Bạn đang đọc Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan – Chương 4: Tiểu Ca Ca Nhà Bên Có Chút Ngoan 4
Editor: Nha Đam
Hệ thống ấm ức, nhưng nó không dám nói, chỉ có thể yên lặng tủi thân mà bố trí nhiệm vụ.
【 Nhiệm vụ chủ tuyến: Hãy làm thủ tục nhập học vào Trung học Đế đô ngay lập tức.
】
Phong Thiển nhíu mày.
“Điều này có liên quan gì đến việc bảo vệ mảnh nhỏ?”
Nhiệm vụ chủ tuyến không phải là bảo vệ mảnh nhỏ sao?
Hệ thống nói nhỏ: “Ta…
Ta không thể nói!”
Phong Thiển: “……”
Chủ Thần đại nhân sai ngươi đến đây làm cái quái gì vậy?
Cả ngày úp úp mở mở.
Hệ thống ủy khuất.jpg
Phong Thiển lười biếng nằm ngửa ở trên giường.
Thật là phiền toái.
Sao lại nhiều chuyện như vậy.
Phong Thiển bực bội rời giường, vội vàng sửa sang bản thân một chút, sau đó đẩy cửa ra đi xuống lầu.
Cô gái mặc một chiếc váy trắng tinh khôi, mái tóc đen dài buông xõa hai bên như dải lụa, lọn tóc uốn nhẹ.
Đôi mắt giống như viên ngọc màu đen chứa đầy tinh quang, thâm thúy mà mê ly.
Quản gia Hứa Thâm hơi giật mình khi nhìn thấy Phong Thiển, sau đó nở nụ cười chào hỏi.
“Tiểu thư, bữa sáng đã chuẩn bị xong.”
Phong Thiển gật đầu, và nói một câu trống không: “Vâng.”
Hứa Thâm sửng sốt.
Hôm nay sao tiểu thư lại lạnh lùng như vậy.
Cảm giác khí chất cả người đều không giống trước.
Trên bàn cơm.
Phong Thiển chậm rãi ăn sáng, vừa ăn vừa nghĩ về nhiệm vụ của hệ thống.
Làm thế nào để làm thủ tục nhập học vào Trung học Đế đô?
Nghe đã thấy rắc rối rồi.
Không muốn làm chút nào.
Phiền quá.
Sau khi ăn cơm xong, Phong Thiển gọi Hứa Thâm, “Hứa quản gia, giúp cháu làm một chuyện.”
Hứa Thâm đứng một cách tao nhã, cung kính nói: “Tiểu thư, mời nói.”
Phong Thiển sờ sờ cằm: “Giúp cháu làm thủ tục nhập học vào Trung học Đế đô.”
“Hả?” Hứa Thâm hiển nhiên không ngờ rằng Phong Thiển lại nói chuyện này, nhưng mà ông đã sớm phản ứng lại, “Không sao, thưa tiểu thư.”
Phong Thiển vừa lòng gật đầu.
Không tự làm được thì đừng bao giờ ép mình!
Cô chỉ cần làm Phật hệ thiếu nữ là được rồi!
Hệ thống: “……”
Cái gì mà Phật hệ thiếu nữ, rõ ràng là thiếu nữ mắc bệnh ung thư lười thời kì cuối!
Sau khi Hứa Thâm rời đi, Phong Thiển về phòng và tiếp tục nằm ở trên giường.
Hệ thống không chịu nổi nữa,, “Ký chủ, ngươi như vậy là không thể được.”
“Sao lại không được?” Phong Thiển nghiêm nghị mà phản bác lại.
Hệ thống muốn khóc, “Ký chủ, thế này sao có thể tìm được mảnh nhỏ linh hồn của Điện hạ?”
“Tại sao lại không thể?”
Phong Thiển vẫnphản bác.
Con gái là không thể để bản thân mệt mỏi.
Phải là một công chúa.
Chính là kiểu mà mặc quần áo chỉ cần duỗi tay, ăn cơm chỉ cần há mồm đấy!
Hệ thống: “……”
Giám định hoàn tất, bệnh ung thư lười của ký chủ không thể chữa được nữa rồi!
Vô vọng rồi!
……
Hứa Thâm làm việc rất nhanh, buổi chiều Phong Thiển đã nhận được thông báo — ngày mai chính thức đi học.
Phong Thiển ném điện thoại sang một bên và thở dài.
Haizz
Ngày mai đã phải đi học rồi.
Không thích tí nào……
Một lúc sau, Hứa Thâm cầm một bộ đồng phục mới tinh lên lầu, lễ phép gõ gõ cửa.
“Mời vào.” Thanh âm của cô không lẫn cảm xúc khác, đạm mạc mà không xa cách, giọng nói vô cùng ngọt ngào mềm mại, tựa như nước suối.
Phong Thiển nhàn nhạt ngước mắt, nhìn thoáng qua bộ đồng phục trong tay Hứa Thâm, cô bất động thanh sắc nhíu nhíu mày, giờ phút này là càng thêm buồn bực.
Có thể không đi học được không?
Cô dường như đã nghĩ ra điều gì đó, và khẽ thở dài.
Quên đi.
Chỉ là đi học mà thôi, không nhất thiết phải học.
Cô đã lên kế hoạch tốt cho nó, chỉ cần mình cứ lẳng lặng làm học tra là được rồi.
“Tiểu thư, đồng phục của cô đây.” Hứa Thâm nói.
Có lẽ là nghĩ thông, Phong Thiển cũng dần dần tốt lên, khoé mắt cong lên, khóe miệng cười, “Để xuống đi Hứa quản gia.
Cảm ơn bác.”
Hứa quản gia tràn đầy chút thụ sủng nhược kinh*.
*thụ sủng nhược kinh: được sủng ái mà lo sợ
“Không cần cảm ơn tôi, tiểu thư, đây là điều mà tôi nên làm.”
*********
Ngày đầu edit được 4 chương \(★^∀^★)/
Mới đăng nên chưa có ai đọc ╥﹏╥
Tạm thời tớ chỉ đăng vài chương thôi, nếu có nhiều người ủng hộ tớ sẽ đăng tiếp nhé ♥
{Beta – 8:41 17/10/2020}
.