Bạn đang đọc Đồ Đằng – Chương 24: Bảng thứ hạng thập đại cường giả (1)
Sorent bỗng cười ồ lên:
– Thì ra còn nửa giờ nữa là Victor lão đệ có thể thăng cấp thành thập đại cường giả thành Thái Dương rồi, đây quả là chuyện lớn rất đáng mừng. Người đâu, dưới hoành phi hoan nghênh phu nhân hãy viết thêm một câu: Chúc mừng thiếu gia Victor đăng quang thành một trong những thập đại cường giả thành Thái Dương.
Dưới sự tâng bốc của Sorent, trên khuôn mặt nhợt nhạt của Victor tăng thêm vài tia cười.
Song bọn họ một kẻ vừa mới tỉnh dậy, một tên bận giầy vò Welen nên đều không biết một chuyện so với Welen bại trận càng quan trọng hơn!
Ngay khi Victor đánh bại Welen thì Huyết Đồng Hank một trong số thập đại cường giả cũng đã bại trận. Cho nên Victor còn chưa chắc chắn là một trong thập đại cường giả!
Đại diện các nơi ở đây đa số đều biết tin tức này, nhưng thoáng nhìn bộ dạng ngang ngược của Sorent, họ không hẹn mà cùng, đều chọn cách bụm miệng cười chế giễu.
Mà người của nông trường Susan cũng muốn thông báo cho Sorent. Thậm chí một tay sai nông trường Susan đã đứng ra.
Nhưng đúng vào lúc này thì…
– Chủ nông trường Susan, thứ nữ trực hệ gia tộc Sumala, bá tước thừa kế đế quốc Lens – phu nhân Susan giá lâm!
Một chiếc xe ngựa xa hoa bằng vàng ròng từ xa chạy tới. Đánh xe là một vị võ sĩ giáp vàng, bên cạnh võ sĩ còn bao bọc bởi bốn đội quân nhân tinh nhuệ mặc chiến giáp màu xanh!
Nhất thời, tất cả mọi người đều khom mình nghênh đón, tên tay sai đã đứng ra kia cũng không cam lòng ngậm miệng gia nhập đội ngũ hoan nghênh.
– Hoan nghênh phu nhân giá lâm thành Thái Dương.
Sorent bước vội tới bên xe ngựa. Sau đó dưới sự che khuất của số đông quân nhân, hắn lặng lẽ giải thích những gì mình biết liên quan tới chuyện Welen quyết đấu.
– Phu nhân, chuyện chính là như vầy: Welen bị thương trong người, nông trường Wester đã là vật trong túi của ngài rồi.
– Sorent, ngươi quá nham hiểm, không ngờ lại khiêu khích Victor đối phó Welen… -Người trong xe cười ‘khach khách’ hai tiếng.
– Có điều, vô độc bất trượng phu, đây mới là Sorent ta tin tưởng!
– Cảm tạ lời khen ngợi của ngài, thưa phu nhân Susan mỹ lệ. –Sorent cũng mỉm cười.
– Ngoài ra, tôi còn tự chủ trương, trong ngày tụ hội hoan nghênh ngài thêm vào nội dung chúc mừng thiếu gia Victor đăng quang thập đại cường giả, ngài xem…
– Làm rất tốt!
Lúc này, xe ngựa đã tới trước cửa tửu lâu, thanh âm người trong xe cũng lớn lên. Ả cố ý nói về phía Victor:
– Thiếu gia Victor là thiếu chủ nhân núi Renny, con trai độc nhất của Lang Vương Sophus. Nhân vật tôn quý như thế được liệt vào thập đại cường giả thành Thái Dương, quả là đáng mừng, đáng mừng! Ta đề nghị, tửu yến hoan nghênh chuẩn bị cho ta hãy hủy bỏ đi. Hôm nay, chúng ta chỉ chúc mừng nghi thức đăng quang của thiếu gia Victor!
Lời vừa thốt, khuôn mặt Victor nhất thời tăng thêm vài phần huyết sắc.
Người trong xe lại nói:
– Sorent, mời thiếu gia Victor lên xe ngựa của ta, chúng ta cùng nhau đón nhận reo hò.
Huyết sắc trên mặt Victor liền biến thành ửng hồng, bừng bừng hưng phấn chui vào xe ngựa.
Thật lợi hại!
Đại diện các nơi thầm kinh hãi, quả phụ Susan này chỉ dùng vài câu nói đã giành được hảo cảm của thiếu chủ núi Renny. Xem ra trong một quãng thời gian trong tương lai, nông trường Susan và núi Renny sẽ cùng chung chiến tuyến rồi.
Dưới tiếng hoan hô reo hò của mọi người, xe ngựa tiến thẳng vào nội viện tửu lâu.
Thế nhưng thú vị nhất chính là: Susan không hề xuống xe, ả vì tuyên dương uy tín của mình nên đã cho xe ngựa chạy thẳng vào trong nội viện tửu lâu.
Điều này cũng dẫn tới một hậu quả trực tiếp nhất: Giang Nam không hề nhìn thấy dung mạo của Susan.
oOo
– Chư vị, nghi thức hoan nghênh đã kết thúc, xin hãy theo ta tiến vào tửu lâu thôi.
Sau khi xe ngựa biến mất, một người hầu của nông trường Susan đi tới trước mặt Giang Nam, vẫy vẫy tay, ra hiệu cho Giang Nam đưa Welen vào tửu lâu.
Giang Nam giơ roi ngựa muốn tiến vào cổng lớn tửu lâu.
Nhưng người hầu nọ bỗng biến sắc, giận dữ nói:
– Đây là chỗ các ngươi đi sao? Cửa chính đang hoan nghênh phu nhân Susan, muốn vào thì theo ta đi cửa sau.
Cửa sau…
Giang Nam ngoái đầu liếc lão quản sự trong đội ngũ. Chỉ thấy lão quản sự sắc mặt xám ngoét, đang gật đầu về phía mình:
– Roddy, ai bảo chúng ta thế lực không bằng người ta, đi cửa sau thì đi cửa sau vậy!
Người hầu đắc ý ‘hừ’ một tiếng, đi tới nội viện tửu lâu, gã lại tiện tay chỉ vào một cái chuồng ngựa:
– Chư vị, hôm nay khách tới khá nhiều nên phòng khách của tửu lâu không đủ dùng. Vậy đành ủy khuất chư vị ngủ tạm bợ trong chuồng ngựa một đêm.
– Chuồng ngựa!? Ngươi không ngờ dám để tiểu thư nhà ta ngủ chuồng ngựa?
Mọi người trong nông trường Wester chợt biến sắc, lão quản sự rốt cuộc đã không thể nhịn được nữa, phẫn nộ mắng:
– Lũ khốn nạn, cho dù là chúng ta suy đồi nhưng chúng ta dù sao cũng là thành viên của gia tộc Reinhardt. Tiểu thư nhà ta còn là cháu gái ruột của giám sát đương thời! Ngươi, ngươi dám to gan vũ nhục truyền nhân của đệ nhất gia tộc Đồ Đằng ngàn năm qua ư!?
– Lão tiên sinh, tôi cũng không có biện pháp mà! –Tên tay sai nói rất kỳ quái:
– Trong tửu lâu thực sự không còn phòng, đừng nói là tiểu thư Welen, cho dù là giám sát đương thời của nhà Rein – ngài Londor tới đây… Cũng phải ngủ chuồng ngựa!
– Gia gia của lão nương tới đây, tên ti tiện nhà ngươi thật sự dám để ngài ngủ chuồng ngựa sao?
Trong xe ngựa bỗng truyền ra thanh âm phẫn nộ của Welen.
Welen đã tỉnh lại!
Nàng vùng vẫy vén màn xe, vừa thấy người đánh xe trước mặt là Giang Nam thì không chút cố kị tựa vào vai Giang Nam:
– Roddy, dìu lão nương tới trừng trị tên ti tiện này!
– Tiểu thư, vết thương của ngài không thể động đậy, mau nằm xuống đi!
– Lão nương còn chưa chết được!
Welen dưới sự dìu đỡ của Giang Nam đi tới trước mặt tên tay sai, vì cấp cứu nên roi da nàng mang theo bên mình đã bị gỡ xuống. Tìm không thấy thứ gì, nàng bèn tiện tay đoạt roi ngựa trong tay Giang Nam. ‘Ba, ba, ba…’ nhằm vào đầu tên người hầu hơn hai chục roi.
-Tên ti tiện đáng chết, lão nương cho dù trọng thương chưa trị khỏi, cũng không đến lượt tên ti tiện nhà ngươi khi dễ! Các huynh đệ, rút vũ khí!
Roạt, roạt, roạt!
Đám tay sai của nông trường Wester rút vũ khí ra.
– Đây là tửu lâu Senya, là sản nghiệp của Susan, đúng không? –Welen quát:
– Vậy thì đập cho ta! Đập đến khi Susan đổi phòng cho chúng ta mới thôi!
Tính khí thật bá đạo! Theo Welen tỉnh lại, đám người làm của nông trường Wester hệt như mọc thêm một quả tim, bỗng nhiên biến thành một dáng vẻ khác: đằng đằng sát khí, gan dạ không sợ chết!
Welen dẫn đầu đập phá, nhưng đúng vào lúc này thì từ phương xa truyền tới thanh âm của Sorent.
– Hiệp hội hoan nghênh Julian, mọi thành viên lập tức tập hợp, họp hội nghị khẩn cấp!
Welen ngây ngẩn:
– Mẹ nó, có chuyện lớn xảy ra ư?
Quả đúng là chuyện lớn!
Ngay lúc Welen đánh người, một con khoái mã đã tới trước cửa tửu lâu.
Kỵ thủ (nài ngựa) giơ một quyển trục vàng óng ánh, dài ba thước, to cỡ cánh tay, hai bên đính trang sức tua rua sắc bén buông thõng xuống.
Đồ Đằng Phổ thành Thái Dương chia làm ba cấp: cấp ba là màu đồng bình thường, ghi lại vài Đồ Đằng Sĩ nhập môn xoàng xĩnh; cấp hai là màu bạc, ghi lại các cao thủ thành danh.
Mà cấp một chính là màu vàng óng ánh kỵ thủ giơ lên: chỉ ghi thập đại cường giả thành Thái Dương!
Bảng thứ hạng thập đại cường giả đã ra lò!
Kỵ thủ từ tọa kỵ nhảy xuổng trước cửa tửu lâu, giơ cao bảng cáo thị trong tay, lớn tiếng nói:
– Đồ Đằng xúc tiến hội, phân hội thành Thái Dương xin thông báo toàn thành: Cuộc bình thẩm kết quả chiến đấu ngày hôm qua đã kết thúc, thập đại cường giả… thứ hạng có biến động!