Đọc truyện Diệt Thiên Truyền Thuyết – Chương 40: Ôm đùi từ sớm
Nam Thiên Yến vỗ vai Diệt Thiên rồi nói:
“Ngươi cứ coi như nàng ta vô hình đi, chịu khó phối hợp một tý có khi gây được thiện cảm trong mắt của sư phụ ta, nói cho ngươi biết nàng ta phụ trách tuyển sinh đấy.”
Diệt Thiên thực sự cũng thử coi nàng ta như vô hình nhưng nàng còn đang khoác vai hắn ta thì vô hình kiểu gì, vài giây trước nàng suýt giết mình, bây giờ thì lại kè kè bên cạnh.
Hắn quay sang nhìn Phong Thiên Lam nhẹ giọng nói:
“Nếu đã là nhiệm vụ của ngươi thì ta sẽ phối hợp nhưng phiền ngươi đừng can dự vào cuộc sống của ta quá nhiều có được không?”
Phong Thiên Lam gật gù cười nói:
“Ngươi yên tâm ta sẽ tỏ ra vô cùng biết điều còn ngươi chỉ cần cố gắng đừng chết là được.”
Diệt Thiên cười khổ nói:
“Ta cũng không muốn chết đâu nhưng phiền ngươi bỏ tay ra khỏi người ta có được hay không.”
Phong Thiên Lam bỏ cái tay đang khoác vai của hắn ta cười nói:
“Chuyện nhỏ thôi, bây giờ ngươi tính làm cái gì, nếu ta giúp được thì ta sẽ làm hết mình.”
Dặm đống mảnh vụn dưới chân mình hắn ta thản nhiên nói:
“Ta chuẩn bị đi tập tại Thiên Long võ quán ngươi có thể làm sao dựng lại căn nhà cho ta hay không?”
Phong Thiên Lam nhìn đống đổ nát sau đó thẳng thắn đáp:
“Tất nhiên là không rồi, ta phải đi theo bảo vệ ngươi chứ.”
Nam Thiên Yến nhìn nàng lắc đầu nói:
“Có ta bên cạnh thì hắn ta cũng không vấn đề gì đâu, ngươi phá nhà của hắn thì tìm cách đến bù đi, bọn ta đi đến tối về còn có chỗ trú qua đêm.”
Phong Thiên Lam hơi hậm hực nhưng vẫn lấy điện thoại ra gọi cho thuộc hạ của mình, ngồi trên xe khi đã đi rất xa Diệt Thiên chỉ vào đầu rồi hỏi Nam Thiên Yến:
“Đầu óc nàng không có vấn đề gì chứ?”
Nam Thiên Yến thở dài khẽ giọng nói:
“Nàng đã phải chứng kiến cả gia tộc lẫn người dân trong một thành phố bị giết sạch chỉ còn lại một mình nàng, chính vì thế tâm lý nàng có chút vấn đề, nhưng thực ra thiên phú của nàng cực tốt, ngươi có thể nhờ nàng giúp ngươi tu luyện vũ kỹ.”
Triệu Phượng Nghi lắc đầu lia lịa khuyên bảo:
“Huynh không lên làm thế, tập luyện chung với một người có vấn đề về tâm lý không phải lựa chọn tốt đâu.”
Nam Thiên Yến cười nói:
“Nàng ấy cực kỳ nghe lời sư phụ, thế nên ngài ấy đã giao cho nàng bảo vệ Diệt Thiên thì đảm bảo hắn ta sẽ an toàn, còn nếu hai người tập với nàng thì mới đáng lo.”
Nàng lại nhìn về Diệt Thiên chân thành nói:
“Cơ hội tập với thiên tài nắm giữ vị trí thứ ba của nội môn không phải muốn là được đâu, nàng ấy thiên phú cao khủng khiếp, bản thân nàng được đào tạo để giữ một vị trí trong cơ cấu của Thiên Phong.
Chúng ta hoàn thành nhiệm vụ lần này sẽ tốt nghiệp khả năng lớn là nàng ta sẽ trở thành giáo viên hoặc thành viên của đội ngũ kỷ luật, nếu may mắn thì cả ai chúng ta có thể trở thành một thành viên trung tâm cũng không chừng.”
Diệt Thiên nghĩ ngợi, Nam Thiên Yến và Phong Thiên Lam đều là thành viên của Thiên Phong học viện, dù là họ trở thành cán bộ của học viện hay tiếp tục thăng cấp lên học viên trung tâm thì đều rất đáng ngưỡng mộ.
Quan trọng nhất nếu có sự hỗ trợ của bọn họ thì cuộc sống của hắn trong học viện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, nghĩ đến đây Diệt Thiên quyết định không những chấp nhận sự hiện diện mà còn phải lấy lòng các nàng.
Diệp Tuyết không biết ý định của Diệt Thiên nếu không nàng nhất định cười to, hắn ta cưa cẩm thành công Minh Hà thì Thiên Phong có thể đi ngang rồi còn lo gì nữa, có điều Diệt Thiên nghĩ trong đầu thì chẳng ai biết được.
Hôm nay ba người tập luyện có thêm cả sự giám sát của Nam Thiên Yến, mỗi khi có cái gì đó không đúng thì nàng ngay lập tức nhắc nhở, Diệt Thiên lúc này mới thấy chuyện mình để nàng hiện thân là hoàn toàn chính xác.
Phong Thiên Lam theo ý của Nam Thiên Yến thì có vẻ còn mạnh hơn cả nàng, nếu được mình được hướng dẫn bởi một người như thế thì chuyện thi tuyển vào trong Thiên Phong chẳng phải quá dễ dàng hay sao.
Chuyện tăng tu vi thì hắn đã không còn phải lo lắng từ lâu rồi, mỗi ngày dắt hai cô nàng này đến tập thôi thì hắn đã nhận đủ cảm xúc tiêu cực từ những người nam nhân khác, bọn họ ghen tỵ với hắn ta một cách rõ ràng không hề chút che giấu.
Đương nhiên đám người này vẫn không nghĩ Diệt Thiên cùng hai nàng có quan hệ yêu đương gì, trong suy nghĩ thâm căn cố đế của bọn họ thì chỉ có môn đăng hộ đối trước rồi mới nói đến chuyện yêu đương.
Dù cho ai đó trong hai nàng dù có thật sự có quan hệ với Diệt Thiên thì cũng sẽ bị người nhà ngăn cản, Nam Thiên Yến đi cùng càng củng cố thêm luận điểm này.
Văn Khoa tập luyện xong nhìn vào cánh cửa phòng tập của Diệt Thiên đáng khép kín cười thầm:
“Cóc ghẻ thì mãi mãi cũng chỉ là cóc ghẻ lại còn dám mơ tưởng đến ăn thịt thiên nga, đợi xem bổn thiếu gia sẽ dạy dỗ ngươi như thế nào,
ta không tin Diệp Tuyết có thể đi theo ngươi mãi.”
Sát khí nồng đậm khiến cho Nam Thiên Yến nhíu mày, một cao thủ như nàng làm sao không cảm nhận được, thấy nàng không nói gì nhìn ra cửa thì Diệt Thiên mới hỏi:
“Có chuyện gì sao?”
Nam Thiên Yến chép miệng nói:
” Có một luồng sát khí ở phía ngoài, nếu ta đoán không lầm thì là tiểu tử Văn Khoa kia, hắn ta vẫn canh cánh trong lòng chuyện hôm trước, có khi Phong Thiên Lan lại là ông trời giúp ngươi.”
Diệp Tuyết nhíu mày tỏ vẻ không vui hỏi:
“Hay ta nhờ cha ta cảnh cáo Văn gia.”
Nam Thiên Yến xua tay nghiêm túc nói:
“Nhất định không được làm như thế bởi chuyện đó sẽ đẩy cha ngươi vào thế khó, có Phong Thiên Lam ở bên cạnh thì trên Thiên Vương Tinh không có quá mười người hại được hắn ta đâu.
Văn gia nếu thực sự làm gì Diệt Thiên thì đó sẽ trở thành cái cớ để cha ngươi loại bỏ bọn họ một một cách quang minh chính đại.
Theo ta nghĩ tiểu tử kia có thù với Diệt Thiên thật nặng nhưng để Văn gia điên theo hắn thì rất khó, trừ khi người chưởng khống Văn gia bị điên thì mới làm chuyện dại dột như thế.
Diệt Thiên cười nói:
“Biết đâu được bọn họ làm ra mấy chuyện không tưởng khi không kiềm chế được bản thân chẳng hạn, ví dụ như lúc say xỉn hay phê pha gì đó.”
Nam Thiên Yến gật đầu công nhận nhưng vẫn kiên định nói:
“Chuyện đó có thể xảy ra nhưng xác xuất rất thấp, những kẻ cầm lái cả một thế lực không dễ dàng đánh mất tỉnh táo đâu, bọn họ hiểu rõ rằng một quyết định của mình có thể ảnh hưởng đến vận mệnh của cả một gia tộc.”
Diệp Tuyết nhéo eo hắn ta một cái bĩu môi nói:
“Không không được nói gở, nhỡ xảy ra chuyện gì thật thì sao.”
Diệt Thiên thấy nàng quan tâm tới mình thì rất vui, hắn tay đặt lên đùi nàng cười trêu:
“Chưa gì ngươi đã muốn quản ta rồi sao?”
Nàng hư một tiếng lấy ra một bản hợp đồng rồi nói:
“Trong hai năm ta vẫn là xếp của ngươi nhất định phải nghe lời ta.”
Nhìn bọn họ tình tứ Nam Thiên Yến chỉ biết thờ dài trong lòng thầm nghĩ:
“Lúc nào Phong Thiên Lam cũng kè kè bên cạnh làm cho chẳng ai dám làm quen với mình, bọn họ hơn mươi một chút đã yêu đương, mình thì gần ba mươi vẫn độc thân.”
Nàng đang suy nghĩ vu vơ thì Diệt Thiên ngoái đầu lên hỏi:
“Chúng ta nói chuyện nhiều như thế từ mai ta cũng gọi ngươi là Yến tỷ giống các nàng nhé, như thế nói chuyện với nhau sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.”
Nam Thiên Yến cười nói:
“Cũng được ngươi cứ gọi như thế đi, với lại lúc về nhà nhớ nói chuyện với Thiên Lam, mới gặp nhau nàng chưa để ý chứ nói chuyện lâu mà cứ trống không là nàng ấy không thích đâu.”
Diệt Thiên cười cười dơ ngón cái với nàng ra hiệu rằng hắn đã biết.