[ĐN Hắc Quản Gia] Chủ Nhân Của Ta Là Tử Thần

Chương 8: Hành động


Đọc truyện [ĐN Hắc Quản Gia] Chủ Nhân Của Ta Là Tử Thần – Chương 8: Hành động

Ánh mặt trời buổi chiều ấm áp toả ra từng tia nắng vàng nhạt phủ lên khắp vùng đất thảo nguyên xinh đẹp, vì vùng đất này mà trải lên một lớp tầng sa mỏng màu vàng lấp lánh hoa lệ, một trận gió nhỏ khẽ lướt qua mang theo hơi lạnh nhè nhẹ, lay động mặt cỏ màu xanh biếc, tạo nên những âm thanh kì diệu lắng đọng. Dưới tán cây rợp bóng, những tia nắng vàng chiếu lên chiếc khăn trải bàn màu trắng tinh.

Thiếu gia, hôm nay chúng ta sẽ uống hồng trà hoàng gia Ceylon, ngài cứ yên tâm tất cả lá trà đều được lựa chọn kĩ càng rất hợp với khẩu vị của ngài! Hắc y quản gia chậm rãi rót trà, ưu nhã giải thích. Trên bàn là những đĩa thức ăn tinh xảo và hoa mỹ, bánh kem béo ngậy mùi chocolate quyện lẫn mùi vani, chén dâu tây đỏ rực căng mọng hấp dẫn

Ừ, để đó đi! Ciel giả bộ đọc sách, biểu cảm có chút không vui, rầu rĩ trả lời.

Nụ cười thanh nhã vẫn hiện lên trên gương mặt của quản gia, đôi mắt đỏ rực khẽ cong lên, im lặng đứng sau lưng hắn.

Ánh mắt chăm chú nhìn thiếu gia kì quái của mình.

Thực là mất mặt mà!

Lấy cuốn sách đặt trước mặt mình cố gắng ngăn cản tầm nhìn của người kia, hắn nhịn không được mà than thở.

Nếu có một ngày bạn phát hiện khi mình tỉnh dậy trên giường xuất hiện thêm một người nữa sẽ như thế nào? Hơn nữa còn là nam nhân- một cực phẩm mỹ nam yêu nghiệt.

Đương nhiên nếu như hắn bây giờ vẫn là Kaimi còn Sebastian không phải là ác ma, hắn cũng không ngại 419 đâu, nam nhân tao nhã và hoàn mỹ này dù sao cũng là hàng hiếm.

Nhưng mà hiện tại hắn chính là hàng thật giá thật nam nhân, tuy rằng về sau sẽ không thể cưới nữ nhân nhưng hắn cũng không có hứng thú với BL, càng miễn bàn với ác ma. Bởi vì tối qua làm một việc ngu xuẩn cùng với sáng nay tỉnh dậy trong lòng ác ma mà bây giờ tâm trí hắn vân chưa thể khôi phục.

Cắn môi dưới, con mắt lam khẽ liếc nhìn về phía người kia. Vừa thấy quản gia mỉm cười đáp trả mình, lập tức chấn kinh tựa như con thú nhỏ nhanh chóng cụp mắt xuống, giả bộ cái gì cũng không biết, tiếp tục đọc sách.

Thiếu gia thực sự rất giống con mèo nhỏ!

Quản gia đại nhân nheo mắt lại, sung sướng nhìn vị thiếu gia giấu đầu hở đuôi kia.

Cách đó không xa, tổ đội giúp việc ba người trốn trên một cây đại thụ gần đó quan sát nhất cử nhất động của thiếu gia và quản gia nhà mình. Chỉ chốc lát, Mayleen liền phát hiện có chỗ không đúng.


Mấy người xem, tôi cảm giác thiếu gia đang tránh mặt anh Sebastian thì phải!

Đúng thế, thiếu gia mấy bữa nay đều không cho anh ấy phục vụ ngài ấy! Finian ngây thơ nói.

Tôi cũng cảm thấy thế! Brad vuốt cằm giả bộ thành thục tiếp lời.

Vậy anh Sebastian chắc hẳn rất đau lòng đi! Mayleen đắm đuối nhìn thân ảnh đen kia, khẽ cảm thán Anh ấy thật đáng thương!

Linh quang chợt loé, Finian hưng trí bừng bừng đề nghị Chúng ta nghĩ cách để anh Sebastian vui vẻ trở lại đi, dù sao bình thường anh ấy vẫn luôn giúp đỡ chúng ta!

Đúng vậy, anh Sebastian thường luôn làm điểm tâm cho chúng ta, thực sự rất là ngon! Nghĩ đến hương vị kia, Maylee nhịn không được mà chảy nước miếng.

Quả thực Sebastian đã giúp chúng ta rất nhiều nhưng mà chúng ta có thể làm gì để khiến anh ta vui vẻ? Brad buồn rầu suy xét.

A, đúng rồi! Trầm tư một hồi lâu, Finian rốt cuộc cũng nghĩ ra biện pháp, tuy nhiên bởi vì hưng phấn quá mức mà thanh âm có chút lớn, khiến cho vị quản gia nào đó đã bắt đầu chú ý.

Brad cùng Mayleen nhanh chóng bịt miệng Finian lại, kéo qua một bên.

Ô…ô…ô… Hắn không thể nào thở được nữa rồi.

Câm miệng, khôg được để cậu ta nghe thấy! Brad khẽ nói, từ từ buông tay đang che miệng Finian xuống.

Finian, cậu mau nói xem, cậu nghĩ được cách gì? Mayleen kế bên không ngừng hối thúc.

Finian uất ức nháy mắt vài cái Chỉ là tôi chợt nhớ đến anh Sebastian rất thích mèo, vùa nhìn thấy mèo anh ấy sẽ lập tức vui lên!

Nói cũng đúng! Brad vuốt chòm râu có chút do dự Tuy nhiên dường như thiếu gia không thích mèo cho lắm!


Nhưng thiếu gia cũng chưa khẳng định điều đó mà? Mayleen lập tức phản bác Vầy đi, nếu thiếu gia đã không thích mèo thì chúng ta lén đem mèo bỏ vào phòng anh Sebastian là được, đừng để ngài ấy biết.

Ok, cứ thế mà làm đi! Hai người kia ngay lập tức đồng ý.

Cách bọn họ vài mét, một nam nhân lặng im nghe hết cuộc nói chuyện của bọn họ, bàn tay vuốt nhẹ lưỡi cưa bên mình đầy tà ác, vừa nghe đến việc Ciel không thích mèo, khoé miệng nở nụ cười quỷ dị.

Ciel chết tiệt, nếu ngươi đã dám chơi ta, lần này ta Tử thần Grell xinh đẹp sẽ khiến ngươi nhận quả báo.

Đôi môi đỏ mọng mở ra, để lộ hàm răng nanh ẩn ẩn toả sáng trong màn đêm

****

Bên trong thư phòng.

Ciel ngồi trước bàn học, trên tay cầm bút chì nghiêm túc vẽ tranh, dưới đất la liệt các cuộn giấy đã bị vò nát khác, cho thấy hắn đã ở trong này ngồi vẽ rất lâu rồi.

Không được, hoàn toàn không được.

Hắn xúc động đem tờ giấy vo thành một cục, tức giận ném qua một bên.

Tức chết đi mất!

Lần này, hắn đang vì công ty mà thiết kế ra một món đồ chơi mới còn có mẫu kẹo ngọt mới. Lúc trước các sản phẩm được hắn lấy ý tưởng của thời hiện đại rất được yêu thích ở đây. Ví dụ như đồ chơi thì có Doraemon, Mickey cùng Minnie,…kẹo thì có chocolate nhân vani, nhân hoa quả, rượu hoặc có hình trái tim, hoa hồng…

Nhưng không có điều gì là vĩnh cửu cả, một khi nhìn nhiều lần cũng sẽ có ngày thấy chán. Vì thế bây giờ mục tiêu của hắn là thiết kế ra một món đồ chơi mới hoàn toàn độc đáo và lạ mắt.


Thực ra, hắn có thể nhờ Sebastian giúp đỡ, dù sao tên kia cũng là một quản gia tài năng. Nhưng vừa nghĩ tới ác ma thì lại cảm thấy không cam lòng, chung quy là bởi vì nụ cười quá chướng mắt của tên kia như thể đang cười nhạo hắn vậy. Huống chi, hôm trước bởi vì gặp ác mộng mà nói ra mình có chị gái dựa vào sự thông minh của tên kia chỉ sợ hắn đã bắt đầu sinh nghi. Ciel không hề có chị gái, điều này hắn và Sebastian đều rõ ràng.

Tức chết đi được mà! Nhịn khôg được phát ra tiếng rên rỉ, nằm dài trên bàn tư thái không hề có chút tao nhã.

Meo, meo, meo,… Tiếng mèo kêu bỗng vang lên trong phòng doạ Ciel nhảy dựng lên.

Nguyên tác Ciel không hề thích mèo nhưng hắn thì khác. Bộ lông của mèo con thường rất mượt, thú vị hơn nhiều so với cún con, hơn nữa lúc trước mơ thấy Yoruichi biến hoá là thành mèo, vì thế hắn cũng dần thích mèo hơn.

Về sau, vì biết mình không thể trở về, để tránh đau khổ hắn liền cố ý nói mình không thích mèo. Nên bây giờ xung quanh dinh thự Phantomhive không hề có bóng dáng của mèo.

Mèo con, sao ngươi lại chạy đến đây? Hắn bước đến ôm lấy con mèo béo màu vàng lên, nhẹ nhàng xoa hai cái lỗ tai nhỏ của nó.

Meo, meo Con meo nhỏ đáng yêu co xát người vào lồng ngực hắn, sau đó lè lưỡi liếm bộ lông của mình, đôi mắt xanh biếc dưới ánh mặt trời toả ra một cỗ óng ánh trong suốt kì dị khiến hắn rất yêu thích.

Sau khi chơi với mèo nhỏ xong, hắn cũng cảm thấy thoải mái, đứng dậy chuẩn bị vẽ tranh tiếp. Không biết động tác của mình đã rơi vào vào ánh mắt của người khác, nhìn đến gương mặt trắng nõn lộ ra thần sắc vui vẻ, quản gia đại nhân có chút giật mình.

Thiếu gia thực đúng là ngày càng thần bí!

Sebastian xoa cằm suy xét.

Mà ở một nơi khác, nam nhân đang âm thầm trốn để nhìn xem kịch vui liền bị cảnh tượng làm cho tức hộc màu, hận không thể đem ba người nói dối kia đánh một trận cho hả giận.

Ciel không thích mèo…

Mẹ kiếp, chó cũng không tin!

Grell căm giận bất bình quyết định đi giáo huấn ba tên giúp việc để cho bọn ho biết không nên lừa gạt một Tử thần.

Thiếu gia! Sebastian ẩn nấp một hồi lâu cuối cùng cũng đẩy cửa tiến vào.

Quản gia cung kính đưa khay bạc đến trước mặt hắn, chỉ thấy một phog thư màu trắng có ấn kí riêng của hoàng gia Anh quốc.


Rốt cuộc cũng tới sao?

Hắn im lặng cầm lấy phong thư, trog lòng hắn rất rõ, nội dung lá thứ này tám chín phần chắc chắn chính là Nữ hoàng bệ hạ nhờ hắn điều tra chuyện Đồ tể Jack. Tuy nhiên, cái kẻ sát nhân kia lại là…

Madame Red

Thiếu gia Quản gia khó hiểu nhìn thiếu gia của mình đang ngẩn người, giọng nói vẫn như cũ trầm thấp tao nhã, tựa như âm thanh của đàn dương cầm làm say mê lòng người.

Sebastian nếu một người muốn chống lại vẫn mệnh của mình thì phải làm như thế nào? Hắn chậm rãi hỏi, ngón tay mảnh khảnh vuốt ve ấn ký hoàng gia màu đỏ, con mắt màu lam loé lên tia sáng khác thường.

Quản gia nở nụ cười hoàn mỹ tà mị trả lời Vậy phải nhìn xem kẻ đó phản kháng như thế nào.

Hở… Là sao? Con mắt xanh ngơ ngác chớp chớp vài cái, nhìn nam nhân đứng trước mặt mình. Gương mặt nhỏ nhắn nổi lên một tầng đỏ ửng.

Quả nhiên là yêu nghiệt!

Mỗ thiếu gia ghen tị nghĩ.

Nếu đây là nguyện vọng của ngài, vô luận như thế nào tôi cũng sẽ phụng bồi cùng ngài. Cho dù vương toạ đã mục rữa, vương miện đã rơi xuống, vô số thi hài đã chồng chất, tôi nhất đinh vẫn sẽ chống đỡ cho ngài my litte king! Sebastian tao nhã nửa quỳ trên mặt đất, đôi mắt đỏ rực chăm chú nhìn Ciel chậm rãi nói.

Vì thế thiếu gia không cần lo lắng, tôi vĩnh viễn sẽ luôn đứng về phía ngài.

Chỉ sợ ngươi đứng về phía ta chỉ vì linh hồn.

Bất nhã trợn mắt, hai tay chống má, con mắt màu xanh bỗng nổi lên tia thú vị.

Tuy nhiên…

Khoé miệng nở nụ cười tà ác, nghiêng đầu đánh giá quản gia.

Như vậy cũng tốt, có chỗ dựa là quản gia hắn cũng không cần bận tâm đến điều gì, nếu đã loạn thì liền loạn cùng lắm hậu quả cứ để cho quản gia gánh.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.