Định Mệnh Của Anh Là Em

Chương 1


Đọc truyện Định Mệnh Của Anh Là Em – Chương 1

Hiện giờ đã là cuối tháng 10, những cơn gió mùa tràn về, thoáng qua những cơn se lạnh. 

Yến Vân Mộc cùng với Ngọc Túy Nhi đi về phía nhà vệ sinh nữ khối 10. Vừa đi Vân Mộc vừa than:” Rét quá trời đất ơi” Túy Nhi bực bội quát:

– Than gì mà than lắm thế? Từ lúc ra khỏi lớp đến giờ cậu than cả tỷ lần rồi đấy!!!

– Thì tại trời rét mà… – Vân Mộc nhún vai, bĩu môi mặt tựa như sắp khóc rồi lại thôi.

– Thôi cậu đi nhanh nhanh lên

Cậu muốn nhắn với Mạn Thiên Mịch thì nói thẳng đi lại còn giả bộ giục mình, cậu làm như mình không biết ý.

-….


– Haiz, mình không cản trở cuộc nói chuyện ngọt ngào của cậu với Thiên Mịch nữa, mình biến đây.

—-

Cánh cửa nhà vệ sinh khép lại, Túy Nhi tay cầm điện thoại, mắt nhìn Vân Mộc thở dài ngao ngán. 

Sau 1 giây nghĩ ngợi xa vời cho cô bạn thân, Túy Nhi lại cắm đầu vào chiếc điện thoại Iphone trên tay của mình. 

Mọi thứ đang bình lặng, bỗng chốc một tiếng “Rầm”, Túy Nhi giật mình, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, mắt nhìn về phía nhà vệ sinh nữ,… OMG!!!Túy Nhi khẽ thầm than trời trách đất. Tại sao lại có lũ con trai này ở đây, ngay chỗ này???không phải bọn nó biến thái đấy chứ??? 

Trước cửa nhà vệ sinh nữ, 1 đám con trai khối 10 đang túm tụm lại, xì xào bàn tán chuyện gì đó, linh cảm của Túy Nhi đang ở mức báo động nguy cấp nhất. Cô thầm cầu trời khấn Phật là Mộc Mộc sẽ không nổi giận mà đá bay lũ này ra khỏi khu vực nhà vệ sinh, càng đừng giận cô. Quay lại với Vân Mộc nhà chúng ta – nhân vật nữ duy nhất trong nhà vệ sinh, (* Trúc: Ý nói là trong nhà vệ sinh nữ bây giờ chỉ có Vân Mộc và cái tên vô liêm sỉ nào đó…) đang mặt đối mặt với 1 nam sinh không quen không biết. Cô lên tiếng trước:

– Anh là ai?

Nam sinh nọ ngơ ngác….

Mộc Mộc hỏi lại lần nữa, giọng nói trầm, lạnh thấu xương:

– Cậu là học sinh lớp nào???

– 10…10…10D1 – nam sinh nọ trả lời lắp bắp

Lúc này Mộc Mộc vừa nhận được tin nhắn của Túy Nhi:” Cậu có bị sao không? Tớ thấy lũ nam sinh ngoài này bàn tán kinh lắm!!!”Khuôn mặt của Mộc Mộc không có lấy nửa phần cảm xúc, cô đưa mắt ra cửa. Ánh mắt sắc lạnh như băng tuyết lần lượt quét qua từng người ở cửa. Cô tắt vòi nước, lạnh lùng nói:

– Không ngờ học sinh nam 10D1, 10D2, 10D3, 10A5, 10A6 lại có sở thích là đứng trước cửa nhà vệ sinh nữ. Xem ra các bí thư đoàn của lớp chưa tuyên truyền lại các nội quy của nhà trường…..

Vừa trông thấy ánh mắt của Mộc Mộc cùng giọng nói như “tử thần đòi mạng, tất cả đám nam sinh ở ngoài cửa đều cảm nhận rõ uy áp của Mộc Mộc, chân ai nấy đều run bần bật, mồ hôi lạnh túa ra như mưa.Cùng lúc đó, 1 trong số những nam sinh ở đó nhận ra Mộc Mộc, hắn hét toáng lên:” Băng…Băng….Băng Nữ….” Tất cả mọi người đều “chĩa” về phía tên vô danh tiểu tốt nào đó….Toàn trường Kim Diệp này, ai cũng biết Băng Nữ là cháu gái cưng của Hiệu Phó, em gái bảo bối của Nhất Bảng Lâm. Chưa kể đến việc cô ấy là Bí thư đoàn trường, Tổ phó tổ Giám Thị, là học trò cưng của thầy James Vũ Hoàng…Nói chung, động đến cô ấy thì đừng mong sống yên ổn ở trường này. Nghĩ đến đây, cả lũ con trai đứng trước cửa bỏ chạy thục mạng, trong cái đám ấy chỉ còn 4 tên là còn đứng đó với Túy Nhi theo dõi diễn biến của sự việc.Mộc Mộc nhíu mày:


– Cậu có chung sở thích với lũ biến thái kia à?

Nam sinh nọ vội ý thức được vị trí của mình, lắp bắp:

– Xin, xin, xin lỗi cậu…

Mộc Mộc không nói gì, trực tiếp đi ra khỏi phòng, không quên nhắc nhở:

– Đừng giả bộ nữa, cậu không yếu đến mức có thể để cái lũ phế vật kia bắt nạt đâu

Ra đến cửa, Mộc Mộc nhìn thấy 5 khuôn mặt khác nhau nhưng đều chung 1 tâm trạng lo lắng, thuận tiện cô cũng”nhẹ nhàng” nói với 4 người nam sinh ở ngoài:

– Các cậu không cần lo lắng cho cậu ta đâu, chuyện hôm nay tôi sẽ không báo cáo với Tổ Giám Thị. – quay sang Túy Nhi nói: ” Cậu về lớp xin cho tớ nghỉ tiết tiếp theo….”

– Được, nhưng mà Mộc à,…

– Còn có chuyện gì khác sao?

– Thế chuyện này,…


– Cho bọn họ về lớp thôi. Tớ không muốn chuyện bé xé ra to, chả ra sao cả!

– Ừ.

Nhìn theo bóng lưng của Mộc Mộc, Túy Nhi thầm thở dài 1 tiếng. 5 nam nhân nọ thì dường như quá bất ngờ trước cách ứng xử của Mộc Mộc. Túy Nhi khẽ vỗ vai nam sinh vừa bước ra từ WC, nói:

– May cho cậu là hôm nay tâm tình Mộc ổn định nếu không thì không biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa,…

Nói rồi, Túy Nhi cũng trở về lớp để mặc cho 5 mỹ nam ở lại trong tâm trạng bàng hoàng…

“Cốc, cốc, cốc,…”, tiếng gõ cửa trước phòng Phó hiệu trưởng vang lên. Từ trong cũng vọng ra:

– Ai đó?

– Thưa cô, em là Yến Vân Mộc lớp 10A1 ạ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.