Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 53: Lưới trời lồng lộng


Đọc truyện Đỉnh Cao Quyền Lực – Chương 53: Lưới trời lồng lộng

Sự tình phát triển quả thực vượt quá sự tưởng tượng của Liễu Kình Vũ.

Ngay tại thời điểm Hội nghị thường vụ huyện ủy Cảnh Lâm đang nước sôi lửa bỏng thì Hội nghị thường vụ Thành ủy Thương Sơn cũng kịch liệt đọ sức. Cuộc đọ sức giữa phe của Bí thư Thành ủy Vương Trung Sơn, Phó Chủ tịch thường trực thành phố Đường Kiến Quốc với Chủ tịch thành phố Lý Đức Lâm, Phó bí thư Thành ủy Trâu Hải Bằng. Bởi vì Đài truyền hình tỉnh đã có phán đoán suy luận về sự kiện Hàn Quốc Khánh, cho nên hai bên cũng không tiến hành tranh luận xem nên xử lý Hàn Quốc Khánh như thế nào. Bởi vì mọi người đều rõ ràng, chuyện này nếu Bí thư Tỉnh ủy đã ra mặt chỉ thị thì không một kẻ nào có gan dám làm gian lận. Hàn Quốc Khánh bị xử lý là chắc chắn.

Vấn đề chính mà hai bên tranh luận chính là trong sự việc lần này, bộ máy Ủy viên thường vụ huyện ủy Cảnh Lâm và các bộ phận có liên quan chịu trách nhiệm như thế nào. Phe Vương Trung Sơn cho rằng nhất định phải điều tra tới cùng, mặc kệ có dính tới ai cũng tuyệt không bỏ qua. Nhưng phe Lý Đức Lâm lại cho rằng chỉ cần không trì hoãn việc xử lý Hàn Quốc Khánh là đủ. Nếu xử lý Hàn Quốc Khánh thì mọi oán khí của dân chúng sẽ được giải tỏa, nên cơ bản không cần nói thêm gì nữa. Còn đối với một số cán bộ có khả năng làm thao tác ngầm thì vẫn xử lý, nhưng không thể công khai xử lý được. Hơn nữa chủ trương làm chuyện lớn hóa nhỏ, cố gắng không làm tổn hại đến mặt mũi huyện Cảnh Lâm và thành phố Thương Sơn. Như vậy vừa có thể mang lại một công đạo cho dân chúng vừa không làm mất mặt thành phố Thương Sơn.

Hội nghị thường vụ thành ủy đã tranh luận hơn nửa giờ rồi mà vẫn chưa đưa ra được kết quả cuối cùng.

Tuy nhiên mọi người đều là cán bộ hiểu chuyện, cuối cùng hai bên đều nhượng bộ một bước, quyết định thành lập một tổ điều tra chuyên án do Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Mạnh Vĩ Thành làm đội trưởng, bên Đảng ủy và Chính quyền đều cử ra một Phó trưởng ban thư ký và một nhân viên công tác tham gia. Sau đó trực tiếp đến huyện Cảnh Lâm để tiến hành điều tra.


Sở dĩ chọn Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Mạnh Vĩ Thành đảm nhiệm Tổ trưởng là vì trong số Ủy viên thường vụ Thành ủy, Mạnh Vĩ Thành vẫn luôn có lập trường trung lập, làm việc thiết diện vô tư, là một người mà hai bên đều có thể chấp nhận lựa chọn.

Mạnh Vĩ Thành biết được tin tức này thì cũng vô cùng phẫn nộ, nên khi được Hội nghị thường vụ Thành ủy đề cử thì cũng không từ chối. Sau khi tan họp, lập tức điều động mọi người, đón thẳng xe đến huyện Cảnh Lâm.

Bởi vì sự kiện Hàn Quốc Khánh được Tỉnh ủy và Thành ủy vô cùng coi trọng, cho nên Hội nghị thường vụ huyện ủy Cảnh Lâm cũng không tan họp, mọi người vừa ăn cơm hộp vừa ngồi đợi tổ điều tra của Thành ủy tới. Đồng thời cũng là để bảo vệ những tài liệu đang ở trên bàn.

Giờ phút này, buồn bực nhất chính là Tiết Văn Long rồi. Y hiện tại đã rõ ràng, Hội nghị thường vụ lần này căn bản là sắp xếp của Hạ Chính Đức. Thông qua các tài liệu này, hễ là phòng ban và người phụ trách nào có liên quan đến sự kiện Hàn Quốc Khánh đều bị liên lụy, muốn chạy cũng không được. Giờ thì trong lòng y đã không còn tâm lý coi thường Hạ Chính Đức mà đã nhìn thẳng vào thực lực của ông ta. Tiết Văn Long có thể lên tới cấp bậc này, tuyệt đối không phải hư danh, tâm cơ và năng lực đều rất tốt. Khi y bình tĩnh lại, rất nhanh liền nghĩ ra toàn bộ bố cục của Hạ Chính Đức, lập tức kinh hãi không ngừng. Nhưng giờ phút này, ván đã đóng thuyền, Thành ủy và Tỉnh ủy đều tham gia tích cực, y chỉ có thể suy nghĩ xem làm thế nào để tự bảo vệ mình.

Hơn một tiếng sau, tổ điều tra Thành ủy do Mạnh Vĩ Thành dẫn dắt đã trực tiếp chạy tới Hội nghị thường vụ Huyện ủy. Khi ông ta cầm được những tài liệu Hạ Chính Đức đệ trình lên cùng với tư liệu sống Liễu Kình Vũ trình bày những gì hắn biết, chân tướng đã hiện ra ngay tại chỗ, căn bản không có gì bàn cãi nữa. Trước mặt tổ điều tra Thành ủy, đám người Tiết Văn Long không dám hành động như đối với Hạ Chính Đức, cãi cọ xem nhưng tài liệu này có hiệu lực hay không. Phải biết rằng Chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật Mạnh Vĩ Thành là người thiết diện vô tư, ở trước mặt ông ta mà tính toán lươn lẹo, nói không chừng chính mình cũng bị liên lụy vào.


Có những tài liệu này, tổ điều tra Thành ủy trực tiếp tìm hiểu nguồn gốc, gọi Phó phòng công an, Viện phó Viện kiểm sát và Chánh án tòa án nhân dân có liên quan đến sự việc Hàn Quốc Khánh đến để tiến hành thẩm vấn. Dưới sức ép hùng mạnh của tổ điều tra, những người này chỉ có thể thừa nhận chính mình đã nhận hối lộ của người nhà Hàn Quốc Khánh, làm việc có lỗi với sự thật kia. Đương nhiên, những người này kỳ thật đều là nhận được ám hiệu của Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Ngưu Kiến Quốc mới làm như vậy. Tuy nhiên lúc này bọn họ đều rất thông mình, không khai Ngưu Kiến Quốc ra. Bởi vì bọn họ biết, nếu làm như vậy thì hậu quả chỉ e còn nghiêm trọng hơn so với việc thừa nhận chính mình nhận hối lộ. Bởi vì lúc này thời gian khá gấp gáp, phía Tỉnh ủy còn đang chờ kết quả từ Thành phố, cho nên sau khi Tổ điều tra xác định một số cán bộ không làm tròn trách nhiệm và không có tư chất, cũng không đào sâu xem phía sau lưng họ là do ai sai khiến. Bởi vì Mạnh Vĩ Thành vô cùng rõ ràng, một khi dính đến những người sau lưng họ, nếu muốn thực sự điều tra rõ ràng mọi việc thì không chỉ một tuần mà thậm chí thời gian dài hơn cũng chưa chắc đã thu được kết quả cuối cùng. Cho nên, sau khi tổ điều tra tiến hành báo cáo sơ bộ tình hình với Thành ủy, căn cứ chỉ thị của Thành ủy thì lập tức khải hoàn hồi triều.

Sáng ngày hôm sau, thành phố Thương Sơn tiến hành họp báo, công bố kết quả điều tra sự kiện Hàn Quốc Khánh, tuyên bố Phó phòng công an Huyện, Viện phó Viện kiểm sát, Viện trưởng và Viện phó Viện tư pháp bị khởi tố. Vụ án Hàn Quốc Khánh cũng đang được tiến hành điều tra theo trình tự tư pháp, nhất định sẽ có bản án thích đáng nhất cho gã. Lần điều tra này đã có chứng cớ vô cùng đầy đủ, vô cùng xác thực. Hơn nữa Hàn Quốc Khánh khi bị thẩm vấn cũng đã khai ra chuyện gã đã sai khiến người khác dàn dựng vụ tai nạn xe cộ để cố ý đâm chết chồng của Triệu Nhị Nha. Vụ án Hàn Quốc Khánh đã khiến cho nhân dân cả nước chú ý. Thành phố Thương Sơn quyết định tăng ca làm việc, đến chiều ngày hôm sau tòa đã tuyên án. Bởi vì Hàn Quốc Khánh phạm tội cố ý giết người, lợi dụng chức vụ và nhiều tội danh khác, tổng hình phạt là tử hình, mất quyền chính trị vĩnh viễn.

Sau khi có kết quả, dư luận nhằm vào huyện Cảnh Lâm và thành phố Thương Sơn lập tức lắng xuống. Rất nhiều cư dân mạng đều đưa ra lời khen ngợi với hiệu suất làm việc và xử lý của thành phố Thương Sơn. Đương nhiên cũng có không ít người nghi ngờ, chủ yếu tập trung ở điểm vì sao vụ án nảy sinh đã hơn một năm, tận đến khi Đài truyền hình Tỉnh đưa tin thì mới được xử lý. Nếu như không có Đài truyền hình Tỉnh tham gia, đến khi nào người bị hại trong thảm án này mới có được một kết quả công bằng?

Nhưng bất kể là vụ án đã gây chấn động thế nào, theo thời gian trôi qua, dư luận cũng dần dần lắng xuống.

Kỳ thật, sáng ngày hôm sau khi thành phố Thương Sơn tiến hành cuộc họp báo, Liễu Kình Vũ đã về tới thị trấn Quan Sơn, bắt đầu công việc lu bù. Nhưng hắn cũng sai người đến báo tin cho Triệu Nhị Nha, nói cho cô ta biết Hàn Quốc Khánh đã bị bắt, đang chờ xử lý.


Ngay giờ phút Hàn Quốc Khánh bị tuyên bố tử hình, Triệu Nhị Nha đang ngồi cùng với người nhà trước màn hình ti vi, nhìn thấy kết quả xử án, Triệu Nhị Nha điên điên khùng khùng đột nhiên òa lên nức nở, tiếng khóc vô cùng sầu thảm, thật lâu cũng không ngừng lại được. Vừa khóc Triệu Nhị Nha vừa thì thầm:
– Con trai à, lão Trần à, oan khuất của hai cha con rốt cuộc đã có thể xóa bỏ rồi. Hàn Quốc Khánh tội ác tày trời đã bị bắn chết. Cảm ơn Đảng, cảm ơn Chính phủ, cảm ơn Chủ tịch thị trấn Liễu, cảm ơn các vị!

Đêm ngày hôm đó, Triệu Nhị Nha sau khi đã tỉnh táo lại, liêu xiêu một bóng đi ra khỏi nhà. Giữa màn đêm mờ mịt, cô đã nhảy xuống sông Quan Sơn nước chảy cuồn cuộn, kết thúc tính mạng của mình. Về sau, người nhà của Triệu Nhị Nha phát hiện một tờ giấy mà cô để lại. Trên tờ giấy run rẩy một hàng chữ: “Oan khuất đã được rửa, nhân sinh vô vọng, không còn luyến tiếc. Chủ tịch thị trấn Liễu đại ân như núi, Triệu Nhị Nha kiếp sau xin báo đáp”.

Sáng hôm sau, Liễu Kình Vũ biết được tin Triệu Nhị Nha nhảy xuống sông tự vẫn, lúc ấy chợt ngẩn ngơ. Nhất là sau khi biết được nội dung tờ giấy mà cô để lại, trong lòng tràn đầy chua xót, đồng thời cũng có chút phẫn nộ. Có thể nói, cái chết của Triệu Nhị Nha, bi kịch của gia đình Triệu Nhị Nha hoàn toàn do một tay Hàn Quốc Khánh tạo ra. Nhưng sau toàn bộ bi kịch ấy, chỉ có Hàn Quốc Khánh là phải chịu tội. Thạch Chấn Cường có trách nhiệm hay không? Cán bộ Phòng công an Huyện, Viện kiểm sát, Tòa án có trách nhiệm hay không? Nếu không phải bọn chúng bao che, dung túng cho nhu thì sẽ không có bi kịch gia đình Triệu Nhị Nha sao? Một nhà ba người chết oan uổng. Tuy rằng Hàn Quốc Khánh đã phải đền tội, nhưng vấn đề cần suy nghĩ cũng rất nhiều. Vì sao tại thời điểm con trai Triệu Nhị Nha bị ném chết, không người nào dám vì cô mà đứng ra đòi lại công bằng? Vì sao khi chưa có mình tích cực tham gia, ở Huyện không có ai coi trọng vụ việc này? Vô số câu hỏi luẩn quẩn trong đầu Liễu Kình Vũ, khiến cho hắn rất lâu cũng không thể bình tĩnh lại được.

Sau khi Liễu Kình Vũ bình tĩnh lại, hắn đã nghĩ ra một vấn đề vô cùng mấu chốt. Chính là sau lưng toàn bộ bi kịch của gia đình Triệu Nhị Nha, kinh tế Quan Sơn lạc hậu, dân chúng Quan Sơn đói nghèo cũng là một vấn đề không thể bỏ qua. Cũng là chuyện như Triệu Nhị Nha, nếu ở một địa phương khác kinh tế phát đạt hơn, điều kiện thông tin liên lạc hiện đại hơn, tin tức này chắc chắn sớm đã bị truyền thông chú ý, dưới áp lực dư luận thì có thể giải quyết xong từ lâu. Như vậy với chức vụ của mình hiện tại, nếu muốn tránh cho những chuyện thế này về sau lại tái diễn ở Quan Sơn, mấu chốt nhất chính là nghĩ biện pháp phát triển kinh tế Quan Sơn, nâng cao thu nhập của dân chúng, khiến cho các thiết bị thông tin hiện đại như TV, Internet, điện thoại tiến vào đời sống sinh hoạt hàng ngày, để cho dân chúng có thêm nhiều con đường tiếp cận thông tin. Nghĩ đến đây, Liễu Kình Vũ lập tức gọi Phó chủ nhiệm phòng Đảng – Chính quyền Hồng Tam Kim đến, giao việc nói:
– Lão Hồng à, ông tìm cho tôi một cái xe đạp. Từ hôm nay trở đi, tôi muốn xuống nông thôn tiến hành điều tra nghiên cứu.


– Xuống nông thôn tiến hành điều tra nghiên cứu?
Nghe được chỉ thị của Liễu Kình Vũ, Hồng Tam Kim hơi sửng sốt, lập tức nói:
– Chủ tịch thị trấn Liễu, xuống nông thôn điều tra nghiên cứu thì ngồi ô tô là được rồi, cần gì phải đi xe đạp?

Liễu Kình Vũ cười nói:
– Ông cứ chuẩn bị cho tôi một cái xe đạp, tôi muốn đi đến từng nơi trong thị trấn Quan Sơn, nhìn xem làm thế nào mới có thể nâng cao kinh tế Quan Sơn. Ngồi xe ô tổ chỉ có thể cưỡi ngựa xem hoa, đi xem đạp mới linh hoạt.

Hồng Tam Kim nghe Liễu Kình Vũ nói như vậy thì không nói thêm gì nữa, lập tức đi ra ngoài chuẩn bị.

Nhưng Liễu Kình Vũ và Hồng Tam Kim không nghĩ tới, Liễu Kình Vũ vừa mới đạp xe rời khỏi Trụ sở thị trấn, bên Thạch Chấn Cường đã nhận được tin tức rồi. Khóe miệng y không khỏi lộ ra một tia cười lạnh:
– Liễu Kình Vũ ơi là Liễu Kình Vũ, rốt cuộc mày đã lộ sơ hở rồi. Chờ xem lần này tao sẽ trừng trị mày thế nào.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.