Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống

Chương 9: Mèo con, lại gặp mặt!


Đọc truyện Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống – Chương 9: Mèo con, lại gặp mặt!

“Này, A Nhạc, mau tỉnh dậy, giới thiệu với mày một người…”

Được Hạ Vũ nhận lời “thách đấu”, Dạ Ly Lạc vô cùng hớn hở mà vỗ vào lưng của một người đang ngồi ở bàn trên của Hạ Vũ.

“Cái gì chứ? Không thấy ông đây đang ngủ à?”

Theo âm thanh cau có vang lên, chỉ thấy người vốn dĩ đang nằm dài trên bàn kia lại lập tức vò đầu ngồi dậy, ánh mắt hung tợn mà trừng Dạ Ly Lạc.

“Hạ Vũ a, giới thiệu với cậu, cái tên này gọi là Phong Nhạc, là một tên cặn bã…”

“Cái tên kia, mày mắng ai là cặn bã hả?”

Phong Nhạc có diện mạo đặc biệt xuất chúng, một bộ dáng hoa hoa công tử phong lưu không kiềm chế được. Mà lúc này cậu ta thoạt nhìn vô cùng mệt mỏi giống như là thiếu ngủ lâu ngày.

– Thuộc tính nhân vật:

*Tên: Phong Nhạc. ( Nam)

*Tuổi: 20.

*Ngoại hình: 83/100.

*Sức mạnh: 95/100

*Nhanh nhẹn: 102/100.

*Chỉ số thông minh: 85/100.


*Sở trường: Đua xe, kinh doanh, tán gái, diễn xuất.

*Tiềm chất nam thần: 91,25%.

*Hảo cảm hiện tại: 43/100.

Hảo cảm hiện tại cũng đã là trên bạn bè một chút. Hạ Vũ trong lòng thầm nghĩ, nhưng mà “tán gái” cũng được xem là sở trường hay sao?

[ Đương nhiên rồi, chỉ cần là những kỹ năng đặc biệt của một người đều sẽ được xem là sở trường của người đó. Cho nên, thương thành hệ thống có bán quyển “Bí kíp 108 cách tán gái” ký chủ có cần… ]

“Không cần.”

Nhanh chóng từ chối dịch vụ quảng cáo bán hàng của hệ thống. Hạ Vũ đối với mị lực của bản thân mình vẫn rất là tin tưởng. Cho nên xin lỗi a, thứ này hệ thống vẫn là để cho chính nó tự sử dụng đi.

[……] Hệ thống giận dỗi muốn trực tiếp office.

Mà lúc này đây Phong Nhạc mới phát hiện ra bên cạnh Dạ Ly Lạc đang ngồi một người, có chút mơ màng mà nhìn lấy gương mặt của Hạ Vũ. Cậu bỗng dưng có cảm giác giống như gặp qua ở…

“Là cậu… ”

Cơn buồn ngủ của Phong Nhạc nhanh chóng biến mất hoàn toàn, sau khi kinh hô một tiếng thì liền dùng một loại ánh mắt quái dị mà nhìn Hạ Vũ.

“Ha hả, kinh ngạc chứ gì? Hôm nay mày cũng thỏa lòng mong ước mà nhìn thấy Hạ Vũ rồi a… ”

Lời nói của Dạ Ly Lạc vừa dứt, lần này lại đến phiên Hạ Vũ dùng ánh mắt quái dị mà nhìn Phong Nhạc. Cái tên này không phải là gay đi? Lén lút yêu thầm hắn…

Bị Hạ Vũ nhìn đến cả người không thoải mái, dùng đầu gối để nghĩ thì cậu ta cũng có thể biết được hắn đang hiểu lầm điều gì. Tức giận mà vỗ vào đầu của Dạ Ly Lạc, Phong Nhạc liền hận đến nghiến răng nghiến lợi.


“Mẹ kiếp, mày mau nói rõ việc này cho ông.”

“Khụ khụ, đừng hiểu lầm a Hạ Vũ. Chuyện là như vậy, bởi vì bài viết trên Wechat kia có tiêu đề chê bai các đại minh tinh trong nước. Mà cậu biết đó, chị của A Nhạc mở công ty điện ảnh Thiên Phong vô cùng quy mô, cho nên khi đọc được bài viết này thì chị ấy đã nổi giận đùng đùng lôi tất cả nghệ sĩ của Thiên Phong lại mà mắng một lượt…”

“Đúng vậy, đúng vậy, bởi vì chuyện này khiến chị của tôi nổi trận lôi đình nên tôi cảm thấy rất có hứng thú muốn làm bạn với cậu mà thôi, hoàn toàn không có ý gì khác…”

Biết rõ lời nói của bản thân vừa gây ra hiểu lầm, Dạ Ly Lạc rất có tính tự giác mà hướng Hạ Vũ giải thích, Phong Nhạc cũng ở bên cạnh phụ họa.

“Đã hiểu.”

Nghe được lời này của Hạ Vũ, cả hai mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Đúng là dọa người gần chết mà.

– —————————-

Bởi vì đại học Thắng Thiên có số lượng học sinh là con em thế gia rất nhiều nên nhà ăn ở đây cũng thuộc dạng vô cùng cao cấp, từ bàn ghế, món ăn cho đến phục vụ đều tương đương với nhà hàng 3* trở lên. Mà đồng nghĩa với điều đó, giá cả các món ăn ở đây đương nhiên cũng không hề rẻ rồi.

Lúc này, Hạ Vũ đang cùng Dạ Ly Lạc và Phong Nhạc đi đến căn tin. Chỉ vừa mới bước vào, ba người liền thu được vô số ánh mắt.

“Tam ca.”

Vốn đang nói chuyện với một đám nữ sinh, ánh mắt Hạ Di Di liền thẳng tấp rơi vào chỗ của Hạ Vũ, giọng nói mang theo sự vui sướng mà chính cô cũng không phát hiện.

“Anh ta là Tam ca của Di Di sao? Thật là đẹp trai mà…”

“Đúng vậy, gen nhà cậu đúng là tốt thật mà…”

“……”


Nghe thấy tiếng gọi của Hạ Di Di, một đám nữ sinh xung quanh liền vô cùng sôi nổi mà bình luận. Nhưng là điều này lại khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu, cái tên này đi đến đâu cũng cao điệu như vậy cả. Ai làm hắn phải lóa mắt như vầy kia chứ. ( Tác giả làm a~~~)

Mà Thẩm Liên lúc này đang ngồi cạnh Hạ Di Di đã trực tiếp ngẩn ngơ nhìn Hạ Vũ, không khỏi nhớ tới việc đêm qua cha ả đã nói với ả.

Sau khi nghe ả ta kể về việc Hạ Di Di nói rằng Tam ca của côta trở về, cha của ả đã bảo ả phải cố gắng lấy lòng Hạ Vũ, nếu được thì cứ trực tiếp bò lên giường của hắn là tốt nhất. Bởi vì ông ta có thể chắc chắn rằng tất cả gia sản của Hạ gia sau này đều sẽ là của Hạ Vũ.

Cho nên, chỉ cần để Hạ Vũ yêu ả ta đến chết đi sống lại thì mọi thứ của Hạ gia đều sẽ trở thành vật trong túi của cha con ả rồi. ( Con nhỏ này bị ATSM nặng lắm rồi @[email protected])

Tam ca đang đi về phía mình hay sao? Thấy Hạ Vũ đang chậm rãi đi hướng bên này, trong lòng Hạ Di Di liền có chút ngượng ngùng cùng một chút cao hứng.

Nhưng là, ngay khi cô chuẩn bị thay đổi nét mặt, tạo ra vẻ kiêu ngạo của ngày thường thì Hạ Vũ liền…trực tiếp lướt qua.

Đi qua rồi? Ngay cả một ánh mắt cũng không thèm cho. Con ngươi Hạ Di Di trừng lớn, có chút không thể tin tưởng được mà nhìn theo bóng lưng thẳng tắp đang dừng lại ở cái bàn sau lưng mà bọn cô đang ngồi.

“Mèo con, chúng ta lại gặp mặt.”

Mặc dù lời nói của Hạ Vũ vô cùng mập mờ nhưng là khi nhìn đến bộ dạng lạnh băng kia của hắn liền không thể khiến người ta cảm thấy hắn đang đùa giỡn lưu manh.

“Anh… Anh…. ”

Ngay khi Hạ Vũ vừa bước vào căn tin thì Bạch Tiểu Mễ đã cảm thấy bản thân là đang mơ. Nhất là khi nhìn thấy Hạ Vũ bước về phía mình thì trái tim của cô đập vô cùng nhanh, cô tự dặn dò mình là không được ảo tưởng nhiều như vậy, anh ấy làm sao có thể đến chỗ cô được kia chứ?

Nhưng là, anh ấy không chỉ đến đây mà còn chào hỏi cô, còn gọi cô là “mèo con” nữa kia chứ. Mặc dù mái tóc rối che đi biểu cảm trên gương mặt nhưng là hai vành tai đỏ ửng kia lại bán đứng tâm trạng hiện tại của Bạch Tiểu Mễ, ngay cả giọng nói của cô đều lần nữa trở nên lắp bắp.

“Tôi có thể ngồi ở đây được không?”

“Có…có thể…”

Nhìn thấy cả bàn ăn lớn thế này mà chỉ có một mình Bạch Tiểu Mễ, Hạ Vũ mặc dù lạnh nhạt hỏi nhưng là khi nhìn đến cô thì hắn lại có một chút ác thú vị. ( Trêu chọc người khác làm trò vui.)

“Mèo con, em cứ cúi đầu mãi như vậy là do ghét tôi sao?”


Đến chính Hạ Vũ đều không phát hiện ra rằng mỗi khi đến gần Bạch Tiểu Mễ thì lời hắn nói lại phá lệ nhiều, không những thế mà còn thường kèm theo cả ý cười.

“Không…không phải…em…”

Bạch Tiểu Mễ rất là muốn giải thích cho Hạ Vũ hiểu nhưng là lời nói ra khỏi miệng liền trở nên ấp úng không rõ.

“Em…rất thích anh…”

Nhỏ giọng nói một tiếng, ngượng đến mức Bạch Tiểu Mễ đều sắp trở thành một con đà điểu. Cô chính là sợ Hạ Vũ sẽ hiểu lầm rằng cô ghét anh ấy mất.

“Đúng là ngốc mà…”

Phì cười một tiếng, Hạ Vũ liền đưa tay xoa đầu Bạch Tiểu Mễ giống như xoa lông của một con sủng vật. Ừm, mặc dù nhìn rất rối nhưng xúc cảm cũng không tệ, rất mềm.

Cảm khái trong lòng, Hạ Vũ lại bất động thanh sắc xoa thêm hai lần, sau đó mới ra vẻ trấn định mà thu hồi tay. ( ≥3≤ Cưng xỉu)

[ Đinh, hảo cảm của Bạch Tiểu Mễ đối với ký chủ đạt đến 50, nhận được phần thưởng: 1000 Exp, 100.000 Điểm cảm xúc, 3 điểm chỉ số cơ thể ( tự động phân phối) ]

[ Đinh, hảo cảm của Bạch Tiểu Mễ đối với ký chủ đạt đến 60. Nhận được: 5000Exp, 200.000 Điểm cảm xúc, 5 Điểm thuộc tính cơ thể ( tự động phân phối), Định vị sơ cấp x1. ]

[ Đinh, chúc mừng ký chủ tăng đến cấp 5, nhận được “Gói quà Level 5”, đạt được danh hiệu “Đại nam thần”. ]

Một loạt thông báo vang lên khiến ý cười trong mắt Hạ Vũ càng đậm, ánh mắt khi nhìn Bạch Tiểu Mễ đều giống như đang nhìn một khối trân bảo vô cùng quý giá.

Nhưng là, ngay khi hắn định ngồi xuống bên cạnh cô thì chỗ đó liền bị một thân thể nhỏ nhắn giành mất.

“Bổn tiểu thư muốn ngồi ở chỗ này…”

** Mọi người đừng suy nghĩ nhiều nha, cái con Thẩm Liên đó không phải là nữ chính đâu, mà là em họ của một chị nữ chính. ฅ”ω”ฅ

Còn Dạ Ly Lạc với Phong Nhạc thì đều là “em vợ” của Hạ Vũ a~ ^o^


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.