Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 77: Ném đá xuống giếng


Đọc truyện Đỉnh Cao Quyền Lực – Chương 77: Ném đá xuống giếng

Hạ Chính Đức nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Tiết Văn Long, trong lòng chính là cả kinh.

Ông ta hiểu rõ tác phong làm việc của Tiết Văn Long, trước giờ Tiết Văn Long làm việc ngạo mạn, nhưng cách thức làm việc thì rất bí ẩn, rất ít khi để người khác nắm thóp, nhưng lần này Tiết Văn Long lại đích thân tìm đến phòng làm việc của ông ta, bảo ông ta xem tài liệu về Liễu Kình Vũ, chẳng lẽ y đã nắm được thóp của Liễu Kình Vũ?

Nghĩ tới đây, Hạ Chính Đức không xem tài liệu trong usb ngay, nếu thực sự như vậy, tình hình này chắc chắn ông ta sẽ thua Tiết Văn Long, vì vậy, Hạ Chính Đức nói:
– Chủ tịch huyện Tiết, rốt cuộc là có chuyện gì mà khiến ông tức giận như vậy? Ngồi xuống rồi hãy nói.

Thấy Hạ Chính Đức không xem tài liệu ngay, Tiết Văn Long cũng không nói gì, y ngồi xuống, tức giận nói:
– Bí thư Hạ, chuyện là như thế này. Chiều hôm nay, Chủ nhiệm Ủy ban kỉ luật huyện Ngưu Kiến Quốc đã nhận được một đoạn video tố cáo, sau khi xem xong cậu ấy rất giận dữ, lập tức chuyển đoạn video đó cho tôi xem. Sau khi xem xong đoạn video đó tôi cũng rất tức giận, trong video Liễu Kình Vũ không còn dáng dấp của một vị Chủ tịch thị trấn nữa, cậu ấy giống như một tên côn đồ lưu manh vậy, trong tay cầm một đoạn ống tuýp xông tới đánh người dân vô tội. Bí thư Hạ, ông nói xem, chúng ta còn cần một cán bộ như vậy sao? Cũng may là đoạn video đó vẫn chưa được đưa lên mạng, nếu không thì hậu quả sẽ rất khó lường. Vì vậy tôi đề nghị chúng ta lập tức triệu tập cuộc họp khẩn cấp Ủy ban thường vụ, nhanh chóng bàn luận cách xử lý vấn đề của Liễu Kình Vũ để tránh việc này bị làm lớn lên. Lúc đó thì Ủy ban nhân dân Huyện và Huyện ủy chúng ta sẽ rơi vào tình thế bất lợi.

Tuy Tiết Văn Long tỏ ra rất tức giận, nhưng thực ra trong lòng y đang rất vui sướng, y đang thầm nghĩ: “Hạ Chính Đức à Hạ Chính Đức, tôi chính là muốn xem trong hoàn cảnh thế này ông làm sao mà bao che cho Liễu Kình Vũ? Đợi sau khi tôi đốn ngã được Liễu Kình Vũ xuống thì ông sẽ không còn bất cứ sự khống chế nào với thị trấn Quan Sơn, thị trấn Quan Sơn lại hoàn toàn nằm gọn trong tay tôi rồi. Cứ cho là dự án khu du lịch núi Thúy Bình là do ông kí kết, nhưng trên thực tế mọi lợi ích đều rơi vào tay tôi. Hơn nữa đến lúc phân định thành tích thì tôi cũng không thua ông là bao”.

Hạ Chính Đức nhíu mày, trầm giọng nói:

-Ồ? Lại còn có chuyện như vậy sao? Được, không thành vấn đề, vậy tôi lập tức triệu tập họp khẩn Ủy ban thường vụ. Nói xong, Hạ Chính Đức trực tiếp gọi điện cho Chánh văn phòng Huyện ủy, bảo ông ta thông báo cho các Ủy viên thường vụ tập trung ở Phòng hội nghị.

Hai mươi phút sau, các Ủy viên thường vụ đều đã tập trung đầy đủ.

Hạ Chính Đức nhìn xung quanh một lượt, thấy vẻ mặt của mọi người rất khác lạ, những người phe Tiết Văn Long nhìn có vẻ nghiêm nghị, nhưng thực ra trong lòng bọn họ đang rất vui mừng. Rõ ràng, bọn họ sớm đã biết nội dung của cuộc họp Ủy ban thường vụ này là gì rồi.

Hạ Chính Đức trầm giọng nói:
– Các vị, mục đích chính của cuộc họp thường vụ khẩn cấp ngày hôm nay là thảo luận vấn đề liên quan tới Chủ tịch thị trấn Quan Sơn Liễu Kình Vũ. Đồng chí Tiết Văn Long sẽ nói cho mọi người nghe chi tiết về vấn đề này.
Vừa nói Hạ Chính Đức vừa nhìn Tiết Văn Long.

Tiết Văn Long ho nhẹ một cái, trầm giọng nói:
– Các đồng chí, trước khi phát biểu, tôi muốn mọi người xem một đoạn video, nhìn xem đồng chí Chủ tịch thị trấn Quan Sơn Liễu Kình Vũ vốn là một người thế nào.


Nói xong, Tiết Văn Long ra hiệu với tổ nghiệp vụ, sau đó rèm cửa sổ được kéo vào, một màn hình máy chiếu được kéo từ trên trần xuống, rồi đoạn video được phát trên máy chiếu. Đoạn video đang phát cảnh Liễu Kình Vũ cầm ống tuýp đánh người, trong đoạn video thì Liễu Kình Vũ gần như không ngừng đánh người, hơn nữa hắn ra tay rất mạnh, thực sự không ra thể thống gì cả. Mà người chỉnh sửa đoạn video này là một người chỉnh sửa video đám cưới quen tay rồi, đã thế anh ta còn phối thêm một đoạn nhạc vào đó, tiết tấu nhanh chậm lại càng khiến cho mọi người thấy rõ vẻ hung hãn tàn bạo của Liễu Kình Vũ.

Sau khi phát hết đoạn video, Tiết Văn Long đập mạnh xuống bàn, nói:
– Các vị, mọi người đều nhìn thấy rồi đó, đấy chính là bộ mặt thật của Chủ tịch Liễu Kình Vũ của thị trấn Quan Sơn chúng ta, chẳng lẽ chúng ta vẫn dung túng, bao che cho một vị Chủ tịch thế này sao? Nếu người dân xem được đoạn video này thì họ sẽ tức giận thế nào? Nếu lãnh đạo ở trên xem được đoạn video này sẽ tức giận thế nào? Các ban ngành Huyện ủy chúng ta sẽ bị lãnh đạo ở trên trách móc thế nào? Cách làm này của Liễu Kình Vũ còn có còn phong thái của một cán bộ nhà nước không? Cậu ta còn phù hợp với chức Chủ tịch thị trấn Quan Sơn sao?

Tiết Văn Long nói xong, Chủ nhiệm Ủy ban kỉ luật Huyện Ngưu Kiến Quốc lại nói tiếp:
– Không xứng! Tuyệt đối không xứng! Tôi cho rằng nên xét hành vi của Liễu Kình Vũ vào loại hành vi làm tổn hại nghiêm trọng hình ảnh của cán bộ huyện Cảnh Lâm, hơn nữa lại là hành vi vi phạm quy định của tổ chức. Mà theo người tố cáo, nguyên nhân mà Liễu Kình Vũ đánh nhau với người ta cũng chỉ là vì giữa hắn và người kia xảy ra mâu thuẫn về lợi ích, vì vậy tôi cho rằng, việc này nên do Ủy ban kỉ luật chúng tôi trực tiếp khởi tố Liễu Kình Vũ.

– Tôi đồng ý! Một cán bộ xem nhẹ tính mạng, sự an toàn tài sản của người dân, ngang ngược vô pháp vô thiên như Liễu Kình Vũ chúng ta nên sớm xử lý, tuyệt đối không thể bao che dung túng cho cậu ta. Ai bao che dung túng cho cậu ta, chính là không có trách nhiệm với người dân!
Bí thư đảng ủy công an Kim Vũ Bằng tức giận nói.

Trong chốc lát mọi người đều im lặng, ai cũng đều suy nghĩ tới vẻ ngoài và những việc ẩn chứa đằng sau đoạn video này. Những người ngồi được ở Ủy ban thường vụ Huyện ủy chẳng có ai là vô dụng cả, ai cũng đều có vài người hậu thuẫn. Bọn họ hiểu rất rõ, Liễu Kình Vũ khó mà giải thích rõ được sự việc ngày hôm nay. Chứng cớ này quá xác thực.


Sau khi xem xong đoạn video, Hạ Chính Đức cau mày, mặt tối lại. Ông ta không ngờ Liễu Kình Vũ lại hung hãn như vậy. Vốn ông ta nghĩ, Liễu Kình Vũ là một người rất có trí tuệ chính trị, cách làm việc tràn trề nhiệt huyết của người trẻ, tuy trẻ tuổi, kích động, nhưng tuyệt đối không phải là một người vô tri và dã man. Tuy nhiên, đoạn video này khiến ông ta khó mà đánh giá tốt về Liễu Kình Vũ nữa, dù Liễu Kình Vũ rốt cuộc là vì lý do gì mà cầm ống tuýp đánh người thì việc này cũng là một việc sai, một đảng viên tuyệt đối không làm chuyện này. Việc này vượt quá mức ông ta có thể tha thứ.

Nhưng Liễu Kình Vũ dù sao cũng là người thuộc phe của ông ta, ông ta nên làm gì đây? Lúc đó, Hạ Chính Đức rất khó xử.

Lúc này, điện thoại của Bí thư đảng ủy công an Kim Vũ Bằng vang lên, y nhìn Hạ Chính Đức một cái, sau đó cúi đầu xuống nghe điện thoại. Điện thoại là của cấp dưới gọi tới, người đó nói có rất nhiều người dân đứng trước cổng lớn của Ủy ban nhân dân huyện, nói là người nhà của bọn họ bị Chủ tịch thị trấn Liễu Kình Vũ đánh, bọn họ muốn lãnh đạo Huyện cho họ một câu trả lời. Sau khi dập máy, Kim Vũ Bằng nói lại cho mọi người nghe về nội dung cuộc điện thoại.

Huyện ủy huyện Cảnh Lâm và Ủy ban nhân dân huyện đều nằm trong một tòa nhà, tòa nhà Ủy ban nhân dân cũng chính là tòa nhà Huyện ủy. Mọi người đứng ở cửa sổ phòng hội nghị là có thể nhìn thấy tình hình ở trước cổng tòa nhà.

Tiết Văn Long đứng dậy, đi về phía cửa sổ, nhìn ra ngoài, mặt y tối lại, y nhìn Hạ Chính Đức nói:
– Bí thư Hạ, ông cũng tới đây mà xem, có rất nhiều người dân đang đứng trước cổng Ủy ban nhân dân huyện chúng ta. Nếu không xử lý ngay, đợi đến lúc truyền thông tới đây, việc này chắc chắn sẽ được lan truyền khắp nơi, lúc đó khó mà khống chế được.

Hạ Chính Đức đứng dậy, đi về phía cửa sổ, ông ta nhìn ra ngoài một cái. Quả nhiên có khoảng sáu, bảy mươi người đứng chặn ở trước cổng Ủy ban nhân dân, trong tay bọn họ cầm các biểu ngữ khác nhau, lớn giọng gọi tên các tên lãnh đạo trong huyện. Nhìn thấy khung cảnh như vậy, trong lòng Hạ Chính Đức không thể nào bình tĩnh lại được. Lúc nãy, ông ta thực sự muốn ra mặt cho Liễu Kình Vũ, nhưng đối mặt với áp lực lớn như vậy, ông ta có chút do dự. Ông ta rốt cuộc phải làm thế nào đây?

Đợi Tiết Văn Long và Hạ Chính Đức ngồi xuống, Tiết Văn Long lại một lần nữa tạo áp lực cho Hạ Chính Đức, y nói:

– Bí thư Hạ, ông nghĩ chúng ta bây giờ nên làm gì?

Lần này y đá quả bóng sang phía Hạ Chính Đức. Y muốn Hạ Chính Đức nhớ kĩ rằng, đối đầu với y thì sẽ không có kết quả tốt đẹp gì.

Tuy nhiên, đúng lúc Hạ Chính Đức vẫn im lặng không nói gì, Trưởng ban tổ chức Huyện ủy Vương Chí Cường đột nhiên nói:
– Bí thư Hạ, Chủ tịch Tiết, tôi phát hiện một vấn đề. Đoạn video này nhìn qua tuy không có vấn đề gì, nhưng rõ ràng là đã được cắt ghép chỉnh sửa, chắc chắn không phải là bản gốc. Tuy việc này nhìn thì có vẻ Liễu Kình Vũ là người đang đánh người, nhưng tình hình thật sự thế nào thì chúng ta vẫn không rõ. Hơn nữa tôi rất có lòng tin với Liễu Kình Vũ, chúng ta đều biết Liễu Kình Vũ có thể vì người dân mà đích thân vác bao cát chắn đê, không ngại khó khăn khổ cực, thậm chí là đối mặt với cái chết, sao hắn có thể vì lợi ích của bản thân mà đánh người dân chứ? Tôi thấy những người tố cáo đó chưa chắc nói đã đúng. Vì vậy tôi cho rằng, tốt nhất chúng ta nên cử người đi điều tra rõ ràng việc này, nếu không thì chúng ta có thể đã nghi oan cho đồng chí Liễu Kình Vũ, như vậy chúng ta đã làm mất một cán bộ ưu tú rồi.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Lần này không chỉ Hạ Chính Đức bất ngờ, mà Tiết Văn Long càng bất ngờ hơn. Ai cũng đều ngạc nhiên, lúc Hạ Chính Đức do dự lúng túng, mà Vương Chí Cường lại đột nhiên ra mặt giúp cho Liễu Kình Vũ.

Chuyện này rốt cuộc là sao?

Tiết Văn Long nhìn Vương Chí Cường, Hạ Chính Đức cũng nhìn Vương Chí Cường.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.