Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 581: Khủng Hoảng


Đọc truyện Đỉnh Luyện Thần Ma – Chương 581: Khủng Hoảng

“Tộc Trưởng! Đây chính là sự thật, Ân Trưởng Lão vừa mới truyền tin cho ta, Tuyết Mạn gia tộc cường giả rất nhanh chóng sẽ đến Bạch Giác Thành này! ” Bạch Lô Nhan gật đầu chắc chắn đáp.

Hắn cũng là hiểu được tâm trạng vui mừng hiện tại của Bạch Lô Uy, không chỉ là hắn, hơn một trăm vị Ma Tôn cường giả sau khi nghe xong tin tức này cũng đều là một bộ mặt phấn chấn, không còn mây đen giăng đầy trước mặt như những ngày qua.

Cái này cũng không thể trách bọn họ không có niềm tin, Bạch Giác Thành bọn họ tuy là có hơn một trăm vị Ma Tôn, chỉ là đại đa số đều là Phàm Thể Ma Tôn cùng Linh Thể Ma Tôn, Đạo Thể Ma Tôn chỉ có ba vị, đó là hắn Tộc Trưởng cùng với vị đi Tuyết Mạn gia tộc cầu cứu Bạch Lô Ân kia.

Thực lực như thế, cho nên khi Cáp Tích Ly đến đây khiêu chiến, không ai có cái ý tưởng đi ra ngoài cùng với lại đám người kia chiến đấu, mà là trốn tại bên trong Hộ Thành Phù Trận này kéo dài hơi tàn.

Nhưng mà đây cũng không phải là một biện pháp tốt đẹp gì, không nói bọn họ Cực Phẩm Linh Mạch vài năm nữa sẽ bị tiêu hao hết, khi đó trước sau gì cũng phải đối đầu với lại đám người Cáp Tích Ly kia, chỉ nói đến cái vị khủng bố đứng đằng sau đám người Cáp Tích Ly kia, bọn họ có thể chờ đến được vài năm nữa hay không, cũng là một vấn đề.

Một khi Bạch Giác Thành bị công phá, không khó tưởng tượng ra được số phận bi thảm đang chờ đón bọn họ, theo như những gì mà bọn họ được biết, cái vị Thánh Thể Chí Tôn Diệp Tử Phàm kia sau khi diệt xong một tòa Địa Vực, ngoài Đạo Thể Ma Tôn còn có giữ lại bên cạnh ra, những cái Linh Thể Ma Tôn trở xuống, tất đều sẽ phải tập trung cả lại vào Vạn Linh Sơn Mạch để mà đi đào khoáng.

Ma Tôn cường giả đi đào khoáng, nghĩ đến thôi bọn họ cũng là lạnh cả người, đám người bọn họ cao cao tại thượng, quan sát chúng sinh, bây giờ lại phải đi đào khoáng, kia thà là giết chết bọn họ đi còn hơn.


Theo cách tính của vị Diệp Chí Tôn kia, Bạch Giác Thành ngoài ba vị đứng đầu cường giả là Đạo Thể Ma Tôn ra, những người còn lại, tất cả đều không ngoại lệ phải đến Vạn Linh Sơn Mạch đào khoáng cả.

Bây giờ thì tốt rồi, Tuyết Mạn gia tộc đã chịu ra tay giúp đỡ, thiết nghĩ vận mệnh u ám của đám người bọn họ cũng là sẽ có chuyển cơ.

“Nhưng mà Nhan Trưởng Lão! Ân Trưởng Lão có nói là lần này ai sẽ đến đây dẹp yên vị Diệp Chí Tôn kia không? “

Vui mừng qua đi, Bạch Lô Uy như nghĩ đến cái vấn đề gì, nhíu mày thật chặt lại hỏi.

Tình hình hiện nay của Đông Châu này, có thể nói là nhị Hổ tương tranh, vị Diệp Tử Phàm kia là một con Hổ, còn lại đương nhiên là Tuyết Mạn gia tộc rồi, không có một thế lực nào tại Đông Châu hiện nay có thể so sánh được với lại hai cái cổ thế lực này.

Nhất là vị Diệp Chí Tôn kia, không những thực lực cao cường, còn rất là cường đại một cổ thế lực khổng lồ, sau khi nuốt xong vài tòa Địa Vực, hiện nay dưới tay của hắn Ma Tôn cường giả đã không dưới một vạn tên, còn những cái kia Ma Hoàng cùng Ma Vương, số lượng tính ra đến hàng ngàn ức tên, đây là làm cho người ta cảm thấy tuyệt vọng một con số.

Chỉ là cũng may vị kia Diệp Chí Tôn chỉ ham hố với lại các loại tài nguyên bên trong Vạn Linh Sơn Mạch, không có ý định tụ tập đám người kia lại để mà tấn công U Ma Vực, nhưng mà trên đời này không có cái gì là tuyệt đối cả, một khi Vạn Linh Sơn Mạch tài nguyên bị khai phá hết, cái vị Diệp Chí Tôn kia rất nhiều khả năng sẽ đưa ánh mắt qua bên Âm Cốt Sơn Mạch thuộc U Ma Vực quản hạt, như vậy hai bên là không thể nào tránh khỏi xung đột trực tiếp với nhau.

Với thế lực cường đại cùng thực lực của vị Diệp Chí Tôn kia hiện nay, không có bất kỳ một cổ thế lực nào tại Đông Châu có thể đối kháng cho được, bao gồm cả Tuyết Mạn gia tộc.

Nhân lúc vị Diệp Chí Tôn kia ham hố tài nguyên tại Vạn Linh Sơn Mạch, không có tụ tập tất cả lực lượng lại với nhau đi công phá U Ma Vực, đây cũng là cơ hội duy nhất mà Tuyết Mạn gia tộc có thể lợi dụng được, Tuyết Mạn gia tộc bây giờ ra tay, cũng là hợp tình hợp lý, nếu như không sẽ là không có cơ hội nào nữa, những vị Tuyết Mạn gia tộc chưởng khống giả đều là người già thành tinh nhân vật, đương nhiên là sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Chỉ là vấn đề liền tại nơi đây, tất cả mọi người đều biết thực lực khủng bố của cái vị Diệp Chí Tôn kia, Đông Châu hiện tại ngoài đệ nhất cường giả Tuyết Mạn Sát xuất thủ, thiết nghĩ không ai có thể chống lại được vị kia Diệp Chí Tôn, những người khác đến đây cũng chỉ là chịu chết.


“Tộc Trưởng! Theo như Ân Trưởng Lão hồi báo, người lần này đến đây là một vị Trưởng Lão tên là Tuyết Mạn Thần, cũng không phải là Tuyết Mạn Sát! “

Như hiểu được trong lòng của Bạch Lô Uy sầu lo, Bạch Lô Nhan theo đúng sự thật bên trong Truyền Âm Ngọc Phù đáp.

Hắn hiện tại cũng giống như Bạch Lô Uy, vui mừng qua đi cũng là đầy sầu lo, Tuyết Mạn Sát không có đến, mà chỉ cử một vị không có tiếng tăm gì là Tuyết Mạn Thần đến đây, không có ai từng biết Tuyết Mạn Thần thực lực như thế nào, nhưng mà có thể khẳng định thực lực sẽ không có cao bằng Tuyết Mạn Sát, người như vậy đến đây, đa phần chỉ đi chịu chết mà thôi.

“Hây! Nhan Trưởng Lão, nên chuẩn bị phương án thứ hai là hay hơn!” Bạch Lô Uy thở dài một tiếng, hứng thú rã rời phất tay đối với lại Bạch Lô Nhan nói.

“Vâng! Tộc Trưởng, ta sẽ đi chuẩn bị! ”

Bạch Lô Nhan biết Bạch Lô Uy muốn chuẩn bị phương án thứ hai đó là gì, kia chính là trong tộc cử ra một vài vị Trưởng Lão thực lực cao cường, bảo hộ một đám gia tộc tinh anh theo Truyền Tống Trận rời đi nơi khác, kéo dài hơi tàn, chờ đợi ngày có thể khôi phục lại Bạch Lô gia tộc uy nghiêm.

Tất cả những cái thực lực cường đại một khi lâm vào bước đường cùng, đều sẽ làm ra cách sắp xếp như vậy, cũng không phải riêng gì Bạch Lô gia tộc bọn họ.

Đúng lúc này…


“Hừ! Các ngươi không có tin tưởng vào thực lực của ta cho lắm thì phải!”

Một tiếng hừ lạnh vang lên, đang lúc Bạch Lô Uy hai người đang bàn luận đến Bạch Lô gia tộc con đường đi sau cùng, cái này làm cho hai người bọn họ giật nãy cả mình.

Quay đầu nhìn lại, bọn họ càng là sợ hãi hơn, không biết từ khi nào sau lưng cách bọn họ không đến mười trượng xuất hiện hai đạo thân ảnh, một tên mặc áo bạch y cùng một tên mặc huyền y lão giả.

“Vị này… Chí Tôn, ngài là Tuyết Mạn Thần, Thần Chí Tôn sao?” Bạch Lô Uy cùng Bạch Lô Nhan hai người nhìn nhau một cái, từ trong ánh mắt của đối phương có thể nhận ra được sự kinh ngạc cùng sợ hãi, sau đó hắn lấy lại chút bình tĩnh, có chút cà lăm lên tiếng hỏi.

Mặc dù là hỏi, nhưng mà trong lòng hai người bọn họ đều đã có được đáp án chắc chắn, đơn giản là vị bạch y nhân kia bọn họ hai người đều biết, đó là vị Đạo Thể Ma Tôn còn lại của Bạch Lô gia tộc bọn họ, Bạch Lô Ân, người mà bọn họ đã phái đi cầu cứu Tuyết Mạn gia tộc.

Theo sau đó là trong lòng hai người không khỏi kinh khủng một chút, phải biết rằng vừa mới vừa rồi tuy hai người bọn họ có chút thất thần, nhưng mà vì là đại địch bên ngoài vờn quanh, không khi nào hai người bọn họ quên đi cảnh giác, thần thức vẫn là mở ra suốt ngày không hề có một chút lơi lỏng, nhất là Bạch Lô Uy, hắn nắm giữ trong tay Hộ Thành Phù Trận vận chuyển, cả tòa Bạch Giác Thành này gió thổi cỏ lay là không thể nào qua được cặp mắt của hắn, thế nhưng như vậy mà vẫn không thể nào phát hiện ra được cái tên huyền y lão giả này tiếp cận mình không đến ba mươi mét, thực lực của cái tên huyền y lão giả này có thể nói là khủng bố một chút.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.