Đọc truyện Điêu Cốt Sư – Chương 53: Hi, tôi đã tới
Dịch:Kidlove
“Ừ, Âu Mạc, ngươi trước đi ra ngoài một chút.” Milos thần sắc tự nhiên mà phân phó.
“Vâng.” Âu Mạc kính chào kiểu nghi thức quân đội, lòng mang tò mò rời khỏi phòng chỉ huy. Hắn mới chỉ vào chưa đến hai phút đã bị đuổi đi là sao?
Chờ Âu Mạc vừa đi, Milos lập tức hỏi: “An? Là cô đang nói chuyện sao?”
【 Ừm. 】bên kia lại truyền tới tiếng nói u lãnh.
“Em sao lại biết nói?”
【 mở phần tiếng nói trong máy tính, lại thông qua “Ngươi tới” truyền cho anh. 】”Người tới” “Ta đi” có thể bắt chước sóng âm, sau đó truyền tới nhau. Chúng không chỉ có thể truyền tiếng nói mà còn có thể truyền hình ảnh lập thể.
“… Cho nên, tiếng nói vừa rồi là giọng nói điện tử.”
【 Ừ. 】
Milos thành khẩn đề nghị: “Kho tiếng nói trí năng có rất nhiều tiếng nói rất dễ nghe, em hoàn toàn có thể lựa chọn tiếng nói phù hợp với em hơn.”
Bên kia yên lặng, một lúc sau, tiếng nói truyền đến 【 loại này thì sao? Cảm giác rất hợp với tôi. 】
Milos:… Sao giờ lại dùng đến giọng run rẩy thế này! còn không bằng nghe giọng quỷ âm còn hơn? Nghe thôi mà lông toàn thân hắn đều dựng đứng rồi!
“Là phái nữ, em nên thử giọng dịu dàng, vui vẻ thì hơn.”
Lại yên lặng, một lát sau, tiếng nói truyền tới: 【 đã hiểu, anh nhất định thích loại này. 】
Oh, không! Đây là tiếng hải yêu, còn có cả nhạc nền.
“An, em chắc chắn không muốn sử dụng tiếng nói bình thường một chút sao?”
【 tôi chọn tiếng nói có chỗ nào không bình thường? 】Cô là khô lâu được không? Khô lâu nói chuyện phải có sự khí chất đặc biệt chứ, giọng nói bình thường của nhân loại làm sao thể hiện thân phận khô lâu của cô được.
Milos im lặng một lúc, nghiêm túc nói: “Vậy em dùng loại ban đầu đi, ta đột nhiên cảm thấy lần đầu tiên vẫn là quan trọng nhất.”
【 tôi cũng cảm thấy anh sẽ thích lần đầu tiên của tôi. 】
Milos: Cảm ơn cô đã hiểu tôi như vậy…
Xem ra từ giờ trở đi, hắn cần phải chuẩn bị tốt tâm lý tùy thời phải nghe thấy âm thanh ma âm lễ rửa tội rồi.
“Sao lại đột nhiên muốn liên hệ với ta?” Milos hỏi.
【 tôi định tới căn cứ số 2 】
Ánh mắt Milos sáng lên: “Tới giúp ta sao?”
【 Ừ.】An lời ít ý nhiều đáp, lại để cho Milos cảm thấy vô hình sung sướng.
“Được, ta chờ em.”
Sau khi kết thúc trò chuyện, Milos tinh thần sảng khoái mà bước ra khỏi phòng chỉ huy, nói với Âu Mạc đang đứng canh giữ: “Ngươi không phải vừa mới hỏi tôi có mấy phần thắng sao?”
“Vâng, đúng vậy.” Âu Mạc buồn bực nhìn tinh thần diện mạo rực rỡ đổi mới hoàn toàn của thiếu tướng đại nhân: “Ngài lúc ấy trả lời là “sáu phần”.”
“Bây giờ là chín phần.”
Trước sau chỉ hơn mười phút, thiếu tướng đại nhân phát sinh chuyện gì? Chẳng lẽ, hắn chỉ trong vài phút thời gian ngắn ngủi đã nghĩ ra biện pháp đối phó U Liêm sao?
Âu Mạc lập tức dùng ánh mắt kính nể nhìn Milos, không hổ là thiếu tướng đại nhân, chính là anh minh thần võ như vậy!
Khi đám người Milos đến căn cứ số 2 là ba ngày sau đó. Có lẽ bởi vì U Liêm qua lại nên dọc đường đi, bọn họ không gặp phải nhóm dã thú lớn tập kích.
Song, căn cứ số 2 có thương vong thảm trọng, ngay cả trung tướng Nader cũng suýt chút nữa bị U Liêm đánh lén chết, khi Milos nhìn thấy hắn thì hắn mới vừa chặt đứt cánh tay phải, tạm thời trở thành thương binh tàn phế.
Cả tòa căn cứ số 2 đều mây đen giăng đầy, không khí ngột ngạt đến làm người nghẹt thở, đến khi Milos dẫn viện binh tới mới thoáng khôi phục mấy phần sức sống.
“Quả nhiên, cuối cùng cũng chỉ có cậu dẫn người tới cứu viện.” Trung tướng Nader cười khổ.
“Đều không phải bọn họ không muốn tới mà sự thật là lực bất tòng tâm.” Milos khuyên.
Sắc mặt trung tướng Nader lạnh lùng, yên lặng không lên tiếng.
“Lần này tôi không chỉ mang đến 300 binh lực, còn mang theo 300 liều thuốc vắc xin phòng bệnh, đây là hơn nửa số thuốc tồn kho của căn cứ số 3.”
“Cảm ơn!” Cho dù thân thể suy yếu nhưng khi nghe thấy tin tức này, Nader vẫn cảm thấy tinh thần chấn động.
Milos vừa phân phó thuộc hạ giao vắc xin phòng bệnh cho trung tướng Nader thì nghe thấy tiếng cảnh báo trong căn cứ.
Nader chợt đứng lên: “Lại tới nữa!”
“Báo cáo trung tướng Nader, khu cách ly số 5 bị công kích!” Một người lính khẩn cấp báo cáo.
Milos trầm giọng nói: “Trung tướng Nader, ông cứ dưỡng thương đi, tôi đi xem.”
“Cẩn thận, đám thú kia rất khó đối phó.” Nader ngoài ra còn phái thêm một đội quân đi theo Milos, mệnh lệnh phối hợp.
Milos vừa mở máy theo dõi xem xét tình huống khu cách ly số 5, một bên vừa nhanh chóng vạch ra kế hoạch tác chiến.
Cùng lúc đó, hai căn cứ khác cũng đang chú ý tình huống của căn cứ số 2, họ cũng mở video truyền trực tiếp để tìm hiểu kỹ thực lực và đặc điểm của U Liêm.
Loại video phát sóng trực tiếp này, cũng chỉ có người có quyền hạn tối cao của căn cứ mới có thể mở ra. Bây giờ tình thế nguy cấp, Nader cũng không thể không tạm thời mở ra quyền hạn để những người khác xem cuộc chiến.
Milos vừa mới đi ra ngoài khu chỉ huy, liền lọt vào tầm mắt của những người đang xem cuộc chiến.
Giờ phút này, tường ngoài khu cách ly số 5 đã bị phá hủy hoàn toàn, từng đợt kiếm khí trống rỗng xuất hiện rồi lại hư không biến mất, từng trận va chạm kim loại đụng kim loại vang lên, vẫn luôn lan tràn vào bên trong, giống như một đám u linh không thể thấy đang hoành hành tứ phía.
Theo từng tiếng chát chát, hình ảnh theo dõi liền biến thành màu đen.
“Chuẩn bị súng băng, chúng ta thử thay đổi hoàn cảnh tác chiến một chút.” Sau khi Milos an bài xong, đầu tầu gương mẫu dẫn dắt binh lính vọt vào khu cách ly số 5.
Căn cứ số 3.
Đám người Vưu Ân đang xem cuộc chiến, xung quan Milos có mấy loại phi hành nhỏ máy theo dõi, lúc hắn mang quân vọt vào khu cách ly số 5, hình ảnh cũng xê dịch theo.
Vưu Ân quét mắt nhìn một vòng đội ngũ, mở miệng hỏi: “Anthony là ai?”
Lan Tước cũng đang luy ý, nhưng không có phát hiện người có thân hình tương tự.
Valaneuar chần chừ, nói: “hắn hình như không ở đây.”
“Nhiệm vụ lần này, hắn không tham dự sao?” Từ sau khi xem xong tư liệu của Anthony, Vưu Ân liền cảm thấy phi thường hứng thú với “hắn”, rất muốn tận mắt nhìn thấy biểu hiện trong chiến đấu của “hắn”, không biết có thật sự lợi hại giống như trong tin đồn hay không?
“Tôi cũng không rõ ràng lắm, “hắn” là thân binh trực thuộc của thiếu tướng Milos, chỉ nghe lệnh của mình Milos.” Valaneuar rất là bất mãn, Milos rất ít khi báo cáo quân bộ với hắn. Lần trước hắn bị lây nhiễm nấm khuẩn, Milos cũng không có cứu chữa hắn đầu tiên. Nếu không phải sau đó hắn phải rời đi căn cứ, chỉ sợ e rằng giờ phút này mình vẫn còn nằm trong khoang dinh dưỡng!Quả thực đáng ghét!
Lan Tước cười nói: “Thị trưởng Valaneuar ủy quyền như vậy, có vẻ quan hệ với thiếu tướng Milos rất tốt.”
Nói mát thì cũng đừng có nói rõ ràng như vậy chứ! Càng quan trọng hơn là, ngươi còn không biết xấu hổ nói người khác sao? Thị trưởng Arsen và ngươi cũng đâu có quan hệ tốt? Tất cả mọi người ở đây đều âm thầm nhổ nước bọt trong lòng.
Valaneuar hừ một tiếng, không đáp lời.
Đúng lúc này, trong video truyền tới tiếng kêu thảm thiết, đội ngũ Milos bị U Liêm công kích.
U Liêm công kích im hơi lặng tiếng, các binh lính hoàn toàn không tìm được mục tiêu, chỉ có thể bị động phòng thủ. Chỉ có mỗi Milos, không bị đánh trúng một lần. Hắn linh hoạt tránh né, còn luôn ở thời khắc mấu chốt tránh thoát sự đánh lén của U Liêm, đồng thời còn thừ lực cứu trợ những binh lính khác.
Trong mắt Lan Tước lóe sắc bén, sát khí ẩn hiện.
Một sĩ quan kỳ quái nói: “Thiếu tướng Milos có thể nhìn thấy thú lưỡi hái sao?”
“Chắc là không nhìn thấy.” Một người khác trả lời, “Nếu có thể nhìn thấy, hắn sao lại chỉ biết né tránh mà không công kích?”
Đúng như bọn họ suy đoán, Milos quả thật không nhìn thấy U Liêm, chỉ có thể thông qua thay đổi dòng nhiệt khí trong không khí để phán đoán phương hướng công kích, hắn không có ưu thế trời sinh của Kim Mao, thân thể mặc dù tiến hóa nhưng vẫn còn đang trong giai đoạn phát triển, rất nhiều thiên phú còn chưa có thức tỉnh hoàn toàn.
Mặc dù vậy, hắn vẫn mạnh hơn rất nhiều so với người khác, ít nhất khẳng định U Liêm không thể giết được hắn. Đây chính là kết luận sau năm phút hắn chiến đấu với U Liêm.
Song, kỹ năng ẩn thân của loại sinh vật này đúng là phiền phức.
“Bắn súng băng!” Milos cao giọng hạ lệnh.
Binh lính lập tức chia thành hai đội, cùng bắn vào vách tường và mặt đất hai bên khí băng. Chỉ thấy thân ảnh mấy con U Liêm hiện ra trong khí băng, nhưng rất nhanh lại biến mất không còn dấu tích.
Ánh mắt Milos đông lại, loại sinh vật này có thể trong nháy mắt thay đổi màu sắc, giấu giếm hành tung, khó trách trung tướng Nader dùng phấn minh quang cũng vô dụng.
Vách tường và mặt đất dưới tác dụng của súng băng ngưng kết thành một tầng băng, ngay sau đó liền nghe thấy mấy tiếng “vèo vèo”, lớp băng xuất hiện mấy vết cào, tiếp theo là tiếng va chạm hỗn loạn. Mặc dù không thể nhìn thấy bóng dáng U Liêm, nhưng lớp băng bóng loáng kia rõ ràng đã ảnh hưởng tới hành động của chúng không nhỏ.
Nhưng chỉ sau một lát, U Liêm vì ổn định thân hình nên dùng cánh tay đập lõm lớp băng.
“Công kích!” Milos rút trường đao ra, đột nhiên công kích một con U Liêm ở gần hắn nhất. Trong đầu hắn bắt chước tư thế của U Liêm lúc nãy, nhắm ngay cổ nó mà chém. Nếu như hắn suy đoán không sai thì cổ U liêm hẳn là chỗ yếu nhất.
Chỉ nghe “Keng” một tiếng, Milos bị chấn động, trường đao chính xác đâm vào cổ U Liêm. Hắn dùng sức kéo, một cái đầu lăn xuống mặt đất, mà thân hình U Liêm cũng hiện ra theo.
Milos một kích thành công, nhưng công kích của những binh lính khác lại không có thành công như vậy, vũ khí của bọn họ hoàn toàn không thể đánh vỡ phòng ngự của U Liêm.
Còn không chờ bọn họ công kích tiếp, những U Liêm khác liền biến mất không thấy bóng dáng, chạy đi rất dứt khoát, hoàn toàn không hề ham chiến như những dã thú bình thường khác, sau khi phát hiện không đúng liền lập tức rút đi, bình tĩnh đến dị thường quỷ dị.
Tuy rằng không đại thắng nhưng mọi người đều phấn chấn, bởi vì đây là thành công đầu tiên bắt được một con U Liêm, mặc dù là chết nhưng vẫn có giá trị nghiên cứu lớn.
Mọi người xem cuộc chiến thấy các binh lính hô to, trong lòng càng thêm đánh giá thực lực Milos cao hơn. Chỉ thấy Milos một kích giết chết một con U Liêm, trong lòng không khỏi sinh ra ý niệm “U Liêm cũng chỉ có thế mà thôi.”
Nhưng bọn họ rất nhanh liền không cho rằng như thế, U Liêm trả thù, mấy giờ sau loài người phải bỏ ra một cái giá kinh khủng.
Lúc trước U Liêm chỉ tấn công khu cách ly, một là vì nấm chân khuẩn, hai là vì coi người hôn mê là thức ăn. Hai thứ ở khu cô lập có thể tìm dễ dàng, huống chi những kẻ sống sót kia vốn không có uy hiếp lớn với chúng.
Nhưng lần này lại không giống như vậy, Milos giết chết một con U Liêm đã khiến những U Liêm khác cảm thấy nguy cơ, nên chúng liền thay đổi sách lược công kích.
Bọn họ chia thành những tốp nhỏ, đầu tiên phát động công kích đánh lạc hướng nhóm lính. Bắt đầu từ số lượng người ít, sau thành từng nhóm lớn. Đến khi mọi người phát hiện sự việc không đúng thì đã có mười mấy người lính chết dưới lưỡi hái của chúng.
Trung tướng Nader một khắc trước còn cảm thấy vui sướng vì bắt được một con U Liêm thì giờ đây thình lình nghe tin dữ thiếu chút nữa kéo gãy cánh tay vừa mới nối lại.
Hắn lập tức hạ lệnh cho toàn bộ binh lính tuần tra bên ngoài trở về căn cứ.
Song, cái mệnh lệnh này còn chưa kịp thực thi thì U Liêm lại lần nữa công kích con người. Chúng cắt đứt đường lui của con người, phá hủy hệ thống phòng ngự và phần lớn máy theo dõi, biến những binh lính chưa kịp rút lui thành cá trong chậu…
Milos thông qua máy theo dõi bằng máy bay trên không trung nhìn thấy tất cả, đột nhiên thần sắc ngưng trọng nói một câu: “Loại sinh vật này có vẻ có chỉ số thông minh rất cao.”
Trung tướng Nader biến sắc mặt, nắm chặt hai tay, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.
ánh mắt Milos thâm thúy, nhẹ giọng nói: “Các người, ai cũng không cần đi ra ngoài, ta một mình đi tiếp ứng đám lính kia.”
“Thiếu tướng!” Bính lính Milos đồng thời hô một tiếng.
Trên chân Milos dùng sức, trước sự ngăn cản của bọn họ biến mất tại chỗ.
“Đáng chết, đều do chúng ta quá yếu!” Một tên lính gầm nhẹ.
Binh lính khác lộ ra vẻ mặt buồn giận.
“Cho dù thế nào, ta là thân binh của thiếu tướng Milos, đều không thể nhìn trưởng quan của mình đi chiến đấu một mình!” Giọng điệu Âu Mạc kiên quyết, đi nhanh tới phòng ngự bên ngoài.
“Tôi cũng đi!”
“Còn có tôi.”
Những binh lính khác cũng sôi nổi hưởng ứng, dứt khoát đi theo.
“Tất cả đứng lại!” Trung tướng Nader tức giận quát bảo ngưng lại, “Bây giờ tất cả đi chỉ làm vướng chân vướng tay thiếu tướng Milos thôi.”
Mọi người nghe vậy, dừng bước chân lại.
Trung tướng Nader nói tiếp: “Tất cả cần phải tin tưởng trưởng quan của mình, hắn sẽ không đánh một trận mà không có sự chuẩn bị.”
“Nhưng, chúng tôi sao có thể trơ mắt nhìn thiếu tướng chiến đấu một mình?”
“Không, hắn không phải chiến đấu một mình.” Trung tướng Nader đột nhiên nhìn chằm chằm màn hình.
Mọi người thấy sắc mặt hắn có dị biến, cũng vội vàng nhìn về phía màn hình, chỉ thấy trong đống máy theo dõi cách đám người Milos không xa, xuất hiện một bóng dáng quen thuộc. Trên người “hắn” mặc một bộ giáp toàn thân vạn năm không thay đổi, dáng người nhỏ gầy, bước đi thản nhiên, vừa đi vừa giơ tay với Milos.
Hi, tôi đã đến!
Thật khó hiểu, vốn cảm xúc của nhóm lính đang nóng nảy, chỉ với sự xuất hiện của người này, tất cả đều bình tĩnh lại…