Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống

Chương 91: Chúa Cứu Thế - Tần Tranh


Đọc truyện Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống – Chương 91: Chúa Cứu Thế – Tần Tranh

Thân hình của nó cao khoảng 2m, dáng người vô cùng lực lưỡng với cơ bắp cuồn cuộn. Nếu so với bộ dạng thối rửa của đám tang thi khác, nó được xem như là “dễ nhìn” hơn một chút rồi. Lúc này đây, khi nhìn đến Hạ Vũ, nó liền lập tức đung đưa thân thể hướng về phía hắn gào thét rồi trực tiếp nhào tới.

“Rống…”

Mặc dù tốc độ của nó đối với người bình thường được xem là rất nhanh nhưng đối với Hạ Vũ mà nói thì hành động của nó là vô cùng chậm. Vì vậy, hắn liền nhẹ nhàng tránh đi công kích của nó, một kiếm chém tới liền trực tiếp đem đầu của nó chém bay. Mà cũng bởi vì quán tính, thi thể của con tang thi này liền không kịp phanh lại mà lảo đảo một chút, sau đó liền trực tiếp nằm rạp trên đất.

Đơn…đơn giản như vậy?

Lúc này, Hạ Vũ liền có chút trố mắt mà liếc nhìn bản thân mình, có cảm giác bản thân bỗng dưng lại trở thành siêu nhân vậy. Con tang thi biến dị làm hắn lo sợ cả buổi kia cư nhiên cứ như vậy liền bị hắn một kiếm chém chết…

Không đúng, không phải là nó quá yếu mà là so với nó, hắn lại càng mạnh hơn.

Hiện tại, Hạ Vũ liền có chút vui vẻ khi bản thân rốt cuộc cũng đã mạnh lên, có một loại cảm giác máu sôi sùng sục. Phảng phất như đang thúc giục hắn trực tiếp xông ra ngoài, thỏa thích chém giết tang thi. Thế nhưng, cuối cùng cảm giác này cũng là bị hắn sinh sinh cho đè ép lại. Bởi vì….

– Thuộc tính của sinh vật:

*Tên sinh vật: Hắc Tinh Linh.

*Giới tính: không rõ.


*Mức độ tiến hóa tế bào: cấp 12. ( Người trưởng thành là cấp 1.)

*Đánh giá sinh vật: Level 2.

*Sức mạnh: 1017. ( Người trưởng thành là 100.)

*Nhanh nhẹn: 1596. ( Người trưởng thành là 100.)

*Tinh thần lực: 0.

*Kỹ năng: Lưỡi dao.

Đây chính là thuộc tính của một con Hắc tinh linh mà hắn đã nhìn thấy được khi nó vừa xuất hiện từ trong vết nứt. Thuộc tính này so với Tiểu Dao còn cao hơn rất nhiều, đó là chưa kể đến việc nó còn sống theo bầy đàn nữa. Cho nên, Hạ Vũ có thể dùng mạng của mình để cược, bây giờ nếu hắn xông ra ngoài thì căn bản chính là tìm đường chết.

Vì vậy, Hạ Vũ liền vô cùng bình tĩnh mà lạnh mặt đi trở về lầu 3. Bây giờ đây cũng đã khoảng 4,5 giờ chiều gì đó rồi, hắn còn cần hồi phục lại sức lực để vượt qua được trận chiến vào tối nay nữa.

– —————————-

17:47 pm.

Lúc này, Hạ Vũ cũng đã từ trong tu luyện mở mắt ra, mặc dù đã đột phá Luyện khí cảnh tầng 9 nhưng đối với hắn mà nói thì việc này cũng không quan trọng cho lắm. Vì thế, hắn liền từ trong không gian lấy ra vài thùng nước sạch sau đó liền bắt đầu tắm rửa thay quần áo. Sẵn tiện cũng cùng với Tiểu Dao gặm một túi thịt bò khô. Chờ đợi tận thế lần thứ 2 giáng lâm.

18:00 pm.

Khi đồng hồ treo tường chỉ đúng 6 giờ tối. Hạ Vũ chỉ cảm thấy cơ thể mình giống như là bị thứ gì đó cưỡng ép rút đi mà nhoáng lên một cái. Sau đó liền trực tiếp biến mất ở giữa không khí.

Mà lúc này, ở bên trong một không gian trắng xóa bốn bề đang đứng một mảnh người. Còn vì sao gọi là một mảnh, đó là bởi vì số người tụ tập ở đây cây bản chính là đông như kiến. Từ phía trên nhìn xuống sẽ chỉ thấy được toàn người là người.

Bây giờ đây, tất cả bọn họ có nam có nữ, có già có trẻ. Nhưng bộ dạng đều là quần áo, tóc tai dơ bẩn, gương mặt mang theo vẻ sợ hãi cùng kinh ngạc mà đưa mắt nhìn sang xung quanh.

Chỉ thấy không khí ở một góc không gian này bỗng dưng lại thoáng vặn vẹo một chút. Một cái nam sinh mặc áo sơ mi trắng, quần tây trắng, gương mặt đẹp trai không góc chết cũng đi theo xuất hiện ở giữa không khí. Đặc biệt nổi bật ở giữa đám đông như thế này.

Bởi vì gương mặt của hắn quá bình tĩnh, quá lạnh nhạt, giống như là đã dự đoán trước từ lâu.

Bởi vì khác với bộ dạng dân chạy nạn của những người khác, hắn quá sạch sẽ, quá chỉnh tề.

Còn có, bởi vì quan trọng nhất là trên vai của hắn còn đeo theo một chú chó phốc sóc nhỏ đang liên tục nhìn trái ngó phải, giống như là vô cùng tò mò.


“Đây…đây là đâu…”

“Khoan đã, ở đây có tang thi hay thứ quỷ quái có cánh kia không vậy…”

“Aaa…Có phải là ông trời phái người đến cứu chúng ta không a…”

“………”

Không biết là người nào phục hồi lại tinh thần mà bật thốt lên trước tiên khiến cho những người còn lại cũng liền từ trong kinh hãi thoát ra mà lập tức vội vàng hưởng ứng theo. Trường hợp nhốn nháo giống như ong vỡ tổ.

Thế nhưng, Hạ Vũ lúc này vẫn như cũ bình tĩnh mà nhìn về phía trên khoảng không. Lúc này, ở đó đang treo lên một cái màn hình 3D có ghi ba chữ “Bảng xếp hạng”, bên dưới là ghi 50 cái tên theo thứ tự từ 1 – 50. Mà ở trên đó, Hạ Vũ cũng rất là bất ngờ khi nhìn đến tên của mình.

| 1. Hạ Vũ: Giết được 4 con tang thi bình thường và 1 con biến dị tang thi.Anap: Giết được 5 con tang thi bình thường.Elisa: Giết được 5 con tang thi bình thường.Lý Viễn: Giết được 4 con tang thi bình thường.Trần Gia Vĩ: Giết được 4 con tang thi bình thường.

…….|

Nhìn đến người xếp hạng thứ 10, Hạ Vũ cũng liền không tiếp tục xem tiếp nữa. Bởi vì, hắn phát hiện bản thân cư nhiên lại xếp hạng 1. Đúng là niềm vui bất ngờ thật mà. Còn về chuyện vì sao hắn lại vui vẻ như vậy thì cứ để sau lại nói.

“Đây…đây là cái quái gì vậy? Bảng xếp hạng săn giết quái vật hay sao?”

“Mẹ…mẹ kiếp, những kẻ này chắc chắn đều là quái vật a, cư nhiên lại dám giết chết đám quái vật kia…”

“Ai nha, Hạ Vũ là kẻ nào? Cư nhiên lại giết được cả biến dị tang thi. Đây chắc chắn là người của chính phủ đi?”

“………”

Khác biệt với bộ dạng bình tĩnh của Hạ Vũ, những người khác ở đây đều không thể giữ vững được bình tĩnh giống như hắn. Nhất là khi nhìn đến màn hình 3D này, tất cả đều lập tức nhao nhao lên, giống như đã gặp phải chuyện gì vô cùng kinh hãi.


Nhưng đúng vào lúc này, chỉ thấy màn hình bỗng dưng lại tắt đi, trở về hình dạng trắng xóa như lúc đầu. Sau đó, chỉ thấy hình ảnh chợt chuyển, một khung cảnh mới liền xuất hiện ở phía trên màn hình.

Đó là một chàng trai chừng 20 tuổi mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, gương mặt so với Hạ Vũ còn soái hơn rất nhiều. Mắt phượng hẹp dài, mũi cao, môi mỏng, cười lên liền ấm áp như gió xuân thổi qua với má lúm đồng tiền ở hai bên. Thoạt nhìn giống như em trai cao trung ở nhà bên, vừa ngoan ngoãn lại ôn nhu.

Lúc này, từ khung cảnh bên trong màn hình đến đoán, hắn có lẽ là ngồi trong một căn phòng. Chân gác chéo lên bàn, trong miệng ngậm một cây kẹo. Miệng cười ngâm ngâm mà giơ tay hướng về phía màn hình chào hỏi.

“A, xin chào mọi người nha. Chúc mừng mọi người đã trở thành tốp người chơi may mắn sống sót đầu tiên trong trò chơi “Hủy diệt thế giới” của ta a.”

“Trước hết xin giới thiệu một chút, ta là Tần Tranh, là người chế tạo ra trò chơi chết chóc này, ừm, chính là người đã thả đám tang thi và Hắc tinh linh đó xuống thế giới của các người. Đồng thời cũng là người sẽ cứu rỗi những linh hồn tội ác là các người đây.”

“Cho nên, mọi người có thể gọi ta với biệt danh là, Chúa Cứu Thế.”**Vài chương sau sẽ có yếu tố linh dị, kích thích nên yếu tim or sợ ma xin đừng xem. Sẽ không không nhạt đâu, đừng lo a~

**Tiểu kịch trường:

– -Thần tiên tỷ tỷ: Ta sắp lên sóng rồi sao?

– -Nhóc: Ừm ừm, đúng rồi đúng rồi.

– -Thần tiên tỷ tỷ: /Mỉm cười/

– -Nhóc: /Lau mồ hôi/


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.