Đọc truyện Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống – Chương 2: Nhiệm vụ đầu tiên – Bạch Tiểu Mễ
Kể từ năm 7 tuổi, sau khi bị cha “hắn” ruồng bỏ, “hắn” liền sống trong côi nhi viện, bởi vì gương mặt quá mức vượt trội nên thường xuyên bị những đứa trẻ khác ức hiếp. Dày vò khó khăn cho đến khi đi học, “hắn” luôn tìm mọi cách để che giấu gương mặt của chính mình. Cứ thế lăn lộn đến 18 tuổi, “hắn” liền một bên viết truyện kiếm tiền, một bên đi học.
Cho đến cách đây 3 ngày, Hạ gia phái người đến gọi “hắn” trở về. Do muốn lưu lại ấn tượng tốt với cha “hắn”, “hắn” liền từ bỏ “ngụy trang” bôi nghệ, tô mày đậm, đeo kính thật to mà bản thân dùng hơn mười mấy năm. Cũng chính vì vậy, trên đường đến đây, “hắn” gặp phải một đám côn đồ, vì chạy trốn “hắn” liền nhảy xuống sông. Sau khi vất vả đến đây “hắn” căn bản không gặp bất kỳ kẻ nào, cuối cùng do cơ thể ngâm nước quá lâu nên sốt nặng mà chết. Nhờ đó nên Hạ Vũ mới có thể trọng sinh đến đây.
Nhìn chính mình trong gương, Hạ Vũ không khỏi nhớ đến bộ dạng bản thân ở kiếp trước: gương mặt tầm thường, dáng người săn chắc, làn da màu đồng mạnh mẽ, cùng ngoại hình của thân thể này hoàn toàn trái ngược với nhau.
Thân thể này thuộc dạng cao gầy tầm 1m8 trái phải, làn da trắng bạch bệnh trạng do lâu dài không tiếp xúc ánh nắng, cả người ốm yếu giống như có thể bị một cơn gió thổi bay. Nhưng là, gương mặt tái nhợt lại càng tôn lên đôi mắt xếch với đôi con ngươi lạnh lùng sâu thẳm như hố băng ngàn năm. Hạ Vũ không thể không thừa nhận rằng, đây là người đẹp nhất mà hai đời qua hắn từng nhìn thấy, bao quát tất cả các minh tinh nổi tiếng đều kém xa mấy con phố.
Mà điều khiến tâm trạng của Hạ Vũ khó chịu căn bản không phải ngoại hình của bản thân mà chính là thứ hắn nhìn thấy trong gương. Tuy rằng đã sớm có dự đoán về sức lực của bản thân nhưng chính hắn cũng không ngờ rằng lại có thể kém đến như vậy.
– Bảng thuộc tính cá nhân:
*Tên: Hạ Vũ. ( Nam)
*Tuổi: 20.
*Ngoại hình: 98/100. ( Đẹp phi giới tính)
*Sức mạnh: 37/100. ( Ngay cả con gà cũng có thể đá chết ngươi).
*Tốc Độ: 60/100. ( Bình thường x3)
*Chỉ số thông minh: 88/100. ( Khá thông minh).
*Sở trường: Ca hát. ( Phế “..” vật)
*Tiềm chất nam thần: 70,75% ( Hoàn toàn là nhờ mặt a)
Đây là công dụng của Thuật Tra Xét, thứ mà hắn nhận được khi mở gói Quà Level 1 lúc tỉnh dậy, có khả năng xem được thuộc tính sơ bộ của những người mà hắn muốn tra xét. Ngoài ra kèm theo với Thuật Tra Xét thì hắn còn nhận được 5000 điểm cảm xúc để mua sắm vật phẩm.
Mở ra hệ thống thương thành, Hạ Vũ nhìn đến có chút hoa mắt, căn bản chính là muôn hồng nghìn tía, chỉ có thứ hắn không thể tưởng tượng được chứ không có thứ mà hệ thống không có.
{ 100 NDT: 1 điểm cảm xúc }
{ 1 điểm thuộc tính cơ thể: 50000 điểm cảm xúc }
{ Taewoondo sơ cấp: 100000 điểm cảm xúc }
{…………. }
Bom nguyên tử 10 tỷ điểm cảm xúc, Tên lửa đạn đạo 20 tỷ điểm cảm xúc,…… Trong đó Âm thanh đỉnh cấp tương đương với 1 triệu điểm cảm xúc.
“Hệ thống, tại sao 100 nhân dân tệ chỉ tốn có 1 điểm cảm xúc?”
[ Bởi vì so với những vật phẩm khác trong thương thành của hệ thống thì nhân dân tệ chính là không đáng một đồng. ]
Nghe lời giải thích của hệ thống, Hạ Vũ cũng cảm thấy rất đúng, bởi vì tất cả mọi thứ trong thương thành đều là vật phẩm hy hữu có tiền đều khó mà mua được, vì lẽ đó nên thứ tầm thường nhất ở đây liền trở thành tiền.
Từ trong phòng tìm được tủ quần áo to mấy mét, Hạ Vũ có chút sững sờ mà nhìn hơn mấy mươi bộ trang phục bên trong: áo thun, sơ mi, tây trang, đồ thể thao, đồng phục,… Riêng áo khoác, giày, các thứ đều có hơn trăm loại nhưng đều vừa với kích cỡ của hắn.
Hắn thật sự là đứa con không được yêu thích sao? Tại sao hơn mười mấy năm trôi qua thì Hạ gia lại muốn đưa hắn tìm về? Vô số nghi vấn khiến hắn có chút đau đầu, nghĩ mãi không ra nên hắn liền trực tiếp mặc kệ. Nước đến đất chặn, binh đến tướng đỡ, trước sau gì có lúc hắn cũng sẽ biết được sự thật mà thôi.
Mặc vào một bộ đồ thể thao màu xanh đen, Hạ Vũ từ hệ thống đổi đến 10 vạn nhân dân tệ, rất nhanh tiền liền được chuyển đến tài khoản ngân hàng của hắn. Mặc dù không biết hệ thống là bằng cách nào làm được nhưng Hạ Vũ cũng không muốn hỏi.
– ———————————-
Hôm nay là cuối tuần, tất cả người hầu trong Hạ gia đều được nghỉ, sau khi ra khỏi nhà thì Hạ Vũ liền trực tiếp gọi lại một chiếc Taxi.
[ Điểm số cảm xúc +99 ]
Vừa bước lên xe, âm thanh hệ thống lại vang lên bên tai khiến Hạ Vũ có chút giật mình, sau đó liền tựa như bình thường mà nói địa điểm.
“Chàng trai trẻ, cậu là người nổi tiếng hay sao? Tôi sống đến từng tuổi này mới gặp được người đẹp trai như cậu vậy đó…Blah blah…”
Tài xế kinh diễm nhìn Hạ Vũ, sau đó liền liên tục ríu rít khen ngợi, mặc dù từ đầu tới cuối Hạ Vũ đều là biểu tình lạnh nhạt nhìn ra cửa kính không nói một lời.
Đến trung tâm thương mại, trong ánh mắt “tiếc nuối” của tài xế, Hạ Vũ nhanh chóng trả tiền xe liền rời đi. Bởi vì đêm qua điện thoại bị vô nước nên hắn cần một cái mới để sử dụng.
Chỉ đi từ cửa đến nơi bán điện thoại, Hạ Vũ đã thu được gần 5000 điểm cảm xúc. Việc này khiến hắn có cảm giác bản thân đang “dùng mặt ăn cơm”, nhưng là, hắn cảm thấy việc này cũng không tệ lắm.
“Tiểu Mễ, có khách hàng đến rồi.”
Nghe thấy tiếng cửa mở ra, nữ quản lý trung niên đang ghi chép báo cáo liền phân phó cho nữ nhân viên trẻ tuổi đang đứng cạnh cửa.
“Xin chào ạ! Xin hỏi ngài…”
[ Điểm số cảm xúc +99 ]
Hạ Vũ nhìn thấy biểu tình ngây ngốc của Bạch Tiểu Mễ còn có thông báo của hệ thống liền có chút hiểu rõ, nhàn nhạt mà trả lời.
“Tôi muốn mua một chiếc Iphone X, làm phiền cô rồi.”
Ông trời ơi! Bạch Tiểu Mễ cảm thấy bản thân sống không còn gì nuối tiếc nữa, người đẹp trai này cư nhiên lại nói chuyện với cô! Âm thanh trầm thấp như tiếng đàn cello vang lên khiến trái tim của cô như nai con nhảy loạn, gương mặt che giấu dưới mái tóc thật dày đều trở nên đỏ ửng, ngay cả lời nói đều trở nên lắp bắp.
“Không… Không…Phiền Phức…”
Bạch Tiểu Mễ gấp đến độ muốn khóc, bình thường cô vốn dĩ đã vô cùng nội hướng tự ti, lần đầu tiên đứng trước mặt một người đẹp trai như vậy khiến cô vô cùng lo lắng.
Nhìn bộ dáng xoắn xuýt của Bạch Tiểu Mễ, Hạ Vũ trong lòng liền cảm thấy có điểm thú vị. Thử dùng Tra Xét Thuật lên cô, mặc dù ngoài mặt Hạ Vũ vẫn như cũ là một mảnh lạnh băng nhưng nội tâm đã cuộn trào mãnh liệt.
“Khốn kiếp, ông đây còn không khỏe mạnh bằng một đứa con gái…..”
– Thuộc tính nhân vật:
*Tên: Bạch Tiểu Mễ. ( Nữ)
*Tuổi: 19.
*Ngoại hình: 90/100.
*Dáng người: 94/100
*Chỉ số khỏe mạnh: 87/100.
*Chỉ số thông minh: 51/100.
*Sở trường: Học tập.
*Tiềm chất nữ thần: 80,5%
*Hảo cảm hiện tại: 45/100.
Ngay khi Hạ Vũ cảm thấy câm nín vì sức khỏe của bản thân còn không bằng một đứa con gái thì hệ thống lại “kiêu sa” tìm sự tồn tại.
[ Nhiệm vụ chính tuyến 1: Đạt được tình yêu của Bạch Tiểu Mễ.
Hoàn thành khen thưởng: Nhận được phần thưởng khi hảo cảm đạt các mốc 50,60,80,100.
Trừng phạt khi thất bại: Mạt sát. ]
[ Nhắc nhở hữu nghị: Cho dù mục tiêu có yêu hay đối xử tốt với ký chủ như thế nào đi nữa thì ký chủ vẫn không được bộc lộ tình cảm qua ngôn ngữ đối với mục tiêu. Đặc biệt, ký chủ không được đối mục tiêu sinh ra tình cảm. Nếu không, hệ thống tin chắc ký chủ sẽ không muốn nếm thử hậu quả của việc vi phạm quy tắc đâu a. ]
Ghi nhớ kỹ lời nhắc nhở ( thật ra là đe dọa) của hệ thống, Hạ Vũ liền thở dài ở trong lòng, nhưng khi hắn bắt đầu đánh giá vị “mỹ nữ” có dung mạo và dáng người gần như max điểm mà hệ thống đánh giá liền trực tiếp câm nín lần thứ hai.
“Hệ thống, ngươi có chắc… Đây là mỹ nữ? Có phải là Tra Xét Thuật bị lỗi rồi không?”