Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống

Chương 4: Tứ tiểu thư - Hạ Di Di


Đọc truyện Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống – Chương 4: Tứ tiểu thư – Hạ Di Di

Hạ Vũ bỗng dưng phát hiện bản thân dường như càng ngày càng mê luyến cảm giác bị vạn nhân chú mục, nhưng là, hắn cũng sẽ không bao giờ đem nó trở thành niềm kiêu ngạo của bản thân hắn. Bởi vì trong những thứ mà hắn đang có ngoại trừ linh hồn hiện tại này, tất cả đều là được “vay mượn” từ một người khác.

Vì thế, hắn ép bản thân mình phải trở thành một Hạ Vũ – một vị tam thiếu gia không được sủng ái của Hạ gia mà không phải một vị tổng tài của Thịnh Thế bị những người thân yêu nhất của mình hại chết. Mà 20 năm trước đây đã không còn đơn giản là cả cuộc đời của riêng một “Hạ Vũ” khác mà sẽ là quá khứ của hắn, nơi bắt đầu của chính hắn.

– ————————————–

Biệt thự của Hạ gia là một căn biệt thự thuộc kiểu cổ kín theo phong cách châu Âu rộng hơn một ngàn mét vuông nằm ở khu trung tâm của thành phố A – thủ đô của Kinh Hạ.

Gia chủ của Hạ gia – Hạ Bình trước kia là một sinh viên nghèo từ nông thôn lên thủ đô để lập nghiệp. Một vị gia chủ của Vương gia thuộc dòng dõi thư hương đối với tính cách của Hạ Bình vô cùng xem trọng mà gả con gái của mình là Vương Dung cho ông. Nhờ có nhà vợ trợ giúp, con đường lập nghiệp của Hạ Bình liền ngày càng thuận buồm xuôi gió.

Hạ Bình có tổng cộng 4 người vợ, 3 người con trai và một người con gái nuôi. Mà mẹ của Hạ Vũ chính là vị hôn thê khi còn ở nông thôn của Hạ Bình. Khi đã có được một phần thành tựu, Hạ Bình liền đón mẹ của Hạ Vũ lên thủ đô trở thành nhị phu nhân.

Theo trong trí nhớ của Hạ Vũ, đại phu nhân Vương Dung là một người ưu nhã hiền hòa, bà là người luôn chiếu cố mẹ con Hạ Vũ khi còn ở Hạ gia. Mà nói về mẹ của hắn, Hạ Vũ chỉ có thể nói rằng – rất ngốc. Chỉ vì một lời hứa với Hạ Bình mà chờ đợi ông gần mười năm hay chỉ vì muốn cùng ông ăn một bữa cơm mà đợi đến trắng đêm.

Do công việc làm ăn ngày càng phát đạt, số lần Hạ Bình quan tâm mẹ con Hạ Vũ liền có thể đếm trên đầu ngón tay. Cuối cùng mẹ hắn chết do quá u uất khi Hạ Bình dẫn về một vị tam phu nhân Phương Khanh Dung cùng một vị nhị thiếu gia lớn hơn hắn tận 3 tuổi.

Điều này khiến cho Hạ Vũ đối với người cha chưa từng gặp mặt này có ấn tượng vô cùng không tốt.

Một tiếng động “lạ” từ bụng vang lên khiến bàn chân sắp bước lên cầu thang của Hạ Vũ cứng đờ giữa không trung. Sau khi xác định xung quanh không có một ai khác thì Hạ Vũ mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Suýt nữa liền quên mất rằng từ chiều qua đến tận bây giờ hắn vẫn chưa có ăn gì. Ra ngoài ăn sao? Hạ Vũ nhíu chặt mày, hắn thật sự rất không thích ăn thức ăn từ bên ngoài, bởi vì nó khiến thói ở sạch của hắn bị ảnh hưởng rất nặng. Bỗng dưng như nghĩ đến gì đó, Hạ Vũ liền mở ra bảng thuộc tính của bản thân.

Thuộc tính ký chủ:


*Tên: Hạ Vũ.

*Giới tính: Nam ( Cố Định)

*Level: 4. ( 2200/10000)

*Danh hiệu: Nam Thần ( Hảo cảm của người khác phái +20)

*Kỹ năng: Không.

*Vật phẩm: Không.

*Số mỹ nữ đã có: 0.

*Điểm cảm xúc: 1.973.062.

Gần 2 triệu điểm cảm xúc? Hạ Vũ căn bản không thể nhịn được mà trợn to mắt, khí chất cao lãnh nhanh chóng biến mất không còn một mảnh. Không quan tâm được nhiều như vậy được nữa, hắn liền điên cuồng mà hỏi hệ thống.

“Hệ thống, đây là lỗi số liệu phải không? Làm sao điểm cảm xúc của ta lại trở nên nhiều như vậy…”

Lúc nãy khi đối phó với tên đàn ông mập mạp ở trung tâm thương mại kia, hắn đã dùng hết 10000 điểm cảm xúc mà bản thân tích lũy để đổi vật phẩm tiêu hao “Karate sơ cấp” với thời gian sử dụng là 60s, đáng lẽ điểm cảm xúc còn dư lại của hắn tuyệt đối sẽ không vượt quá 1000.


[ Hệ thống không phát hiện lỗi, số liệu của ký chủ là hoàn toàn hợp cách. ]

Nghe hệ thống nói như vậy, Hạ Vũ cũng liền không xoắn xuýt nữa. Mặc dù không biết lý do khiến điểm cảm xúc bỗng dưng tăng vọt nhưng là chỉ cần không gây hại cho hắn là được.

Lại nhìn kĩ một chút, phát hiện bản thân đã trực tiếp tăng lên 3 cấp, ngay cả danh hiệu cũng đã thay đổi, Hạ Vũ liền đoán có lẽ là liên quan đến việc điểm cảm xúc tăng cao. Nhưng là hắn cũng không quan tâm cho lắm, bởi vì nó đối với hắn mà nói là có cũng được mà không có cũng chẳng sao.

Mở ra thương thành của hệ thống, tìm kiếm trong giây lát thì ánh mắt của Hạ Vũ lại rơi vào một ô vật phẩm.

[ Nấu ăn trung cấp: 500.000 Điểm cảm xúc.

Tăng cao khả năng nấu ăn khiến món ăn đạt chất lượng như nhà hàng 5*. ]

Không do dự mà đổi cùng sử dụng, trong đầu Hạ Vũ liền hiện lên vô số thực đơn, cách sử dụng nguyên liệu, cách điều chỉnh lửa, độ nóng,… Nói chung là tất cả mọi thứ có liên quan đến nấu ăn đều tỉ mỉ xuất hiện.

Đứng trước nhà bếp to lớn đẹp đẽ, Hạ Vũ thật sự không ngờ rằng có một ngày bản thân sẽ tự mình vào bếp nấu ăn. Kiếp trước hắn là con trai duy nhất trong nhà, từ nhỏ hắn đã được dạy cách quản lý công ty, nghiệp vụ, ngay cả cách ăn, uống, đi lại, lời nói, hành động đều được thực hiện theo một chuẩn mực quy định. Bởi vì hắn chính là bộ mặt của cả gia đình.

Nhưng mà, theo quy tắc ăn uống nghiêm ngặt trong lâu dài lại tạo thành bệnh kén ăn và đau bao tử của hắn. Cho nên đừng nói là nấu ăn, kiếp trước đến ngay cả nhà bếp hắn còn chưa từng bước vào.

Theo tri thức trong đầu mà lấy ra ba quả trứng cùng hai gói mì, Hạ Vũ bắt đầu nấu món canh mì nấu với trứng – một trong số ít món ăn đơn giản mà hắn có thể ăn được. ( Món này cho Nhóc tự thổi, ăn được hay không thì vẫn chưa xác thực)

Lúc này đây, ở bên ngoài phòng bếp, Hạ Di Di đã trực tiếp bị mùi thơm trong bếp hấp dẫn, giẫm lấy đôi dép bông màu hồng phấn liền có chút mơ hồ mà đi vào.


Hạ Di Di có vóc người nhỏ nhắn chỉ tầm chưa tới 1m6, gương mặt tinh xảo xinh đẹp với một đôi mắt to lấp lánh như ánh sao cùng với đôi môi anh đào hồng nhuận, phối hợp với mái tóc xoăn bồng bềnh ngang vai cùng chiếc váy ngủ màu hồng khiến cô giống như một nàng búp bê Tây Dương khiến người yêu thích.

Vừa đi đến cửa, Hạ Di Di đã triệt để bị khung cảnh bên trong thu hút. Chỉ thấy Hạ Vũ lúc này đang chăm chú nấu mì, một bộ dáng lạnh băng cùng nhà bếp hình thành đối lập to lớn, nhưng mà càng là đối lập thì càng dễ thu hút ánh mắt con người. Nhất là khi trị số nhan sắc của Hạ Vũ đã cao đến nghịch thiên.

Tắt bếp, Hạ Vũ đem mì múc ra một chén nhỏ, đây chính là khẩu phần lương thực sáng nay của hắn. Vừa quay đầu lại, đôi mắt Hạ Vũ liền va phải ánh mắt ngẩn ngơ của Hạ Di Di.

Đến lúc này, Hạ Di Di mới lấy lại tinh thần, sau đó liền không nhịn được mà cảm thấy buồn bực. Bản thân cư nhiên lại nhìn người ta đến ngây người! Nhưng là nghĩ kỹ lại, cảm xúc xấu hổ liền trực tiếp tan biến, cô cảm thấy rằng được bản thân nhìn kỹ hắn thì đó là do hắn tích phúc ba đời mới có được.

Mà Hạ Vũ lúc này liền nhíu chặt mày, rũ mi che giấu đi sự phẫn hận trong đôi mắt. Nhìn bộ dáng cao cao tại thượng như ban ân kia của Hạ Di Di, hắn lại không nhịn được mà nhớ đến bộ dạng của người phụ nữ đã giết chết hắn ở kiếp trước.

Thật sự là khiến người chán ghét mà. Chỉ trong giây lát, mọi cảm xúc trong mắt hắn đều như thủy triều mà cuốn đi, cuối cùng chỉ còn lại một mảnh tĩnh lặng.

– ‎Thuộc tính nhân vật:

*Tên: Hạ Di Di. ( Nữ)

*‎Tuổi: 19.

*‎Ngoại hình: 87/100.

*‎Dáng người: 65/100

*Chỉ số khỏe mạnh: 70/100.

*‎Chỉ số thông minh: 82/100.

*‎Sở trường: Đàn Piano, học tập, khiêu vũ.


*‎Tiềm chất nữ thần: 76%

*Hảo cảm hiện tại: 55/100.

Đúng như dự đoán của Hạ Vũ, thông báo nhiệm vụ lại lần nữa xuất hiện, nội dung trên căn bản là cùng nhiệm vụ của Bạch Tiểu Mễ giống y như đúc.

[ Nhiệm vụ chính tuyến 2: Đạt được tình yêu của Hạ Di Di.

Hoàn thành khen thưởng: Nhận được phần thưởng khi hảo cảm đạt các mốc 50,60,80,100.

Trừng phạt khi thất bại: Mạt sát. ]

Chỉ là kèm theo sau là một thông báo phần thưởng.

[ Đinh, hảo cảm của Hạ Di Di đối với ký chủ đạt đến 50, nhận được phần thưởng: 1000 Exp, 100.000 Điểm cảm xúc, 3 điểm chỉ số cơ thể ( tự động phân phối) ]

“Hệ thống, nhiệm vụ có hay không hạn chế thời gian? Còn có nhiệm vụ như thế nào sẽ bị tính là thất bại? ”

[ Nhiệm vụ đều không có thời gian hạn chế. Nhiệm vụ sẽ bị phán định là thất bại khi mục tiêu có hảo cảm với ký chủ là dưới 0. ]

Nghe được câu trả lời này, Hạ Vũ liền nhanh chóng không còn lo lắng, nhìn lấy Hạ Di Di một cái, trong lòng hắn liền liên tục cười lạnh.

Mà vào lúc này, thanh âm kiêu ngạo của Hạ Di Di lại chậm rãi vang lên. Một kiểu ta nói chuyện với ngươi là phúc phận của ngươi, còn không mau quỳ xuống tạ ơn.

“Ngươi là Tam ca của bổn tiểu thư có phải không?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.