Đọc truyện Đỉnh Cấp Thiếu Niên – Chương 83: Black MaN
Tuấn Hào thấy phía trước là một mảng không gian đen kịt, cũng may là còn mặc quần áo hình người. Để nhìn kĩ xem.
Nhìn giống giống gã bảo vệ hôm nọ,
Hít………….
Mắt trắng dã môi thâm sì. Tuấn Hào thấy tình hình không ổn, phải nói là rất không ổn. Thằng kia nó là cương thi hóa thân hay là người trải qua thiên lôi độ kiếp vậy. Một chân nhún mạnh, bật phốc một cái bay qua cổng trường bật tốc biết chạy hết sức.
– Oa……ta vừa nhìn thấy Súp Pơ Man.
– Tào lao…..thời nào rồi mà còn ảo tưởng.
– Không phải……..nhất định……..a……..thế nào lại hình dáng rất quen thuộc và bắt mắt đây này…………từ đầu đến chân toàn một màu đen a.
– A………không khéo………..là Nam thần của ta……….bộ dáng thật soái………..nhìn tư thế bật nhảy qua cổng cũng thật soái.
– Bật à……..giống Tristana hay Leesin………Yasuo(R)…..hay…….
– Đây không phải là game mà là thật……….a không ổn…….nhìn kìa là bảo vệ……..đúng là Nam Thần trong mộng của ta rồi…….a thật Soái……thật bá đạo.
– Không muốn chết thì chạy mau.
Một nhóm cô gái vừa đi vừa nói chuyện, bàn luyện sôi nổi khi nhìn thấy một Black Man đằng trước thì chạy mất dép. Ở đâu có Back Man giận dữ ở đó có Tuấn Hào……. Một đồn mười……mười đồn trăm…….ai ai cũng biết bảo vệ bị ăn đạp nằm lên trên đất thò của quý đen sì như bọ hung……. Khắp nơi nghị luận bàn tán. Cũng chính điều này làm cho tên bảo vệ tức giận….. Của quý hùng dũng như này, bên dưới đen trên chót màu đỏ. Màu sắc đẹp đẽ phối hợp cực đẹp như này của lão tử dám đem ra bàn tán. Thật không biết sống chết.
Tuy nhỏ thế này thôi……..nhưng cũng đủ chết con gái nhà người ta rồi.
A…….a……..a
Black man phẫn nộ tru lên một tiếng vang dài.
Tuấn Hào giật mình, đã đi qua mấy cái nhà hàng mà vẫn nghe thấy tiếng tru điên cuồng kia. Thật man rợ, cũng may là chạy kịp bằng không cái dùi cui kia không khéo phải lần mò cúc hoa mà cắm vào chỗ đó của ta mất.
Bất giác rùng mình run lên một cái, lỗ chân lông co rút lại.
Thật ghe tởm.