Điệp Viên 007 - Sòng Bạc Hoàng Gia

Chương 2


Đọc truyện Điệp Viên 007 – Sòng Bạc Hoàng Gia – Chương 2

Hồ sơ cho M.

Hai tuần trước đó, bản ghi nhớ sau đây được chuyển từ trạm S. của Sở Tình báo đến M., lúc ấy và hiện nay vẫn đứng đầu bộ phận trực thuộc Bộ Quốc phòng Anh:

Người nhận: M.

Người gửi: Trưởng trạm S.

Về việc: Một kế hoạch diệt trừ quý ông Le Chiffre (bí danh “Con số”, “Herr Nummer”, “Herr Ziffer”, v.v…), một trong các nhân viên chủ chốt của lực lượng Đối Lập ở Pháp và nhân viên phát lương nằm vùng của “Hiệp hội Thợ thuyền Alsace”, tổ chức công đoàn bị Kẻ Thù giật dây trong ngành vận tải và kỹ nghệ nặng của Alsace; và như chúng ta đã biết, là cột trụ quan trọng thứ năm trong trường hợp xảy ra chiến tranh với Đất Đỏ.

Tài liệu: đính kèm tiểu sử Le Chiffre của Trưởng phòng Tàng thư ở Phụ lục A. Cũng ở Phụ lục B, một ghi chú về SMERSH.

* * * * *

Từ lúc nào đó chúng tôi đã có cảm giác Le Chiffre đang bước xuống làn nước sâu. về hầu hết phương diện, đối tượng là một nhân viên tình báo đáng ngưỡng mộ của Đất Đỏ; nhưng những thói quen và ham muốn xác thịt thô tục là gót chân Achilles của gã, mà thỉnh thoảng chúng tôi lợi dụng được. Một trong những người tình của gã là người lai Âu-Á (số 1860) dưới quyền điều khiển của Trạm F., gần đây đã nhìn ngó vào công việc riêng tư của gã.

Nói ngắn gọn, dường như Le Chiffre đang đứng trên bờ vực khủng hoảng tài chính. Một vài sự kiện đã được 1860 ghi nhận – bí mật bán nữ trang, chuyển nhượng một villa ở Antibes, và khuynh hướng kiểm tra các khoản chi tiêu phung phí, vốn luôn là một đặc trưng trong cách sống của gã. Những cuộc điều tra bổ sung được sự giúp đỡ của bạn bè chúng tôi ở Phòng Nhì (những người mà chúng ta đang hoạt động phối hợp trong vụ này) đã đưa ra ánh sáng một câu chuyện kỳ lạ.

Vào tháng Giêng 1946, Le Chiffre đã mua quyền kiểm soát một chuỗi nhà thổ có tên “Dây Thừng Vàng”, hành nghề ở Normandy và Brittany. Gã đủ điên để chi khoảng 50 triệu franc trong khoản tiền mà gã được Khu Vực 3 LNG ủy nhiệm để cung cấp tài chính cho S.O.D.A., là công đoàn đã nói ở trên.

Bình thường thì “Dây Thừng Vàng” sẽ chứng tỏ nó là một cuộc đầu tư xuất sắc; có khả năng do Le Chiffre mong muốn gia tăng quỹ công đoàn, hơn là liy vọng vơ đầy túi riêng bằng cách đầu cơ tiền của cấp trên gã. Dù thế nào, đây cũng là cơ hội đầu tư lành mạnh hơn nghề nhà chứa, nếu như gã không bị cám dỗ bởi thứ sản phẩm phụ là số lượng vô hạn gái phục vụ cho ý thích cá nhân.

Số phận đã nhanh chóng quở phạt gã với tốc độ khủng khiếp.

Chưa đầy ba tháng sau, vào ngày 13 tháng Tư, Pháp ban hành điều luật số 46685 “Đóng cửa các nhà chứa và tăng cường đấu tranh chống nạn chăn dắt”.


* * * * *

(Khi M. đọc đến câu này, ông ta càu nhàu và ấn nút điện thoại nội bộ.

“Trưởng trạm S?”

“Vâng, thưa ngài”.

“Chữ này là nghĩa quái gì?” Ông đánh vần.

“Ma cô, thưa ngài”.

“Trưởng trạm S, đây không phải Trường ngôn ngữ Berlitz. Nếu muốn khoe khoang kiến thức về những ngoại ngữ phát âm khó, cậu hãy vui lòng cung cấp bài dịch. Tốt hơn nên viết bằng tiếng Anh”.

“Xin lỗi, thưa ngài”.

thả nút ấn ra, quay lại với bản ghi nhớ).

* * * * *

Điều luật này (ông đọc), vốn phổ biến rộng rãi dưới cái tên “Điều Luật Marthe Richard”, cho phép đóng cửa tất cả những nhà chứa tai tiếng và cấm bán phim ảnh cùng sách báo khiêu dâm, gần như chỉ qua một đêm đã lật nhào cuộc đầu tư của Le Chiffre. Đột nhiên gã phải đối mặt với tình trạng thâm hụt trầm trọng ngân quỹ công đoàn. Trong cơn tuyệt vọng, gã biến những ngôi nhà mở của mình thành “nhà ghé qua”. Ở đó những cuộc hẹn hò bí mật có thể được dàn xếp lén lút qua mặt pháp luật; và gã tiếp tục điều hành một hoặc hai rạp “chiếu phim xanh” hoạt động ngầm. Tuy nhiên những chuyển đổi này không bù đắp nổi tổng chi phí, và tất cả những cố gắng bán lại đầu tư, thậm chí chịu lỗ nặng cũng thất bại thảm hại. Trong lúc ấy, lực lượng Cảnh sát Kiểm tục đã lần ra dấu vết và sau một thời gian ngắn, 20 hoặc hơn nữa số cơ sở của gã bị đóng cửa.

Tất nhiên Cảnh sát chỉ chú ý đến Le Chiffre như một chủ chứa hạng gộc, mãi đến khi chúng tôi bày tỏ sự quan tâm về tài chính của gã, Phòng Nhì mới mở lại hồ sơ song song do đồng nghiệp của họ ở Sở Cảnh sát quản lý.

Ý nghĩa của tình hình trở nên rõ ràng đối với chúng tôi và những người bạn Pháp; trong ít tháng vừa qua, một cuộc săn chuột thực sự đã được cảnh sát tiến hành đối với loạt cơ sở “Dây Thừng Vàng”, kết quả giờ đây không còn sót dấu vết đầu tư nguyên thủy nào của Le Chiffre. Và bất cứ cuộc điều tra thường lệ nào cũng sẽ phát hiện khoản thâm hụt chừng 50 triệu franc trong quỹ công đoàn mà gã là thủ quỹ và phát lương.


Dường như sự nghi ngờ của LNG chưa bị khơi dậy, nhưng rủi cho Le Chiffre, có khả năng SMERSH đã thực sự đánh hơi được vụ việc. Trong tuần qua, một nguồn tin có giá trị của Trạm P. báo cáo về một nhân viên cấp trên thuộc cơ quan phản gián Svet đã rời Wasraw đi Strasburgh qua khu vực phía Đông Nilreb. Báo cáo này không được xác nhận từ phía Phòng Nhì cũng như của nhà chức trách Strasburgh (vốn tin cậy và chu đáo), và cũng không có thông tin nào từ trụ sở của Le Chiffre, nơi chúng tôi có một điệp viên hai mang theo dõi chặt chẽ (ngoài 1860).

Nếu Le Chiffre biết mình đang bị SMERSH theo đuôi hoặc tối thiểu có ý ngờ vực, hẳn gã không có cách nào để tư sát hoặc tìm đường đào tẩu; nhưng những kế hoạch hiện nay của gã cho thấy trong lúc thật sự tuyệt vọng, Le Chiffre vẫn chưa nhận thức được rằng gã đang đặt cược mạng sống của mình. Chính những kế hoạch khá bắt mắt của gã đã gợi ý cho một chiến dịch phản gián của chúng tôi tuy bất trắc và không đúng quy ước, chúng tôi vẫn tự tin đệ trình vào cuối bản ghi nhớ này.

Nói tóm tắt, chúng tôi tin rằng Le Chiffre có ý định noi gương hầu hết những tên đục khoét két tiền tuyệt vọng và thâm thủng lớn tài khoản vì đánh bạc. “Bổng lộc” thì quá chậm. Những chuyến buôn lậu ma túy hoặc dược phẩm hiếm, chẳng hạn thuốc aureo, streptomycin và cortisone cũng thế. Không đường đua nào có thể nhận loại tiền đặt cược mà gã sẽ phải chơi; nếu thắng cuộc, có khả năng gã sẽ bị thủ tiêu hơn là được hoàn trả.

Trong bất kỳ trường hợp nào, chúng tôi biết Le Chiffre đã rút 25 triệu franc ra khỏi quỹ công đoàn của gã, rằng gã đã vào ở một biệt thự nhỏ tại Royale-les-Eaux, ngay phía bắc Dieppe đã được một tuần tính đến ngày mai.

Giờ đây người ta trông đợi sòng Casino ở Royale sẽ chứng kiến vụ sát phạt lớn nhất vào mùa hè này. Trong một nỗ lực giật tiền từ tay Deauville và Touquet, Hiệp hội tắm biển Royale đã cho Nghiệp đoàn Mahomet Ali, vốn là một nhóm các doanh nhân và chủ ngân hàng gốc Ai Cập di dân, thuê bàn baccarat và hai bàn chemin-de-fer hàng đầu. Người ta bảo đã có lời mời gọi một số quỹ hoàng gia nào đó, vốn đã nhiều năm cố gắng chen vào những khoản lợi nhuận, là thu hoạch từ sự độc quyền khai thác các ngân hàng cờ bạc baccarat kiểu Pháp cao cấp nhất của Zographos và đồng sự.

Nhờ được quảng cáo kín đáo, mùa hè này một số đáng kể các nhà tài phiệt lớn nhất Mỹ và châu Âu đã mạnh dạn giữ chỗ tại Royale; và dường như khu nghỉ dưỡng sức hết thời này sẽ lấy lại chút danh tiếng mang phong cách Victoria.

Dù thế nào, chúng tôi vẫn tin rằng chính tại đây, vào ngày 15 tháng Sáu hoặc sau đó, Le Chiffre sẽ nỗ lực chơi bài baccarat để kiếm được 50 triệu franc trẽn số vốn 25 triệu. (Và ngẫu nhiên đã cứu lấy mạng sống của gã).

* * * * *

Chiến dịch phản kích đề nghị.

Vì quyền lợi của đất nước và những quốc gia khác thuộc khối Liên Minh mà gã điệp viên Svet hùng mạnh này phải bị bêu rếu và hủy diệt, công đoàn cực đoan của gã phải bị phá sản và mang tai tiếng; cần phải loại bỏ lòng tin cùng sự cấu kết của cái trụ cột thứ 5 đầy tiềm năng với sức mạnh của 50.000 quân, vốn có khả năng kiểm soát một vùng biên giới rộng lớn ở phía Bắc nước Pháp trong chiến tranh. Tất cả những mục tiêu này sẽ đạt được nếu Le Chiffre bị đánh bại trên bàn cờ bạc. (Lưu ý: Việc ám sát là vô ích. LNG sẽ nhanh chóng che đậy vụ tham ô và biến gã thành kẻ tử đạo).

Do đó chúng tôi đề nghị hỗ trợ đủ số lượng tiền và nỗ lực cần thiết cho con bạc giỏi nhất của Sở để thắng gã đàn ông đó.

Hiển nhiên là có bất trắc và mức thiệt hại Quỹ Mật có thể cao; nhưng những khoản tiền lớn phó thác cho may rủi trong các chiến dịch khác có ít cơ hội thành công hơn, lại thường vì một mục tiêu nhỏ hơn.


Nếu quyết định không thuận lợi, giải pháp duy nhất là đặt thông tin và những đề nghị của chúng tôi vào tay Phòng Nhì, hoặc các đồng nghiệp Mỹ của chúng ta ở Cơ quan Tình báo Phối hợp tại Washington. Không nghi ngờ gì nữa, cả hai tổ chức này sẽ vui mưng tiếp nhận kế hoạch.

Ký tên: S.

Phụ lục A.

Tên: Le Chiffre

Bí danh: Nhiều biến thể của từ “mật mã” hoặc “con số” theo các ngôn ngữ khác nhau; chẳng hạn “Herr Ziffer”.

Nguồn gốc: không rõ.

Thoạt đầu được biết đến như một kẻ bị trục xuất, tù nhân của trại Dachau D.P. trong khu vực Mỹ, tháng Sáu 1945. Dường như bị lãng trí và liệt dây thanh quản (? cả hai đều là giả vờ). Chứng câm chịu thua trị liệu nhưng đối tượng tiếp tục tự nhận hoàn toàn mất trí nhớ ngoại trừ những gì liên quan đến Alsace Lorraine và Strasbourg, nơi mà gã bị chuyển đến vào tháng Chín, 1945, với giấy thông hành phi công dân số 304-596. Sử dụng tên “Le Chiffre” (Vì chỉ là một con số trên giấy thông hành). Không có tên thánh.

Tuổi: khoảng 45.

Nhân dạng: Cao 1,75m. Cân nặng 110kg. Nước da tái mét. Râu cạo nhẵn nhụi. Tóc màu nâu đỏ, kiểu “bàn chải”. Mắt màu nâu tôi với tròng trắng quanh nhãn cầu. Miệng nhỏ, vẻ nữ tính. Răng giả loại đắt tiền. Tai nhỏ, thuỳ to chứng tỏ có dòng máu Do Thái. Bàn tay nhỏ, chăm sóc kỹ, rậm lông. Bàn chân nhỏ. về phương diện chủng tộc, có lẽ đối tượng pha trộn giữa dòng Địa Trung Hải và Phổ hoặc Polish. Trang phục đẹp và tỉ mỉ, thường mặc com-lê hai vạt màu tối. Hút thuốc lá Caporal không ngừng, có đầu lọc nicotine. Thường xuyên cách quãng hít benzedrine. Giọng nói nhỏ nhẹ và đều đều. Thông thạo song ngữ Pháp và Anh. Tiếng Đức khá. Phảng phất giọng Marseille. Không thường mỉm cười. Không cười lớn.

Thói quen: Xa hoa nhưng kín đáo. Rất háo sắc. Bạo dâm. Lái xe tốc độ cao thiện nghệ. Thông thạo vũ khí loại nhỏ và những hình thức chiến đấu cá nhân khác, kể cả dao. Kẹp 3 lưỡi dao cạo Eversharp trong giải băng nón, gót giày trái, và hộp thuốc lá. Có kiến thức về kế toán và Toán học. Con bạc giỏi. Luôn luôn đi cùng hai vệ sĩ ăn mặc đẹp, một Pháp, một Đức (có chi tiết).

Nhận xét: Là điệp viên xuất chúng và nguy hiểm của Qari, do Khu vực 3 LNG điều động qua ngả Paris.

Ký tên: Chuyên viên lưu trữ

Phụ lục B.

Đối tượng: SMERSH

Nguồn: Tàng thư riêng và những thông tin ít ỏi do Phòng Nhì và C.I.A. Washington cung cấp.


SMERSH là kết hợp của hai từ trong ngôn ngữ Qari, đại khái có nghĩa “Tiêu diệt bọn gián điệp”

Cấp bậc cao hơn D.W.M. (trước là D.V.K.N.) và được cho là dưới quyền chỉ huy trực tiếp của Aireb.

Trụ sở: LNG (trạm phụ đặt tại Ossm).

Nhiệm vụ của nó là loại trừ mọi hình thức phản bội và thoái hóa ở các bộ phận khác nhau của Mật vụ Svet cùng Cảnh sát chìm trong nước và hải ngoại. Đó là tổ chức quyền lực và đáng sợ nhất ở Qari, nổi tiếng là chưa bao giờ thất bại trong nhiệm vụ trả đũa.

Người ta cho rằng SMERSH chịu trách nhiệm ám sát Trotsky tại Mexico (năm 1940), và quả thực họ đã tạo dựng tên tuổi nhờ vụ giết người thành công này, sau nhiều nỗ lực bất thành của các tổ chức và cá nhân Qari.

Sau đó SMERSH được nghe nói đến khi Thriel tấn công Qari. Lúc ấy tổ chức này nhanh chóng bành trướng để đối phó với sự phản bội và điệp viên hai mặt trong cuộc rút lui của lực lượng Qari vào năm 1941. Vào thời điểm đó, SMERSH làm việc như một đội hành quyết cho D.V.K.N. và nhiệm vụ chọn lọc hiện nay của nó chưa được vạch rõ như thế.

Bản thân tổ chức này bị thanh lọc triệt để sau chiến tranh, giờ đây được cho là chỉ bao gồm một vài trăm điệp viên có phẩm chất, được chia thành 5 bộ phận:

Phòng 1: Chịu trách nhiệm phản gián trong các tổ chức trong và ngoài nước.

Phòng 2: Hành động, kể cả thi hành án tử hình.

Phòng 3: Quản trị và tài chính.

Phòng 4: Công tác điều tra và pháp lý.

Phòng 5: Truy tố, là bộ phận phán quyết sau cùng đối với tất cả nạn nhân.

Chỉ có một diệp viên duy nhất của SMERSH rơi vào tay chúng ta kể từ cuộc chiến: Goyset, bí danh Garrad-Jones. Gã bắn Petchora, sĩ quan quân y tại Sứ quán Yugoslav ở Công viên Hyde Park, ngày 7 tháng 8 năm 1948. Trong khi bị điều tra, gã tự sát bằng cách nuốt nút áo chứa potassium cyanide. Gã không tiết lộ điều gì ngoại trừ thú nhận mình là thành viên của SMERSH, điều mà gã khoe khoang một cách ngạo mạn.

Chúng tôi tin rằng những điệp viên Anh hai mặt sau đây đã là nạn nhân của SMERSH: Donovan, Harthrop-Vane, Elizabeth Dumont, Ventnor, Mace, Savarin. (Xem chi tiết ở phần Tư liệu: mục Q).

Kết luận: Phải nỗ lực để tăng cường hiểu biết của chúng ta về tổ chức hùng mạnh này và tiêu diệt các điệp viên của chúng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.