Bạn đang đọc Điệp viên nữ hoàng – Chương 51: vở kịch Đoạn Trường Tân Thanh
Lúc Quyên ra tới nơi thì thấy Nhược Bằng ngủ trên ghế salon rồi.TiVi vẫn bật. Đây là chương trình kịch nói về vở ‘Đoạn Trường Tân Thanh’.Nhìn diễn viên của vở kịch này,Quyên nhớ lại vụ án cách đây 1 năm. Lúc đó cô mới lớp 10. Bọn cô gồm Văn, Hân, có đi xem 1 vở kịch. Chính là vở này. Tưởng sẽ được xem 1 màn kịch hấp dẫn, ai ngờ lại có 1 vụ án mạng xảy ra.
….-Hân, Văn, ngồi ở hàng ghế đầu đi, mình muốn xem mặt cô diễn viên Trân Trân.Nghe nói cô ấy vào vai Thuý Kiều trong vở diễn lần này.
-Mình thấy Trọng Lương, vai Từ Hải có vẻ ko thích hợp lắm !_Lạc Văn bình luận.
-Các cậu im lặng được ko, nhức đầu quá, mà sao giờ này vẫn chưa có ai đến mà chỉ có 3 chúng ta ?_Hân liếc nhìn xung quanh.
Nơi 3 người họ đang đứng là nhà hát lớn thành phố.Vở kịch này rất được đầu tư, bởi nó xuất hiện nhiều diễn viên nổi tiếng.Trân Trân quá đẹp vs vẻ ngoài thánh thiện, ko biết Thuý Kiều ngoài đời đẹp như nào nhưng Trân Trân có lẽ cũng sẽ ko thua kém gì người đẹp ấy. Tuy nổi tiếng nhưng Trân Trân lại có nhiều sì căng đan tình ái với đạo diễn, hoặc người có chức quyền giới thượng lưu. Cũng đúng thôi, nhưng người trẻ như Trân Trân rất hiếm nổi tiếng nhờ tài năng. Cách mà học được xuất hiện nhiều nhất chỉ có thể là cặp với mấy tay đạo diễn. Trọng Lương là diễn viên mới xuất hiện gần đây trong giới điện ảnh, nghe nói anh ta cặp với Trân Trân rồi lại có bồ nhí là Thu Vân. Thu Vân cũng đóng vai Thuý Vân trong vở kịch này. Hôm nay cả bọn đi xem là được gửi vé mời từ đạo diễn kịch bản_Trang Nhất Dụ. Ông nổi tiếng là đạo diễn giỏi.
Trong một lần họp fan, Quyên đã trả lời đúng ba câu hỏi của ông ta nên được tặng 3 vé.
Thấy đạo diễn Dụ đang tiến về phía mình, Quyên vui mừng đưa tay ra bắt. Đương nhiên, đạo diễn Dụ cũng bắt tay cô. Nốt năm nay, ông ta sẽ về nghỉ hưu. Nhưng có vẻ ông không muốn chuyện này xảy ra. Bởi vì về hưu, đồng nghĩa với việc ông ta sẽ phải bye bye mấy cô diễn viên trẻ đẹp.
Thấy cái nắm tay chắc như đinh đóng cột của ông ta, Quyên khẽ gạt tay ra. Tính đến nay ông ta cũng đã 55 tuổi. Đáng tuổi bố Quyên chứ chẳng chơi. Dù tính ông ta hơi dê một chút nhưng Quyên vẫn ngưỡng mộ tài năng của ông ta.
-Chào Quyên, lâu lắm rồi mới gặp lại cháu, còn anh chàng đẹp trai và cô nàng xinh gái này là ai vậy ?
-Là bạn cháu ạ ! Đây là Hân, còn đây là Lạc Văn._Quyên giới thiệu.
Qua màn xã giao cho thấy Hân và Văn không thích ông ta lắm nếu không muốn nói là ghét. Đang trò chuyện cùng hai bạn thì Quyên chợt thấy Trân Trân và Trọng Lương bước vào. Họ không tình tứ như báo lá cải nói mà hình như có vẻ giận hờn nhau chuyện gì đó.
Trân Trân tóc ngắn ngang vai, xoăn. Trọng Lương mặc plê, già dặn.
-Anh không có gì với Thu Vân cả, em đừng hiểu lầm !_Trọng Lương ủ rũ và có vẻ níu kéo, nắm lấy tay Trân Trân.
-Anh không cần phải giải thích, em không muốn nghe !
-Em có nhớ hôm nay là ngày gì không ?
-Không !
-Là ngày sinh nhật em !
-Thế thì sao ?
-Anh muốn cho em một bất ngờ. Anh không muốn ngày sinh nhật em chỉ toàn tức giận.
-Anh tưởng làm vậy thì em sẽ bỏ qua à ?
-Anh…
Trọng Lương chưa nói hết câu thì cánh nhà báo đã kéo đến. Mấy tia chớp kêu tách tách liên tục chĩa vào hai người.
-Nghe nói hai người có kẻ thứ ba xen vào ?
-Trọng Lương, anh sẽ chọn Trân Trân hay Thu Vân ?
-Trân Trân, cô có tha thứ cho Trọng Lương không ?
Hàng loạt các câu hỏi tấn công làm Trân Trân không nói được gì, Trọng Lương thấy vậy thì lập tức ôm Trân Trân dạ vào lòng để cánh ruồi bu nhiều chuyện này không đạt được mục đích.
-Tôi yêu Trân Trân, chuyện của Thu Vân, tôi khẳng định là tôi không có gì với cô ấy cả ! Đừng đổ hết lên đầu Trân Trân,_Nói xong, Trọng Lương dìu Trân Trân vào phòng trang điểm. Bọn ruồi bị nhốt ở ngoài. Nhưng tiếp theo đó, bọn chúng lại được dịp bâu lấy Thu Vân, kẻ được coi là tình địch của Trân Trân.
-Xin cho hỏi mối quan hệ của cô và Trọng Lương là quan hệ gì ?
-Cô sẽ giành người đàn ông của Trân Trân chứ ?
-Nghe nói vai Thuý Vân là do cô tiếp chuyện nhiều với các đạo diễn mà có được, đúng không ?
Thu Vân thả tóc ra sau, mỉm cười, đôi mắt ra vẻ đáng thương :
-Nếu Trân Trân nhất định giành Trọng Lương với tôi, có lẽ tôi sẽ là kẻ thua cuộc mất..huhuhuhu…
Thu Vân cố cho nước mắt chảy ra rồi tiến vào phòng thay đồ. Vào đến nơi, cô ta lau nước mắt, khuôn mặt hiện rõ vẻ đố kị.
Quyên chứng kiến từ đầu đến cuối, cô khẽ thở dài. Nghề này đúng là dễ nổi tiếng nhưng không ít thị phi, tai vạ.
Sau khi ngồi đợi nửa tiếng đồng hồ thì rốt cuộc vở kịch cũng bắt đầu. Hàng ghế khán giả chật ních người. Trên sân khấu lúc này đã bắt đầu xuất hiện một số diễn viên. Họ diễn rất thật. Đúng là đoàn nổi tiếng có khác. Tuy Văn và Hân ghét đạo diễn Dụ thật nhưng xem kịch là ác cảm cũng bớt dần.
Câu chuyện tiếp diễn tốt đẹp như vậy cho tới cảnh Từ Hải đầu hàng Hồ Tôn Hiến. Trọng Lương trên mình mặc giáp sắt đi ra chậm rãi từ cánh gà. Anh ta có vẻ mệt mỏi. Đoạn này Từ Hải không cần nói gì cả, và nếu anh ta mệt cũng đỡ đi được phần nào. Hồ Tôn Hiến do Phan Trách đảm nhiệm mình đầy quân lính, giương cờ, kéo cung chỉ chờ có Từ ra là bắn. Ai cũng biết mũi tên làm bằng xốp và sẽ không cần dùng đến, tuy nhiên, chưa tới đoạn Hải cần ngã thì anh ta đã ngã rồi. Nói là ngã nhưng anh ta đã quỳ khuỵu xuống, mặt cúi gằm. Đáng lẽ đoạn này, Từ Hải phải ngẩnh đầu lên và phải chết đứng, nhưng Trọng Lương lại cố ý làm khác đi, vậy là sao ? Đạo diễn Dụ đập tay lên ghế, tức giận :
-Đúng là gà công nghiệp, sao tôi lại có thể cho anh ta đóng vai Từ Hải được chứ ?
Tất cả cùng ồ lên, họ không biết có phải đạo diễn muốn đột phá hay không mà lại sửa kịch bản như này. Quyên và Hân dần nhận ra có gì đó không ổn. Và đúng như thế thật. Những diễn viên còn lại trên sân khấu túm tụm vây quanh Trọng Lương.