Điện Vương Ở Rể

Chương 214: Vô Cùng Mong Chờ!


Bạn đang đọc Điện Vương Ở Rể – Chương 214: Vô Cùng Mong Chờ!


Sau khi Lưu Thục Tuệ rời khỏi tiệm thịt lừa của ông Lâm, đương nhiên vẫn đi tới đại lí bánh bao một chuyến, sau đó mới trở lại.
Bây giờ bà cũng chú ý thấy một số dấu vết chiến đấu trong trạch viện.
Chẳng hạn vách tường bị sụp đổ, còn có cửa sân bị đụng hỏng.
Thậm chí dưới đất còn một vài vết máu đang được lau chùi sạch sẽ.
Bà ta hiểu ra lúc nãy nhà họ Lưu đã trải qua nguy hiểm cực khủng như vậy.
Lưu Thục Tuệ cũng sợ sệt.
Tuy cuối cùng nhà họ Lưu và các gia tộc thân thiện khác cũng không bị tổn hại to tát.
Nhưng Lưu Thục Tuệ luôn kéo tay của Diệp Đông, quan sát anh vài vòng.
Bà xác nhận con trai mình hoàn toàn không bị thương rồi mới yên tâm.
Sau khi ổn định mọi thứ thì cũng đã mười giờ tối.
Tuy những người khác đều rời đi, nhưng Liên Thục Giai và Lý Mỹ Na vẫn chưa rời khỏi đó, họ luôn đi theo Diệp Đông.
Lúc này, đồng thời gặp được mẹ của Diệp Đông, cả hai người đều có cảm giác như đang ngồi trên bàn chông.
Lưu Thục Tuệ đã từng gặp cả hai.
Lần này gặp nhau, bà nhanh chóng kéo tay hai người sang một bên để nói chuyện.

Cho nên, điều này đã xóa tan sự xấu hổ và ngượng ngùng của cả hai.
Đương nhiên họ vẫn phải ăn tối.
Chẳng mấy chốc, bữa tối đã được chuẩn bị xong.
Lúc ăn tối, Diệp Đông cũng giải thích đơn giản một lượt tình trạng trước mắt của công ty thực phẩm chức năng và công ty mỹ phẩm.
Kết quả Diệp Đông cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.

Tối đa hai ngày đã có sản phẩm mới lên thị trường.
Thậm chí việc tuyên truyền sản phẩm mới cũng đã quay xong ổn thỏa.
Đương nhiên, trong này cũng có công lao của Lý Mỹ Na.
Dù gì cô ấy là mỹ nữ Tổng giám đốc đang điều hành một công ty trị giá hàng chục tỷ, năng lực điều hành kinh doanh chắc chắn không thể nghi ngờ.
“Có vấn đề gì cần giải quyết không?”
Diệp Đông hỏi.
Lưu Quốc Nghiệp lên tiếng: “Tiểu Phong, nếu liên quan đến năng lực quản trị kinh doanh, vẫn nên nhờ Mỹ Na và Thục Giai đưa thêm nhiều ý kiến đi.

Dẫu sao lần này, tư duy của người trẻ cũng tiến bộ hơn trước.”
Diệp Đông nhìn sang Lý Mỹ Na và nói: “Mỹ Na, em nói thử xem.”
Cô ấy gật đầu rồi đáp: “Em nghĩ, những sản phẩm của chúng ta như vậy, trực tiếp bán ra thị trường của toàn thế giới.”
“Vì vậy, để tiện cho việc quảng bá và tiêu thụ, em đề nghị mau chóng đăng ký một công ty offshore.

Sử dụng nó như một công ty tiêu thụ thực phẩm chức năng và mỹ phẩm.
“Đương nhiên, quan hệ lệ thuộc nền tảng của của công ty offshore này vẫn là lệ thuộc tập đoàn Phong Vân.”
Liên Thục Giai cũng gật đầu.
Hiển nhiên hai người phụ nữ này cũng đã bàn qua chủ đề này trước đó rồi.
Họ vốn định chuẩn bị tìm cơ hội để bàn bạc với Diệp Đông một phen.
Bây giờ anh đã hỏi thăm, vậy thì tiện thể giải quyết luôn.
Nghe Lý Mỹ Na nói thế, ông cụ Lưu Phong Hoa, Lưu Quốc Nghiệp và các thành viên cấp cao khác của nhà họ Lưu có mặt cũng tỏ ra ngạc nhiên.
Trong lòng họ, ngay từ đầu đã không dám nghĩ đến việc bán trực tiếp ra toàn thế giới.
“Có khi nào bước đi của chúng ta như vậy quá cấp tiến rồi không…”
Ông cụ Lưu Phong Hoa lên tiếng.
Lý Mỹ Na nói: “Ông ngoại, không có đâu.

Chắc ông đã biết y thuật của Diệp Đông mà.”
“Công thức của thực phẩm chức năng và mỹ phẩm mà anh ấy điều chế, một khi được sản xuất, chắc chắn sẽ dấy lên một trận cuồng phong.”
“Cho nên chúng ta dứt khoát trực tiếp xây dựng nền tảng trước đó để thiết lập nền tảng khi bán thẳng ra toàn thế giới, tránh luống cuống tay chân ở phần hậu kỳ.”
“Hơn nữa, ngoài ra, ngay từ đầu chúng ta không những thiết lập kênh bán hàng, còn phải khai thông kênh bán hàng.”
Nghe Lý Mỹ Na nói xong, ông cụ Lưu Phong Hoa và những người khác đều trở nên im lặng và kích động.
Chính xác!
Họ đã từng biết y thuật thần kỳ của Diệp Đông.
Công thức thực phẩm chức năng và mỹ phẩm do chính tay anh sáng chế thì có thể kém ư?
Hơn nữa, nay Diệp Đông ra tay, chắc chắn cũng là công thức đã trải qua cân nhắc kỹ càng, là tinh phẩm tuyệt đối!
“Ngược lại do ông thấy lo quá nhiều, tầm nhìn hạn chế.”
“Mỹ Na, Thục Giai, cứ làm theo hai đứa nói đi.”

Ông cụ Lưu Phong Hoa đỏ mặt, trên mặt hiện lên nụ cười hiền từ, ông nhìn Lý Mỹ Na và Liên Thục Giai, hiển nhiên là nụ cười dành cho cháu dâu, cực kỳ hài lòng và đáng khen.
Diệp Đông cũng cười thỏa mãn.
Đây chắc chắn là hai nội trợ hiền lành.
“Cứ làm theo suy nghĩ của hai người là được.

Đã nghĩ ra cái tên chưa?”
Diệp Đông cười nói.
Lúc này, Liên Thục Giai lên tiếng.
“Tên của công ty offshore là Quốc tế Phong Vân, anh thấy được không?”
Quốc tế Phong Vân giống tên công ty mẹ tập đoàn Phong Vân.
Cái tên Quốc tế Phong Vân này cũng mang phong cách quốc tế.
Diệp Đông gật đầu, nói: “Đương nhiên là được.”
Sau bữa tối.
“Tiểu Phong, ở trong nhà cũ có căn phòng dành riêng cho cháu.”
“Cháu không ngại tối nay ở lại đây chứ!”
Ông ngoại của Diệp Đông nói với vẻ mong chờ.
Đương nhiên Diệp Đông biết ông ngoại của mình hết lòng yêu thương mình.
Nhưng khi nghĩ đến Liên Thục Giai và Lý Mỹ Na…
Diệp Đông nói: “Ông ngoại, cháu về còn chút chuyện.

Hôm khác, cháu về đây ở.”
Nghe Diệp Đông nói vậy,ông cụ Lưu Phong Hoa đành thôi.
Diệp Đông dẫn theo Lý Mỹ Na và Liên Thục Giai đi thẳng về hướng biệt thự Số một.
“Ba, ba cũng thật là, Tiểu Phong chắc chắn là muốn ở chung với hai cô gái kia… Con gái người ta không dè dặt sao? Con gái người ta cũng là lần đầu tiên tới nhà cũ của chúng ta…”
Lưu Thục Tuệ cười nói.

Ông cụ Lưu Phong Hoa bỗng dưng hoàn hồn: “Đúng đúng, con xem, ba già hồ đồ rồi, lúc nãy ba không nghĩ tới.”
“Ha ha, ba đúng là trông ngóng mau chóng bế cháu ngoại quá rồi!”
Lúc Diệp Đông bọn họ rời đi.
Cửa và tường của trạch viện nhà họ Lưu cũng được xây mới lại.
Dù gì cũng có công ty xây dựng của gia tộc hàng đầu trực tiếp ra sức người và máy móc, tập trung lực lượng để làm chuyện này.
Trước sau chưa đến thời gian hai tiếng đồng hồ mà thôi.
Thậm chí, ngay cả khoảnh đất lúc trước cũng đã được trải gạch mới lại toàn bộ.
Giống như chưa từng xảy ra vụ đánh đấm hay nguy hiểm nào tại đây.
Diệp Đông, Liên Thục Giai, Lý Mỹ Na, ba người đi thẳng đến biệt thự Số một núi Ngũ Giai.
Trên đường đi.
Lý Mỹ Na lại nhận được một cuộc gọi.
Là công ty Hồi Xuân Đường gọi đến, chuyện liên quan công ty.
Hơn nữa, chuyện khá là quan trọng.
Là thỏa thuận hợp tác giữa công ty quốc tế lớn với công ty họ.
Đối phương bay từ nước ngoài tới, do vấn đề lệch múi giờ nên đúng thời gian này họ đã tới đây.
Là một đối tác hợp tác quan trọng với Hồi Xuân Đường, đương nhiên Lý Mỹ Na phải đích thân ra mặt mới có thể bày tỏ sự tôn trọng dành cho đối phương.
“Diệp Đông, Thục Giai, em phải về công ty một chuyến đây.”
Về mặt sự nghiệp, Lý Mỹ Na tuyệt đối là một nữ cường nhân, đối mặt với chuyện công ty, chắc chắn cô ấy sẽ không ngoảnh mặt làm ngơ.
Diệp Đông và Liên Thục Giai đều nói: “Anh / Chị đi chung với em.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.