Đn Fairy Tail Lời Nguyền Của Thần

Chương 114: Charlos Vs Alexei


Bạn đang đọc Đn Fairy Tail Lời Nguyền Của Thần – Chương 114: Charlos Vs Alexei


” Vị trí nhất và nhì đều đã rơi vào tay hai đội Fairy Tail A và B! Ngôi vương vẫn không thể lay chuyển! Xem ra đây chính là áp lực to lớn của các đội thi cùng họ rồi!”
Bảng tổng sắp sau vòng thi tranh tài ngày thứ 3:
Hạng 1 Fairy Tail B 34 điểm
Hạng 2 Fairy Tail A 33 điểm
Hạng 3 Mermaid Heel 22 điểm
Hạng 3 Sabertooth 22 điểm
Hạng 4 Lamia Scale 21 điểm
Hạng 5 Raven Tail 18 điểm
Hạng 5 Blue Pegasus 18 điểm
Hạng 6 Quatro Puppy 14 điểm
Biến động của thứ tự xếp hạng không xảy ra quá nhiều, nhưng cách biệt giữa các đội thi thì lại càng ngày càng lớn, đặc biệt là khi chúng ta ngắm nhìn hạng 3 và hai đội bên trên họ…
“12 điểm, ôi trời ạ…” Risley của Mermaid Heel ngẩng đầu ngó lên bảng điểm tổng, tặc lưỡi có vẻ gay go lắm: “Đã qua hơn nửa cuộc thi rồi, đuổi theo họ không có dễ đâu à.”
“Vụ này có vẻ khó nhằn hơn rồi đây…”
“…” Kagura đang ôm kiếm đứng trong góc nghe vậy, hơi nhấc mắt nhìn ra một hướng khác.

Bóng người mơ hồ được nhìn thấy khiến đôi mắt nâu có một tia sáng không rõ ràng lướt qua.

Chủ nhân của nó khẽ mím môi, rồi lại rũ mắt, bình tĩnh cất tiếng: “Làm hết sức.”
“Công nhận là bất ngờ thiệt, nhưng biết sao giờ…” Cùng lúc ấy, Jura cũng đã trở về được vị trí phòng chờ hội mình, cúi đầu cười khẽ: “Trận này thua, tôi tâm phục khẩu phục đấy.”
“Họ mạnh thiệt đó anh Lyon!” Sherria vẫn còn chưa hết kinh ngạc: “Luồng ánh sáng vừa rồi tỏa ra năng lượng lớn hơn bất cứ thứ gì em từng biết!”
“Anh không thừa nhận họ mạnh đâu, nhưng anh không muốn gật đầu, cũng không có nghĩa là sự thật ấy không tồn tại phải không?” Lyon khoanh tay cười nhạt nhìn về phía nơi người đồng môn của mình đang cười vui vẻ, rồi lại lập tức chuyển mắt: “Dù sao thì đó cũng là hội của Juvia!”
Sherria:”…”
“Chưa gì mà cả đám đã mất tinh thần là thế nào?! Quay tròn cho ta!” Trong tiếng cười nhẹ thích thú, dường như Obaba-sama là người không vui nhất trong khu của họ, nhưng đương nhiên là bà không phải người không biết nói lý: “Makarov! Chờ đó! Cuộc thi này chưa kết thúc như vậy đâu!”
…Hoặc là phải?
“…” Dù sao anh bạn chó tội nghiệp bị bà ấy quay nãy giờ không dám có ý kiến gì
Trái ngược với khung cảnh ồn ào xung quanh- khu vực phòng chờ của Raven Tail có lẽ là nơi yên lặng nhất đấu trường lúc này khi cả 5 người của đội họ đều im lặng đến mức quái dị mà nhìn xuống sân đấu- nơi đã sắp bắt đầu cặp đấu đầu tiên của phần thi chiến đấu ngày thứ ba
Lẽ đương nhiên là, có một số người cũng đã nhăn mày quan sát hội này từ lâu.

Nhưng như một sự thật hiển nhiên khác, chỉ có một người là rõ ràng hiểu được chuyện gì sắp xảy đến
Và lặng lẽ mỉm cười
“Có phải mọi người đang trông chờ lắm rồi có phải hay không? Ngay bây giờ sẽ là cặp đấu thứ nhất của ngày hôm nay!” Giọng thông báo của Chapati vang vọng khắp các khán đài
“Millianna của Mermaid Heel sẽ đấu với…!Semas của Quatro Puppy!”

“Ban tổ chức năm nay cũng thật có óc tưởng tượng lắm.” Vào lúc này, bằng cách thần kỳ nào đó mà đội trưởng Alexei của Raven Tail đã cầm lấy danh sách thi đấu không biết được lấy từ đâu, mỉm cười sau lớp mặt nạ: “Chúng ta bắt đầu luôn chứ?”
Hắn cất bước, dẫn đầu đoàn người hướng về phía sâu của dãy hành lang đen tối tựa màu lông quạ
” Vì mục đích thật sự của chúng ta…”
“Cũng đã đến lúc rồi.”

” Linh hồn của chúng ta luôn luôn…” Bỏ qua chuyện sắp xảy đến, đội quân chó săn địa ngục từ trên phòng chờ cao giọng đồng thanh- họ vẫn luôn nhiệt tình như vậy.

Và nếu phía dưới kia đã là trận đấu của một trong các thành viên thì đương nhiên khẩu hiệu cổ vũ sẽ luôn là: “Wild…”
” Four!”
” Trận đấu bắt đầu!”
” Chiến thắng sẽ luôn thuộc về người nhanh nhất!” Semas la lên.

Chiếc mũ trùm kỳ lạ trên đầu cậu ta hạ xuống một tấm lá chắn, và ma thuật khởi động biến chính cậu thành một con quay cứng như thép lao nhanh về phía kẻ thù: “Vòng quay cuồng loạn!”

Không kinh hoàng như phần trình diễn của Bacchus, nhưng Semas cũng tuyệt đối không phải là một đối thủ có thể dễ dàng vượt qua
Sau hai lần nhảy lên thành công tránh thoát đòn công kích, lần thứ ba- Millianna không được may mắn như vậy
“Định thân miêu tuyền!” Phản công, nhưng rất tiếc là nàng mèo đã đánh giá sai thực lực của đối phương khiến sợi dây của bản thân cô bị đánh bật ra ngay tức khắc
Cô ấy bị áp đảo rồi
“Linh hồn của chúng ta luôn luôn Wild…!Four!”
“Cái cô Millianna đó sẽ không thua đâu phải không?”
“Mong là cô ấy không sao.” Happy đang cổ vũ cho người bạn cũ của nhóm từ trên khán đài, lặng lẽ thì thầm
“Chị Erza à…” Lucy cũng không kém phần lo lắng
“Ổn thôi mà.” Nhưng Erza không hổ là Erza- cô ấy vẫn rất tỉnh: “Millianna sẽ không thua chỉ vì vài vết xước như thế đâu.”
Nhưng Erza, không phải ai cũng quấn băng kín người rồi còn đứng đây được như chị đúng chứ?
“Millianna!” Bên Fairy Tail đã ồn ào, thì hội của chính nàng mèo đang thi đấu kia đâu thể nào ngồi yên
“Yên tâm, Millianna cần phải tiêu diệt một kẻ khác.” Trong khi Risley, Ariana và Beth cảm thấy tim mình sắp nhấc lên đến cổ họng vì khẩn trương, thì Kagura cũng điềm tĩnh không kém người nào đó…!Có lẽ đây là tố chất chung của những nữ ma đạo sĩ hàng đầu đi?
“Trước lúc hạ gục hắn, cô ấy sẽ không thua ai đâu.”
“…” Những người khác đồng loạt quay sang, ném tới một ánh mắt nghi ngờ
“…” Kagura cũng như nghĩ đến cái gì, đau đầu bóp trán: “Trừ kẻ đó, trừ cái tên đó ra.”
Vào những lúc như này chỉ cần một nụ cười thấu hiểu
Cuối cùng, không phụ sự kỳ vọng của tất cả mọi người, hồi lâu quan sát cũng đã giúp Millianna tìm ra được điểm yếu của Semas
Chân cậu ta- so với phần tay cứng rắn và được coi như đòn tấn công chính- lại chỉ là một cột trụ tác động xung lực xuống mặt đất
“Định thân miêu tuyền!” Lần này, sẽ không trật đi đâu được nữa đâu
Ầm!
Theo lực kéo của Millianna, hai người lao vào nhau trong một đống bụi mù
Và…
“Wi…Wild…”
Bặp! Semas đáng thương đã hoàn toàn gục ngã.

Cậu chàng bị nàng mèo hoang vặn cả chân lẫn tay thành cái bánh quai chèo, còn dính thêm một đạp thẳng mặt, mếu máo rêи ɾỉ: “Dữ…!dữ quá!”
“Siêu mạnh à?” Millianna kéo cong khóe miệng, nhếch môi cười hài hước một cái rồi mới đứng dậy khỏi cậu bạn bị trói gô lại thành một đống ngắc ngoải trên mặt đất, hí hửng vẫy tay với bạn mình
“Kagura! Risley! Ariana! Beth!”
“Semas đã gục! Người chiến thắng là Millianna! Mermaid Heel được cộng 10 điểm!”
Phòng chờ Fairy Tail A
“Tiến bộ nhanh lắm Millianna.” Erza mỉm cười, hài lòng gật đầu
“Tiến bộ nhanh…!Không, cũng không thể nói thế.

Cái của nợ khi nãy đâu phản ánh được toàn bộ thực lực của cô ấy đâu…” Lucy gãi cằm rồi nhỏ giọng, có chút hoang mang
Cô ấy nhớ là Millianna mạnh từ xưa rồi kìa
“Hồi trước tôi cũng lao đao khi đấu với cái cô đó lắm đấy.” Liếc xéo lên trời hồi tưởng, mặt Natsu nhăn nhó hẳn ra khi nhớ lại trận đấu không lâu trước đó giữa họ…!đấy là theo trí nhớ của cậu
Chứ cũng đã hơn 7 năm từ khi ấy rồi
Có điều câu nói này, lại vô tình chạm đến một nỗi vướng bận khác của Titania
Lúc trước à…
“Em cũng căm thù Jellal…”
Đúng là…!dù đã qua rất lâu rồi…!thì em vẫn…
Và vì thế, Erza nhẹ nhàng rũ mắt
“Tiếp theo là trận đấu thứ hai của ngày hôm nay!” Giọng bình luận của Chapati lần nữa vang lên: “Đến từ Sabertooth, Xích Nguyệt Ca Sĩ- Rufus Lore!”
“Và Eve Đêm Thánh của Blue Pegasus! Eve Tearm!”
Hình ảnh của hai đối thủ hiện lên rất rõ trên màn hình lacrima…!rõ đến tận cái nhếch mép của tên đỏ lòe loẹt nào đó khi nhìn về hướng này
“…” Người bị nhìn và cả những ai biết được người bị nhìn là ai đều câm nín
Phòng chờ của đội Fairy Tail B

Charlos- đang trong lốp chó- Dreyar:”…”
Kỳ này để tui gặp là tui băm cậu!
“Ara ara, hình như sức hút của một số người đang lớn một cách quá mức, cậu có thấy vậy không?” Mira đưa một tay lên ôm má, tay còn lại…!nhéo chặt lấy mớ thịt mềm trên eo người đang tái mét mặt bên cạnh: “Charlos?”
“Tớ không biết, không biết gì cả à!” Tóc đen lắc lắc đôi tai cún, chớp đôi mắt to đen láy cúi đầu
“Trong mắt tớ chỉ thấy được có một sức hút bự thiệt bự ngay trước mắt đây thôi á.” Tiếp tục mở to cặp mắt đầy nước tỏ vẻ đáng thương: “Cậu thấy hông, tớ hông thấy gì khác được nữa đâu.”
“Hừ!” Mira thu tay, hơi phết miệng một chút rồi lại đặt ánh mắt xuống dưới sân đấu
Những người còn lại:”…” Sao từ xem diễn lại trở thành bị tọng cơm tró?
Ok ok, cứ coi chúng tôi như không khí đi
Phía dưới kia, trận đấu rất nhanh cũng đã đến hồi gay cấn nhất
“White Blizzard!” Từ Eve, cơn gió lạnh bắt đầu lan tỏa, trải dài khắp mọi ngóc ngách trong cả một khoảng sân rộng lớn
“Trước đây Eve cũng là thành viên của Hội Đồng có đúng hay không?” Yajima đột nhiên quay sang người bên cạnh, như vừa sực nhớ ra điều gì thú vị lắm mà cất tiếng
“A…!đúng vậy…” Lahar hơi ngạc nhiên khi nhận được câu hỏi, nhưng cũng nhanh chóng gật đầu: “Trước đây cậu ấy cũng là một kỵ sĩ Rune và thành viên của đội giám pháp như chúng tôi.”
“Cậu ấy có một tài năng nổi bật từ trước, nhưng khi gia nhập hội, ma thuật của cậu ấy lại càng được trau chút hơn.” Vị đội trưởng quen thuộc rất công bằng nhận xét, hoàn toàn không có ý ôm công về nhà mình
Trở lại trận đấu, Rufus vẫn giữ phong thái cực kỳ điềm tĩnh, hoàn toàn không chịu phải ảnh hưởng nào của ma thuật: “Ngươi chỉ đang phí thời gian mà thôi.”
“Vậy à, tôi thì không nghĩ như thế đâu.” Thế nhưng, Eve lại càng tự tin hơn: “Bởi vì White Blizzard chỉ là ma thuật để tìm ra vị trí chính xác của anh mà thôi!”
“Kia rồi! White Fang!” Một luồng tuyết sắc bén ngay lập tức bắn tung về phía khu vực ngay đằng sau cậu, và ai cũng biết- Eve đúng, vì Rufus đã phải ngay lập tức nhảy lên tránh đòn
“Thật thú vị.” Ma đạo sĩ của Sabertooth nhếch môi: “Tôi sẽ ghi nhớ nó.”
“À…” Đúng lúc này, phòng chờ của Fairy Tail B đột nhiên vang lên một tiếng tặc lưỡi: “Thì ra còn có thể làm như vậy nữa, Tạo Hình Ký Ức, không tệ nha.”
“? Em đang nói về cái gì?” Laxus nghe được câu cảm thán của em gái mình, khoanh tay tò mò nhìn sang
“Em đang nói về ma thuật của tên đỏ lòe kia, Tạo Hình Ký Ức.” Charlos bắt đầu gõ ngón tay xuống lan can đá theo một nhịp điệu riêng, cong cong môi thích thú: “Tạo Hình Ký Ức- không chỉ tái tạo lại được ma thuật được lưu giữ trong ký ức người sử dụng, mà còn cả ký ức của đối thủ nữa.”
“Ký ức của đối thủ?” Juvia ngạc nhiên lặp lại: “Cái này…”
“Hử? Cô nói nó làm được…!cái gì?” Gajeel há hốc
Không phải là hơi quá mức rồi sao? Dựng lại ký ức của người khác? Tựa như nếu nói về Sao chép của Charlos- nhưng cô ấy không những sử dụng được ma thuật mình từng học, mà còn cả những cái người khác từng trông thấy, thế thì, trên đời này còn cái gì cô ấy không biết nữa hay không?
Nghĩ thôi đã thấy rùng mình rồi
“Em nói Rufus có làm được vậy không, tái tạo lại ma thuật trong ký ức người khác?” Nhưng Laxus cũng rất nhanh đặt câu hỏi, cau chặt mày
Ma thuật là có phân cấp bậc, sức điều khiển và ứng dụng cũng còn phải tùy người mà bộc phát
Nhưng, nếu như cậu Rufus kia làm được, trận đánh này có lẽ chính anh phải ra tay…!hơn nữa dù là thế, thì cũng không nắm chắc được bao nhiêu…
“À không, không đâu, mọi người nghĩ xa quá rồi.

Kết nối với não bộ và ký ức của người khác đã khó lắm rồi, muốn không ai hay biết nữa thì dường như chẳng có ai làm được đâu.” Charlos ngẩn ra nhìn họ, rồi lập tức bật cười rồi lắc đầu nguầy nguậy: “Cái em nói về ảnh hưởng lên người khác chỉ có một chút thôi, một mẩu rất nhỏ đặc trưng- thuộc về bề nổi so với ký ức chân thật của một người.

Ví dụ như ký ức về chỗ Rufus đang đứng, cũng như một khoảnh khắc ngắn ngủi như lúc Ichiya xuất hiện ban nãy.”
“Tối hạn của Rufus hiện tại là vậy.

Nhưng em…!nghĩ là em có thể làm tốt hơn…” Tóc đen chớp chớp mắt, xoa cằm nhếch mép cười: “Kéo dài hơn thời gian và lấy nhiều hơn một chút ký ức để sắp xếp…!trưng ra vài cái hắc lịch sử giữa bàn dân thiên hạ…!sẽ là một đòn tâm lý hay ho đấy…”
“…” Những người khác không lý do cảm thấy lông tơ mình bắt đầu dựng đứng
“Nhưng mà, bà chị, nếu như chỉ là trí nhớ, tại sao tên đó lại biến mất như thế? Rõ ràng là không chỉ bên Pegasus mà cả chúng ta cũng không thấy hắn đâu, tên đó còn biết tàng hình hay gì?” Gajeel gãi đầu khó hiểu.

Nhưng ít ra là cậu nên vui vẻ một chút, vì đi bên cạnh Charlos một vài hôm cũng giúp cậu ta học được cách quan sát và đặt câu hỏi đúng trọng điểm
“Đó là cái hay của Tạo Hình Ký Ức đấy.” Charlos nhún vai, nhìn về phía trận đấu đã gần như ngã ngũ, nheo mắt: “Ký Ức được tái tạo lại qua ma thuật này sẽ trực tiếp ghi đè lên thực tại.

Với ký ức của người dùng, nó ảnh hưởng trực tiếp đến thực tế và gây ra những hiệu ứng giống y đúc những gì được lưu lại, còn với những người khác, thì ký ức được dùng chỉ là một bức hình tồn tại tạm thời.

Nói sao nhỉ…”

“Tưởng tượng mắt người giống như thấu kính, còn cái “thực tại” Rufus tạo ra qua ký ức của người khác như một bức hình.

Khi sử dụng ma thuật, bức hình bị dán đến trước mặt thấu kính, và vì vậy đương nhiên là chúng ta không thể thấy được Rufus đang ở đâu.

Bởi có lẽ là cậu ta chỉ đi bộ mà thôi, nhưng lại đã ở trong điểm mù quan sát.”
“Có thể nói gọn là Rufus không biến mất, mà do chúng ta không thể nhìn thấy cậu ta trừ khi chính cậu ta giải trừ ma thuật.”
“Thì ra là như vậy…” Mira và Juvia khoanh tay gật đầu, trong khi Laxus im lặng suy nghĩ điều gì đó
“???” Chỉ có Gajeel là vẫn nghệch mặt nhìn quanh: “Ủa gì? Tôi là người duy nhất không hiểu?!”
Charlos bất đắc dĩ nhún vai
Cậu không hiểu thì tôi cũng chịu, chả biết làm sao?
Phía dưới sân…
“Tạo Hình Ký Ức!” Rufus lại lần nữa kêu gọi ra cả bầu trời đêm, rồi thản nhiên chạm một bàn tay xuống mặt đất: “Nghiệp hỏa trường! Moyuru daichi no gou!”
Cậu ta thực sự ra tay rồi
Lửa bùng lên dữ dội từ sâu dưới đất mẹ rồi lao tới, nuốt trọn Eve vào lòng mình, thiêu đốt mãnh liệt như một con quái vật bước ra từ địa ngục
“Aaaaaa!!!!”
Eve bị phỏng nặng, gục ngã
“Trận chiến kết thúc!” Ban tổ chức không bỏ lỡ thêm giây nào để tuyên bố kết quả rồi nhanh nhanh mang cậu đi trị thương: “Eve đã rất gắng sức và dũng cảm chiến đấu nhưng không thành! Người chiến thắng là Rufus của Sabertooth! Một sức mạnh không nằm ngoài sự mong đợi!”
“Hừm.” Rufus kéo mũ, liếc mắt nhìn về phía phòng chờ Fairy Tail B
“…” Đang nói chuyện rất rôm, không ai để ý cậu ta cả
Chết tiệt! Charlos, hãy ghi nhớ điều này! Rồi sẽ có một ngày tôi đánh bại cô!
Không biết nếu Rufus nghe được cuộc nói chuyện trên kia- cái nơi đã lôi ma thuật của cậu ra mà bóc trần từng mảnh một ấy- thì sẽ có cảm giác gì?
Phòng chờ Blue Pegasus
“Khỉ thật! Eve…sao có thể thua như vậy chứ?!” Ren càu nhàu không vui: “Nhưng cậu ấy cũng đã cố hết sức…”
“Đội trưởng à, chúng ta thật sự đang tụt hạng đó…” Hibiki cười trừ xoa trán
Anh cảm thấy lo ngại cho kỳ Đại Hội lần này rồi, không biết Bob-sama sẽ nghĩ gì khi nghe được kết quả này nữa…
“Đừng có lo! Giống như nước hoa, chúng ta có vũ khí đặc biệt!” Nhưng Ichiya nhanh chóng an ủi cậu…!cùng với kẻ vẫn đội lốp thỏ bông lấp ló đằng sau lưng: “Chúng ta có vũ khí đặc biệt! Điều quan trọng phải nhắc lại hai lần!”
“Ồ vâng! Thật tuyệt vời! Cảm ơn sự nhắc nhở tuyệt vời của ngài!” Hai cậu trai đồng thời cúi người kính cẩn.

Có vẻ Trimens sẽ không bao giờ từ bỏ cái phong cách làm lố của mình đâu
Cho dù sau đó, nghi hoặc vẫn không kết thúc
“Dù thế nào, nhân dạng của cậu ta…!là ai đây nhỉ? Nếu như chúng ta không được cho biết…” Hibiki thở dài
Vẫn có hết lo hơn được tý nào đâu
“Chẳng lẽ…!lại không phải là một thành viên của hội mình?” Chứ nếu không thì việc gì phải giấu kỹ thế chứ? Ren cũng xoa cằm quan ngại không kém: “Nhưng như vậy là phạm luật còn gì?”
Ây…!sao còn thấy hoang mang hơn trước vậy chứ?
Bỏ qua chuyện đó, cao trào của ngày hôm nay đã tới rồi…
“Tiếp theo là trận chiến thứ ba của ngày ba, con số rất đẹp! Bí ngô!” Một cuộc đấu hứa gẹn đầy thú vị đủ để quý ngài Bí Ngô hào hứng ra mặt trông ngóng hai bóng người bước xuống
“Charlos Dreyar của Fairy Tail B!”
“Làm mình chờ mãi, sắp mọc rêu đến nơi rồi nè trời!” Charlos cười hớn hở đứng thẳng người, vươn vai, rồi vẫy tay chào đồng đội mình trước khi ra trận: “Gặp lại sau nhé mọi người!”
“Cẩn thận nhé.” Mira nghiêng đầu tủm tỉm cười, cũng vẫy tay đáp lại cô ấy
“Charlos, cố lên nha!” Juvia vung cả hai tay lên trời cổ vũ
“10 điểm này là của chúng ta rồi phải không?” Gajeel khoanh tay cười nhe răng: “Gehihihihi!”
“Còn phải nói?” Laxus rũ mắt dựa tường, thản nhiên cong môi thành một nụ cười kiêu ngạo đầy tự tin
“Đối đầu! Alexei của Raven Tail!”
“Charlos kìa!!” Natsu hớn hở ngó xuống cái bóng dáng thon dài tà tà lướt ra giữa sân, nhưng vừa nhoáng thấy bề ngoài của cô ấy thì cậu lại vừa buồn cười vừa cạn lời kinh khủng: “Hôm nay bà chị ấy đang mặc cái gì thế? Mỗi ngày một trang phục bị chuyển chủ đề à?”
“Hai hôm trước ít nhiều nhìn cũng lịch sự, bữa nay chuyển thành phong cách cổ quái luôn rồi.” Gray chống cằm, vừa tặc lưỡi vừa lắc đầu
“Đứng thành một cặp với con thỏ xanh của Blue Pegasus luôn…” Lucy cười trừ
“Nhưng không biết sao em lại thấy chị ấy như vậy trông rất là đáng yêu.” Wendy dùng cả hai tay ôm lấy mặt mình, cười híp mắt
“Ồ…” Gray và Natsu không mấy ấn tượng trề môi
“Hở? Mấy đứa không để ý sao? Charlos hôm nay đang mặc đồ đôi với Silvia-chan đấy.” Chỉ có Erza- với phong thái ngàn ngày như một tỉnh bơ hất cằm về phía khán đài nhà mình, chống hông: “Được rồi, bỏ qua vụ quần và áo đi.

Cái chúng ta nên quan tâm là một việc khác kìa.”
“Dù sao đối thủ của cậu ta cũng là người thuộc hội của Ivan…”
Cả bốn đứa em của cô đánh mắt sang phía cô bé con đang vung tít hai tay ríu rít như chim non trong lòng bà Đệ Nhất nhà mình, vừa gật đầu cũng vừa bất đắc dĩ nhún vai tỏ vẻ đã hiểu
Trang phục hôm nay thì ra là do bà chị này cố tình bày trò, bay mất hình tượng rồi trời ạ.


Họ nghe thấy vài tiếng xì xào thút thít toát ra từ mấy người khán giả đấy
Thiệt là
“Biết sao được, dù sao thì bên mình cũng là bà chị Charlos ra sân mà.” Natsu khoanh tay sau đầu ngẩng mặt cười nhe răng: “Thấy an tâm lắm luôn đó!”
“Thế à…” Erza ngẩn ra, rồi cũng tự thấy không thể phản bác mà bật cười lắc đầu
“Không phải sao ạ?” Lucy tò mò nhìn sang
“Không, đúng vậy đấy.” Titania lại rất tỉnh cười tươi, rồi đi về phía trước dựa người vào lan can, rất chăm chú quan sát phía dưới sân đấu
Chỉ là không biết sao, có một chút cảm giác không lành mà thôi
Nhưng, được rồi, cứ cho là mình nghĩ nhiều đi vậy…
“Ồ, kể từ ngày đầu tiên,đây dường như đã trở thành cuộc đấu của cha và con, ngài có thấy vậy không ngài Yajima?” Chapati cũng khá mong chờ trận chiến này, không chỉ vì một trong hai đấu thủ là Charlos Dreyar, mà còn vì hai đội Fairy và Raven dường như không vừa mắt nhau cho lắm
Thế nên đây từ đầu đã hứa hẹn là một trận đấu gay cấn đầy bất ngờ
“Hummm.” Nhưng đáng tiếc cho anh ta, Yajima hiện tại có vẻ hoàn toàn không muốn tám chuyện, ông khoanh tay cau chặt lông mày một hồi lâu, rồi quay sang bên còn lại của mình
“Lahar.” Yajima nhỏ giọng thì thầm: “Cậu có mang người của mình theo phải không?”
“Hả? Vâng…?” Lahar một lần nữa bị làm cho ngạc nhiên, nhưng anh vẫn từ tốn gật đầu: “Là để theo dõi và giám sát.”
“Hãy để mắt tới Raven Tail…!nếu có gì bất thường…” Yajima hơi híp mắt, lạnh lùng đến đáng sợ, dường như…!có một tia sáng đen tối lướt qua trong mắt ông:”Cảm phiền khiến cho trận đấu dừng lại ngay lập tức!”
Đây là…!áp lực của một Thập Thánh- của một trong những người từng đứng đầu Hội Đồng!
“A?…Vâng!” Lahar đanh mặt gật đầu
Linh cảm của anh cho thấy…
Ở đây chắc chắn có vấn đề gì đó, có chuyện rất khó chịu sắp xảy ra…!
Mà đương nhiên là, đề phòng cho linh cảm xấu của mình thì không chỉ có phía ban tổ chức
“Warren!” Tại khán đài của Fairy Tail, sau khi nghe được cặp đấu tiếp theo đến bây giờ, Makarov vẫn khoanh tay, gắt gao nhăn chặt mày, mặt âm trầm hẳn đi
“Có!” Warren ngay sau lưng ông lập tức đứng nghiêm như nghi lễ quân đội, cậu khẽ đặt hai ngón tay lên thái dương mình, truyền âm: “Đây là từ bộ chỉ huy! Bisca, Bisca, nghe rõ xin hãy trả lời!”
“Tôi Bisca đây! Nhưng bộ chỉ huy là cái quái gì hả Warren?!” Cô gái tóc xanh đang nằm dài trong tư thế ngắm bắn trên tít nơi cao nhất của đấu trường trừng mắt: “Ivan chưa có động tĩnh gì cả.

Hết!”
Mục tiêu của khẩu súng bách phát bách trúng chính là cái đầu của của vị hội trưởng “khả ái” hội quạ đen
“Rồi! Đội của Lisanna và Lôi Thần Tộc, bên phía mọi người thì sao?” Warren vẫn rất hăng hái
“Lisanna và Lôi Thần Tộc đây! Vẫn chưa có động tĩnh gì bất thường từ khu vực đội của Raven Tail! Hết!” Lisanna cầm theo ống nhóm hơi nheo con mắt khẳng định
“Charlos không phân tâm được thì mấy người cũng không thể làm ra trò trống gì được đâu, các chú quạ nhỏ~” Em út nhà Strauss hạ ống nhòm, cười cực kỳ tươi lẩm bẩm
“Vì Laxus, cứ thử làm ra chuyện ngu ngốc gì xem, Lôi Thần Tộc sẽ không đảm bảo tính mạng cho đám các ngươi đâu!” Freed âm u nhìn về phía phòng chờ nào đó
Không ai rõ hơn cậu rằng Laxus có bao nhiêu yêu quý và tự hào về em gái mình.

Thế nên cứ thử làm Laxus buồn coi, chính tay Freed ta sẽ xé xác các ngươi ra!
“Báo cáo! Ever nói rằng cô ấy muốn trở lại chỗ của Eflman!” Nhưng trái ngược với vẻ nghiêm trọng của anh chàng tóc xanh lá, người đồng đội thân thiết của cậu vẫn tỉnh còn hơn cả ruồi mà trêu chọc thành viên nữ duy nhất của Lôi Thần Tộc: “Xin hãy cho phép! Hết!”
“Ai nói?! Hả?!” Evergreen đỏ bừng mặt thét lại vào mặt cậu ta
Bickslow cười hớn hở
Dù sao, tất cả đều đã sẵn sàng trận địa đón địch rồi.

Raven Tail! Có giỏi thì tới đây!
“…” Trở lại phòng chờ của Fairy Tail B, cả Mira và Laxus đều dịu dàng dán mắt về phía bóng người đang vừa thảnh thơi vuốt vuốt hai cái tai cún trên đầu vừa chớp mắt “ngây thơ” trong tiếng cười hài hước của khán giả
Trong cả hai cặp mắt, có cái gì rất ấm áp mà lại cũng thật kiên nghị lướt qua
“Chachaaaaa!!! Cố lên nha!!! Silsil sẽ luôn bảo vệ Chacha!!!” Khán đài của Fairy Tail thì lại ồn ào hơn một chút, Silvia chụm cả hai tay trước miệng làm thành một cái loa nhỏ, học mọi người la lên bằng chất giọng trong trẻo của mình: “Silsil cũng sẽ bảo vệ mọi người trong hội nữa!!!”
Đôi mắt tím bảo thạch lấp lánh lấp lánh như được đổ đầy những vụn sáng, rồi khi thấy được Charlos nhìn về phía này giơ lên ngón tay cái, vụn sáng bỗng bừng lên rực rỡ như cả dãy ngân hà
“Hừ, ta sẽ không để mi giở trò gì đâu, Ivan!” Makarov liếc mắt qua lại giữa hai cô cháu nhỏ, giọng càng hằn học hơn trước
“Phì.” Đúng lúc này…
“Làm tất cả mọi chuyện để bảo vệ thành viên của hội…” Mavis bỗng che miệng bật cười khúc khích, nhưng ánh mắt của cô, lại mềm mại hẳn đi…
“Thật tuyệt vời…” Trước khuôn mặt đỏ bừng của Makarov và ánh mắt tò mò của Silvia, dường như có một luồng sáng nhạt bao vây lấy cả Mavis và nắm nhỏ trong lòng ngực vào một lớp hào quang hiền hòa
“Hình hài cuối cùng ta trông đợi ở hội…”
” Trận đấu…” Âm giọng cao vút thông báo của Chapati cũng vang lên, xen lẫn trong tiếng thì thầm của nàng tiên nơi trần thế
“Giờ đang ở ngay trước mắt ta rồi.”
“Bắt đầu!”
A.S


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.