Diễn Viên Đẳng Cấp Bạch Liên

Chương 32


Đọc truyện Diễn Viên Đẳng Cấp Bạch Liên – Chương 32

Editor: muanhobaybay

Trước kia Y Trạm cũng không bao giờ vì lợi ích gia tộc mà chịu thiệt, giờ đây cô cũng không muốn thay đổi.

Cùng với cô không hề tức giận, chỉ là cảm thấy rất buồn cười. Nói thì vậy, nhưng họ suy tính những gì, cô ngốc hay sao mà không biết.

Vì cái gọi là lợi ích gia tộc?

Y Trạm nghiêng đầu nhìn Y Lan Khê, chắc chắn quyết định đó, không thiếu sự trợ giúp của vị này.

Chị gái của cô, đầu óc tuy không quá tốt, nhưng tâm cũng không nhỏ…

“Đối phương như vậy với cô, thì sao cô có thể không đối lại một chút “”tình nghĩa chị em thắm thiết”“.”

“Y Trạm suy tư nói: “”Cha, mọi người hiểu lầm rồi, con cùng Hà tiên sinh không thân, ngài ấy là nhà đầu tư phim, lúc đó tới kiểm tra tiến độ, lúc đó chị cũng ở đó, giữa con và ngài ấy có chút không thoải mái, may có chị tới giải vây.”

Chị nói với Hà tiên sinh, con ở nhà bị mọi người chiều đến hư hỏng, tính tình cao ngạo vô lễ, cho nên Hà tiên sinh không nên tính toán với con.


“Như thế nói thành, chị và Hà tiên sinh rất hợp duyên. Em không thể xinh đẹp và ổn trọng như chị, sau đó Hà tiên sinh có vài lần tìm em, đề tài tán gẫu đều nói liên quan đến chị, Hà tiên sinh rất để ý tới chị, hỏi rất nhiều chuyện tình về chị, Hà tiên sinh biết chị đã đính hôn, nên mới vòng vèo tìm tới em, làm mọi người hiểu lầm.”””

Hà tiên sinh a, tại ngài đã khơi ngòi, nên không thể trách tôi a.

Cô biết những người này không thể tìm Hà Thần Không đối chất.

Hà Thần Không lại hắt hơi hai cái, anh xoa xoa mũi, hôm nay sao vậy nhỉ? Anh có dự cảm không tốt.

Một phen nói xong, không khí liền trầm xuống.

Đã có hôn ước, lại có người đàn ông khác để ý, vẫn là chuyện không hay… Hơn nữa vị hôn phu lại ngồi ngay chỗ này.

“Y Lan Khê tức giận nhìn Y Trạm: “”Em nói bậy. Sao em dám nói xấu chị lung tung như vậy?”””

“Y Trạm giật mình: “”Chẳng lẽ chị không thay em xin lỗi sao? Chị không cần khẩn trương như vậy, chị cùng anh rể tình sâu, anh rể sẽ không hiểu lầm. Hà tiên sinh là tự nguyện. Nhưng người ngài ấy thích là chị, em không muốn làm thế thân, hơn nữa Hà tiên sinh cũng sẽ không đồng ý…”””

“Lưu Tĩnh nhăn mi: “”Tại sao có thể như vậy?”””

Nếu người vị Hà tiên sinh kia vừa ý là Y Lan Khê, vậy thì chuyện kia khó làm rồi.

“””Lan Khê, sao trước mặt người ngoài con có thể nói em gái mình như vậy? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”””

Cứ thế mà Hà Thần Không biết tính cách Y Trạm, sẽ càng không dễ tiếp nhận Y Trạm, mà đối phương càng không ngốc. Ai sẽ lấy một cô gái bỏ nhà trốn đi, kiêu ngạo ương bướng chứ.

Trước đó Lưu Tĩnh nghĩ Hà Thần Không coi trọng Y Trạm, vậy thì thật có phúc, nhưng nếu đối phương coi trọng Y Lan Khê dịu dàng hiền lành, hiểu lễ nghĩa có tri thức cũng là bình thường.

Dưới đáy lòng Lưu Tĩnh thở dài, nếu Y Lan Khê chưa đính hôn với Mộ Vũ Trạch thì tốt biết bao, thật là đáng tiếc a…


Mộ gia tuy cũng thuộc hàng giàu có, nhưng so với Hà gia thì không cùng tầng lớp. Mộ Vũ Trạch cũng đẹp trai chu đáo, nhưng so với Hà Thần Không thì không cùng cấp bậc, mà đằng sau Hà Thần Không là cả một công ty lớn…

Nhưng đã muộn mất rồi…

Y Lan Khê có miệng mà khó trả lời, cô đúng là đã nói với Hà Thần Không một chút… Khi đó cô nhìn Hà Thần Không có vài phần để ý Y Trạm, liền không cam lòng, rõ ràng cô mới là vai chính.

“Sau khi công chiếu “”Tiếu ngạo giang hồ””, không ngừng có người đem hai người ra mà so sánh, trước đây Y Lan Khê cô luôn được làm tâm điểm, mà bây giờ cục diện chợt thay đổi, làm sao cô có thể tiếp thu được.”

Cô tuyệt đối sẽ không để bản thân phải núp dưới cái bóng của Y Trạm một lần nữa.

Y Lan Khê biết được, Hà Thần Không mấy lần mời Y Trạm đều bị từ chối, cô mới nghĩ đến một chiêu, nói cho Lưu Tĩnh biết Hà Thần Không có hảo cảm với Y Trạm, sau đó thêm vài lời, Lưu Tĩnh liền động tâm tư.

Tuy rằng Y Trạm được gả đến Hà gia thì quá tiện nghi.

Nhưng suy nghĩ cẩn thận, cũng chỉ như thế, Y Trạm sẽ không thể tiếp tục tranh giành với cô và đứa nhỏ trong bụng mẹ cô.

Hiện tại Y Trạm trở lên thông minh, giờ cô đoán không ra tâm tư của Y Trạm, còn Hà gia bên kia, gia quy rất nghiêm, sẽ không cho dâu con lộ diện bên ngoài, như vậy việc đóng phim của Y Trạm sẽ ngưng hẳn, cũng sẽ không gây khó chịu cho cô nữa.

Hà Thần Không nổi dang ngang tàng, cả Hà gia đều phải chấp nhận tính tình của anh ta, sau này hai người chưa hẳn đã hợp nhau. Suy nghĩ lại bản thân đã có Mộ Vũ Trạch, trong lòng Y Lan Khê mới dễ chịu hơn một chút.

Cô nhất định phải hơn Y Trạm, dù bất kể ở phương diện gì. Cô mất nhiều năm như thế để lấy lòng mỗi người, sao có thể trở về nguyên hình được.


Y Lan Khê còn nhớ rõ lúc còn nhỏ đi qua nhà ở hiện tại, cha cô ngồi trên ghế xem sách, còn có một cô bé mặc váy áo như tiểu công chúa chơi đùa bên cạnh.

Tốt đẹp như một bức hoạ.

Lúc đó cô chưa thấy cô công chúa nào xinh đẹp như vậy, còn có một ngôi nhà đẹp như thế, cảm giác như một câu chuyện cổ tích.

Từ khi đó, Y Lan Khê cô liền thề cô nhất định phải ở trong phòng đẹp như vậy, được mặc quần áo xinh đẹp như vậy. Cô cùng mẹ mất nhiều năm tâm tư như thế, mới trở thành chủ nhân của cái nhà này… Cô không thể để Y Trạm đoạt đi tất cả được.

“Mộ Vũ Trạch biết ngọn nguồn mọi chuyện, trong lòng thấy không thoải mái, liếc nhìn Y Lan Khê, giọng có chút lạnh: “”Lần sau nếu chưa rõ ràng đừng nói lung tung, cho dù là em không thích, cũng không thể nói Y Trạm như vậy với người ngoài.”””

“Y Chính Hoằng cũng không tán thành: “”Dù sao Y Trạm tuổi còn nhỏ, bây giờ nói chuyện này còn quá sớm, đã là hiểu lầm, chúng ta không nói nữa, ăn cơm tiếp đi.”””

Móng tay Y Lan Khê đâm vào da thịt, không nói gì nữa, cuối cùng vẫn là Bạch Bình nói câu chuyện về việc mang bầu, không khí lúc này mới hoà hoãn hơn.

“Lưu Tĩnh nhìn Bạch Bình uống canh xong, thân thiết nói: “”Ngày mai mẹ sẽ qua chiếu cố con, dù sao con cũng có tuổi rồi, mang bầu khó giữ, vì giữ thai tốt nhất con nằm ở trên giường thôi, lần này vì đứa bé con đành chịu uỷ khuất. Ban đầu cũng vì mang thai mẹ mới cho con vào cửa, chẳng ai nghĩ tới, đứa nhỏ kia duyên phận quá ngắn, nhưng tất cả đều đã qua, lần này tự mẹ chăm nom, nhất định đứa nhỏ sẽ không có chuyện gì.”””


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.