Đọc truyện Định Mệnh Đưa Anh Đến Với Em – Chương 54
Thái Vy lắc lắc đầu đẩy bà chủ cửa hàng ra, rồi nói với anh: “Không, lấy
thông số để may trang phục thôi, bao giờ đến đêm đó rồi mới làm mấy
chuyện phiền phức như trang điểm. Tôi ghét mấy cái đấy lắm.” Đó chính là lí do trong tủ đồ của đứa con gái 23 tuổi đầu không có nổi một cái son
môi.
Nam Cường gật đầu, bà chủ cửa hàng cùng bọn nhân viên thú thật so với Nam Cường thì cảm giác phục vụ cô còn sợ hơn…. Một người khá tinh
tường nhìn thấu mọi chi tiết thì bắt bẻ sẽ rất là cực.
Thái Vy giơ nhẹ hai tay để cho nhân viên đo vai, sải tay, vòng ngực,
tiếp đến là eo, rồi mông…. Nhìn con số ba vòng, Thái Vy lại thở dài
khi nhìn đến con số vòng ngực của mình.
70-66-92 hai con số dưới đều không tồi nhưng con số đầu thì nản quá
rồi, cup A có thể nói là lép hoặc hai lưng. Vũ Hành Long nhỏm lên nhìn
con số không nhin được ôm miệng cười lăn. Lúc này từ ngoài cửa hàng bước vào chính là Kỉ Tư Thiên.
“Anh Nam Lớn!” Con bé hào hô đến chỗ Nam Cường thân mật khoác tay.
Mộc Tử, Vũ Hành Long, Việt Dã và Nam Cường cùng lắc đầu cái đầu, từ sự
việc kia thực sự có thế nào thì các anh cũng không tài nào có thiện cảm
nổi lại với Kỉ Tư Thiên, ông Kỉ Chính đã nói khéo xin lỗi với Nam Cường
nên anh cũng chả còn cách nào đành kệ con bé này vậy.
Nhìn ngược nhìn xuôi lại gặp ngay cái đinh trong mắt chính là Thái
Vy, nếu là lúc trước chắc chắn con bé này sẽ nhảy dựng lên hỏi nọ hỏi
kia, nhưng thấy anh mắt của Nam Cường con bé này đương nhiên biết sợ là
gì. Thái Vy mặc kệ Kỉ Tư Thiên bình chân như vạy chọn mẫu váy mặc, váy
của cô mặc đặc biệt phải theo tông của anh để cho đồng đều thanh một
cặp, lật tới lập lui, với cái bộ ngực khiêm tốn của cô thì đừng nghĩ đến mấy loại váy sẹc xy. Mà kể nó có to đi chăng nữa thì cô cũng chịu, đơn
giản ở đây Thái Vy cũng ít mặc vách chỉ ăn diện mặc váy khi có dịp cần
thôi.
Nhìn khuôn mặt khó chịu của Thái Vy khi xem những trang tàn là váy
trễ ngực, bà chủ cửa hàng cũng toát hết cả mồ hôi. Mãi đến tít ở trang
cuối có một bộ lễ phục hợp ý của cô, mặt cô mới giãn ra mở một nụ cười
nhẹ, về phần khâu trọn lựa vải thì cô trọn một chất vải mềm mịn màu xanh tím than sau đó cô yêu cầu trao đổi thêm về việc trang trí những phần
lấp lánh tạo điểm nhấn cho trang phục. Một lúc tập trung cao độ đưa ra
mọi ý kiến của cô, nhân viên ghi vào không kịp luôn.
Hài lòng Thái Vy mới đi ra bắt gặp ánh mắt của Kỉ Tư Thiên nhùn mình đăm chiêu.
“Kỉ Tống đâu, anh tưởng nó đi cùng em.” Nam Cường lúc này đang nói dăm ba câu truyện cùng Kỉ Tư Thiên.
Con bé lắc lắc đầu bĩu môi ánh mắt nhìn đến Thái Vy: “Em đến trước, anh ấy bảo đến sau.”
Thái Vy lấy túi xách ở trên ghế, ngáp một cái, cánh đàn ông đương nhiên quần áo đã trở lại bình thường.
“Về thôi anh A Tử, còn rất nhiều việc phải chuẩn bị cho chuyện này
đấy.” Mộc Tử như được ân xá gật đầu đứng dậy cầm chìa khóa xe đi ra
ngoài cùng Thái Vy, Việt Dã cũng một chân xung phong đi theo. Chỉ còn
lại Nam Cường và Vũ Hành Long bởi hai người đi chung một xe.
Nam Cường đứng dậy thanh toán, một phát quẹt thẻ không biết bao nhiêu con số không trong tài khoản bị trừ đi đây….
“Âu phục của cô ấy bà làm cho cẩn thận vào, mấy bộ kia cứ chuyển hết
về nhà riêng của tôi.” Bà chủ cửa hàng vui sướng gật đầu lia lịa tiền đã về túi không vui sao được. Kỉ Tư Thiên lúc này đã say xưa chọn mẫu để
mặc đêm đó chuyện không vui như gặp Thái Vy con bé liền quang ra một
bên, với tâm hồn cuồng đồ đẹp, yêu phái đẹp như con bé thì không gì quan trọng bằng việc lựa quần áo để xuất hiện rạng rỡ nhất đêm đó.
“Anh về trước, Kỉ Tống nếu không đến thì gọi cho anh, anh bảo người đến đón nhé.”
Kỉ Tư Thiên mải mê ngắm quyển sách đáp: “Dạ.”
Ngày hôm sau, Thái Vy rất nhanh hoàn thành công việc của mình lần này cô xin cáo trạng với phòng bếp là nghỉ mấy hôm để tập trung học mấy cái quy củ của người có tiền. Mộc Tử và Vũ Hành Long đã đợi sẵn Việt Dã thì đã đi khảo sát nghe bảo ở khu phố nào đó lại phát sinh ra vấn đề.
Lần này hai người họ lại được một pha há hốc mồm miệng, cô có một
cách học khá là khác người chỉ cần xem lại clip hướng dẫn từ 3 đến 5 lần thì sẽ có thể coppy và làm y hệt vậy. Chỉ một hai lần vấp phải sạn,
thêm mấy pha lỗi kĩ thuật giờ đây cô đã nắm chắc được phần thắng. Ánh
mắt tự tin, Thái Vy khiêu vũ cùng với Vũ Hành Long đáng là anh dẫn kết
quả sau nhiều lần hơi lỗi kĩ thuật kia, khả năng khiêu vũ của cô đã bước đến một thềm mới. Một khả năng tiếp nhận thông tin, chắt lọc thông tin
một xách đáng kinh ngạc.
Mộc Tử vui vẻ vỗ tay bôm bốp cười, anh cứ ngỡ là phải mất nhiều thời
gian hơn cơ, Thái Vy đã làm anh đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Viết tay trái? Coppy thông tin? Có vẻ một trang báo lá cải hôm nọ anh đọc
được rằng những người sinh vào ngày 31/12 đều là người có khả năng sở
trường đặc biệt.
Người không vui nhất chỉ có Vũ Hành Long của chúng ta. Đáng cậu được
thể hiện ai dè cô lại còn thể hiện hơn cậu điều này làm cậu có chút khó
chịu. Tiếp đến cô được Mộc Tử chỉ lại cách hành xử quý tộc, những thứ mà cô đã được tiếp xúc từ thủa bé nay được nhìn lại cô có chút vui vui.
Học rất nhanh, về phần dáng đi phong thái cô chỉ làm một lần là ăn. Hai
người đần ông vỗ tay like suốt cả buổi. Mọi thứ trong đầu của cô đều ùa
về những kí ức của tuổi thơ được trải qua lần lượt xuất hiện.
Chỉ với một buổi học Thái Vy đã làm được hoàn hảo tất thảy. Quá trình rút ngắn lại rất nhiều. Tuy nhiên trở ngại to lớn xuất hiện ngay sau
khi cô đưa chân sỏ vào đôi giày cao gót 6 phân. Không thể thần thái quý
phái nổi, dáng đi của cô xiên vẹo xấu không thể tưởng tượng được.
“Trời ạ, sao lại có thể xấu được như thế này.” Mộc Tử và Vũ Hành Long cùng lắc đầu mặt nhịn cười nhìn dáng đi của Thái Vy.
“Lần đầu em sỏ đôi guốc để đi ấy, ôi cha mẹ ơi thế này mà mấy bà
người mẫu đi hẳn 10, 20 phân, xin hỏi mấy người đó có là con người
không?”
Loạng choạng vừa đi vừa nói cô đã vấp ngay vào cuốn sách vừa rơi từ
trên đầu xuống cứ tưởng sẽ phải sấp mặt hôn đất ay dè đúng lúc đấy Nam
Cường mở cửa đi vào đỡ được cô.
“Ấy, á…..”