Bạn đang đọc Điệp viên nữ hoàng – Chương 9: LỄ HỘI ĐÁNG NHỚ.
Từ sau vụ trần Hoà, Đường Minh trở nên được hâm mộ hơn trước. Ngày nào trong ngăn cậu ta cũng đầy hoa. Còn kẻ ngồi cạnh thì….
-ÔI trời! thật tội nghiệp. Sao mình ôm không xuể thế này mà lại có người không nhận được hoa nhỉ?
Hân không ham hố gì mấy bó hoa, nhưng nghe cái giọng của Đường Minh thì cô chỉ muốn đấm cho cậu ta vài phát thôi.
-Không biết có ai thích xem ảnh con gấu trúc với hai mắt thâm tím không nhỉ? Mình phát ọi người xem nhé.
Nghe đến đây thì Đường Minh im bặt ngay. Đúng là quỉ simaoha! luôn có cách đối phó độc nhất để người khác phải chết ở trong lòng.^^
Cô Tuyết bước vào lớp mỉm cười. Khuôn mặt cô chưa bao giờ tươi như thế, môi cô bắt đầu mấp máy:
-Cô xin thông báo với cả lớp một tin….Trường ta sẽ tổ chức một hội diễn văn nghệ, mối lớp được cử 6 người xuất sắc. Những bạn này sẽ chia làm 3 nhóm. Cô đã chọn ra 6 gương mặt tiêu biểu rồi.
-Cô ơi! Em…
-Em!
Cả lớp ào lên như sóng. Ai cũng muốn tham gia vào hội diễn văn nghệ này…bởi vì phần thưởng rất lớn.
-Các em trật tự! cô sẽ đọc tên 6 bạn đó: Đường Minh, Nguyệt, Văn, Hân, Quyên, Bằng.
-Wa! Không ngờ…._Hân run lên hớn hở.
-Quỷ simaoha xuất sắc? chuyện lạ!
Ngay lúc ấy, một ánh mắt sắc lẻm xoẹt qua Đường Minh làm cậu lạnh toát người.
-Các em nghe thể lệ cuộc thi đã nào. Tất cả 6 bạn sẽ được chia làm ba nhóm nhỏ để thể hiện 3 tiết mục khác nhau.
-Nhóm 1 Đường Minh…..Ngọc Hân!
Nghe cái tin sét đánh này, cả hai nhân vật được nhắc đến đều nhìn nhau với ánh mắt tức tối nhưng không làm gì được.
-Nhóm 2, Lạc Văn, Minh Nguyệt!
Nghe đến tên mình, Văn giật miình quay sang phía Nguyệt. Mắt hai ngwoif chạm nhau…Nguyệt lạnh lùng quay đi.
-Nhóm 3 , Nhược Bằng, Quyên Quyên!
-Cô xếp thật không công bằng._cả hai cùng đồng thanh.( sao lại ko công bằng, quá công bằng ý chứ )
-Thôi nào! Các em hãy chuẩn bị tốt 3 tiết mục đặc sắc đi để lớp mình dành giải. vỗ tay!
Cả lớp nghe lệnh, những tràng vỗ tay nổi lên như sấm.
-Lạc Văn, chúng ta cùng nhóm rồi. Cậu có thể đánh đàn, còn mình sẽ múa.
Đang viết bài, nghe lời đề nghị của Nguyệt xong, Văn chỉ gật đầu.
-Vậy chiều nay 3 giờ chiều tới phòng nhạc của trường nhé!_Nguyệt khoác tay Tố Trinh.
Văn chỉnh lại gọng kính rồi thở dài. Dù một tuần đã trôi qua, nhưng những lời nói hôm đó vẫn còn làm cậu đau đớn.
-Chúng ta sẽ biểu diễn tiết mục tiết mục gì?_Quyên hỏi với giọng tức pha chút cáu.
-Cứ tới địa chỉ này thì khác biết._Nhược Bằng đưa cho Quyên một tấm bưu thiếp có ghi một địa chỉ của một quán bar.
-Lúc nào tới đấy để tập?
-Tối nay!
-Nghĩ đi nghĩ lại, tôi vẫn chưa tìm ra tiết mục gì đặc sắc cả!_Hân vừa lắc đầu vừa nhìn lên bầu trời xanh.
-Tôi cũng không nghĩ ra. Người ta thường nói đầu óc phải sáng tạo nên chúng ta hãy tìm hiểu khắp nơi vể những tiết mục sắp tới đi.
-Nhưng đi đâu để tìm chứ?
-Công viên chẳng hạn!