Điệp viên nữ hoàng

Chương 65: Ông trời không muốn hai ta là một đôi!


Bạn đang đọc Điệp viên nữ hoàng – Chương 65: Ông trời không muốn hai ta là một đôi!

Từ khi ông Long mất, toàn bộ gia sản thuộc về Rik. Đường Minh không quá đau lòng trước cái chết của ông Long. Tuy nhiên, ông ta lại không bị vạch trần tội buôn bán hêroin. Có lẽ cảnh sát Phong và Hân đã làm như vậy để không rút dây động rừng.
Lại nói về Lạc Văn, sau khi trúng độc, cậu được đưa vào bệnh viện. Độc phát tác quá nhanh, nhưng đúng lúc tử thần sắp tới đón cậu thì một người đã xuất hiện…đó là cô Tuyết- Cô chủ nghiệm của lớp 11 a3.
-Bệnh nhân là nam, xác nhận 21 tuổi, tên Lạc Văn đã từ trần vào khoảng 23 giừo ngày 2-9.
Cái chết đột ngột do trúng độc của Lạc Văn càng làm Hân thêm căm phẫn. Nhưng việc của cô bây giờ không phải là ngồi khóc mà là vạch trần kẻ đứng sau, giải oan cho Lạc Văn.
Quyên tạm thời tới ở nhà cô Tuyết, vì cô đã chấp nhận sẽ nghe Quyên kể lại mọi chuyện. Và đó là một vỏ bọc hoàn hảo để che đậy kế hoạch của những điệp viên.

-A..hâhha sát tủh hoa hồng, màu thấy tao thông minh chứ? Chúng mày rốt cuộc chỉ là một lũ ngu ngốc. Hân sẽ thuộc về tao! Tao sẽ làm coh thằng em cùng huyết thống kia phải biến mât. Tất cả chết hết rồi. Tao cuối cùng cũng được làm vua rồi…âhhâhhha._Rik nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương cười hả dạ.
-Tao chưa bao giờ hạnh phúc như lúc này…việc cuối cùng của tao là loại trừ cái gai trong mắt..Đường Minh..tao sẽ tự tay đào mồ chôn mày..bởi vì mày đã chơi tao quá nhiều lần rồi…
Đường Minh tới đúng chỗ hẹn…cổng công viên cũ…cậu không hiểu sao Hân lại gặp cậu ở đây. Tất cả đã kết túhc, nhưng tại sao tên Rik vẫn còn nhởn nhơ như vậy? Cậu đã mua một căn hộ lâu rồi, lát Hân đến, cậu sẽ nói với cô ấy cầnp hải tránh xa Rik ra. Cậu cần nói rõ mọi chuyện với Hân.
Ngồi xuống chiếc xích đu gỉ sắt, chợt cậu trông thấy những lá bài bay tứ tung..hình như có ai đó đang tiến lại gần cậu.
-Sorry vì đã để mày chờ lâu, em trai!
Đường Minh quay ngoắt lại, là Rik…hắn tới một mình..vậy Hân đâu…tại sao hắn lại ở đây?
-Hân đâu?
-Ahâhha…tao xin nói thẳng với mày là chính tao đã gửi tin nhắn hẹn mày ra đây..ông già kia nói đúng, mày đúng là một thằng không có chất tàn độc. Ồ xem ông ta chết đi để lại ày cái gì nào?..chậc chậc! Tao đã bị mày cướp rất thứ, và hôm nay, tao sẽ đích thân đòi lại!_Rik cười nửa miệng rồi rút súng từ túi áo ra.

-Thằng khốn!
-Bùm!
-Choang!
Hân hoảng hốt khi thấy chiếc li thuỷ tinh đang cầm trên tay bỗng dưng rơi tuột xuống. Cô nhặt chún bỏ vào thùng rác…tay run run. Trước mặt cô là hồ sơ về vụ sát hại thủ tướng và bang Phi Ưng. Trước lúc chết, Lạc Văn đã kể lại mọi chuyện. Bang Phi Ưng không đơn giản chỉ hoạt động ở Việt Nam. Chi nhánh của chúng rải rác khắp toàn quốc. Bây giờ, cô phải thật minh mẫn, thật thận trọng, cô hối hận vì đã không tin bạn mình khi họ nói về bà Ana và Rik. Cách tốt nhất bây giờ là cô phải tiếp cận Rik..tiếp cận hắn ta.
Đường Minh thấy mí mắt nặng trĩu, cảm giác đau đớn truyền khắp cơ thể. Hình như cậu sắp chết rồi. Giơ bàn tay dính máu lên, cậu cố gắng hít thật sâu. Cậu không muốn chết. Không phải vì cậu nhát gan mà vì cậu muốn sống bên Hân hạnh phúc. Nhưng hình như sao chổi đã đem điều ước của cậu xuống địa ngục. Một nửa hình trái tim ở cánh tay làm cậu càng nhớ Hân nhiều hơn. Cậu muốn đứng dậy nhưng sao khó quá..cậu muốn được nghe tiếng Hân trước khi chết. Nghĩ thế, Đường Minh cố rút chiếc điện thoại ra, bấm phím 1.
Tiếng nhạc chờ đầu dây bên kia vang lên…cậu mong Hân nhấc máy nhanh lên, nếu không cậu sẽ không kịp mất. Nhưng đợi hai phút mà Hân vẫn chưa nhấc máy. Cậu gọi tiếp lần hai. Và cậu chờ…nhưng khi người đầu dây bên kia nhấc máy thì… trời đổ mưa.

Tiếng điện thoại kêu rè rè một lúc rồi tắt hẳn.
Ông trời ác độc hình như đang muốn cướp nốt hi vọng cuối cùng của Đường Minh. Tại sao trời lại mưa đúng lúc này? Tại sao lại nở để cậu ra đi mà không nói được lời cuối cùng với Hân. Nở một nụ cười, Đường Minh khép mí mắt lại, miệng tìh thào:
-Hân à! Hình như…ông trời không muốn hai ta là một đôi!
‘Mưa cứ thế tuôn xối xả như khóc cho cuộc tình đôi ta…anh đang rất đau…em có biết không? Anh muốn tham lam…rất muốn gặp em một lần nữa…muốn ôm và hôn em thêm một lần nữa…anh muốn bắt đầu yêu em…nhưng…muộn rồi…phải không?’


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.