorent thân ái, trước khi bắt đầu quyết đấu, tôi muốn hỏi ngài 35 câu hỏi… Ừm, ngài không nghe lầm, là 35 câu hỏi!
Đại chiến sắp bắt đầu nhưng Giang Nam không hề ý thức được một tí tẹo sinh tử đối quyết nào, so sánh với đám người cuồng nhiệt, quản lý viên khẩn trương, mặt hắn cười hì hì, còn lượn lờ quanh Sorent:
– Câu hỏi thứ nhất: tuổi của ngài?
Sorent nhắm hai mắt.
– Được rồi, câu hỏi thứ hai, tình trạng hôn nhân của ngài?
Sorent phát ra tiếng cười lạnh nặng nề, vẫn không trả lời, mà lúc này Giang Nam đã đi tới bên trái y.
– Ài, còn câu hỏi thứ ba… Ngài biết không, ngài thật là đồ óc lợn đó!
Lúc này, Giang Nam đã vòng đến sau lưng Sorent, hắn đột nhiên nhún người vọt lên, cao chừng bốn năm mét!
Ngay sau đó, thân thể Giang Nam xoay tròn cực nhanh, hệt như một mũi khoan toàn lực ứng phó, hai chân xuất kích liên hoàn, bóng chân đầy trời đá về phía gáy Sorent!
Một chiêu mô phỏng Phong chi Gibson – Toái Ảnh!
Không sai, quyết đấu đã bắt đầu trước khi đặt câu hỏi, huynh đệ ta đúng là đang đánh lén gáy ngươi!
Chiêu Toái Ảnh này một khi đánh lén vào gáy từ sau lưng, dưới tình huống bình thường, đối thủ nhất định sẽ nghiêng trái, hoặc quay đầu sang phải, tránh né một chuỗi thối kích này.
Cho nên Giang Nam trước khi lên đài đã nắm một vốc vôi, chỉ chờ lúc Sorent quay đầu, vung thẳng vôi, làm bụi tròng mắt tên óc heo này!
Nhưng…
Phương thức nghênh đòn của Sorent không khỏi vượt qua dự liệu của Giang Nam, thậm chí gần như không ai có thể nghĩ ra… Hắn không ngờ lại có thể làm được như thế!