Đọc truyện Diễn Viên Đẳng Cấp Bạch Liên – Chương 19
Y Trạm nhìn tiểu mập mạp trước mắt, Lý Duy nói có chuyện cần xử lý, liền ném đứa nhỏ cho cô.
“Trong công ty rõ ràng có nhiều người như thế, tiểu mập mạp hết lần này tới lần khác cứ dính vào cô, thanh âm ngọt ngào gọi cô “”Cung chủ””…”
Nhưng mà tiểu mập mạp trắng trắng nộn nộn thật đáng yêu, Y Trạm thấy bé gọi cô là Cung chủ, chắc ở nhà cũng xem phim cô đóng.
Lý Duy nhìn đứa nhỏ dán lấy cô, liền muốn cô dỗ đứa nhỏ.
Liền nói tiểu gia hỏa này đến tuổi đi nhà trẻ, nhưng dù làm như thế nào cũng không chịu đi, trong nhà không ai có biện pháp, nháo lên muốn đi tìm chú, thế nên mới đưa tới đây.
Dỗ tiểu hài tử có được tính tiền làm thêm giờ không?
Hôm nay khí trời tốt, dù sao trốn cũng thoát, Y Trạm liền mang theo đứa nhỏ ra ngoài phơi nắng.
Phụ cận cũng có một nhà trẻ, lúc này là thời gian tan học, rất nhiều hài tử đang chơi đùa.
“””Biết đây là nơi nào không?”””
“Tiểu gia hỏa lắc đầu, “”Không biết.”””
Tiểu quỷ này không biết mà lại không chịu đi nhà trẻ…
“Y Trạm suy nghĩ một chút, chỉ thang trượt và đu dây bên trong: “”Con nhìn thấy không? Có muốn vào chơi không?”””
“Đứa nhỏ gật đầu: “”Chị ơi, chúng ta vào chơi đi.”””
Y Trạm lắc đầu, lộ vẻ tiếc nuối nói:
“””Không được, chỉ có các bạn nhỏ đang đi nhà trẻ mới được chơi thôi.”””
“Đứa nhỏ có chút thất vọng, lẩm bẩm nói: “”Nhà cháu cũng có.”””
“””Đúng a, ở nhà chỉ có mình cháu, sẽ không có các bạn nhỏ khác, thật không vui a.”””
Tiểu gia hỏa im lặng, hiển nhiên bị nói trúng tâm tư.
Y Trạm dắt tiểu gia hoả vào một tiệm văn phòng phẩm ở nhà đối diện, cô lấy một cái hộp văn phòng phẩm kim cương biến hình, cùng một túi sách cung màu, nhìn ánh mắt tiểu gia hỏa bên cạnh phát sáng, cô hy vọng có thể hữu dụng.
“Y Trạm ngồi xổm xuống, biểu diễn sự biến hoá của hộp đựng đồ dùng, sau đó bỏ vào trong cái túi sách: “”Con thích không?”””
Cô cảm giác mình như một vu bà (những bà lừa trẻ con để bắt cóc ý).
“””Thích ạ. Cháu rất muốn có.”””
“””Thật đáng tiếc, chỉ những bạn nhỏ đi nhà trẻ mới có thể có thôi, không đi nhà trẻ không được dùng hộp đựng ba tầng đẹp như thế này.”””
“””A! Cháu muốn đi nhà trẻ.”””
Dỗ hài tử quả nhiên dễ dàng hơn đóng phim rất nhiều, cô không biết nhà kia thế nào, cả nhà lại không thể dỗ một đứa nhỏ.
Sau đó Y Trạm lại hỏi đứa nhỏ, không biết ai nói với tiểu gia hỏa, đi nhà trẻ là bị giam lại, không cho gặp mẹ…
Hù dọa đứa nhỏ, thảo nào đứa nhỏ không muốn đi, chỉ sợ sẽ thành heo bị giam lại…
— —— —–
Triệu Tư Niên không thể thoát thân, chỉ có thể bảo trợ lý đưa đứa nhỏ đến chỗ Tạ Địch Phi.
Có thể trấn áp tiểu ma vương, bây giờ chỉ có Tạ Địch Phi.
“Sau lưng đeo túi sách, xuống xe thấy người, đứa nhỏ chạy như bay: “”Chú chú, cháu muốn đi nhà trẻ.”””
Tạ Địch Phi cảm giác ngoài ý muốn, người nhà đều khuyên mà tiểu ma vương không nghe, ai có bản lĩnh lớn như vậy, dụ được tiểu ma vương tự nguyện đi nhà trẻ.
“Đứa nhỏ thấy chú không nói gì, lay lay góc áo của chú: “”Ngày mai cháu sẽ đi nhà trẻ. Chú xem, cháu đã mua xong túi sách và hộp đựng rồi.”””
“””Thật là đẹp.”” Tạ Địch Phi kéo cái túi trên lưng tiểu ma vương, “”Ai mua cho cháu vậy?”””
Nhìn có chút tức cười, túi sách trên lưng tiểu gia hoả, lung lay lắc lư.
“””Cung chủ a.”””
Công chúa? Chẳng lẽ là vai diễn trong truyện cổ tích? Tạ Địch Phi cũng không để trong lòng, ôm tiểu gia hỏa ra ngoài.
Không quản nhiều làm chi, tiểu ma vương tự nguyện muốn đi nhà trẻ là tốt rồi.