Bạn đang đọc Đồ Đằng – Chương 32: Lựa chọn
Hắn trong mục trường bị Judi dây dưa nửa giờ, mãi đến năm phút trước hắn mới tìm được một cái cớ thoát thân.
Giang Nam vừa hay nhìn thấy cảnh Luzi tập kích giết Welen. Dáng vẻ quyết tâm hy sinh của Welen khiến lòng hắn dâng lên một cỗ hỏa khí hung ác. Vận Dương Quang Thuật tặng cho Luzi một quyền nặng nề.
Giang Nam cũng chẳng biết mình vì sao lại hung tàn như thế, nhưng hắn rất rõ mình bây giờ rất phẫn nộ, vô cùng phẫn nộ!
Nhất là khi hắn thấy Victor bận lễ phục cầu hôn nằm ở bên thì cơn phẫn nộ trong lòng hắn đã biến thành một loại xúc động không thể át chế!
Giang Nam một quyền đánh tan tác Luzi, sau đó nương theo thế quyền tới đỉnh đầu Luke, cả người hắn xoay tròn, song quyền cũng xoay tròn hệt như hai cánh chong chóng, đánh về phía mặt Luke.
Chính là một chiêu mô phỏng từ Hank, thức 24 trong Thiết Bào Hao – Đại Phong Xa!
Tuy Giang Nam chẳng hề hiểu rõ tinh túy của chiêu này, hắn cũng chỉ là lâm thời nảy ý định mô phỏng chiêu này. Nhưng sau khi vận dụng Dương Quang thuật, tử khí duy trì ở Hạ Phẩm tám cấp tuyệt không phải Luke có thể đủ sức kháng cự.
Luke chỉ là Hạ Phẩm bảy cấp Tinh Đồ Đằng, hắn không dám đối cứng với Giang Nam. Hóa thân thành một luồng tinh quang, muốn lượn vòng đến bên sườn, đánh lén giữa lưng Giang Nam.
Nhưng đúng vào lúc hắn bay đến mạn sườn thì hắn đột ngột nhớt tới lời đánh giá trên Đồ Đằng Phổ: “Giáo Sư, đẳng cấp tuy chỉ là cấp tám nhưng kỹ xảo thực chiến có một không hai ở thành Thái Dương, tiết tấu, tốc độ tấn công không gì sánh bằng, nếu không có ưu thế lực lượng áp đảo, phải tránh chiến đấu cận thân với hắn!!
Không thể đấu cận thân với Giáo Sư!
Luke hít mạnh một hơi, cưỡng ép kéo thân thể bổ nhào xuống dưới.
Cao thủ giao đấu, thắng bại chỉ trong một ý niệm. Thời gian Luke do dự này đã mang cho Giang Nam đủ thêm cơ hội.
-Tiên sinh, ngươi cần chuyên tâm chút đỉnh.
Giang Nam đã có kinh nghiệm quyết đấu với Hank, biết rõ tốc độ tách xương của mình có ưu thế cực lớn trong thực chiến, hắn duỗi hai ngón tay, khẽ nhón tay vào tinh mang do Luke biến thành.
Mà ngay khi thân thể Luke chấn động, bất đắc dĩ biến về hình người thì Giang Nam đã thuận theo xu thế biến hóa của hắn, ‘Rắc’ ‘Rắc’ hai tiếng, bẻ tất cả khớp xương trên hai cánh tay Luke.
Bộp!
Giống như ném rác, Giang Nam lẳng Luke xuống bên cạnh Luzi.
Sau đó hắn lướt mắt sang 50 sát thủ mai phục phía xa:
-Các vị tiên sinh, còn muốn tiếp tục không?
Hai chiêu…
Hai chiêu liền phế bỏ ‘chòm sao Song Tử’ đồng hạng mười chín?
Cường giả đứng thứ tư thành Thái Dương quả là danh bất hư truyền!!
Đám sát thủ rơi vào phút hoảng loạn ngắn ngủi.
Lúc này thì Luzi bị Giang Nam một quyền đánh văng đã lồm cồm bò dậy, tay phải hắn hơi run rẩy, đầu hắn choáng váng nặng:
-Dừng tay, tất cả hãy dừng tay, nghe ta nói một câu!
Đám sát thủ như trút được gánh nặng thở phào nhẹ nhõm.
Luzi dìu đại ca song sinh đã liệt nửa người dậy, sau đó hắn lần đầu tiên nhìn rõ bộ dáng của Giang Nam.
Giang Nam vẫn là cách ăn mặc vài ngày trước: trường bào vải gai rách nát, một đôi giày vải tả tơi thò cả ngón chân, còn dùng mấy miếng vải rách che bừa dung mạo của mình.
Bên ngoài đồn đại Giáo Sư là một quý tộc nghèo hèn, quả nhiên là thật.
Luzi đã xác nhận thân phận Giang Nam, nói:
-Giáo Sư các hạ, đây là ân oán cá nhân giữa Welen và chúng tôi, ngài chỉ là một quý tộc từ bên ngoài tới, hà tất phải giúp Welen ra mặt, lội vào vũng nước đục này chứ?
-Làm một cuộc giao dịch được không? Ngài để chúng ta mang đầu Welen đi, sáng sớm mai chúng tôi cam nguyện dâng một phần tạ lễ đủ xứng với thân phận ngài!
-Giao dịch rất không tệ, nhưng… -Giang Nam đảo qua Welen vẻ mặt ngạc nhiên hai vòng, cố ý khàn giọng nói:
-Nếu ta cự tuyệt thì sao?
-Giáo Sư các hạ, tôi buộc phải nhắc nhở ngài, quyết định của ngài rất không sáng suốt! –Luzi không muốn buông tha cơ hội ám sát Welen, hắn thấy dụ dỗ không hiệu quả đánh lạnh mặt uy hiếp.
-Tôi thừa nhận ngài hôm nay tuyệt đối có thực lực bảo vệ Welen trong tay chúng tôi. Nhưng việc ám sát Welen chúng tôi sẽ không ngừng lại! Cho dù ngài hôm nay bảo vệ được Welen, nhưng ngày mai thì sao? Ngài có thể bảo vệ bên người Welen suốt đời sao? Giáo Sư, hành động của ngài không hề có ý nghĩa!
-Ồ, lời của ngươi có chút đạo lý, tuy nhiên… Ai nói ta không thể bảo vệ bên người Welen suốt đời!?
Giang Nam bỗng đề cao thanh âm, hắn hơi khom người về phía Welen:
-Tiểu thư Welen, tôi trịnh trọng lấy danh nghĩa Giáo Sư, xin gia nhập nông trường Wester, ngài… có hứng thú chiêu nạp tôi không?
Welen kinh ngạc trợn tròn mắt:
-Ngươi, ngươi…
-Tiểu thư, ngài không nghe lầm đuâ, tôi đang xin gia nhập vào nông trại của ngài. –Giang Nam bất đắc dĩ xòe hai tay.
-Ngài cũng thấy bộ dáng tôi rồi đấy. Được rồi, tôi là một quý tộc nghèo hèn từ bên ngoài tới, tôi cần tìm một công việc để nuôi miệng.
Hắn không ngờ lại muốn gia nhập nông trường của mình?
Cường giả đứng thứ tư thành Thái Dương, không ngờ cam tâm tình nguyện nương nhờ vào một nông trường đã cùng đường hết lối!?
Welen không dám tin loại chuyện tốt này lại có thể rớt xuống đầu mình. Nhưng nàng càng không muốn bỏ qua cơ hội trời ban này:
-Giáo Sư các hạ, tôi lấy danh nghĩa Welen, mời ngài đảm nhiệm khách khach thủ tịch của nông trường Wester! Từ hôm nay, lời của ngài cũng chính là lời của lão nương!
Giang Nam cười.
Sau đó hắn quay đầu mặt hướng về ‘chòm sao Song Tử’:
-Các vị tiên sinh, các vị đều nghe thấy rồi đấy, bây giờ cho tôi một đáp án đi, quyết định của các vị là… tự mình đi hay là ‘được’ ta đuổi đi?
-Giáo Sư, ngài sẽ hối hận vì quyết định ngày hôm nay!
oOo
Luzi dẫn người rời khỏi sân nhà Welen.
Ngay sau khi họ đi không lâu, ánh mắt Welen từ chấn kinh biến thành mông lung, biến thành vẻ lạnh nhạt xa vời vợi.
Nàng đang hoài nghi hành động của Giáo Sư: ngẫm nghĩ kỹ càng, Giáo Sư có lực lượng xếp thứ tư thành Thái Dương, đám người Susan còn vì Giáo Sư đưa ra điều kiện cực kỳ mê người.
Nhưng…
Giáo Sư thế nhưng lại lựa chọn nơi cùng đường hết lối như mình!?
Loại hành vi này khẳng định ẩn dấu mục đích nào đó không thể nói cho ai biết!
Welen hoài nghi quan sát Giang Nam:
-Địch nhân đã đi rồi, có thể nói thật không? Ngươi gia nhập nông trường của ta, rốt cuộc có mưu đồ gì?
-Vấn đề này rất quan trọng ư? Tiểu thư Welen, tôi giúp ngài đánh lui sát thủ, nông trường ngài lần nữa có được sự thủ hộ của thập đại cường giả. Có kết quả như vậy ngài hà tất phải hỏi mục đích của tôi nữa chứ? –Giang Nam vỗ vai Welen:
-Nếu ngài nhất định cần một đáp án thì… Được rồi, ngài cứ coi như tôi thích xen vào việc người khác là được. Ngoài ra, xin ngài hãy ăn nói khách khí một chút, tôi không phải nô lệ của ngài, chúng ta hoàn toàn bình đẳng, không đúng sao?
-Thích xen vào việc của người khác? Hừ, ngươi cho rằng lão nương sẽ tin vào lời quỷ của ngươi ư?
Welen nặng nhọc hừ một tiếng. Song nàng đã không còn dũng khí ép hỏi nữa rồi.
Nàng sợ ép hỏi nữa, Giáo Sư sẽ không chút lưu tình rời khỏi mình!
Welen rất rõ cục diện hiện tại: Giáo Sư là đại cường giả thứ tư thành Thái Dương, có hắn gia nhập thì: lui, mình có thể bảo vệ tâm huyết của cha dưới sự thúc ép của phu nhân Susan; tiến, nàng có thể yên tĩnh chờ thương thế của mình khỏi hẳn, sau đó liên thủ với Giáo Sư, khiến các thế lực lớn thành Thái Dương đều thuần phục dưới chân mình. Vả lại bất kể là tiến hay lui, Welen đều không cần thiết phải dùng tính mạng mình bảo vệ nông trường nữa.
Đứng trước nhiều lợi ích lớn như thế, dù Welen biết rõ Giáo Sư lòng mang ý xấu, cũng không nỡ để hắn rời khỏi.
-Được, lời lão nương nói tuyệt đối giữ lời. Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là tổng giáo đầu của nông trường Wester!
Welen vung nắm tay nói, nàng chỉ vào mảnh vải trên mặt Giang Nam:
-Ngươi đã gia nhập nông trường của ta, còn không tháo mặt nạ xuống ư?
-Tiểu thư Welen, ngươi nên học cách tôn trọng quyền riêng tư của người khác. –Giang Nam xoa mảnh vải trên mặt:
-Ngài xem, tôi ăn mặc thành bộ dạng như thế này, nhất định là có nỗi khổ riêng. Tôi không chuẩn bị nói cho ngài thân phận của tôi, cũng không chuẩn bị tháo mặt nạ của mình xuống. Nếu ngài ép ta… Được rồi, ta không ngại rời khỏi nơi này, hoặc đánh một trận với ngài.
Nói xong, Giang Nam quay người rời đi.
-Đứng lại! –Welen gọi Giang Nam lại:
-Lão nương tôn trọng quyền riêng tư của ngươi, từ sau nay trở đi ta sẽ không hỏi lai lịch của ngươi, không xem bộ dạng của ngươi, thế này rốt cuộc đã được rồi chứ?
Giang Nam cười.
Mà Welen tức giận trừng mắt với Victor ở bên:
-Có điều nếu ngươi đã gia nhập nông trường của ta thì trước tiên giúp ta xử lý đống rác này, thế nào?
Giang Nam men theo ánh mắt Welen cũng nhìn thấy Victor:
-Ngài muốn ta giết hắn!?
-Không sai, đúng là giết hắn! –Welen muốn nói như vầy:
-Ta thấy tên ti tiện kia không có bản lãnh giết Victor, lão nương đành thay hắn, thay hắn diệt trừ tên tình địch Victor này!